Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thành công bước đầu

Phiên bản Dịch · 1323 chữ

Dịch Thương Thiên là một người cha tốt, bởi vì ông biết cách tôn trọng và tin tưởng con trai mình đúng lúc.

Chuyện này nói thì dễ, nhưng rất ít người có thể làm được.

Người lớn tuổi luôn có thói quen dựa vào kinh nghiệm của mình, mà bác bỏ ý kiến của người trẻ.

Họ thường cho rằng kinh nghiệm là quyết định tất cả, rồi dùng nhưng gì họ cho là đúng đắn để đưa ra những quyết định có phần vô lý.

Và nói họ là nghĩ cho bạn, bạn bị thao túng như con rối, không thèm để ý đến trái tim của bạn thật ra đã đầy rẫy vết thương.

Dịch Thu rất hiểu lý lẽ này, cho nên thấy Dịch Thương Thiên lựa chọn ủng hộ và sẵn sàng làm chỗ dựa cho mình, sau đó quay người rời đi bắt đầu an bài những yêu cầu đó, trong lòng Dịch Thu thật ấm áp cùng cảm động.

Trong phòng lúc này chỉ còn hai người một già một trẻ, nơi này vẫn là thuộc về khuôn viên trong nhà tộc trưởng, căn nhà cũ bị phá hủy nên Dịch Thu đã được chuyển sang.

Mạc Chính Sơ không cùng Dịch Thương Thiên rời đi, chứng kiến hai cha con Dịch Thu nói chuyện lại càng thêm kì lạ.

Chỉ cảm thấy hai cha con nhà họ Dịch thật sự là những nhân vật không tầm thường, tuy rằng đã sống hơn trăm năm nhưng phần lớn thời gian đều ở trong Dược Thần Cốc, sợ sánh với hai cha con nhà này ngược lại còn có vẻ non nớt.

Thật sự lẽ nào lại như vậy....?

Vừa nghĩ, Mạc Chính Sơ quay đầu nhìn về phía Dịch Thu, tiếp đó liền phát hiện từ sau khi Dịch Thương Thiên rời đi, Dịch Thu vẫn cứ luôn thản nhiên mỉm cười nhìn qua hắn.

Mạc Chính Sơ lúc này nhịn không được hỏi: "Tại sao phải giấu phụ thân ngươi? Tụ Phách Đan cũng chỉ có thể kéo dài sinh mệnh. Nguyên nhân khiến ngươi tỉnh tại đó hoàn toàn là kì tích. Chuyện này....Ta tin ngươi cũng biết rõ."

"Sự thật có nhiều thứ không thể chấp nhận được, vì vậy cũng không cần thiết phải tìm ra lời nói dối để mọi người dễ tin hơn."

Dịch Thu nói đầy ẩn ý.

Mạc Chính Sơ gật đầu trầm tư, sau đó đột nhiên nói: "Hoàng giai thượng phẩm dược liệu Phi Vân Huyết được cho là thích hợp nhất để trung hoà hai hệ dược liệu kim hoả, lão phu nghiên cứu đã gần hai mươi năm, trước đây không lâu lại ngoài ý muốn phát hiện nếu thêm một loại dược liệu phụ trợ liền ngay cả thổ hệ dược liệu cũng cùng nhau trung hoà."

Phát hiện này khiến lão phu rất kinh ngạc. Tiểu huynh đệ có thể đoán ra loại dược liệu phụ trợ đó không?

Nói xong lời cuối cùng, Mạc Chính Sơ hiện lên nụ cười khoe khoang, giọng nói mang theo ý kiểm tra.

Dịch Thu hơi nhướng mày, nụ cười lại càng đậm, không do dự nói: "Mạc lão tìm được dược liệu kia có phải Hoàng giai trung phẩm Linh Tâm Căn, nếu đúng thì không có vấn đề gì. Nếu như không phải....Mạc lão vẫn nên kiểm tra một chút nếu không sau này luyện chế đan dược sẽ phải chịu thiệt."

Mạc Chính Sơ vừa mới hiện lên nụ cười liền sững sờ.

Quá trình biến đổi trông khá là hài hước.

"Ngươi....Làm sao ngươi biết."

"Túc tuệ, túc tuệ."

Dịch Thu mỉm cười ôn hoà nói.

Nhìn nụ cười dịu dàng của Dịch Thu lúc này, Mạc Chính Sơ thực sự có ý muốn đánh người.

Nói lời vô nghĩa mà nghiêm trang như vậy thật đáng ghét.

