Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bái sư

Tiểu thuyết gốc · 2304 chữ

"Haha, ta đùa đó a, làm gì có thằng ngu nào lại quên được tên của mình đúng không? Ta tên Vô Tình, các ngươi cứ gọi ta là Vô Tình Thiếu Gia, hoặc Vô Tình Công Tử cũng được."

Nghe lão dê nói vậy, khuôn mặt Ngọc Tiểu Cương liền đen lại. Lão dê đã nói đến nước này, xem ra tí nữa hắn ta không thể giấu giếm tên tuổi của mình rồi.

"Như các ngươi đã thấy, võ hồn của bản thiếu gia là: Dê cụ, tu vi: 19 cấp hồn sư.

Thế còn đại sư thì sao? Trông tên bảo vệ kia sợ ngài như vậy, chắc tu vi của ngài phải cao lắm a."

Mặc dù đã biết tu vi của tên đại sư phế vật này là 29 cấp, thế nhưng lão dê vẫn giả vờ như không hề hay biết.

Ngọc Tiểu Cương nghĩ nghĩ một tý liền quyết định nói ra sự thật.

Đường Tam tạm thời không nói, nhưng mà muốn khiến cho lão dê, một quý tộc vênh vênh váo tâm phục khẩu phục không hề đơn giản một chút nào.

"Ta tên là Ngọc Tiểu Cương, một kẻ ăn nhờ ở đậu trong học viện mà thôi. Các ngươi cứ gọi ta là Đại sư đi, mọi người đều xưng hô với ta như vậy."

Nói đến đây, Ngọc Tiểu Cương liền giữ im lặng, không có ý định nói tiếp.

Trông thấy Ngọc Tiểu Cương không có ý định nói ra võ hồn cùng tu vi của mình, lão dê cười lạnh, nhưng ngoài mặt thì vẫn giả vờ ngây thơ hỏi:

"Đại sự, võ hồn của ngươi là..."

Biết được lão dê nhất định phải hỏi cho đến cùng, Ngọc Tiểu Cương rất bất đắc dĩ.

【Ài, nếu biết lão tử là một tên phế vật, thì bọn chúng làm sao còn định bái ta làm sư phụ đây.

Thằng Đường Tam nhà quê này trông có vẻ ngu ngơ, không có kiến thức cho lắm, chon nên không cần quá lo lắng làm gì. Thế nhưng tên nhóc quý tộc này cũng không phải dạng vừa, cũng không dễ mắc lừa.

Muốn hắn nhận một tên 29 cấp phế vật như ta làm thầy thì được, nhưng muốn hắn bái ta làm sư phụ thì... khó lắm.】

Ở Đấu La Đại Lục, một người chỉ có thể bái một vị sư phụ, nếu bái 2 sư phụ thì sẽ bị người đời phỉ nhổ.

Một kẻ có thiên phú tốt như lão dê, tiên thiên mãn hồn lực + võ hồn biến dị, nếu như hắn ta gia nhập vào một tông môn nào đó, nhận một vị Phong Hào Đấu La làm sư phụ cũng đơn giản như đan rổ, thậm chí người ta còn tranh nhau cũng nên.

Vậy thì tội đếch gì mà phải bái một tên phế vật muốn tiền không có, muốn được bảo kê cũng không xong như Ngọc Tiểu Cương làm sư phụ a.

【Không được, ta nhất quyết phải lừa gạt... khụ khụ, nhất quyết phải cho bọn chúng thấy được 'tri thức' khổng lồ của ta, từ đó tâm phục khẩu phục, bái ta làm sư phụ mới được.】

Nghĩ đến đây, Ngọc Tiểu Cương liền nói:

"Ta là một tên Đại Hồn sư 29 cấp, võ hồn biến dị: La Tam Pháo."

Nói xong, hắn liền triệu hồi ra võ hồn của mình cho đám người xem.

"La Tam Pháo, xuất hiện đi!"

