Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đường Tam ghen tỵ

Tiểu thuyết gốc · 1164 chữ

"Được rồi, dừng tay lại đi."

Đột nhiên, một giọng nói bỗng chốc vang lên, ngăn cản động tác của bác bảo vệ.

Bác bảo vệ nghe có người bảo mình dừng tay thì chợt sửng sốt, ngay sau đó vẻ mặt tức giận của hắn bỗng biến thành su nịnh, biến hoá này nhanh đến nỗi hai ông cháu Đường Tam trong lúc nhất thời cũng không kịp phản ứng.

Trước sự ngỡ ngàng và hoang mang của cả hai người, gã bảo vệ vội vàng quay người lại, vẻ mặt hèn mọn nói:

"Ách, không biết hai vị thiếu gia cùng tiểu thư... à nhầm, thiếu gia cùng nô lệ này đến đây có chuyện gì ạ?"

Người vừa lên tiếng bảo bác bảo vệ dừng tay chính là một thằng nhóc đẹp trai, tay cầm xích chó dắt theo một cô bé xinh đẹp.

Cậu bé kia mặc trên người một bộ quần áo cực kì xa hoa và lộng lẫy, trên tay thì đeo đầy nhẫn vàng, nhẫn bạc, nhẫn kim cương, vv...

Chỉ cần liếc qua một cái cũng có thể nhìn thấy rất rất nhiều món đồ xa xỉ, vô cùng đắt tiền.

Còn cô bé kia, nàng lại mặc một bộ đồ vô cùng sexy, mới nhìn thì tưởng đâu nàng không mặc tí quần gì, nhưng khi để ý kĩ, ta có thể nhận ra nàng ta đang ăn mặc theo phong cách 'giấu quần'

【Cmn, hóa ra cô bé kia vẫn mặc một cái quần si líp a, thế mà ta suýt chút nữa thì cho rằng cô bé cởi chuồng đi ra đường đâu.】Bác bảo vệ thầm nghĩ.

Không chỉ riêng mình tên bảo vệ, mà ngay cả hai ông cháu Đường Tam cũng kinh ngạc trợn tròn mắt. Kể từ khi sinh ra đến giờ, hai người bọn họ đã bao giờ nhìn thấy ai ăn mặc 'mát mẻ' đến như vậy đâu.

Đặc biệt là cái đôi chân dài đến nách, trắng trẻo mịn màng kia, cmn, tuy Đường Tam đã sống hai đời, nhưng mà khi hắn ta chỉ liếc nhìn một cái cũng không nhịn được thầm nuốt nước bọt 'ực' một tiếng a.

Đôi bạn trẻ vừa mới xuất hiện lúc này, không ai khác ngoài Lão dê cùng Tiểu Vũ.

【Các cụ nói không có sai, đi một ngày đàng, học một sàng khôn. Nếu như ta mà cứ suốt ngày ru rú ở Thánh hồn thôn, thì làm sao có thể trông thấy một cảnh 'bổ mắt' như thế này chứ.

Ô ô, cô bé này thật là xinh đẹp, đúng là dân thành phố có khác, nàng ấy trông đẹp hơn mấy cô em thôn nữ của Thánh hồn thôn nhiều nhiều lắm!】Đường Tam thầm nghĩ

Ngay từ cái nhìn đầu tiên, Đường Tam đã bị nhan sắc của Tiểu Vũ làm cho choáng váng.

Thế nhưng khi cậu ta nhìn thấy cái xích chó đeo trên cổ của nàng, rồi lại nhìn thấy anh chàng đẹp trai khoai to lại còn giàu có đi bên cạnh, Đường Tam liền cảm thấy buồn bực.

Như mọi người đã biết, một khi hồn thú 10 vạn năm hóa hình thành người thì ai ai cũng đều là trai xinh gái đẹp cả, Lão dê, Tiểu Vũ cùng Cổ Nguyệt Na cũng không phải ngoại lệ.