Dịch Thu vẫn như không chú ý tới Mạc Chính Sơ đang ngứa ngáy, nói tiếp: "Ta còn biết, Phi Vân Huyết có thể trung hoà dược liệu không chỉ là tam hệ, nếu sử dụng Tam Diệp Thảo làm dược liệu phụ trợ thì có thể trung hoà Mộc hệ dược lực, tóm lại trừ dược lực hệ Thủy. Phi Vân Huyết đối với bốn hệ dược lực kia, đều có kỳ hiệu."

"Cái gì?"

Mạc Chính Sơ lần này hoàn toàn bị sốc.

Hắn nghiên cứu Phi Vân Huyết ròng rã hai mươi năm, giờ phát hiện tác dụng như vậy đương nhiên cảm thấy rung động.

Ngơ ngác nhìn Dịch Thu một lúc, Mạch Chính Sơ bỗng nhiên lại mở miệng hỏi một số vấn đề về điều chế dược liệu.

Dịch Thu vẫn không chút do dự lập tức giải đáp, hơn nữa lại vô cùng chi tiết từ dược tính của dược liệu, tác dụng ra sao cho đến quan hệ tương sinh tương khắc.

Nội dung sâu sắc, lời lẽ êm tai dễ hiểu, đi vào trọng tâm!

Về sau Mạc Chính Sơ liên tiếp đưa ra mấy vấn đề về chế thuốc phức tạp, nhưng vẫn không có câu hỏi nào có thể làm khó được Dịch Thu!

Đối với mỗi đáp án, Dịch Thu đều có cái xu hướng đơn giản hóa những vấn đề phức tạp và phân tích một cách đễ hiểu nhất để trả lời những câu hỏi này!

Thường thường lại có thể trực tiếp đưa ra các giải pháp để giải quyết, như thể với hắn những vấn đề này giống như là một cộng một bằng hai vậy!

Cho đến khi, Mạc Chính Sơ thỏa mãn đối với các vấn đề và không thể không thừa nhận, tri thức của Dịch Thu đối với dược lý có thể nói là đại gia đương thời!

Như vậy, so với Mạc Chính Sơ hắn ở phương diện này đã muốn cao hơn rất nhiều!

Kết luận này làm cho Mạc Chính Sơ không thể hiểu được, lại nhìn về phía Dịch Thu ánh mắt lại càng trở nên phức tạp.

Dịch Thu trên mặt lại luôn giữ vẻ ôn nhu như ngọc, làm cho Mạc Chính Sơ cũng không nhìn ra điều gì bất thường.

Khi trước hắn cảm thấy Dịch Thu tươi cười có cảm giác ấm áp, lễ phép, nhưng hiện tại lại cảm thấy khuân mặt kia rất là cao thâm huyền bí, tràn ngập cảm giác không hiểu……..

Đối mắt nhìn nhau thật lâu, các luồng ý nghĩ quẩn quanh trong đầu, Mạc Chính Sơ không ngừng suy tư mục đích Dịch Thu thể hiện ra như vậy là vì cái gì, tiết lộ như thế có thể nói rất nguy hiểm cho bản thân thậm chí à ngu ngốc……nhưng cố tình Dịch Thu lại như vậy……..lại thoải mái tư nhiên ……….

Chỉ vừa mới tiếp xúc qua, Mạc Chính Sơ chắc chắn rằng Dịch Thu cũng không phải kẻ ngu dốt, như vậy ánh mắt kia……….Rất đáng để suy ngẫm……….

Không biết qua bao lâu, Mạc Chính Sơ rốt cục làm ra quyết định, hít một hơi thật sâu sau đó trịnh trọng cúi đầu chắp tay!

"Dược Thần Cốc đại trưởng lão Mạc Chính Sơ, khẩn cầu tiên sinh thu ta làm đồ đệ!"

Nhìn thấy bộ dáng vô cùng thành khẩn kia, Dịch Thu mặt không có thay đổi lại nhẹ nhõm thở ra.

Bước đầu tiên sau khi tái sinh, cuối cùng cũng thành công!

Tính tình Mạc Chính Sơ đúng như hắn nghĩ, bụng dạ ngay thẳng, trừ bỏ cực kì cuồng nhiệt đối với chế thuốc cũng không quan tâm đến sự tình nào khác.

Như vậy. . . . . . Rất tốt!

Dịch Thu không trực tiếp trả lời Mạc Chính Sơ, mà quay nhìn ra cửa sổ, nhìn trời xanh không mây trong lòng cảm thấy nhẹ nhõm, tựa như sống lại lúc này không khí trở nên trong lành hơn rất nhiều…….

Bạn đang đọc Đấu Thần Truyền Thừa (Dịch) của Lạc Trần
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Amatbao
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.