Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Song sinh võ hồn

Tiểu thuyết gốc · 1508 chữ

Ngọc Tiểu Cương dắt theo Đường Tam đi đến một nơi hẻo lánh, không có một bóng người.

Hai người cứ thế đi mãi, mãi cho đến tận một bụi chuối, Ngọc Tiểu Cương nhìn trước ngó sau, không thấy một ai thì mới hài lòng, gật đầu một cái, rồi ra hiệu cho Đường Tam dừng lại.

Lão dê cùng Tiểu Vũ thì núp ở một bụi cây gần đó, chăm chú nhìn xem tên đại sư kia thần thần bí bí như vậy để làm gì.

Lúc này, Đường Tam cũng nhận thấy tình huống này không ổn một chút nào. Giữa một nơi hoang vu hẻo lánh như thế này, nếu như gã đại sư kia muốn thực hiện hành vi đồi trụy thì một đứa trẻ 6 tuổi làm sao có thể phản kháng a.

Nghĩ đến đây, Đường Tam ngay lập tức cảnh giác, tuy nhiên, ngoài mặt thì hắn ta vẫn giả vờ như đang e sợ, run rẩy nói:

"Đại sư... ngài... ngài dắt ta vào bụi chuối để làm gì? Ngài... ngài đừng qua đây, nếu không đừng trách ta hét lên đó nha!"

Đường Tam run run rẩy rẩy, giơ hai tay lên che ngực cùng chỗ hiểm, biểu cảm giống hệt như một thiếu nữ sắp bị kẻ xấu hấp diêm vậy.

Cho dù kẻ trước mặt là một tên Đại Hồn Sư 29 cấp, thế nhưng Đường Tam cũng không sợ, ngoài mặt thì làm bộ sợ sệt thế thôi thế nhưng trong âm thầm, Đường Tam đã lặng lẽ di chuyển tụ tiễn hướng về phía Ngọc Tiểu Cương.

Chỉ cần vị đại sư này dám cả gan làm loạn thì chắc chắn sẽ bị 3 cây tụ tiễn bắn xuyên trym mà chết.

"Hề hề hề, ngươi là một kẻ thông minh, chắc hẳn đã đoán được điều gì rồi a."

Ngọc Tiểu Cương nở một nụ cười trìu mến, nhưng trong mắt Đường Tam thì đó lại là một nụ cười hèn mọn, đầy dâm dục.

Đang lúc cậu nhóc chuẩn bị phát động tụ tiễn bắn cho Ngọc Tiểu Cương chết nhe răng thì vị đại sư này lại nói tiếp:

"Dù sao thì ngươi cũng là người thứ ba thức tỉnh song sinh vĩ hồn trong 100 năm qua a."

Nghe đại sư nói xong, Lão dê cùng Tiểu Vũ chấn động, ánh mắt nhìn Đại sư nhất thời thay đổi, trong mắt toát ra thần thái kinh nghi bất định.

Đường Tam thì lại khẽ híp mắt.

【Cmn, làm sao tên đại sư thần bí này lại biết ta là song sinh võ hồn. Không được, ta phải giết người diệt khẩu mới được! Không thể để bí mật này lộ ra ngoài ánh sáng.】

Đại sư không hề hay biết mình đang đứng trước ranh giới của cái chết, lúc này, hắn ta chỉ thản nhiên nhìn Đường Tam, nhếch môi mỉm cười nói:

"Có phải người đang tò mò muốn biết vì sao ta lại biết ngươi là song sinh võ hồn đúng không?"

Lão dê, Tiểu Vũ cùng Đường Tam đều gật đầu, bọn họ rất muốn biết tên đại sư này chuẩn bị dùng lí luận gì để chứng minh cho việc này.

Lúc này, Ngọc Tiểu Cương liền phe phẩy cái chứng minh mà lão Kiệt Khắc đưa cho hắn, sau đó tự tin nói:

"Chính là vì cái chứng minh này. Người khác có thể không nhìn ra bí mật trong đó, thế nhưng nếu ta cũng nhìn không ra thì sao mà xứng với hai chữ【Đại sư】được các huynh đệ trên giang hồ trao tặng a.

Ta từng điều tra qua 647 người có võ hồn là Lam ngân thảo, trong đó, 16 người có hồn lực, tỷ lệ không tới 3%. Mà cho dù là mười sáu người có hồn lực cũng không có ai sở hữu hồn lực vượt qua cấp 1, mà ngươi lại là tiên thiên mãn hồn lực.

Mà theo như ta đã nói từ trước đó, tiên thiên hồn lực phụ thuộc vào phẩm chất võ hồn.

Võ hồn tốt chưa chắc đã thức tỉnh tiên thiên mãn hồn lực, thế nhưng tiên thiên mãn hồn lực thì bắt buộc phải thức tỉnh võ hồn tốt, mà Lam Ngân thảo hiển nhiên không cách nào thỏa mãn, cho nên, ta có thể khẳng định, ngươi đang giấu giếm một cái võ hồn khác, hơn nữa còn là một võ hồn phi thường cường đại."

Nói xong, Ngọc Tiểu Cương đắc chí nhìn Đường Tam một mắt.

