Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tử sĩ A Tư Mạn (2)

2668 chữ

Biên

Buổi chiều, Á Đinh thành lại nghênh đón một niềm vui mới. Thủ quân coi giữ Uy Ni thành dưới sự dẫn đầu của Thủ thành tướng quân Lý Tra Đức, sau khi hoàn thành nhiệm vụ bảo vệ dân chúng rút lui đã dùng khoái mã chạy tới Á Đinh thành. Chỉ là đội ngũ 5000 người, khi tới Á Đinh thành chỉ còn không tới 1000 người.

Không có thành viên nào bị thương, tất cả những người bị thương đều lựa chọn chết trận. Bọn họ khong muốn còn sống mà biến thành hành thi.

Dân chúng Á Đinh thành nhiệt liệt vỗ tay chào đón những anh hùng trở về từ chiến trường.

Lâm Mị tự mình tiếp kiến Lý Tra Đức, cũng hạ lệnh phong thưởng cho hắn cùng binh lính của hắn.

Nhưng mà Lý Tra Đức cự tuyệt bất cứ mọi sự phong thưởng của hoàng hậu.

- Bệ hạ, làm Thủ thành tướng quân của Uy Ni thành, ta không có mặt mũi nào đón nhận sự phong thưởng của quốc gia. Đế quốc đem Uy Ni thành, nơi được xưng là Hải Lam chi thuẫn giao cho ta nhưng ta lại làm cho nó rơi vào trong tay của Huyết thần giáo.

Lâm Mị an ủi.

- Lý Tra Đức tướng quân, Uy Ni thành bị chiếm đóng không phải do ngươi. Người ra lệnh buông bỏ thành thị là ta. Ở trước mặt quân đội Huyết thần giáo, phòng ngự chắc chắn của tòa thành đó cũng không có tác dụng gì. Ngươi bảo vệ được một bộ phận dân chúng phá vây thoát đi là đã hoàn thành trách nhiệm của mình. Ngươi cùng binh lính của ngươi đều rất anh dũng!

Lý Tra Đức quả quyết lắc đầu nói.

- Bệ hạ, ta cùng binh lính trở lại Á Đinh thành là hy vọng có thể có cơ họi cùng Huyết thần giáo liều chết đánh một trận! Nếu như không phải có tín niệm này chống đỡ chúng ta, sợ rằng không có người nào còn có dũng khí sống sót. Trong lịch sử Uy Ni thành, chỉ có dân chúng cùng với binh lính và tướng quân cùng nhau chết trận chứ không có kẻ nhu nhược ham sống sợ chết! Khi người hạ lệnh bỏ thành, là một quân nhân, ta đã hoàn thành nhiệm vụ của mình. Nếu Lưu Vân bá tước sắp xuất binh chiến đấu với Huyết thần giáo, thỉnh ban cho ta cơ hội lên chiến trường lần nữa!

Lý Tra Đức nói xong bèn quỳ xuống, không đứng dậy nữa.

- Lý Tra Đức tướng quân, trận chiến này do Lưu Vân bá tước toàn quyền phụ trách. Ta không cách nào đáp ứng thỉnh cầu của ngươi. Ngươi lui xuống nghỉ ngơi đi!

Lâm Mị nhìn Lý Tra Đức rồi nói.

Bộ dáng hiện tại của Lý Tra Đức làm cho nàng cảm thấy có chút lo lắng bởi vì trong cặp mắt kia của hắn chỉ có tử khí mà không có nửa điểm sinh khí.

Trong doanh trại Hắc Ưng quân đoàn, Lưu Vân đang ngồi ở đại trướng cùng Nã Luân Đa nghiên cứu bản đồ, đưa ra phương án tác chiến.

Lúc này bên ngoài doanh trại truyền đến thanh âm ồn ào làm cho Lưu Vân không khỏi nhíu mày.

- Đâu nhi, bên ngoài doanh trại có một đám quân nhân A Tư Mạn yêu cầu gặp ngươi!

Tử Văn Thành hấp tấp chạy vào trong trướng.

- Tình huống như thế nào?

