Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cường hóa

1641 chữ

Sau khi được Lạc Thanh Thanh rút sạch chất độc trong cơ thể ra, Mặc Vũ mất khoảng một ngày mới khôi phục lại được.

Sáng ngày thứ ba cô mới lờ mờ mở mắt ra, đập vào mặt liền là Linh Nhã đang đung đưa cái đuôi.

“Chị hai… có thể dời sang một bên được không, nặng quá!!” Mặc Vũ đau khổ nói, đồng thời cố gắng cử động cơ thể, nhưng một cảm giác suy yếu làm cô lần nữa ngã xuống.

“Nghỉ ngơi một chút đi, không cần vội đâu, Tiểu Thanh đã hấp thụ xong hồn hoàn, còn lại em nữa là kết thúc, vì yêu cầu không lớn cho nên việc tìm kiếm cũng đơn giản hơn, hiện tại em đang nằm ở ngoài rìa của Tinh Đấu Đại Sâm Lâm, chỉ chờ tỉnh táo liền có thể hấp thu hồn hoàn” Linh Nhã giải thích tình huống.

Lạc Thanh Thanh tạo không gian riêng cho Mặc Vũ và Linh Nhã ở bên cạnh nhau, đồng thời cô cũng muốn kiểm nghiệm sức mạnh mới của mình.

Cái đuôi giống như một lưỡi thương khác có thể đột nhiên đột kích bất ngờ, mang trên người trí mạng tổn thương.

Vì sử dụng vũ khí là trường thương, cho nên khi bị áp sát người, Lạc Thanh Thanh cũng trở nên yếu ớt dị thường.

Nhưng mọi thứ đã thay đổi, lúc này ở gần người cô mới thật sự đáng sợ, hoàn thiện hệ thống sức mạnh, gần xa đều có thể gây ra trí mạng, đấy mới là sức mạnh thật sự của một hệ Khống chế hoàn thiện.

“Dậy rồi sao? Ngủ một ngày rồi nên chắc khỏe rồi chứ?” Lạc Thanh Thanh bình tĩnh vươn tay tới, bọn cô đã rời khỏi khu vực hang động của Bích Thủy Hạt được một ngày.

Lão ba của cô, Lạc Vương đã sớm trở về tông môn, tác dụng chủ yếu của ông lần này là tìm ra tung tích của Bích Thủy Hạt, cho nên khi con gái ông hấp thụ hồn hoàn xong, ông cũng nên trở về.

Không thể để tông môn không ai quản một thời gian quá dài, Thủy Dung cũng theo chân chồng mình trở về tông môn.

Điệp Tinh Lan thì phụ trách tìm kiếm hồn thú thích hợp, để cho Lạc Thanh Thanh bảo hộ Mặc Vũ.

Với sức mạnh hiện tại của con bé, rất hiếm có người nào ở khu vực ngoại vi có thể gây nguy hiểm cho bọn nhỏ.

“Thanh Thanh, cậu đột phá rồi?” Mặc Vũ nằm thêm một chút, mới ngồi dậy cười hỏi.

Những gì cô nhớ lúc trước chỉ là Lạc Thanh Thanh xông vào biển độc, ở thời khắc đấy, một thứ gì đó thôi thúc cô phải đứng dậy chiến đấu.

Thậm chí bất chấp nguy hiểm vươn tay, hỗ trợ Lạc Thanh Thanh chém giết Bích Thủy Hạt, cuối cùng cô lại lần nữa kiệt sức ngã xuống.

“Ừm, nhờ có cậu và mọi người” Lạc Thanh Thanh gật đầu, cô biết được Hắc Ngục Bọ Cạp đã ra tay trong lần đó.

Xem ra việc hấp thu hồn hoàn từ một loài Bọ cạp mang đến khá nhiều kích thích cho đối phương.

Và cũng phải công nhận, Bích Thủy Hạt là một hồn thú có niềm kiêu hãnh cực cao, đối phương nếu có thể đột phá vạn năm, thì không biết khu vực hang động đó sẽ trở nên thế nào.

Thậm chí là đột phá mười vạn năm, liệu có ai có thể xông phá lĩnh vực của con Bích Thủy Hạt đó không?

Đưa lên thông tin hồn đạo khí báo tin cho Điệp Tinh Lan, phía xa xa phản hồi lại tin tức nhanh chóng

“Tiểu Vũ khỏe rồi, vậy mau chóng đi tới chỗ ta, có một cái hồn thú thích hợp với con bé đây”

Lạc Thanh Thanh nghe vậy hơi gật đầu, nhìn Mặc Vũ mỉm cười nói “Đi thôi?”

“Được rồi, đợi tớ một chút… Oái”

Mặc Vũ đang đứng dậy, đột nhiên hai bàn tay của Lạc Thanh Thanh vươn tới, bế lấy cô rồi bật nhảy.

Kết nối thiết lập!

Cứ như vậy, Lạc Thanh Thanh ôm ngang lấy Mặc Vũ di chuyển, tư thế ôm công chúa này làm cho Mặc Vũ xấu hổ

“Tớ có thể tự đi được mà…”

“Không sao, như vậy nhanh hơn đúng không?” Lạc Thanh Thanh cười cười nói, tốc độ của cô nhanh nhẹn đến kinh ngạc.

Toàn bộ cơ thể của đứa nhỏ được tăng phúc cực lớn đến từ hồn hoàn Bích Thủy Hạt, cấp độ 22 chỉ là hiện tại, nếu tiêu hóa hết toàn bộ hồn lực dư thừa, lại đột phá trong thời gian cũng là có thể.

Đâm xuyên qua những tán cây, một thứ gì đó vụt tới trước mặt, Mặc Vũ định cảnh báo thì nó đã hóa thành vũng máu và rơi xuống.