Tiểu Vũ vốn đã cảm thấy đại sư tài giỏi hơn lão dê gấp trăm ngàn lần, nay lại nghe đại sư nói có lí có chứng như vậy thì liền hướng về phía lão dê, vênh váo nói:

"Chủ nhân, ngài thấy đại sư tài năng chưa. Ngài ấy chỉ cần nhìn giấy chứng minh một mắt liền nhận ra Đường Tam là song sinh võ hồn, trong khi ngài thì sao?

Haha, với trình độ cùi bắp của ngài thì làm sao mà biết được! Hừ, hừ, Phong Hào Đấu La mà còn thua cả một tên Đại hồn sư 29 cấp. Quá kém."

Nghe Tiểu Vũ nói vậy, lão dê không những không tức giận mà ngược lại còn nhìn nàng cùng Ngọc Tiểu Cương với ánh mắt như nhìn 2 kẻ ngu.

"Ngọc Tiểu Cương ngu si dốt nát, thiếu hiểu biết thì đã đành. Đằng này nhà ngươi cũng ngốc đến như vậy sao? Ngươi đã quên thân thế của Đường Tam là gì rồi à?

Hắn là con trai của Lam Ngân Hoàng A Ngân, kế thừa võ hồn Lam Ngân Hoàng của mẹ mình, thế thì ngươi còn dám nói võ hồn của hắn là phế hay không? Thằng Ngọc Tiểu Cương kia đếch biết cái gì mà cũng to mồm.

Hơn nữa, vừa nãy hắn còn bảo cái lí luận: Võ hồn thập đại sức cạnh tranh gì gì đó, trong đó có một điều viết như sau:

Con cái kế thừa võ hồn của cha mẹ, võ hồn của ai yếu hơn thì sẽ bị thôn phệ, đứa con chỉ có thể thức tỉnh võ hồn của người mạnh hơn. Thế mà hắn còn dám bảo Đường Tam thức tỉnh võ hồn Lam ngân thảo quá phế, suy ra phải có cái võ hồn mạnh hơn.

Cmn, song sinh võ hồn mà một cái võ hồn thì quá yếu, trong khi một cái thì quá mạnh à?

Nếu thế thì cái mạnh thôn phệ cái yếu cmnr rồi còn đâu mà song sinh võ hồn nữa.

Lúc trước thì hắn nói một đằng, bây giờ lại lí luận một lẻo, hai câu nói của hắn ta tự vả vào mặt nhau thế mà ngươi cũng tin được à? Ngươi phải biết phân biệt đúng sai, tốt xấu chứ!

Hừ, đúng là đầu to mà óc như quả nho. Chỉ có thằng ngu mới tin vào lời của tên phế vật đại sư kia thôi."

Tiểu Vũ nghĩ nghĩ một tý, liền thấy lão dê nói hợp lí.

Võ hồn của Đường Tam là Lam ngân hoàng, lại còn di truyền thiên phú tu luyện của cha cùng mẹ mình, cho nên thức tỉnh tiên thiên mãn hồn lực quá là hợp lí a.

Hừ, thằng Ngọc Tiểu Cương đáng ghét kia kia đếch biết cái gì mà cũng to mồm.

【Cmn, tên Đại sư kia đúng là phế vật. Tu luyện rác rưởi đã đành, đã thế lí luận lại còn rác rưởi hơn. Làm hại bản cô nương bị chủ nhân chửi cho một trận.】

Đang lúc lão dê cùng Tiểu Vũ cho rằng chỉ có thằng ngu mới tin vào lời tên phế vật Ngọc Tiểu Cương, thì Đường Tam bỗng dưng lại quỳ xuống đất, rồi sùng bái nói:

"Sư phụ, xin nhận của đồ nhi một lạy! Ngài nói quá chuẩn, con chính là song sinh võ hồn!"

Nói xong, Đường Tam liền triệu hồi ra võ hồn của mình: Lam Ngân Thảo cùng Hạo Thiên Chùy.

Lão dê cùng Tiểu Vũ vốn đang định chửi Đường Tam là não tàn, lời nói của Ngọc Tiểu Cương có nhiều sơ hở như thế mà không phản bác lấy một câu, thế nhưng khi nhìn thấy hắn ta triệu hồi ra song sinh võ hồn, hai người liền ngạc nhiên trợn mắt.

"Cmn, chuyện đếch gì đang diễn ra vậy. Thằng phế vật Ngọc Tiểu Cương kia nói bừa mà cũng đúng luôn ạ! Đếch hiểu kiểu gì, đúng là chó ngáp phải rồi có khác!"

Trước ánh mắt hoang mang ngỡ ngàng của lão dê cùng Tiểu Vũ, Ngọc Tiểu Cương liền dặn dò Đường Tam vài câu, đặc biệt là không được tiết lộ chuyện mình là song sinh võ hồn cho người khác, sau đó, hắn ta liền dẫn theo Đường Tam trở về.

Lão dê cùng Tiểu Vũ cũng vội vàng quay trở lại chỗ cũ.

Bạn đang đọc Đấu La: Võ Hồn Của Ta Là Dê Cụ sáng tác bởi Dr.206K
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Dr.206K
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 68

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.