Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chap 3

Tiểu thuyết gốc · 1079 chữ

Mất hơn nửa ngày cả ba cũng đến Ngự Linh Sơn, Ngự Linh Môn nằm bên trên đỉnh núi còn chân núi là nơi do linh môn cai quản các đệ tử bên trong thoải mái mua bán sinh hoạt với người bên ngoài

Đi vào bên trong mới thấy nơi này không nói thì không ai biết nó là nơi của ác nhân, hai bên buôn bán người người qua lại rất náo nhiệt

Cả ba người chọn một quán trà nghĩ chân tiện nghe ngóng tin tức về Ngự Linh Môn

"Tiểu hòa thượng, ngươi bây giờ mau nhả ra một vạn lượng vàng * bồi thường cho lão tử, nếu không ta đánh gãy chân các ngươi" một tên công tử thân mặc thanh y (xanh lá) xung quanh có một đám tiểu đệ đỡ lưng, tay hắn chỉ vào một tiểu hòa thượng tầm mười lăm mười sáu tuổi hét to

"Ta chỉ vô ý đụng trúng ngươi một cái lại đòi một vạn lượng, cái này là hiếp người quá đáng" tiểu hòa thượng cũng rất cứng cáp đáp lời

Tên công tử nghe lời nói liền tức giận một chân đá tiểu hòa thượng té nhàu ra đất, lúc này lại thêm một nam nhân tuổi tác ngang với tiểu hòa thượng thân người luộm thuộm tay ôm bầu rượu bước ra đỡ lấy hòa thượng giọng nói pha chút hơi men lên tiếng

"Này này vị đại công tử, tiểu Tuệ Minh nhà ta vô ý chạm ngươi một cái liền đòi vạn lượng, cái này ngươi đá tiểu đệ ta thì phải đền bao nhiêu đây?"

Cả đám người nghe lời này thì bật cười, một tên trong đám lên tiếng "Lương công tử nhà ta là nội môn đệ tử Ngự Linh Sơn thân thể là vàng ngọc các ngươi là cái thá gì mà đòi so với công tử nhà ta?"

"Ta thấy bọn chúng không có tiền đâu, các ngươi mau đánh gãy chân bọn chúng" Lương công tử khoái chí chỉ tay ra hiệu đám đàn em tiến lên

"Tử Văn, ta thấy nên giúp họ một tay" Quãng Lăng từ nãy quan sát cũng chịu không nổi nhưng chốn thị phi không dám tùy tiện liền hỏi ý kiến Tử Văn

"Đừng gây chú ý là được"

Trong lúc hỗn loạn, Quãng Lăng từ sau lưng tiến đến bộ dáng đi ngang qua, tay áo phất nhẹ liền thả ra một luồng khí độc, đám người Ngự Linh Môn vẫn náo nhiệt chưa hay sự tình, đến lúc phát giác thì lần lượt ngã ra đất, hai người tiểu hòa thượng nhìn thấy cơ hội liền bỏ chạy

"Nhanh gọn lẹ" Quãng Lăng thích thú ngồi vào ghế

Tử Văn cũng không nói gì bỏ lại một đồng trên bàn rồi cả ba cùng rời đi, bọn họ đến để dò la tin tức, chưa gì mà bị chú ý thì rất phiền

"Này biết tin gì không? Lương Bằng vừa nãy trong quán trà ức hiếp một tiểu hòa thượng liền bị đánh cho bất tỉnh"

"Ta nghe nói không phải vậy, tiểu hòa thượng đó không đánh hắn mà là người khác"

"Không phải tiểu hòa thượng thì là ai?"

"Làm sao ta biết? Mà tên đó ngày ngày gây chuyện thiếu gì kẻ thù"

"Đúng rồi, có khi là thành Đại Nam lại mời độc sư đến thuốc hắn, còn nhớ tháng trước có hai người từ Đại Nam đến quậy tung nội môn tìm hắn không?"

Miệng thiên hạ quả là rất lợi hại, ba người rời khỏi quán trà không bao lâu liền nghe thấy người khác bàn tán, chẳng qua lại đề cập đến Đại Nam ba người liền tìm một nơi nói chuyện

"Hai vị tán tu từ thành Đại Nam quậy tung nội môn để tìm tên họ Lương, ắc hẳn chuyện thả yêu linh đến phá người dân là liên quan đến hắn ta, ta đoán nếu không phải chủ mưu thì hắn cũng là kẻ trực tiếp thực hiện" Tử Văn nhìn Triệu Mẫn và Quãng Lăng nói

"Vậy có phải ta cũng nên bắt đầu từ tên họ Lương đó không?" Triệu Mẫn lên tiếng hỏi

Tử Văn lắc đầu, bước vài bước như nghĩ đến việc gì đó liền xoay người nói "trước tiên là phải cứu hai vị tán tu kia"

"Cái gì? Chẳng phải chúng ta đến để xử lý bọn Ngự Linh, giờ sao lại thành cứu người, chưa kể biết bọn họ ở đâu thế nào mà cứu" Quãng Lăng lên tiếng

" Phàm người bình thường tự biết năng lực của mình, bọn họ dám xông vào nội môn chắc chắn rất có thực lực" Tử Văn kiên nhẫn giải thích

"Có thực lực thì họ đã chạy thoát từ lâu đâu cần chúng ta cứu"

"đừng cắt lời, ta nghĩ bọn họ chỉ là không lường được thực lực của Ngự Linh Môn nên mới thất thủ, chúng ta bây giờ cũng giống họ, không biết gì về đối phương, nếu cứu họ ra, thứ nhất tăng thêm người thêm sức mạnh, thứ hai họ biết tìm tên họ Lương ắc có thông tin, thứ ba vì đã bị bắt nên họ sẽ rất hữu ích trong việc đánh giá thực lực Ngự Linh Môn"

"Phân tích hợp lý đó, nhưng ta không hiểu làm sao ngươi biết bọn họ bị bắt, rồi nếu đến đó không cứu được người ngược lại chúng ta cũng bị bắt thì sao?"

"Bọn họ xông vào nội môn một tháng trước, đến giờ Ngự Linh Môn vẫn điều đặn cho yêu linh đến Đại Nam nên chắc chắn bọn họ đã thất bại, mà khả năng chỉ có chết hoặc bị bắt, vì yêu thú hay là yêu linh thì điều có khứu giác rất tốt khả năng chạy thoát chỉ bằng không"

"Chúng ta lần này chỉ cần âm thầm tiến vào tìm đến khu vực giam giữ, tuyệt đối không giao thủ gây động tĩnh lớn thì đến cuối vẫn có đường chạy thoát, trường hợp xấu nhất thì tìm một tên đệ tử cướp y phục rồi lẫn vào đám đông vừa dễ tẩu thoát vừa xử lý được cái mũi yêu linh"

1 nén = 2 thỏi =10 lượng =100 đồng = 1000 phân

Vạn= 0000 (4 số 0)

Mười vạn=100.000

1 tách trà = 3 phân tiền

Bạn đang đọc Dị Giới I sáng tác bởi Ngotannhat2002
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Ngotannhat2002
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.