Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thăng hồn đan

Tiểu thuyết gốc · 1586 chữ

"Hừ, đúng là đồ thiếu hiểu biết, thế mà cũng được gọi là đại sư à. Ngươi không biết trên đời có một loại đan dược tên là thăng hồn đan ư?

Mà cũng đúng thôi, ở một nơi hẻo lánh, chim không thèm ị như này thì làm sao có người biết thăng hồn đan là gì cơ chứ." Lão dê bĩu môi nói.

Thăng hồn đan, Huyền thủy đan, vv... đều là những sản phẩm có mặt trên thị trường của Nhật Nguyệt Đại Lục, cho nên ở Đấu La Đại Lục làm méo gì có.

Cho dù có hỏi Bỉ Bỉ Đông thì nàng ta cũng đếch biết đến loại đan dược này chứ đừng nhắc đến tên Ngọc Tiểu Cương phế vật kia.

"Hahaha, chỉ cần cảnh giới chưa tới cấp hồn tông, ăn một viên Thăng hồn đan thì bét nhất là tăng một cấp, khéo khi lại còn tăng tận mấy cấp lận cơ!"

Lão dê bắt đầu giải thích cho đám người thiếu kiến thức này nghe về Thăng hồn đan.

Tác dụng chủ yếu của Thăng Hồn Đan chính là giúp gia tăng Hồn Lực.

Mỗi một Hồn Sư cả đời chỉ có thể sử dụng một viên, biên độ tăng trưởng Hồn Lực ước chừng tương đương với ba mươi cấp tăng lên ba mốt cấp, có khi thì nhiều hơn, tùy thuộc vào căn cơ của mỗi người.

Tất nhiên, đan dược này quý là vậy, nhưng nếu như có kẻ nào lòng tham không đáy, ăn nhiều hơn một viên thì sẽ ảnh hướng tới tiềm lực tu luyện của bản thân.

Nói xong, lão dê liền lấy từ nhẫn trữ vật ra một lọ đan dược, bên trên ghi ba chữ: 【Thăng hồn đan】, rồi tiện tay móc ra một viên đan dược đút tỏm vào mồm.

Oành, thế là chỉ mất chưa đến một giây, lão dê từ 19 cấp đã tăng lên 20 cấp, thậm còn không tốn thời gian tiêu hóa dược lực luôn.

"Hahaha, ta đã ăn tổng cộng ba viên Thăng Hồn Đan, tiềm lực bị tổn hao một chút.

Vốn dĩ bằng vào thiên phú Tiên thiên mãn hồn lực cùng với võ hồn biến dị, ta có một cơ hội nhỏ nhoi đột phá thành thần, nhưng mà sau khi ăn đến viên đan dược thứ 2, ta tối đa chỉ có thể tu luyện đến cảnh giới bán thần.

Bây giờ ăn đến viên thứ ba, thì ta tối đa chỉ có thể tu luyện đến Cực hạn đấu la mà thôi." Lão dê mỉm cười, rồi bắt đầu chém gió.

Nghe vậy, đám người cảm thấy vô cùng ngứa đít.

Tạm thời không nhắc đến chuyện lão dê có thể đột phá thành thần hay không, mà chỉ riêng cái chuyện Cực hạn Đấu la đã là hư cấu rồi.

Chỉ nhìn vào cái hồn hoàn một năm của lão dê là đã đủ hiểu rồi đấy.

Muốn đột phá Phong Hào Đấu La cũng khó chứ đừng nhắc đến chuyện căn cơ của lão ta đã bị hao tổn a.

"Ngươi... sao ngươi có thể làm như vậy? Sao ngươi lại dùng phương thức bàng môn tà đạo này để gia tăng hồn lực chứ?" Đại sư tức giận đến thổ huyết.

Đúng là phung phí của trời a. Uổng cho một cái thiên phú tốt đến như vậy.

Theo như tên đại sư phế vật này nghĩ: Nếu như Lão dê chậm dãi tu luyện từng bước, từng bước, cước đạp thực địa, không lợi dụng đan dược để đốt cháy giai đoạn thì lão dê có thể dễ dàng đột phá đến Phong Hào Đấu La.

Nhưng bây giờ thì hay rồi, đúng là tự mình hại mình.

Tên đệ tử ngu dốt như thế này, Ngọc Tiểu Cương hắn đé* cần, ok?

Đường Tam cũng cảm thấy nghi ngờ về độ tin cậy của việc này, cho nên hắn ta liền sử dụng Tử Cực Ma Đồng để kiểm tra.

Quả nhiên, sau khi lão dê nuốt viên đan dược kia, Đường Tam liền chứng kiến hồn lực của lão ta gia tăng đáng kể, tuy nhiên hồn lực lại trở lên phù phiếm, không còn vững chắc như trước nữa.

【Hừ, đúng là ngu hết thuốc chữa. Một tên công tử bột ngu ngốc tự hủy căn cơ không xứng đáng làm đối thủ của một kẻ sống hai đời như ta.】Đường Tam âm thầm khinh bỉ trong lòng.

Kiểm tra lão dê xong, Đường Tam bắt đầu sử dụng Tử Cực Ma Đồng để kiểm tra Tiểu Vũ.

【Chậc chậc, căn cơ của cô nàng Tiểu Vũ này quả thực là vững vàng, không hề giống tên công tử bột chỉ biết dựa dẫm vào đan dược kia.】

Càng nhìn, Đường Tam lại càng cảm thấy Tiểu Vũ thuận mắt.

