Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bình yên

1387 chữ

Bên trong một bãi đất trống cách thị trấn nhỏ một khoảng không xa, Mặc Vũ không ngừng bật nhảy từ thân cây này sang thân cây khác một cách uyển chuyển.

Nếu như ba mẹ của cô ở đây có lẽ phải trợn mắt lên trầm trồ vì tốc độ và sự linh hoạt của Mặc Vũ hoàn toàn khác biệt.

Bởi vì không có một đối tượng tương xứng để so sánh, Mặc Vũ cũng không biết cụ thể thực lực của bản thân ở mức độ nào.

Nhưng rõ ràng sức mạnh đến từ khế ước góp phần nào đó trong việc cải thiện cơ thể của cô.

Hoặc là nói, khiến cho vật chứa trở nên dễ dàng sử dụng hơn.

Đột nhiên Mặc Vũ mất đi thăng bằng và ngã xuống mặt đất, một chân quỵ xuống hai tay nắm lấy chuôi Nguyệt đao mà giữ lấy trọng tâm cơ thể.

“Tình huống của ta ngày càng không ổn rồi…” Mặc Vũ thở dốc một chút, cố gắng làm cho cảm xúc của mình trở nên bình tĩnh lại.

Hít một hơi thật sâu, thở ra, sau đấy cảm nhận được hình xăm trên người cô dần dần thu nhỏ lại, bất quá chỉ dừng tới mức ngang vai.

Mặc Vũ bức thiết cần phải thử nghiệm áp chế lời nguyền trước khi mọi thứ quá muộn, nhưng tình huống hiện tại lại không thích hợp lắm.

Thị trấn nơi cô ở tiếp giao giữa Tinh La thành và một con sông lớn bắt ngang, muốn tới khu rừng rậm săn hồn thì cần phải đi qua ranh giới của Tinh La thành.

Hơn nữa, một đứa nhỏ mới sáu tuổi làm sao có thể một mình đi săn Hồn thú được?

“Xem ra cần phải mau chóng tới Tinh La thành, bất quá trước tiên phải khống chế thật ổn định cảm xúc trước khi trở về” Mặc Vũ liếc nhìn bãi đất trống xung quanh.

Cô không dám sử dụng năng lực đến từ Khế ước, bởi vì điều đó sẽ thúc đẩy quá trình ăn mòn linh hồn cô.

Nhưng chỉ riêng việc vận dụng Võ hồn và một bộ phận nhỏ Hồn lực, khả năng chiến đấu của cô đã được đẩy mạnh lên một mức độ mới.

Khi trở về nhà lúc chiều tối, ba mẹ của cô đang chuẩn bị những hành lý cuối cùng cho cô trước khi rời nhà tự lập.

“Có cần thiết phải nhét nhiều đồ vậy không?” Mặc Vũ có chút cạn lời khi thấy túi hành lý được xếp đầy có khi còn lớn hơn cả người cô.

“Cần thiết, cần thiết, lúc Tiểu Linh nhập học ta với ba con cũng chuẩn bị như vậy đấy” Mẹ của Mặc Vũ lập tức trả lời, hoàn toàn không cho Mặc Vũ có cơ hội phản kháng

Nếu như gia đình của bọn họ khá giả hơn có lẽ sẽ mua cho Mặc Vũ một chiếc Trữ vật hồn đạo khí, làm thế sẽ trở nên dễ dàng hơn nhiều.

Có điều dù Hồn đạo khí – Một loại đạo cụ, trang bị, vật phẩm được chế tạo để Hồn sư sử dụng ngày càng trở nên thịnh hành, nhưng không phải ai cũng có thể mua xài nổi.

Hồn đạo khí chỉ dành cho Hồn sư sử dụng, bởi vì nó yêu cầu Hồn lực.

Cơ mà đối với một người không thuộc thế giới này như Mặc Vũ, cô cảm thấy có rất nhiều thứ bất tiện đối với Hồn đạo khí.

Tất nhiên mà nói, sử dụng Hồn lực để vận hành sẽ mang lại hiệu quả cao hơn, nhưng thế giới này… giống như quá phụ thuộc vào Hồn lực rồi?

Mặc Vũ ngồi suy tư trên trời dưới đất, cô cũng không định phán xét hay bình phẩm gì về sự lưu hành của thế giới.

Miễn là nó giúp đỡ cô sở hữu thực lực lớn mạnh hơn là đủ rồi.

“Phải rồi, Tiểu Vũ, còn nhớ cô bạn nhỏ con gặp lúc giác tỉnh võ hồn không?” Ba của Mặc Vũ đột nhiên hỏi, ông chuẩn bị xong mọi thứ cho con gái mình vào ngày mai.

