Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Càn Long Điếu

Tiểu thuyết gốc · 1039 chữ

Buổi chiều được nghỉ học nhưng nắng há mồm như thiêu da cháy thịt cả nhóm Dương lại có một buổi đi câu cá...Câu đã hơn canh giờ mà chưa cần của đứa nào có động tĩnh cả.Làm cả bọn chán nản buồn bã trông như lũ chán đời....

Vì sao ư đơn giản là tiền dù có bao nhiêu thì tiêu cũng hết mà cả đám lại chả kiếm ra tiền nên số tiền 400 triệu kia tiêu pha hoang phí thì cũng hết nên cả đám mới đi câu thế này.

-Lão đại à...câu mãi mà chả có con mẹ nào ăn thế này...đói chết mất còn nóng nữa.

Thằng Phúc thều thào mở miệng nói,tiền thì ngoài ăn ra thì đi đánh bạc,đi chơi gái....cũng đã hết mà sang tháng sau bố mẹ hắn mới chuyển tiền.Mấy ngày cuối tháng cả đám chỉ có ăn mì tôm chay do Dương nấu cầm bữa tuy ngon nhưng không no cái dạ dày được.

-Thôi ông câm mẹ nó mồm đi!!Nhờ mày đảo hộ ít thính để câu mà mải ngắm gái cháy mẹ hết cả chảo rồi còn đâu.

-Mày có ngửi được không mà đòi cá ngửi hả thằng ngu....

Nói rồi Dương táng cho thằng này một phát túi bụi ngã xuống sông.

-Á...á..á....lão đại ta chừa rồi...

-Đồ ăn hại,cút mẹ mày đi....

Vì có cái suy nghĩ là cần mà càng to thì câu cá sẽ càng to nên cần của thằng Hàn to như cổ chân và để vừa với cỡ người của nó nên chỉ dài cỡ nửa mét.

Khi trông thấy cái "cần câu" của thằng Phúc, Dương mới chợt nảy sinh ý tưởng làm giàu từ món đồ kiếp trước hắn vô cùng quen thuộc sáng nào cũng phải vật vã với nó.

Dương tháo dây câu ra,dùng giấy dáp đánh mịn thân cần,đục hết lõi chỉ để một lõi cuối cùng ở chỗ đít.Rồi hắn đục một lỗ ở gần đít cây to cỡ ngón tay cái và làm một đoạn ống nhỏ bằng cái lỗ kia.

Dương từ Hỗn Độn Giới lấy một chiếc lá khá to màu tím đang phát ra sương mù mờ ảo nồng nặc.Đây là tứ giai Mê Hồn Thảo dùng để chế thuốc mê vô cùng hiệu quả,khiến người dính phải như trầm mê cõi tiên 7 ngày 7 đêm không tỉnh.Rồi hắn dùng chân hoả của mình hong khô lá chỉ để độ ẩm vừa đủ rồi sắt nhỏ ra như sắt lá chanh.Dương vo lấy một viên to cỡ đầu ngón trỏ để vào cái ống nhỏ kia và thêm huyền thủy vào trong cây tre.Rồi hắn đốt linh dược vo viên kia thành cặn rồi thổi vào thân làm rơi bã linh dược kia ra.

Nói đến đây thì chắc cũng biết nó là gì rồi chính là pháp bảo nổi tiếng tại nơi hắn từng sống kiếp trước Điếu Cày.Một thứ vô cùng phê pha cũng vô cùng thân quen.

-Ríttttttttt.............

Tiếng điếu cày như vang vọng cửu tiêu làm đám Vô Phúc cũng không biết Dương đang làm gì chỉ thấy hắn phả ra một làn khói tím mờ ảo khá thơm.

Thấy Dương chống điếu đến gần 15 phút sau mới tỉnh lại rồi làm hớp nước.

-"Thuốc lào" kiểu này nặng vãi đái,may mà giảm dược liệu đi,không chắc phê 14 ngày quá.

Để thử nghiệm thành quả của mình Dương gọi Tiểu Phúc lại tạo một vết "xước nhỏ" trên người hắn làm thằng bé kêu cha gọi mẹ đã đói thì chớ còn mất máu ai sống cho nổi.

Rồi Dương lấy một cái lá linh thảo trị thương rồi làm tương tự cho Tiểu Phúc "rít thử".

-Yên tâm không có độc đâu,hít mạnh lên..

-Ríttttttt......

Quả thật là hắn không bị phê như lá của Mê Hồn Thảo vết xước kia liền lành lại như không có gì xảy ra.

Nhưng mà....Tiểu Hàn hắn không được tỉnh táo cho lắm thì phải.Hắn gần như vô hồn,vừa mới bò lên ngồi,lại ngã lăn kềnh xuống sông làm cả bọn hốt hoảng lao xuống cứu hộ.

Lôi lên bờ Dương cho nó một hớp nước làm mặt thằng bé tỉnh táo phần nào.

-Hồi nãy tao như phi thăng tiên giới chúng mày ạ...cảm giác khó tả vđ mà sướng đéo chịu được.

-Chuyện!!! nhờ mày mà tao mới nghĩ ra món này đấy.

-Lão đại....cái này là cái gì vậy ta chưa từng thấy nó bao giờ....

-Phải đấy..

-Phải đấy...

Dương cầm điếu lên dùng hoả linh lực khắc lên thân điếu,từng nét từng nét dần dần hiện ra một con hắc long oai vũ đang giơ nanh múa vuốt.

-Nó hả ta sẽ đặt tên nó là Càn Long Điếu.

-Cái này để làm gì hả Dương ca?

-Nó hả một pháp bảo vừa có thể công kích trực tiếp vừa có thể giúp chúng ta hấp thu gấp hai lần dược tính từ linh thảo.Phải biết là luyện đan dược thì khả năng bạo lô cũng cao,tiêu tốn nhiều dược liệu mà thành phẩm lại thấp.

-Lão đại có tài như vậy mà chúng ta không biết...

-Bớt vỗ mông ta lại đi, sáng mai chúng ta sẽ mở một quán trà đá tại cổng trường.Vấn đề tiền bạc không phải lo nữa rồi.Nhớ dậy sớm để còn chuẩn bị.

-Nhưng dược liệu kiếm đâu giờ chúng ta làm gì có tiền?

-Cứ yên tâm sẽ có,để ta lo điếu với dược liệu còn các ngươi đi xí chỗ đẹp và chuẩn bị bàn ghế là được.

-Lão đại yên tâm....

-À thế còn tối nay ăn món gì hả Dương ca?

-Mì tôm úp.

-Hả lại nữaaaa......

-Không ăn có thể nhịn.....

Nói rồi cả đám lủi thủi đi về xí chỗ còn Dương thì đi kiếm đồ chuẩn bị cho sáng mai đi kiếm ăn.

Nếu bác nào ở bên group Con Đường Bá Chủ sẽ biết cái điếu này 😁😁😁

Bấm thích vì nó miễn phí.Cảm ơn mn

Bác nào có lòng thì em có rượu nhé!!!

Để thúc đít cho tác giả mau ra chương thì mọi người donate ở đây:

MB:838607072002

NGUYEN TUNG DUONG

Bạn đang đọc Đế Bựa sáng tác bởi Dươngcaidù
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Dươngcaidù
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 21
Lượt đọc 392

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.