Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chap 4

Tiểu thuyết gốc · 1108 chữ

Nửa đêm canh ba, ba người Tử Văn, Triệu Mẫn, Quãng Lăng một thân hắc y lén lút tiến lên đỉnh Ngự Linh Sơn, vì không có thời gian để tìm hiểu địa hình, cả ba liên tục gặp khó khăn

Ngự linh môn không ngờ lại canh gác rất là nghiêm ngặt, cứ đi một đoạn lại gặp phải lính canh, Tử Văn thầm thán phục cho một cái sườn núi, không biết bên trong nội môn còn lợi hại cỡ nào

Phải mất hơn nửa canh giờ cả ba mới đến được cổng lớn nội môn, cổng chính lại cao tận bốn năm thước với khả năng của bọn họ thì không thể leo qua được, chưa kể xung quanh phải hơn hai mươi lính gác

Lúc này Quãng Lăng lại có cơ hội trổ tài hạ độc chỉ một vài thao tác đám lính canh căn bản không kịp lên tiếng đã mất ý thức

"Lính gác cổng bị hạ rất nhanh những người khác sẽ phát hiện, tất cả phải khẩn trương lên" Tử Văn điệu bộ gấp rút vừa tiến vào vừa ra hiệu

Nội môn Ngự Linh phải nói là quá to, căn bản muốn tìm thấy khu giam giữ chẳng khác gì mò kim đáy bể

Trong lúc cả ba còn mãi tìm đường xung quanh âm thanh bước chân ở khắp nơi truyền đến, cả nhóm nhanh chóng nhảy lên một máy nhà gần đó

Quả nhiên từ khắp nơi lính gác ùa đến điệu bộ vô cùng gấp gáp

"Không ngờ nơi này lại canh gác nghiêm ngặt như vậy, kế hoạch phải thay đổi, chúng ta chia nhau ra tìm ngục giam, trong nửa canh giờ sau dù tìm được hay không cũng quay về tập trung ở quán trà phía nam, nhớ kỹ tìm thấy cũng không được manh động tránh bức dây động rừng" Tử Văn nghiêm túc nói

Phía Quãng Lăng lại lấy ra hai ống tre dài một tất nói "đây là pháo truyền tin, nếu ai tìm được hoặc gặp sự cố thì ra hiệu"

"Được"

Cả ba dứt khoát chia nhau ra, dưới màng đêm cộng thêm y phục tối màu bọn họ rất thuận lợi di chuyển xung quanh mà lách khỏi mắt bọn lính gác

Tử Văn trong lúc đang di chuyển mái nhà đột nhiên sụp xuống, đây quả thực là tình huống không thể tính được, một hơi rơi thẳng vào bên trong

"May thật, không có người" vừa đáp đất cơ thể lập tức cảnh giác nhưng phát hiện xung quanh không người Tử Văn nhẹ nhõm thở mạnh một hơi, dự định tiến ra ngoài thì lại phát hiện một tiểu hồ ly

Toàn thân trắng muốt đối mắt toát lên vẻ mê hoặc "tiểu hồ ly này đôi mắt như có linh tính" bàn tay như muốn thả tiểu hồ ly ra khỏi lòng sắt thì đột nhiên bên ngoài vang lên tiếng bước chân, Tử Văn gấp rút mở chốt khóa rồi nhảy qua cửa sổ chạy trốn

Hôm nay đến đây mục đích là cứu người, ôm theo một tiểu hồ ly rất khó để đi lại chưa kể màu lông của nó trong đêm tối chắc chắn gây không ít sự chú ý, tiểu hồ ly xem ra có ít linh tính hắn mở chốt khóa còn thoát được không phải xem linh trí của nó

Một canh giờ sau Quãng Lăng, Tử Văn đứng trong một con hẻm, nhưng chờ mãi vẫn không thấy Triệu Mẫn trong lòng không khỏi lo lắng

"Có tìm được gì không?" Tử Văn hỏi

"Không thấy, tất cả gian phòng điều như nhau, nhìn sơ chẳng thấy nơi nào giống ngục giam" Quãng Lăng trả lời xong cả hai lại tiếp tục hướng về phía Ngự Linh Sơn chờ đợi thành viên cuối cùng

"Bùm bùm bùm"

"Pháo hiệu, Triệu Mẫn gặp chuyện rồi" Quãng Lăng khẩn trương nói, Tử Văn cũng rất nhanh hiểu vấn đề cả hai liền hướng về phía pháo hiệu tiến đến

Pháo hiệu bắn ở khu vực chân núi khẳng định là sau khi bị phát hiện nàng đã bị bọn chúng đuổi theo, nhưng sao nàng không trực tiếp tiến đến phía bọn Tử Văn mà lại chọn di chuyển đến nơi xa như vậy để bắt pháo hiệu

Triệu Mẫn lúc này bị dồn vào một ngã ba, xung quanh ba hướng có ba con hổ to gấp đôi một con voi bình thường đoán chừng không dưới năm trăm tuổi, ngự linh sư ngồi bên trên không biết làm sao có thể thu phục được chúng

"Uống gụ hông say mấy ai thèm uống làm dìiiii"

"Uống gụ hông say mấy ai thèm uống làm chiiiii"

Ngay lúc căng thẳng một nam nhân thân hình bê bối tay ôm bình rượu vừa đi vừa hát xuất hiện

Đi ngang qua hắn còn dừng lại trước mặt một con hổ, từng bước từng bước tiến lại gần đôi mắt nữa nhắm nữa mở nhìn con hổ cười cười

"Ấy chà, mèo gì mà lớn như trâu vậy, cái này mà nhậu chắc cả tháng à"

"Tiểu tử thối, muốn nhậu yêu linh của ta ngươi còn chưa có tư cách đâu" nói đoạn tên ngự linh sư ngồi trên lưng hổ không biết làm cách nào lại điều khiển đại hổ giơ chân vồ đến phía nam nhân say xỉn

Nam nhân chả biết sắp chết còn đứng cười cười, ngay lúc móng vuốt hạ đến đỉnh đầu thì một Thanh Long Kích từ phía sau phóng đến đánh lùi đại hổ

Cơ mà đại hổ quả thực rất mạnh, một kích đó Triệu Mẫn dùng đến hồn kỹ thứ ba nhưng e là với nó chỉ như đạp phải đinh không hề có biểu hiện gì bị thương

"Ngươi có sao không?" Triệu Mẫn đưa tay trái đỡ sau lưng tên nam nhân, bộ dáng đứng còn không vững của hắn không biết là do rượu hay do sợ

Bất ngờ nam nhân quàng tay qua eo nàng " hờ hờ, giữa đêm chăng thanh gió mát, vừa có mồi có gụ, giờ lại có nữ nhân, tuyệt dời hahah"

vừa nói bàn tay hắn từ vòng eo nàng lại di chuyển lên vị trí vô cùng nhạy cảm, bóp một cái

Triệu Mẫn còn chưa kịp nhận thức được tình huống đã bị hắn xàm sở liền đẩy hắn ra miệng hét lên ba từ "dâm tặc đê tiện"....à chính xác là bốn từ, sau đó lập tức một cước đá bay tên háo sắc

Bạn đang đọc Dị Giới I sáng tác bởi Ngotannhat2002
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Ngotannhat2002
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 16

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.