Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nhập học

1605 chữ

Xử lý xong Bách Tùng Diệp coi như lần đi săn Hồn hoàn này đã kết thúc, Lạc Thanh Thanh cũng không tính ăn hết cái Hồn hoàn này một mình, vẫy tay gọi Mặc Vũ tiến tới.

Hồn lực của cô đã gần tới giới hạn đột phá, từ cấp bảy phóng thẳng lên cấp tám, chỉ còn hai cấp nữa cho đến khi Lạc Thanh Thanh chính thức trở thành Hồn sư.

“Đột phá rồi” Mặc Vũ vui mừng nói, cô vừa mới đạt tới cấp sáu, vui vẻ ôm lấy Lạc Thanh Thanh cười nói.

“Rồi rồi, mau trở về thôi, hai ta đều đã quá bẩn rồi, đừng có mà sáp lại gần” Lạc Thanh Thanh có hơi xấu hổ nói, bị ôm như vậy thật sự rất kỳ lạ.

Mặc Vũ bị đẩy ra cũng không có khó chịu, ngược lại cười đến càng vui vẻ hơn, cố gắng trêu đùa Lạc Thanh Thanh.

Thật hiếm thấy biểu cảm này của đối phương.

Từ Tinh La tới khu rừng này có vẻ khá lâu, nhưng từ khu rừng trở lại thì không tốn quá nhiều thời gian.

Cũng đã một thời gian cho đến khi Mặc Vũ không còn e sợ về việc bị ăn mòn lý trí, lúc này cô cảm giác thoải mái đến tột cùng.

“Tới nơi rồi, trực tiếp tiến vào phòng được không?” Lạc Thanh Thanh không có đi cổng chính vào trong ký túc xá.

“À, tất nhiên, nhìn tớ này” Mặc Vũ lập tức nắm lấy tay của Lạc Thanh Thanh, đem hai người dịch chuyển vào trong.

Tất nhiên là phải dịch chuyển ba bốn lần mới tới được nơi, nhưng nhờ vậy mà tránh được khá nhiều sự để ý.

Căn phòng của bọn họ đã được sửa chửa lại sau khi Tế Lâm thông báo với Học viện, đồ đạc bên trong vẫn đầy đủ.

Thời gian khai giảng là vào ngày mai, hai người đã lập một ước định về việc đi săn Hồn thú.

Cứ cách một tuần một lần, hai người sẽ đi ‘kiếm ăn’ cùng nhau, trong thời gian đó, Mặc Vũ cần phải trải qua một khóa rèn luyện được thực hiện bởi Lạc Thanh Thanh.

Ít nhất là phải cải thiện kinh nghiệm chiến đấu của Mặc Vũ cho lần sau đỡ bở ngỡ.

“A….. thật là tuyệt vời” Từ nhà tắm bước ra ngoài, cảm giác được tẩy rửa sạch sẽ sau chuyến đi săn hồn thật thoải mái.

Mặc Vũ mặc một bộ đồ mới ngồi xuống giường, tiện tay nắm lấy máy sấy tóc làm khô đầu mình.

“Cậu chưa tắm luôn sao?” Mặc Vũ hiếu kỳ hỏi Lạc Thanh Thanh

“Đợi một lát, đang nói chuyện với người quen” Lạc Thanh Thanh cầm lấy liên lạc hồn đạo khí, quay đầu trả lời Mặc Vũ một câu rồi tiếp tục nói chuyện.

Giống như là lão mụ của Lạc Thanh Thanh, đối phương đang hỏi thăm sức khỏe của con gái mình.

Tế Lâm giống như đã báo cáo vài thứ với ba mẹ của Lạc Thanh Thanh, tên khốn lắm chuyện đó thật phiền phức.

Mất một lúc mới kết thúc cuộc gọi, Lạc Thanh Thanh quay người vẫy vẫy tay gọi Mặc Vũ

“Lại đây, nói chuyện một tý”

Thấy vậy Mặc Vũ liền nhích người lại gần, từ bên trong phát ra giọng của một thanh niên trẻ tuổi.

“Ồ, bạn cùng phòng của tiểu thư phải không, rất vui được làm quen” Tế Lâm ở đầu bên kia chào hỏi

“Là người xuất hiện ở ngoài cửa hôm bữa?” Mặc Vũ lập tức đoán ra đối phương

“Vâng, ta là Tế Lâm, vệ sĩ tạm thời của tiểu thư, đồng thời đang tạm trú tại khách sạn ngoài Học viện gần đây, ngài là Mặc Vũ tiểu thư phải không?” Tế Lâm tiếp tục cười nói

“Gọi là tiểu thư có hơi quá, có chuyện gì…” Mặc Vũ ngại ngùng nói

“Tất nhiên là về khóa huấn luyện chiến đấu rồi, Lâm Lâm cũng sẽ tham dự vào việc đào tạo!” Lạc Thanh Thanh ở bên cạnh lạnh nhạt nói

“Chính xác là vậy đấy, tiểu thư nhà chúng tôi đã nói như vậy, chúng ta sẽ còn gặp mặt khá nhiều” Tế Lâm lập tức phụ họa, còn chưa kịp nói câu tiếp theo đã bị Lạc Thanh Thanh tắt đường truyền.

Sau đấy cô nhanh chóng đi vào phòng tắm rửa ráy, rửa sạch những vết thương và bụi bẩn trên người mình, đồng thời đem quần áo đi giặt rửa.

Tối hôm đó cả hai ngồi tu luyện với nhau, việc nắm tay hoặc tiếp xúc da thịt giữa cả hai làm gia tăng tốc độ hấp thu Hồn lực.