Một con Khỉ đầu chó không biết sống chết nhảy tới, bị cái đuôi của Lạc Thanh Thanh vồ lấy tức tử, thậm chí đến chết còn chưa biết được lý do tại sao.

Cơ mà…

“Đuôi? Cậu có đuôi?” Mặc Vũ giật mình hỏi, cô đã ngất xỉu lúc Lạc Thanh Thanh hấp thu hồn hoàn, cho nên cũng không biết về cái đuôi bọ cạp sau lưng Lạc Thanh Thanh.

“Đúng vậy, Ngoại phụ hồn cốt đấy, đến từ Bích Thủy Hạt” Lạc Thanh Thanh trả lời, đồng thời thu lại cái đuôi của mình.

Bộ quần áo cô đang mặc cũng không phải bình thường, được thiết kế để phối hợp với các biến đổi khu hồn hoàn phụ thể.

Vốn nghĩ không cần đến, nhưng xem ra từ khi có cái đuôi này, cô cũng nên thay đổi một tủ đồ mới.

“Nhưng mà nó lại không giống lắm…” Mặc Vũ nghi ngờ nhìn, mặc dù là đuôi bọ cạp đấy, nhưng đuôi của Bích Thủy Hạt giống như pha lê thuần khiết, thứ này lại cực kỳ huyền bí.

Khoan đã, hoa văn này…

“Hắc Ngục Bọ Cạp?” Mặc Vũ nhìn chăm chú một hồi, đợi đến lúc Thanh Thanh thu hồi cái đuôi, mới giật mình nhận ra hoa văn đó đến từ đâu.

“Đúng vậy, bản ngã của tớ đã cải thiện nó, mặc dù nó rất lạnh lùng nhưng những lúc như vậy lại cực kỳ hữu ích, đúng không?” Lạc Thanh Thanh cười khổ

Dù đã trôi qua một thời gian, cô vẫn không thể hiểu được chính mình trong trạng thái quái vật là thứ gì.

Bọn cô có độc lập tinh thần, nhưng lại cực kỳ tương đồng, giống như tay chân ruột thịt, lại không phải một cá thể hoàn chỉnh.

Lại đuổi thêm khoảng nửa tiếng, Mặc Vũ cũng không muốn bị bắt gặp cảnh mình được bế kiểu công chúa như vậy, cho nên cô vội thoát khỏi vòng tay Lạc Thanh Thanh, tự mình di chuyển.

Tốc độ của cô vốn dĩ rất nhanh, nhưng khi Lạc Thanh Thanh đột phá thì Mặc Vũ giật mình phát hiện đối phương hoàn toàn không thua kém gì bản thân lúc này.

“Này, hai đứa đến muộn rồi đấy, ta đã xử lý gần xong rồi” Điệp Tinh Lan nhàm chán quay đầu lại nhìn.

Ở phía dưới chân bà là một con rắn khổng lồ tỏa ra tản mát lôi điện, đấy là một con gần đột phá ngàn năm Địa Lôi Xà.

Vốn dĩ bà tính kiếm hồn thú thích hợp cho Mặc Vũ, nhưng để có thể kiếm một con Hồn thú chính xác vừa đột phá ngàn năm lại cực kỳ khó.

Tốn cả ngày trời cũng không thể tìm ra thích hợp, thuận tiên con Địa Lôi Xà này có phẩm chất cực cao, cũng gần đột phá ngàn năm, thay vì lựa chọn thích hợp, bà cũng muốn biết liệu hồn hoàn gần đột phá ngàn năm lúc hấp thu có thuận tiện thay đổi phẩm chất không.

“Địa Lôi Xà!” Lạc Thanh Thanh hơi bất ngờ, con hồn thú này phẩm chất khá cao a, mang theo hai thuộc tính, cực mạnh thổ tính, bá đạo lôi tính, huyết mạch lẫn chứa một ít truyền thừa từ long loại

Mặc dù không tính là hung thú đỉnh cao như Nhân Diện Ma Tru hay Ám Kim Khủng Trảo Hùng, nhưng đã rất tốt

“Vậy con hấp thu a” Mặc Vũ cúi đầu nói cảm tạ, gọi ra Nguyệt Đao và ném ra, dù sao thì cũng chỉ là khung chứa, hấp thu chỉ là cái quá trình hợp lệ mà thôi.

“Nó chưa đột phá ngàn năm đâu, ổn chứ?” Điệp Tinh Lan hơi ngạc nhiên khi Mặc Vũ không do dự đồng ý.

Sự khác biệt giữa ngàn năm và trăm năm là rất lớn, nó ảnh hưởng đến tiềm lực sau này, nếu hấp thu được ngàn năm hồn hoàn từ cái thứ hai sẽ giúp con bé tiến xa hơn rất nhiều.

“Không sao, con hồn thú này cũng rất mạnh mà, chọn lựa thích hợp là ổn rồi, Lan a di cũng cất công tìm cho con mà” Mặc Vũ lắc đầu, bởi vì ngay từ ban đầu cô cũng không quá chọn lựa hồn hoàn, cho nên không hề có e ngại.

Ngược lại Điệp Tinh Lan có hơi xúc động, nhưng bà lại không biết, nếu như không có Linh Nhã, Mặc Vũ chắc hẳn phải tìm lấy vừa vặn đột phá ngàn năm hồn hoàn để hấp thu.

Bất quá sự hiểu lầm này cũng không cần chọc phá, Lạc Thanh Thanh im lặng ngồi xuống, ở một bên thủ hộ cho bạn thân mình.

Bạn đang đọc Đấu La Song Tinh (Dịch) của Quỷ Ảnh Tiểu La
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ngocchanquan999
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.