Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngày Đầu Tiên Đi Học

Tiểu thuyết gốc · 1740 chữ

Sáng hôm sau tỉnh dậy thấy cơ thể Hằng Nga các vết thương lớn và nặng nhất đều đã khép lại nhưng cơ thể nàng vẫn còn vô cùng yếu ớt.Hỏi mới biết là yếu ớt của nàng tu vi bây giờ chỉ còn Độ Kiếp sơ kì thôi nhưng Độ Kiếp hậu kì gặp nàng thì cũng một vả là đi,hắn tính nhờ nàng bảo kê cho hắn nhưng nàng chỉ giúp khi nào hắn gặp nguy cơ sinh tử mà thôi.

Nhờ vào song tu đêm qua với nàng và luyện hoá cả dị thuộc tính tu vi của Dương hiện nay đã đến tận Hoá Thần cảnh sơ kì.Nếu chỉ luyện hoá dị mộc thì hắn chỉ dừng ở mức Nhật Nguyệt hậu kì mà thôi nhưng mà song tu với cường giả như Hằng Nga tuy bị đánh rớt tu vi nhưng vẫn là siêu cấp cường giả.

Nhẹ nhàng hôn từng hiền thê của mình một cái hắn bận đồ rồi xuất hiện ngoài kí túc xa nam.

Ra ngoài thì thấy lũ này đang ngủ trổng dái nên,thằng Vô Phúc ngủ chảy cả dãi dớt,Đoan Trùng thì ôm chân thằng Phúc hôn hít,do thanh niên mới lớn mà cũng không có chỗ xả như Dương lên thằng nào cũng dựng lên một "túp lều" nho nhỏ nơi đũm quần.Làm Dương ngứa mắt "búng nhẹ" cho mỗi thằng một cái cho tỉnh ngủ.

6h sáng tại kí túc xá nam của Huyền Thiên học viện đáng ra giờ này sẽ vô cũng yên tĩnh nếu có cũng chỉ có tiếng chim ríu rít thôi,nhưng sáng nay lại phát ra tiếng gào thét như lợn bị chọc tiết gào rống um sùm tại phòng 207.

-Aaaaaaaa....mẹ ơi đau quá.....

-Vỡ mất bộ ấm chén rồi..aaaaaa

Tiếng hét vọng ra làm cả kí túc xá nữ bên kia cũng nghe thấy,làm cả kí túc xá tỉnh cả ngủ.

-Lão đại à,ngươi bớt thâm hiểm như vậy được không chúng ta trên người chỉ có bộ ấm chén này là của quý thôi...huhu....

-Được rồi đánh răng rửa mặt đi còn đi ăn sáng nay học buổi đầu tiên đấy...

-Chờ tí phút mốt xong ngay .....

Dương ra ngoài ban công đón ánh nắng bình minh dịu nhẹ,gió đưa thoang thoảng ngắm nhìn cảnh yên bình này làm hắn rơi vào trầm tư....hắn vậy mà đã xuyên không được vài tháng rồi....

Khi lũ Vô Phúc chải chuốt đi ra thì nhìn xuống dưới thì thấy tất cả nữ sinh tại kí túc xá mắt sáng quắc nhìn Tiêu Dương đang trầm tư ở ban công.Đương nhiên là có cả Băng Ánh Nguyệt và hai chị em Tâm Loan rồi...

-Ui đệ ấy là ai vậy?Soái quá.....

-Ta see tình mất rồi.....hoàng tử của đời ta đó...

-Hình như là Tiêu Dương thủ khoa của năm nay đứng đầu cả ba vòng đấu.....Đẹp trai quá....

-Dương ca.....em yêu anhhhhh.......

-......

Tiếng hét của thiếu nữ quãng tám đã khiến Dương tỉnh lại.Cúi xuống thì thấy cả đám nữ nhân đang nhìn mình với ánh mắt thèm khát làm hắn đen cả mặt.

Còn hội anh em cũng bàn luận về hắn không kém,nhưng ghen ghét hơn là khen:

-Nó là thằng nào vậy?Dám bỏ mê crush của tao?

-Chỉ được cái vỏ bên ngoài thôi có gì đáng khoe mẽ...

-Hừ..có cơ hội tẩn hắn một trận hủy cái dung mạo kia đi.......

