Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chap 7

Tiểu thuyết gốc · 1585 chữ

Tử Văn Vì triệu hồi ra Mạc Thiên Quân một thân mệt mỏi phải nhờ Quãng Lăng cỏng trên vai chạy trốn

Tuệ Minh và Triệu Mẫn đi trước dò đường thì đột nhiên dừng lại bởi Tiếng kêu của Lăng Phong " tới đây được rồi, chia nhau ra đi"

"Ngươi bị điên à, Ngự Linh Sơn này khắp nơi điều là lính gác, vẫn là nên đi cùng nhau, bọn ta dẫn đường, có Tuệ Minh hợp sức cùng Triệu Mẫn sẽ an toàn hơn" Quãng Lăng lúc này rất khẩn trương, Tử Văn thì còn hôn mê nên Quãng Lăng có phần bận rộn, cả nhóm ba người bây giờ chỉ còn có Triệu Mẫn là chủ lực nhưng cũng không thể so sánh với nhiều yêu thú, nếu có Tuệ Minh đi cùng chắc chắn an toàn hơn

"Phía trước là cổng ra rồi còn gì? Còn nếu các người muốn đi cùng thì ta cũng không có ý kiến, nhưng bọn ta không có ý định trốn" Lăng Phong không biết lấy từ đâu ra một cái túi lớn vừa nói chuyện với Quãng Lăng vừa ném cái túi cho Tuệ Minh

"Các ngươi muốn đánh với bọn Ngự Linh Sư bằng thứ này?" Quãng Lăng nhìn bên trong cái tui mà Tuệ Minh đang giữ, chỉ thấy có tầm vài chục viên đá lớn nhỏ khác nhau nhưng chỉ cỡ ngón chân là to nhất, mà đặc biệt hơn những viên đá này lại có nhiều màu sắc khác nhau

Lăng Phong không nói gì mà quay đầu đi về một hướng Tuệ Minh lập tức chạy theo, Quãng Lăng và Triệu Mẫn bất đắc dĩ cũng không thể không theo sau

Đi được một đoạn cả nhóm đột nhiên dừng lại bởi âm thanh kỳ lạ phát ra ở xung quanh "Tuệ Minh, tập trung xem âm thanh phát ra từ hướng nào" Lăng Phong lùi bước lại gần Tuệ Minh rồi lên tiếng

"Tiếng này là từ dưới đất" Tuệ Minh khẩn trương trả lời, cả nhóm càng lúc càng căng thẳng vì âm thanh ngày càng gần, bất giác cả nhóm bốn người tựa lưng vào nhau

Cả nhóm đang đứng giữa một khuôn viên, từ khắp nơi dưới mặt đất bất ngờ trồi lên rất nhiều Huyết Thổ trùng, một loại trùng đất toàn thân màu đỏ, kích thước phải to như một con trăn

"Là Huyết Thổ Trùng, tất cả cận thận toàn thân nó điều là chất độc" Quãng Lăng rất nhiều kinh nghiệm vừa nhìn thấy liền nhận ra

"Trùng đất à, tuy rằng không thể làm mồi nhậu nhưng vẫn có thể làm mồi câu cá, Tuệ Minh, xử lý nhanh lẹ, nhớ chừa lại con to nhất"

"Dạ" một tiếng Tuệ Minh lập tức lao ra giữa đám trùng tấn công, đám trùng này cũng có một chút trí tuệ, phát hiện con mồi liền đua nhau quấn lấy tay chân làm Tuệ Minh khá chật vật

"Đại ca, đám này cứ như cao su vậy, có dùng lực bao nhiêu cũng không thoát được" giọng điệu khó khăn Tuệ Minh lên tiếng cầu cứu

Phía bên này Quãng Lăng thi triển hỏa mệnh tạo thành một vòng lửa phòng thủ, Lăng Phong bên trong lại rất thoải mái nằm ra đất uống rượu thật sự không biết hắn lấy bầu rượu từ đâu ra

"Tiểu hòa thượng ta đến giúp ngươi" Triệu Mẫn nhận thấy tình hình không ổn liền bước ra hỗ trợ Tuệ Minh, mũi kích sắc bén quét ngang liền cắt đứt hàng chục yêu trùng nhưng đám này lại cực kỳ khó nhằn, vừa chém đứt làm đôi liền mọc răng trở thành hai cá thể riêng biệt, Triệu Mẫn khó chịu chỉ dành dùng chui kích đánh bay bọn chúng

"Ngươi không lo cho đệ đệ của mình?" Quãng Lăng nhìn Lăng Phong trong như không có gì xảy ra tức tối hỏi

"Oài oài, đừng nhìn ta như vậy áp lực lắm, lão tử không có cơ thể vạn độc bất xâm như Tuệ Minh, cũng không có vũ khí sắc bén như nữ nhân kia càng không tạo ra được lửa như ngươi, núp ở đây là an toàn nhất, tiểu Tuệ Minh tuy hơi đần nhưng rất mạnh không chết đâu mà lo"

"Ngươi" Quãng Lăng nghe một lời của Lăng Phong mà càng tức đến không biết nói gì chỉ dành tập trung duy trì vòng lửa

"Hình như đám này sợ lửa" Lăng Phong nhìn vòng lửa của Quảng Lăng liền hỏi, Quãng Lăng đang có thành kiến với Lăng Phong nên không thèm trả lời