Lưu Vân hỏi.

- Không rõ ràng lắm. Những người này hình như đều là binh lính sống sót trong cuộc chiến phá vòng vây ở Uy Ni thành, hôm nay mới quay lại Á Đinh thành.

- Đi ra ngoài xem sao, đầu nhi!

Nã Luân Đa nói.

Lưu Vân gật đầu, cùng Nã Luân Đa đi ra khỏi doanh trướng.

Bên ngoài quân doanh, gần 1000 quân nhân quần áo lam lũ xếp thành một phương trận thật lớn.

Khi Lưu Vân nhìn thấy những quân nhân này, trong lòng không khỏi thất kinh. Trên mặt những quân nhân này không có sự bi thương, đau khổ, thậm chí khôgn có bất cứ thứ gì thuộc về tình cảm loài người, chỉ có sự mờ mịt, chết lặng, giống như cùng đúc từ một khuôn mẫu ra.

Đứng ở trước mặt Lưu Vân là một đám người sống nhưng tâm của bọn hắn đã sớm chết rồi.

- Đầu nhi của chúng ta đã tới. Có chuyện gì thì ngươi nói với hắn đi!

Binh lính gác cửa doanh trại chỉ về phía Lưu Vân, rồi nói với trung niên quan quân đang đứng thẳng ở phía trước.

Lý Tra Đức nhanh chóng bước lên, hướng Lưu Vân hành quân lễ A Tư Mạn rồi nói:

- Bá tước đại nhân, xin thứ lỗi vì ta đã mạo muội quấy rầy. Ta là Thủ thành Lý Tra Đức của Uy Ni thành.

Lưu Vân đưa tay hoàn lễ.

- Tướng quân khách khí rồi. Có chuyện gì xin mời nói.

Đối với những quân nhân mới từ trên chiến trường trở về này, trong lòng Lưu Vân thấy rất tôn trọng bọn họ. Đặc biệt là bọn họ đã thành công bảo vệ rất nhiều dân chúng phá vòng vây. Hắn cảm thấy rất vui mừng vì trên Lam Nguyệt đại lục quân đội chỉ là công cụ duy trì, bảo vệ lợi ích của quý tộc cùng hoàng thất. Tất cả những gì quân nhân Uy Ni thành làm là chi quân đội đầu tiên trên đại lục tự giác đứng ra bảo vệ dân chúng bình thường.

- Xin ngài cho phép ta suất lĩnh bộ hạ của ta tham gia chiến đấu tiêu diệt Huyết thần giáo!

Lý Tra Đức cao giọng nói.

- Lại thêm phiền toái tới!

Trong lòng Lưu Vân không khỏi thở dài. Vừa mới giải quyết xong chuyện của Lang quân thì phiền toái mới lại xuất hiện.

- Tướng quân, ta nghĩ hiện tại ngươi cùng binh lính của ngươi cần phải nghỉ ngơi.

Lưu Vân nói.

- Huyết thần giáo giao cho chúng ta đi!

- Đại nhân, xin hãy đáp ứng yêu cầu của ta!

Lý Tra Đức đau khổ nói. Đột nhiên quỳ rạp xuống đất, khóc rống lên.

- Trên ngàn vạn dân chúng ở trước mắt chúng ta bị quái vật xé nát thành từng mảnh, chúng ta dẫm trên huyết nhục mà đi tới. Ta là Thủ thành tướng quân của Uy Ni thành, ở phía sau ta là binh lính giữ thành, nhưng chúng ta lại trơ mắt nhìn một màn bi thảm nhất phát sinh trước mắt chúng ta mà không có làm gì. Thành thị bị chiếm đóng, vô số dân chúng chết, nhưng những quân nhân như chúng ta lại vẫn còn sống! Đại nhân, cho chúng ta cơ hội rửa sạch sự sỉ nhục này đi!

- Tướng quân, ngươi cảm thấy bộ đội của ngươi còn năng lực chiến đấu sao?

Lưu Vân ôn tồn nói.