“Buổi giác tỉnh võ hồn? Thanh Thanh?” Mặc Vũ có một chút ấn tượng về đối phương

“Đúng đúng, là Lạc Thanh Thanh, cô bé đó lúc trước có hỏi thăm ta về việc con có nhập học ở Tinh La học viện hay không, rồi còn hỏi xem con sẽ nhập học ở nơi nào” Mặc Vũ lão ba tấm tắc nói

“Công nhận là con gái của ba kết bạn thật sự nhanh, Lạc Thanh Thanh đó tiềm lực rất cao, nếu có thể trở thành bạn bè sẽ giúp ích cho con nhiều lắm đấy” Ông tiếp tục nói

Vừa lúc Mặc Vũ lão mẹ đi ra, bà liền cằn nhằn “Cái gì mà giúp ích với chả không giúp ích, con gái chúng ta cũng là thiên tài có được hay không?”

“Với cả kết bạn cũng cần phải xem có phù hợp hay không, Tiểu Vũ, con cũng cần quan sát xem đối phương có phù hợp kết bạn hay không rồi mới giao lưu a, đừng có kết bạn xấu đấy” Mặc Vũ lão mẹ dặn dò con gái mình thêm vài câu, rồi trừng mắt mình chồng mình.

Cả gia đình hiện tại lấy Mặc Vũ lão mụ làm nóc nhà, không một ai dám cãi lại.

Thậm chí là trên bàn ăn, Mặc Vũ còn phải nghe mẹ mình dặn dò thêm một hồi lâu, cô chỉ có thể liên tục gật đầu đồng ý.

Nhưng mà nói đến Lạc Thanh Thanh, cô gái nhỏ đó giống như có gì đó khác biệt so với những đứa bé còn lại.

Kiểu như, ánh mắt của đối phương không đơn thuần hồn nhiên, mà càng giống như giả bộ đi ra.

Hơn nữa việc tiếp xúc với cô giống như cũng là mục đích nào đó, dự cảm mách bảo Mặc Vũ về việc này.

Tuy nhiên, cô không cảm thấy ác ý hay dự định xấu gì từ phía Lạc Thanh Thanh, đó là lý do mà hai người còn nói chuyện được khá thoải mái.

Suy nghĩ lung tung một hồi, Mặc Vũ đã nhắm mắt ngủ mà không hề hay biết, ở bên trong thị trấn nhỏ quen thuộc của mình, cô đang bị quan sát bởi một bóng dáng nhỏ bé.

Lạc Thanh Thanh!

“Thật bình yên” Thì thầm một câu, khác với lúc nói chuyện tại buổi giác tỉnh, Lạc Thanh Thanh lúc này biểu cảm thật sự lạnh lùng.

Trên tay cô còn cầm theo một cây thương dài tầm mét rưỡi, lưỡi thương bén nhọn tràn ngập cảm giác nguy hiểm.

Hắc Ngục Thương!

Khí võ hồn đỉnh phong, được thừa kế từ Võ hồn của gia tộc, sức mạnh thuộc tầm cao giai.

Nhưng càng đáng sợ là đôi mắt vô hồn của Lạc Thanh Thanh hiện tại, ánh mắt đó như thể nhìn thấu được sinh tử.

“Lại thêm vài ba ngày nữa, đối phương sẽ mất kiểm soát”

Dự báo tử vong!

Đấy là năng lực đến từ khế ước của cô.

Chính xác mà nói, Lạc Thanh Thanh và Mặc Vũ là đồng loại, bọn cô đều không đến từ thế giới này.

Bất cứ thứ gì mang đến nguy hiểm đều sẽ được báo trước, nguyện ước của cô là sinh tồn.

Ở trong cái thế giới trước kia, việc có thể sống đã là một điều gì đó bất khả thi.

Vậy nên cô đã giao kèo với ác quỷ bằng nguyện vọng có thể sống sót, dù ở trong thế giới sụp đổ kia đi chăng nữa.

Và lúc mà cô tưởng rằng mình đã đánh mất phương hướng, cô chợt nhìn thấy hi vọng!

Đó chính là Mặc Vũ, đối phương thiết lập khế ước dẫn tới mở không gian tới một thế giới khác.

Nơi mà cô nhìn thấy hi vọng sinh tồn của mình.

Và hi vọng đó chỉ tồn tại miễn là Mặc Vũ còn sống.

Đó là lý do vì sao cô cần thiết phải bảo vệ hi vọng của mình!

Bạn đang đọc Đấu La Song Tinh (Dịch) của Quỷ Ảnh Tiểu La
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ngocchanquan999
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 35

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.