Có lẽ là vì phải chiến đấu trong hai ngày gần đây, Mặc Vũ khá mệt mỏi và ngủ rất sâu, thẳng một giấc đến sáng mai.

“Đến giờ rời giường rồi” Lạc Thanh Thanh tung cước đạp bay Mặc Vũ ra khỏi giường, ném xuống bộ đồng phục của nhà trường

“Ôi… đau đấy” Mặc Vũ đau khổ ôm bụng co người lại, nhíu mày nói

“Tập làm quen đi, cậu cần phải có một sự cảnh giác cao độ hơn nếu không muốn đối mặt tử vong” Lạc Thanh Thanh thản nhiên trả lời, mặc đồng phục xong xuôi đứng ngoài cửa phòng chờ đợi.

Mặc dù rất muốn chửi tục, nhưng Mặc Vũ vẫn là ngoan ngoãn thay đồng phục bước vội đuổi theo Lạc Thanh Thanh.

Buổi khai giảng diễn ra khá dài dòng, khóa tân sinh bọn cô được chia thành bốn lớp, khác với những Học viện cấp cao, nơi này không có phân chia học viên theo thực lực.

Dù sao giai đoạn đầu chỉ học tập một phần tri thức cơ bản, sau đấy sẽ có vài buổi huấn luyện nhỏ, còn về việc phát triển sau này đều phụ thuộc vào ý thức cá nhân cả.

Lạc Thanh Thanh và Mặc Vũ rất nhanh xuất hiện ở trong lớp của mình, nơi này có khoảng tầm hai chục đứa nhỏ bằng tuổi bọn cô.

Lão sư của lớp bọn họ là người phụ trách giác tỉnh hồi trước, tên gọi hình như là…

“Ta là Tố Vân An, Hồn Tôn, sẽ là lão sư phụ trách giảng dạy mấy đứa trong thời gian ba năm sắp tới, đầu tiên thì mọi người tự đứng lên giới thiệu bản thân đi” Tố Vân An nghiêm túc nói chuyện.

Các bạn học còn hơi bối rối khi mới vào lớp, nhưng vẫn có một số người rất nhanh nắm bắt được cảm xúc.

Nơi này chắc hẳn sẽ có một vài ‘con ông cháu cha’, quả nhiên dẫn đầu là một vị bạn học hồn lực cấp tám, xét riêng về tiềm lực Hồn sư còn cao hơn cả Lạc Thanh Thanh.

“Em là Trần Khải, 6 tuổi, võ hồn là Huyết Hùng, Hồn lực bẩm sinh cấp 8” Trần Khải có một cơ thể khá lớn so với một đứa nhóc sáu tuổi.

Cường tráng là thứ không nên thấy ở một đứa bé còn khá nhỏ, nhưng võ hồn Huyết hùng thành công đem hai từ nay phủ lên người Trần Khải.

Tiếp đến có không ít bạn học sở hữu Võ hồn đa dạng, Hồn lực thấp nhất cũng là cấp bốn trở lên, xem ra quy cách của Học viện còn không thấp.

“Lạc Thanh Thanh, bẩm sinh hồn lực cấp bảy, khí võ hồn”

“Mặc Vũ, bẩm sinh hồn lực cấp năm, khí võ hồn”

Lần lượt đứng dậy giới thiệu, nhưng nội dung thông tin ngắn gọn, kèm theo một chút lừa dối qua ải.

Hai người Mặc Vũ và Lạc Thanh Thanh đã sớm đột phá một cấp, nhưng ít ai có thể đoán được điều này, dù sao việc tu luyện Hồn lực không phải một sớm một chiều mà muốn tấn cấp là tấn cấp.

Tố Vân An lão sư xác định toàn bộ lớp học đầy đủ liền chuẩn bi bài giảng đầu tiên, những kiến thức mà bà giảng hầu như có trong sách, nhưng kèm theo một ít kinh nghiệm cá nhân vào trong.

Cuối giờ là một bài tập thể lực chạy quanh sân, vì còn nhỏ tuổi nên lượng lao động không tính lớn, nhất là một vài bạn nhỏ có võ hồn thực vật hoặc võ hồn đồ ăn thì thể lực yếu hơn hẳn.

Hoàn thành một ngày học trên lớp, Mặc Vũ nuốt một ngụm nước bọt nhìn thấy Lạc Thanh Thanh có vẻ đã rất sẵn sàng cho bài học ‘phụ đạo’ sắp tới.

“Đi thôi, Tiểu Vũ, hoạt động gân cốt một chút nào” Lạc Thanh Thanh cười nói

“…. Được rồi” Mặc Vũ thở dài đuổi theo, đi tới một sân trống nhỏ gần ký túc xá, còn chưa kịp hít một hơi thật sâu, lưỡi thương của Lạc Thanh Thanh đã đâm tới.

Vội vàng lách người né ra, Mặc Vũ tức giận tạc mao nói “Chờ tớ chuẩn bị đã chứ!”

“Chiến đấu thật sự thì không có chuẩn bị gì đâu, với cả, nói chuyện sẽ làm cậu phân tâm đấy” Lạc Thanh Thanh dùng thương như đòn bẩy bắn về phía Mặc Vũ, tiếp tục tấn công dồn dập.

Mặc dù sở hữu sự uyển chuyển kinh người và có một tâm trí khá thành thục, nhưng toàn bộ buổi phụ đạo, Mặc Vũ bị đập đến không thể thê thảm hơn….

Bạn đang đọc Đấu La Song Tinh (Dịch) của Quỷ Ảnh Tiểu La
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ngocchanquan999
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 17

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.