- Các ngươi may mắn còn sống, các ngươi nên nghỉ ngơi cho tốt. Lưu được thanh sơn, lo gì không có củi đốt. Dân chúng cùng quốc gia của các ngươi còn cần các ngươi!

- Không. Chúng ta muốn oanh oanh liệt liệt chết đi trong chiến đấu!

Lý Tra Đức điên cuồng quát.

- Xin đại nhân thành toàn!

Binh lính phía sau Lý Tra Đức cũng hô to rồi quỳ xuống.

Lưu Vân nhìn tình cảnh trước mắt, không nhịn được lắc đầu thở dài một tiếng.

Là một lão binh, hắn có thể hiểu được tâm tình của Lý Tra Đức và những binh lính phía sau hắn. Một trận chiến thảm khốc sẽ là một cơn ác mộng vĩnh viễn không cách nào tỉnh lại của quân nhân. Những binh lính may mắn sống sót từ trong ác chiến, bản thân mỗi một người thật ra đã chịu trọng thương---chiến tranh khiến tâm linh bị thương. Vết thương thân thể dễ chữa khỏi nhưng về thương trong lòng lại vẫn còn chảy máu. Thời gian có thể chữa khỏi mọi vết thương nhưng lại mất đi hiệu quả đối với những người còn sống sót trên chiến trường. Trải qua năm tháng, chỉ có thể đem những người này vứt vào cơn ác mộng, để cho bọn họ ở vô tận luân hồi một lần nữa trải qua những tràng máu tanh trên chiến trường.

Thấy Lưu Vân không nói lời nào, Lý Tra Đức đứng lên, xoay người đi về phía binh lính của mình.

- Đại nhân, ở trên chiến trường hắn đã tận mắt trông thấy hài tử 2 tuổi của hắn bị Huyết Ma kéo thành hai nửa!

Lý Tra Đức kéo một gã binh lính đang quỳ gối phía trước đứng dậy rồi nói.

- Hắn tận mắt nhìn thấy vị hôn thê của mình bị quái vật cắn đứt cánh tay, sau đó lấy trái tim ở ngực nàng cho vào miệng ăn!

- Phụ thân của hắn trong lúc bộ đội phá vỡ vòng vây đã thay hắn đón đỡ công kích của Huyết Ma, đã chết trong lòng hắn!

Một đám binh lính bị Lý Tra Đức kéo đứng lên.

Nhưng những người này đều đứng im tại chỗ, vẻ mặt lạnh lùng, ánh mắt không một chút biến hóa. Phảng phất như lời của hắn là đang nói đến một câu chuyện xưa, không có quan hệ gì tới mình cả.

- Bá tước đại nhân, binh lính phía sau ta đều là binh lính của Uy Ni thành! Xin hãy ban cho chúng ta vinh dự được đánh một trận đi!

Lý Tra Đức lại đi tới trước người Lưu Vân, quỳ một gối xuống mặt đất, thanh âm cầu khẩn.

- Tướng quân. Ta không thể trơ mắt nhìn các ngươi đi chịu chết! Nếu như tử vong không có bất cứ ý nghĩa gì thì ta tình nguyện cho các ngươi thống khổ nhưng còn sống!

Trong lòng Lưu Vân cảm thấy đau đớn, nhưng vẫn cự tuyệt yêu cầu của Lý Tra Đức.

- Nếu như đại nhân không thể thành toàn cho chúng ta, chúng ta tình nguyện tự vẫn!

Lý Tra Đức tuyệt vọng, quả quyết rút trường kiếm bên hông ra để ngang trước cổ mình.

- Trong cuộc đời bá tước đại nhân đã từng tạo ra vô số truyền thuyết. Ta nghĩ nếu như ngươi nguyện ý, nhất định sẽ không để chúng ta chịu chết một cách vô ích! Giúp chúng ta đi. Chẳng lẽ ngươi nhẫn tâm nhìn bọn họ đau khổ sống sót như những hành thi sao?

Gần 1000 binh sĩ phía sau hắn cũng yên lặng lấy vũ khí ra, để lên cổ.

Ngay lúc này, ở phía xa truyền đến tiếng bước chân dồn dập.