Về phần Đường Tam, ngay từ khi sinh ra, cậu ta đã mang một khuôn mặt xấu xí, không quá nổi bật, mãi cho đến tận khi lớn lên, đi phẫu thuật thẩm mĩ (Võ hồn Lam ngân hoàng thức tỉnh) thì Đường Tam mới trở nên đẹp trai lai chó, hiếm có khó tìm, dù là Hồ Liệt Na cùng Thiên Nhận Tuyết cũng phải ghé mắt.

Nhìn thấy gia tài giàu có của lão dê, Đường Tam lại nghĩ về gia thế của mình: Đã xấu lại còn xa, nghèo rớt cả mồng tơi, đến cả cháo cũng đếch có mà húp, thậm chí ngay từ khi lên ba, cậu ta đã phải làm đủ mọi loại việc nhà: từ nấu cơm đến giặt quần áo, vv...

Người so với người đúng là tức chết mà.

【Hừ hừ, nghèo khó thì đã sao, bị người khác làm khó dễ thì đã sao? Các cụ đã bảo rồi: Vạn sự khởi đầu nan, gian nan bắt đầu nản.

Không sao cả, ta vốn mang trong mình trí nhớ của kiếp trước, lại còn sở hữu song sinh võ hồn cùng tiên thiên mãn hồn lực, chỉ cần cho ta thời gian, ta sẽ vô địch thiên hạ, lúc đó thì tiền bạc, gái gú, muốn cái đếch gì mà chả được.】

Mới đầu thì còn hơi ghen tỵ một tý nhưng rất nhanh, Đường Tam đã ổn định lại tâm cảnh của mình. Khổng hổ là người trùng sinh, sống hai đời có khác, tâm tính vững vàng hơn xa bọn trẻ trâu 5-6 tuổi cùng trang lứa.

Tiểu Vũ không hề biết Đường Tam đang nghĩ cái mọe gì trong đầu, lúc này, nàng ta chỉ trông thấy Đường Tam vừa nhìn thấy đôi chân dài của mình liền ngẩn người, không nhúc nhích, thế là liền nghĩ:

【Cmn, thằng ranh con này bị làm sao vậy, sao cứ nhìn chằm chằm vào đôi chân dài của bản cô nương thế nhỉ? Chả lẽ hắn ta là tên ngớ ngẩn hay sao?】

Lúc này Tiểu Vũ vẫn còn ngây thơ, vẫn còn có ý định cởi chuồng đi ra đường cho đỡ vướng cơ mà, nàng ta đã biết hai chữ 'háo sắc' nghĩa là gì đâu. Nếu mà biết, thì Tiểu Vũ đã mắng to đám người này là một lũ ấu dâm cmn rồi.

Ở một bên, Lão dê thì lại nghĩ:

【Hừ hừ, giẫu sao chỉ là một thằng trẻ trâu 5-6 tuổi a, làm sao có thể giống như lão phu: Bĩnh tĩnh khi gặp gái xinh, không giật mình khi gặp gái xấu được cơ chứ!】

Âm thầm khinh bỉ Đường Tam một phen, lão dê đã bị vẻ ngoài của thằng nhóc này đánh lừa.

Điều này cũng không thể hoàn toàn trách cứ lão dê, dù sao thì lão ta cũng không biết Đường Tam là một người trùng sinh a.

Trong suy nghĩ của lão, nhân loại 5-6 tuổi thì biết cái mẹ gì, đã bao giờ trải qua việc đời đâu, ở cái độ tuổi này, có khối đứa còn đang sờ tý mẹ đây này.

Người xưa đã có câu, con hư tại cha.

Ngay từ cái việc Đường Tam định dùng ám khí kết liễu mạng sống của tên bảo vệ, coi mạng người như cỏ rác, đây chắc chắn là do Đường Hạo dạy dỗ mà nên, lão dê thầm nghĩ:

【Hừ hừ, cứ nhìn cho đã đi, cứ nhìn chằm chằm vào đôi chân dài của Tiểu Vũ thoải con gà mái đi khi còn có thể!】

Bạn đang đọc Đấu La: Võ Hồn Của Ta Là Dê Cụ sáng tác bởi Dr.206K
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Dr.206K
Thời gian
Lượt thích 5
Lượt đọc 150

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.