Mặc kệ những lời đàm tiếu qua loa linh tinh,cũng chẳng thể nào cản bước được Dương....(xàm tí)

Hôm nay thay vì đi đá bữa lòng lợn tiết canh thì hắn bảo bọn họ mua "ít đồ" để chính hắn ra tay nấu nướng.Nói chứ bọn họ tuy đều là thế gia vọng tộc nhưng những món của Dương nấu thì họ chưa bao giờ được ăn đã thế lại rất ngon và vô cũng "bánh cuốn".

Các ngươi thả lỏng tinh thần không chống cự ta sẽ đưa các ngươi đến một nơi.Đương nhiên là vào Hỗn Độn Giới rồi hắn truyền ý niệm gọi các nàng dậy mặc quần áo vào chứ để lũ kia nhìn hết cảnh đẹp à.Hắn cũng muốn làm món này cho nương tử hắn ăn nữa.

-Oa...lão đại vậy mà có cả không gian chứa người sống ta không nghĩ lại to như vậy....

-Nơi này không khác bên ngoài là bao nhỉ...

Nhưng khi mọi người đưa mắt nhìn lên giường lớn,nam thì hai tay ôm dái,còn ba nàng kia thì đấm ngực dậm chân...

-Lão đại hãy nhận ta làm đồ đệ đi mà...

-Ta nữa....

-Ta nữa ...

Bọn Vô Phúc thì quỳ ôm đùi hắn,nước mắt dàn dụa kêu rên.

-Ngươi vậy mà có nhiều thê tử xinh đẹp như vậy....đồ sắc lang....

-Đúng bại hoại.....

Không phải hai nàng ghen ghét mà là tự ti trước dàn thê tử của hắn nhất là Hằng Nga và Đát Kỉ người thì yêu mị quyến rũ, người thì thanh thoát như tiên giáng trần.Các nàng í quá đẹp,nên hai nàng ta tự ti là phải thôi,sợ Dương không nếm xỉa í mà.Thấy không khí có phần không phải Dương mới lên tiếng:

-Thôi mọi người giúp ta một tay,sáng nay ta sẽ vào bếp..

-Hoan hô....

-Dương ca số một.

-.....

-Xèo...xèo...xèo..xèo...

Trên than hồng là ba vỉ thịt nướng khổng lồ phát ra mùi thơm nức mũi,một thì có dạng tròn tròn như chén nước,cái thì được quấn bởi một lớp lá gì đó và còn lại là thịt ba chỉ nướng.Món Dương làm chính là Bún Chả chấm,một đặc sản tại nơi mà hắn được sinh ra từ kiếp trước.

-Lão đại à...sắp được ăn chưa ....thơm quá....ta thèm lắm rồi....

-Tiêu Dương...chúng ta đói....

-Chờ chút...chờ chút để một lát nữa ăn mới ngon....

......

Một lát sau một bát nước chấm to như cái thau thơm phức nghi ngút khói bên trong là những miếng chả nướng được cắt vừa ăn,bên cạnh là rổ rau sống mà một đĩa bún trắng tinh.

-Mọi người lại đây ta chỉ cách ăn.Càng nàng ăn bao nhiêu thì múc vào bát bấy nhiêu,thả những sợi bún này vào ăn vậy thôi.

-Mời lão đại dùng bữa.

-Mời lão đại dùng bữa...

-Được rồi mọi người ăn đi....

-.......

-Oa....chu choa mạ ơi.....món này ngon quá....

-Từ lúc sinh ra đến giờ đây là món ăn ngon nhất mà ta được ăn....

-Ngon quá đi mất.....

-Chàng học món này từ đâu vậy,ở trên kia cũng không có món ngon như vậy nha.

-Haha...Đàn ông phải có bí mật mới cuốn hút đúng chứ..

Cả đám ăn vô cùng vui vẻ,quất hết cả thau nước chấm đứa nào bụng cũng no phè phỡn rồi Dương mới đưa mọi người ra ngoài đi học.Hắn cũng muốn đưa nương tử của hắn ra ngoài chứ ở bên trong nhiều cũng chán.Nhưng mà có quá nhiều sự bất tiện lên thôi,các nàng chịu thiệt thòi một chút vậy.Dù sao thông qua Hỗn Độn Giới các nàng cũng có thể nhìn những gì Dương nhìn thấy cũng được.