Cười một cái Lăng Phong không để ý thái độ đó mà nhìn về phía Tuệ Minh "tiểu tử, lấy Tam Mụi Chân Hỏa nướng tụi nó đi"

Tuệ Minh nghe lời này không nghĩ nhiều liền lấy ra từ trong túi khi nãy hai viên đá màu vàng, nhanh chóng bóp nát viên đá

"Linh Khí?" Triệu Mẫn đứng một bên quan sát kinh ngạc không thôi, ngay lúc Tuệ Minh vừa bóp nát viên đá Linh khí xung quanh liên tục rót vào hai cánh tay Tuệ Minh

Ngay lúc linh khí ngừng dao động hai tay Tuệ Minh liền nhanh chóng bắt những pháp ấn, một đồ án hình tròn nhỏ liền xuất hiện trước mặt, Tuệ Minh một tay đánh vào đồ án "Tam Mụi Chân Hỏa"

Từ đồ án phóng ra ba ngọn lửa quấn quanh nhau tạo thành một tia lửa đỏ như máu, nhỉ trong nháy mắt đám Huyết Trùng liền bị thiêu đốt đến không còn tro bụi, đám còn sống cũng chui xuống đất chạy mất

Thoát nạn cả đám thở mạnh ngồi tại chỗ dưỡng sức, nhưng chưa được lâu, từ khắp nơi lại xuất hiện rất nhiều đệ tử Ngự Linh Sư, có vài tên còn gọi ra yêu linh chầm chậm tiến đến bao vây đám Lăng Phong

"Điêu dân to gan, các ngươi nhiều lần làm loạn Ngự Linh Môn cuối cùng là có mục đích gì?" Một lão già ngồi trên lưng Tê Giác lên tiếng hỏi

"Bọn ta nghe đồn ở Ngự Linh Sơn có một cái sở thú lớn lắm nên đến mở mang tầm mắt, ai mà biết cái sở thú đó là Ngự Linh Môn các người đâu" Lăng Phong giọng điệu trông rất nghiêm túc nói

"Nói năng lung tung, Ngự Linh Môn cớ nào lại trở thành nơi để đám điêu dân các người đến đây du ngoạn, lại còn đả thương không ít đệ tử, giết chết không ít yêu linh, nếu hôm nay không giết các ngươi thì Ngự Linh Môn còn mặt mũi nào mà xưng bá thiên hạ"

"Rồi rồi, muốn đánh thì nhàu vô, lão tử sợ ngươi chắc, Tuệ Minh, Đánh"

Lăng Phong miệng mồm đối đáp rồi lại lui về sau để Tuệ Minh ra tay, ngay lúc Tuệ Minh vừa bước ra một cự hầu thân cao ba thước từ trên cao đáp xuống hai tay tung đấm đánh nát cả mảng đất

Tuệ Minh thân thủ không kém đã kịp lùi lại phòng thủ, vừa kịp định thần cũng không dây dưa liền phóng đến xoay người một cước đá vào đầu cự Hầu

Một cước của Tuệ Minh không hệ nhẹ nhưng không ngờ cự hầu lại không hề lay động một tay đánh Tuệ Minh bay văng ra đất

Phía Triệu Mẫn cũng không khả quan hơn, một Thanh Lân Xà thân dài năm trước toàn thân là một lớp vảy xanh cứng rắn, liên tục tấn công nhưng Triệu Mẫn chỉ có thể tránh né mà không làm gì được vì Long Kích của nàng hoàn toàn không gây được sát thương cho nó, con yêu xà này chắc chắn là không dưới năm trăm năm

Bất ngờ Thanh Lân Xà phân ra bốn con chả biết là hư ảnh hay thực thể phân thân, nhưng cả bốn con diều có thể phóng ra băng lực, Triệu Mẫn rất vất vã mới tránh né được, nhìn lại liền thấy vị trí vừa đứng cỏ lá và cả đất điều bị đông cứng

"Tên ma men khốn kiếp dám lấy ta làm lá chắn" tiếng Quãng Lăng hét to, phía này Quãng Lăng để Tử Văn nằm dưới đất cho dễ hoạt động, không ngờ Hỏa Mang Hổ vừa lao đến Lăng Phong liền nắm lấy Quãng Lăng ra làm bia đỡ, rất may Quãng Lăng vừa kịp phóng ra Hỏa Mệnh đánh lui được đại hổ

"Ay da, ta cũng hết cách, con đó bự lắm, ta đánh không lại"

"Tên khốn kiếp nhà ngươi chẳng phải có thể gọi ra Hắc Bạch Quỹ sao?"

"Cái đó ta chỉ nhờ vả thôi, bình thường chuyện liên quan đến nhân quả, sống chết, luân hồi bọn họ không ra tay đâu"

"Vậy không lẽ ngươi không còn làm được gì khác à" 

"Làm được ai đứng đây làm gì"

Trong lúc hai người đang cải nhau Tuệ Minh bị đánh bay đến chỗ Lăng Phong, đỡ Tuệ Minh dậy Lăng Phong chau mày nói "Cự Hầu này mà lại có thể đánh ngươi ra nông nỗi này?"

"Ca, con này chắc hẳn sống từ thời bình đến nay, thọ không dưới nghìn tuổi đâu, da thịt nó cứng như kim loại vậy, đánh kiểu gì cũng không làm nó bị thương được"

Bạn đang đọc Dị Giới I sáng tác bởi Ngotannhat2002

Truyện Dị Giới I tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Ngotannhat2002
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.