Xuất hiện trước mặt đám người là một loại sinh vật có hình dáng lai giữa chó và lợn, trông cực kì xấu xí, tuy nhiên, Đường Tam cùng Tiểu Vũ lại cảm thấy La Tam Pháo vô cùng đáng yêu.

"Oa, đại sư, ngài thật mạnh. Ta từng găp một vị đại sư của võ hồn điện tên là Tố Vân Đào, tuy nhiên hắn ta mới chỉ 26 cấp, thua xa ngài, hơn nữa hồn hoàn của hắn ta chỉ là: 1 trắng, 1 vàng, không giống như ngài, đều là 2 vàng." Đường Tam cảm thán.

Nghe Đường Tam khen ngợi mình, Ngọc Tiểu Cương xấu hổ lắm.

Cmn, Tố Vân Đào mới bao nhiêu tuổi, trong khi Ngọc Tiểu Cương bao nhiêu tuổi?

Thành thật mà nói, Ngọc Tiểu Cương đủ tuổi làm cha Tố Vân Đào a, ấy vậy mà hồn lực chỉ chênh lệnh nhau mỗi 3 cấp.

【Cmn, càng nghĩ càng cảm thấy thằng đại sư này là một tên phế vật!】Lão dê cùng Tiểu Vũ thầm nghĩ trong lòng.

Đương nhiên, hai con hồn thú này còn không biết 2 cái hồn kĩ của Ngọc Tiểu Cương đều là đánh rắm, thậm chí là mỗi lần chỉ có thể đánh tối đa 3 cái rắm, sau đó còn phải nghỉ ngơi dưỡng sức thì mới đánh rắm được tiếp.

Nếu như bọn họ mà biết thì... haha, chỉ có thể cười vỡ bụng.

Nhìn thấy ánh mắt chứa đầy khinh bỉ đến từ lão dê cùng Tiểu Vũ, Ngọc Tiểu Cương thầm hô: Không ổn!

【Không thể để tình trạng này tiếp tục diễn ra như vậy được. Ta phải phô bày tri thức của mình cho bọn nhỏ xem thôi!】

Nghĩ đến đây, Ngọc Tiểu Cương liền nói:

"Mặc dù tu vi của ta chỉ là 29 cấp, thế nhưng ta lại nghiên cứu ra một bộ lí luận mang tên: 【Võ hồn thập đại hạch tâm sức cạnh tranh.】"

Sau đó, Ngọc Tiểu Cương liền nói liến thắng về lí luận của mình, cái gì mà phẩm chất võ hồn liên quan đến tiên thiên mãn hồn lực, rồi thực vật võ hồn có thể hấp thu hồn hoàn của động vật và ngươc lại, vv...

Càng nghe, Đường Tam cùng Tiểu Vũ càng toát ra vẻ mặt sùng bái, như thể đang nói với đại sư: 【Ngài thật lợi hại!】vậy.

Duy chỉ có lão dê đứng ở một bên, mới đầu thì chăm chú lắng nghe nhưng mà chỉ một lúc sau thì không thèm để ý, thậm chí còn ngoáy lỗ tai và gãi lỗ đí*.

"Chủ nhân, ngài làm sao vậy. Ta thấy vị đại sư này nói hay lắm mà. Tuy thực lực của ông ta yếu một tý nhưng mà tri thức của ông ta quá là độc đáo và nhiều ý tưởng sáng tạo." Tiểu Vũ ghé vào tai lão dê, nói thầm.

Lão dê chỉ hừ lạnh một cái.

"Ta còn tưởng hắn sẽ nói cái gì đặc sắc lắm đâu. Mới đầu thì còn tạm được, cmn, về sau càng nghe càng thấy ngứa đít."

Mấy cái kiến thức cùi bắp này, khi lão dê sống ở Hoàng cung Nhật Nguyệt Đế Quốc đều đã nghe hết rồi, không ngờ ở Đấu La Đại Lục vẫn chỉ là giả thuyết, thậm chí có cái còn chưa có một ai đứng ra chứng minh, thử nghiệm.