Vì đám Dương sáng nay không đi ăn nên làm bao hàng quán ăn sáng hôm nay vắng khách..Bọn Dương liền tiến vào lớp cho buổi học đầu tiên của mình.Với kinh nghiệm kiếp trước đi học của mình hắn lôi cả đám xuống bàn cuối lớp ngồi.Nơi đây dễ ngủ,dễ quay cóp,dễ làm việc riêng và bao chuyện có lợi khác .Tình cờ khi quay sang thì thấy bọn Đạt Vi Na ngồi bàn cuối đối diện,mặt như đưa đám nghiến răng nghiến lợi nhìn hắn bên trái Tâm Loan,bên phải Ánh Nguyệt.Cái này thì Dương cũng mặc kệ loại tiểu nhân mà thôi quan tâm làm gì.

Một lát sau khi tất cả học sinh đều vào chỗ ngồi đầy đủ.Cánh cửa lớp trợt mở ra,bước vào là một đôi chân trắng nõn như ngó sen,vô cùng quyến rũ,gợi cảm làm các nam sinh la ó không ngừng..

-Trúng mánh rồi cô giáo chân đẹp như vậy chắc chắn vô cùng sinh đẹp.

-Hiu... húytttt.......

-....

-Các em trật tự.

Trợt một giọng nam trầm lắng,dày dặn vang lên cắt đi sự sung sướng của mọi người.Khi bóng người ấy bước hẳn vào lại là một nam nhân.Thân cao mét chín,cơ thể cân đối không béo không gầy,để râu quai nón,ông này vậy mà mặc quần áo cộc đi dạy.

-Trời ạ...mắt của ta....

-Khôngggg,chọc mù mắt ta đi.....

-Ta không tin.....

Đợi cho tiếng la ó và sự bất ngờ của học sinh lắng xuống,ông thầy mới mỉm cười hiền hoà.

-Xin chào các em,thầy xin tự giới thiệu thầy tên là Nhật Minh,sẽ là giáo viên dạy cách sử dụng và khống chế linh lực của các em.

Thấy thầy vô cùng hiền lành cùng như dễ gần cả lớp đứng lên đồng thanh hô

-Chúng em chào thầy!

-Được rồi,các em ngồi đi.

Đợi mọi người ngồi xuống thầy mới cất giọng

-Trước khi vào dạy bài đầu tiên,các em cho thầy hỏi Linh lực là gì,ai trả lời đúng thầy sẽ có thưởng cho các em.

-Em

-Em

-Em

Mấy đứa nhao nhao hết cả lên như ong vỡ tổ

-Thầy mời em học sinh nam ở bàn cuối tay phải của thầy đi.

Nhìn theo hướng bàn tay của thầy là một thiếu niên trông như nghiện,tóc ngắn màu trắng gẩy lai đang nàm ngủ ngáy khò khò,ngoài Đạt Vi Na ra thì còn ai nữa.

Thấy vậy mấy đứa đệ cùng bàn lay gọi hắn dậy.

-Thiếu chủ thầy gọi...

-Há..đang ngủ...

Hắn ngáp ngắn ngáp dài đứng dậy đúng chất nghẹo lâu lăm.

-Thầy hỏi gì ạ?

Dương liền bảo

-Thầy bảo này lên lau bảng.

-Lau thì lau sợ gì...

Mặc kệ lũ đàn em khuyên can hắn vênh váo chạy lên cầm khăn lau bảng nhưng khổ nỗi thầy đã viết gì đâu.Hắn bèn quay sang hỏi thầy

-Có chữ đâu mà lau ạ!!!

-...

-Hahahahahahah...

-Hahhaahhah.......

Cả lớp buổi đó liền có một trận cười vỡ bụng,còn Đạt thì được cho đứng ngoài cửa học cả hôm đấy.

-Rõ là bảo mình lên lau bảng,sao lại phạt mình.....Hừ chết tiệt....

Bấm thích vì nó miễn phí.Cảm ơn mn

Bác nào có lòng thì em có rượu nhé!!!

Để thúc đít cho tác giả mau ra chương thì mọi người donate ở đây:

MB:838607072002

NGUYEN TUNG DUONG

Bạn đang đọc Đế Bựa sáng tác bởi Dươngcaidù
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Dươngcaidù
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 25
Lượt đọc 424

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.