Một cô nàng xinh đẹp lại còn sở hữu thiên phú tu luyện tốt như thế này mới xứng đáng làm bằng hữu của một kẻ sống hai đời như hắn.

Trong suy nghĩ của Đường Tam, lão dê cùng Tiểu Vũ chắc chắn sẽ trở thành đồ đệ của Ngọc Tiểu Cương, hay nói cách khác, Tiểu Vũ sẽ trở thành sư muội của hắn.

Mà không biết chừng, về sau vị 'sư muội' này, có lẽ sẽ trở thành nương tử của hắn cũng không biết chừng.

"Tu vi của ngươi là do đan dược chồng chất mà thành, thế còn Tiểu Vũ thì sao? Nàng ta có phục dụng qua đan dược giống như ngươi không?" Ngọc Tiểu Cương vội vàng hỏi lão dê.

Trong suy nghĩ của hắn, lão dê đã phế đi rồi, không còn giá trị lợi dụng nữa à nhầm... không đáng để bồi dưỡng giống như thằng Đường Tam nữa.

Nếu như Tiểu Vũ cũng phục dụng qua đan dược giống như Lão Dê, vậy thì hai tên đồ đệ này hắn cũng không cần.

Danh dự của Ngọc Tiểu Cương hắn, liền dựa vào mỗi mình Đường Tam thôi a.

"Hừ hừ, Tiểu Vũ chỉ là nô lệ của ta mà thôi. Nô lệ thì làm sao có đãi ngộ giống như chủ nhân được.

Nàng ta chỉ có thể tự dựa vào sức mình để tu luyện. Nếu như may mắn đạt tới cảnh giới Phong Hào Đấu La thì tốt, ta sẽ ban thưởng cho nàng ta vô thượng vinh quang, được phép sinh con đẻ cái, nối dõi tông đường cho ta.

Đương nhiên, nếu như nàng ta vẫn lạc (chết) giữa chừng, vậy thì chẳng sao cả, coi như ta chỉ thiệt hại một tên nô lệ thôi a, hahaha!"

Thái độ bá đạo, khinh Tiểu Vũ quá đáng của lão dê khiến cho người ta vô cùng chán ghét.

Đặc biệt là Tiểu Vũ, nàng ta đã hận lão dê chỉ xếp sau mỗi con tiện nhân Bỉ Bỉ Đông cùng hai thằng Cúc bê đê với Quỷ đấu la mà thôi.

Đáng tiếc bây giờ Tiểu Vũ đã bị đeo chiếc xích chó lên cổ, nếu như nàng ta dám tỏ ra bất mãn, thì sẽ bị lão dê hành hạ đến chết, 10 vạn năm hồn cốt cũng sẽ bị lão ta hấp thu.

Nghe Lão Dê nói vậy, Ngọc Tiểu Cương cũng thở phào một hơi.

Thiên phú tu luyện của Tiểu Vũ là thật, mà không phải do đan dược chồng chất là tốt rồi, ít nhất cũng sẽ không bị phế đi, vẫn còn giá trị lợi dụng, khụ khụ, vẫn còn giá trị bồi dưỡng.

Về phần Lão Dê đối xử với Tiểu Vũ thế nào, Ngọc Tiểu Cương cũng đếch care.

Thế giới này là vậy, nô lệ gặp được người chủ tốt thì coi như số may, thế nhưng nếu như gặp phải người chủ tồi thì sẽ bị đối xử y như súc vật cũng không phải chuyện lạ.

Theo như Ngọc Tiểu Cương nghĩ: Nếu như không phải Tiểu Vũ sở hữu dung nhan xinh đẹp, đồng thời thiên phú tu luyện lại cao, thì chắc đếch gì đã được Lão Dê mang theo bên người.

Quả thật, Ngọc Tiểu Cương suy nghĩ hoàn toàn chính xác.

Nếu như con hồn thú 10 vạn năm vừa mới hóa hình thành người mà lão dê gặp không phải Tiểu Vũ, mà lại là một con thú đực, thì không còn nghi ngờ gì nữa, lão dê sẽ giết nó, rồi hấp thu hồn cốt luôn.

Mọi người nên nhớ, hồn thú thì không thể hấp thu hồn hoàn hay hồn cốt, tuy nhiên sau khi tự phế tu vi, trùng tu làm người thì hồn thú lại có thể hấp thu hồn hoàn cũng như hồn cốt.

Lấy ví dụ như Tiểu Vũ chẳng hạn, nàng ta đã hóa hình thành người, 6 hồn hoàn đầu tiên thì có thể tự mình ngưng tụ, nhưng từ hồn hoàn thứ bảy trở đi thì phải săn giết hồn thú để hấp thu hồn hoàn.

Lão dê tuy không phải hồn thú trùng tu, nhưng lão ta đã ăn tiên thảo: Hóa Hình Thảo, cũng tính là nửa cái nhân loại, có thể thoải mái hấp thu hồn cốt giống hệt như hồn sư bình thường.

"Ok, đã vậy thì ta yên tâm rồi. Chúng ta mau khai chiến luôn đê, câu chương quá nhiều rồi đó!" Ngọc Tiểu Cương hướng về phía lão dê, chậm rãi nói.

Bạn đang đọc Đấu La: Võ Hồn Của Ta Là Dê Cụ sáng tác bởi Dr.206K
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Dr.206K
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 56

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.