Đặc biệt là nghe đến cái đoạn mà hồn hoàn thứ nhất không thể vượt quá 423 năm, hồn hoàn thứ 2 không thể vượt quá... là lão dê đã chán, chẳng buồn nghe nữa rồi.

【Ài, so với Nhật Nguyệt Đại Lục thì Đấu La Đại Lục quá rác rưởi, không riêng gì hồn đạo khí mà ngay cả kiến thức tu luyện hồn lực cũng không bằng.】

"Đại sư nói sai ở chỗ nào mà chủ nhân lại thấy ngứa đít? Chắc ngài đang cố tình gây hấn với ông ấy chứ gì?"

Theo Tiểu Vũ nghĩ, tuy lão dê là Phong Hào Đấu La nhưng chưa chắc đã có kiến thức bằng tên phế vật 29 cấp như đại sư, cho nên mới tức quá, cố ý gây sự.

Dù sao thì với tầm mắt hạn hẹp giống như Đường Tam cùng Tiểu Vũ thì làm sao biết được Ngọc Tiểu Cương nói sai ở chỗ nào cơ chứ.

Vốn là lão dê cũng không muốn can thiệp vào chuyện này, vì dù sao Ngọc Tiểu Cương cũng là nhân loại, hắn truyền bá kiến thức sai lầm thì làm hại nhân loại, hồn thú càng là phe được lợi chứ có gì đâu.

Thế nhưng trông thấy ánh mắt hoài nghi của Tiểu Vũ hướng về mình, lão dê liền muốn cho nàng ta mở mang tầm mắt, biết thế nào là đừng bao giờ coi thường người khác.

"Đại sư, khoan đã. Ta có điều muốn hỏi."

Lão dê bỗng nhiên chen ngang, làm cho Ngọc Tiểu Cương đang thao thao bất tuyệt đành phải dừng lại.

Biết được lão dê có chuyện muốn thỉnh giáo mình, Ngọc Tiểu Cương mừng lắm.

【Hahaha, ngươi đã bị kiến thức độc nhất vô nhị của ta chinh phục rồi chứ gì? Hỏi đi, cứ hỏi thoải con gà mái đi, sau đó mau bái ta làm sư phụ đi.】

Nhìn thấy ánh mắt sùng bái của Đường Tam cùng Tiểu Vũ hướng về mình, Ngọc Tiểu Cương mừng lắm. Bây giờ chỉ cần giải quyết nốt lão dê thì hắn ta sẽ có 3 tên đệ tử tiên thiên mãn hồn lực a.

Lão dê không hề biết Ngọc Tiểu Cương đang suy nghĩ gì trong đầu, lúc này, lão ta đang lựa chọn câu hỏi để làm bẽ mặt cái tên phế vật kia, đồng thời làm cho Tiểu Vũ sáng mắt ra, không nên bị nhân loại lừa gạt.

Tất nhiên, muốn hỏi thì phải hỏi một câu không quá quan trọng, dù sao lão dê cũng là hồn thú, lão ta cũng không muốn giúp nhân loại trở nên mạnh mẽ, sau đó làm hại đồng loại của mình.

Nghĩ đến đây, lão dê liền hỏi:

"Đại sư, theo như ngươi nói thì võ hồn phân chia làm bao nhiêu loại?"

"Cái này thì đơn giản, giống như ta đã nói: Võ hồn chia làm 4 loại chính: Thú võ hồn, khí võ hồn, thực vật võ hồn và biến dị võ hồn. Sao, ngươi muốn hỏi cái gì?"

"Vậy ta muốn hỏi: Một người bạn của ta đã thức tỉnh võ hồn là côn thịt, một bộ phận trên cơ thế con người, vậy côn thịt được xếp vào loại võ hồn gì?"

Ở Nhật Nguyệt Đại Lục có một môn phái mang tên: Bản Thể Tông. Tông chủ của nó tên là Độc Cô Cầu Bại, võ hồn là côn thịt, 99 cấp cực hạn đấu la, danh hiệu là Côn Thịt Đấu La.

Đồng thời, mẹ của hắn là Bươm Bướm Đấu La, chính là cường giả mạnh nhất Nhật Nguyệt Đại Lục, đáng tiếc bà ta đã chết, nếu không, lão dê đã tìm cách song tu cùng bà ta, hoàn thành dâm thần Cửu Khảo rồi.

"Côn thịt không phải động vật nên không phải thú võ hồn, cũng không phải đồ vật hay thực vật, đồng thời cũng không phải biến dị võ hồn luôn. Vậy côn thịt thuộc dạng võ hồn gì thế đại sư?"

"Cái này, cái này... ta cũng không biết. Võ hồn của con người là vô cùng phong phú, muôn hình muôn vẻ, nhiều không kể xiết. Nếu như điều ngươi nói là đúng, vậy thì côn thịt là một loại võ hồn mới, nên được xếp vào dạng võ hồn thứ 5.

Được rồi, người bạn của ngươi là ai, hắn ở đâu? Nếu như kiểm tra là đúng thì ta sẽ công bố loại võ hồn mới mẻ này cho toàn thế giới biết."

Đại sư đỏ mặt nói.

【Cmn, không ngờ trên đời còn có loại võ hồn kì lạ này, kiến thức của ta vậy mà không bằng một đứa trẻ 5 tuổi, đúng là mất mặt quá mà.】

Đương nhiên, Ngọc Tiểu Cương cũng không để chuyện này vào trong bụng, dù sao ông ta còn có rất nhiều kiến thức thuộc nhiều lĩnh vực khác cơ mà, con người đâu phải toàn trí toàn năng, có kiến thức không biết hoàn toàn là chuyện bình thường.

Lão dê chỉ cười cười một cái rồi tìm cách đánh trống lảng, hắn ta cũng không thể nói 'người bạn' của mình là tông chủ của Bản Thể Tông a, hai ngươi bọn họ vốn có phải bạn bè đếch đâu.

"Hừ, Tiểu Vũ ngươi nghe thấy chưa, kiến thức của lão phu hơn xa cái thằng đại sư phế vật kia là cái chắc!" Lão dê ghé vào tai Tiểu Vũ nói thầm.

Tiểu Vũ chỉ hừ lạnh một tiếng, không thèm để ý tới lão dê.

Trong mắt của nàng, đại sư là lợi hại nhất, kiến thức phong phú nhất, còn tên dê già đáng ghét chỉ là một tên ngu dốt, thiếu hiểu biết, so với đại sư thì chẳng khác gì cống rãnh đòi sóng sánh với đại dương, kênh mương đòi tương đương với thủy điện.

"Hừ, biết hơn người một tý thì đắc chí cái gì!" Tiểu Vũ bĩu môi, nói.

Đúng vào này, đại sư bỗng dưng lên tiếng:

"Hai người các ngươi đứng đây chờ ta một tý nha. Ta có chuyện cần nói riêng với Đường Tam."

Nói xong, Ngọc Tiểu Cương liền dắt tay Đường Tam đi ra một hướng khác, để mặc Lão dê cùng Tiểu Vũ đứng đợi ở một gốc cây gần đó.

"Hừ, có chuyện gì mà thần thần bí bí đến như vậy? Tiểu Vũ, chúng ta mau bám theo bọn hắn."

Nói xong, lão dê liền dẫn theo Tiểu Vũ đi theo đằng sau.

Bằng vào bản lĩnh của một thằng trộm chó, khụ khụ... bằng vào bản lĩnh của một tên dâm tặc hái hoa, Lão dê dễ dàng che dấu thân hình mà không khiến cho Đường Tam cũng như Ngọc Tiểu Cương phát hiện.

Bạn đang đọc Đấu La: Võ Hồn Của Ta Là Dê Cụ sáng tác bởi Dr.206K
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Dr.206K
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 83

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.