Kiều Y Tư mang theo nhân mã chạy đến, vây quanh những quân nhân này.

- Buông vũ khím trở lại quân doanh của các ngươi đi!

Kiều Y Tư ở trên lưng ngựa, cao giọng quát.

Lý Tra Đức cùng binh lính của hắn dường như không có nghe thấy Kiều Y Tư nói. Ánh mắt mọi người đều chăm chú nhìn vào Lưu Vân.

Kiều Y Tư phẫn nộ nói.

- Nếu như các ngươi vẫn là quân nhân A Tư Mạn thì hãy phục tùng mệnh lệnh!

Lưu Vân vẻ mặt nặng nề, nhìn Kiều Y Tư, khoát tay nói.

- Kiều Y Tư tướng quân, ra lệnh cho binh lính của ngươi rời đi, nơi này giao cho ta xử lý!

- Đại nhân…

Kiều Y Tư do dự.

- Còn cần ta nhắc lại sao?

Lưu Vân lạnh lùng nói.

Kiều Y Tư mang theo binh lính rời đi.

- Các ngươi thật sự không sợ chết?

Lưu Vân nhìn những quân nhân A Tư Mạn trước mặt này, cao giọng hỏi. Những người này đã có ý niệm quyết tử làm cho trong đầu hắn nảy sinh một ý niệm điên cuồng.

- Không sợ!

Mọi người cùng kêu lên.

- Tử Văn Thành, cho ta hai quả Lạc Phu Tạo!

Lưu Vân quát.

Tử Văn Thành nhanh chóng chạy đến mang theo hai quả Lạc Phu Tạo đưa cho Lưu Vân.

Lưu Vân cầm lấy, đi tới bên cạnh vài bước, sau đó vung tay ném Lạc Phu Tạo vào một cái bao cát.

Oanh một tiếng thật lớn, hỏa quang cùng khói bốc lên, đất đá bay đầy trời.

Sau khi khói tan hết, bao cát biến mất, trên mặt đất xuất hiện một cái hố thật sâu.

Lưu Vân đi tới trước mặt đám lính, trong tay cầm một quả Lạc Phu tạo đưa lên nói.

- Loại vũ khí này gọi là Lạc Phu Tạo. Là thứ ta dùng để đối phó Huyết thần gáo. Nó có thể phát nổ khiến cho đầu khớp xương của địch nhân cũng không còn lại chút nào!

Lưu Vân nói tới đây, chỉ vào cái chốt trên Lạc Phu Tạo nói.

- Trên này có chốt an toàn, chỉ cần kéo mạnh sẽ nổ. Ai không sợ chết thì tiến lên đây, đem quả Lạc Phu Tạo này đeo lên lưng mình, sau đó rút chốt an toàn!

- Ta tới!

Lý Tra Đức đang muốn đứng dậy tiến lên thì một gã binh lính trẻ tuổi ở gần nhất đã lao lên, cầm lấy Lạc Phu Tạo trên tay Lưu Vân, sau đó nhanh nhẹn cột ngang hông mình rồi kéo chốt an toàn!

- Đầu nhi….

Nã Luân Đa đang muốn nói thì Lưu Vân đưa tay ngăn hắn lại.

- Bình tình mà xem.

Một luồng khói xanh bốc lên.

Gã lính ngửa mặt nhìn bầu trời, trong ánh mắt hiện lên sự thanh thản, giải thoát.

Hắn biết sau một khắc nữa hắn sẽ được giải thoát, sự thống khổ cùng những cơn ác mộng sẽ không thể hành hạ hắn nữa. Tất cả mọi người đều khẩn trương nhìn hắn, đợi tiếng nổ mạnh vang lên.

Khói xanh nhanh chóng tan hết, nhưng tiếng nổ mạnh không có xảy ra như mọi người tưởng tượng.

- Đây là chuyện gì?

Lạc Phu Tạo đột nhiên không nổ làm cho Nã Luân Đa rất hoang mang.

Lưu Vân cười, giơ tay lên, sau đó nhẹ nhàng buông ra.

Ma phấn từ trong tay của hắn rơi xuống.

- Trở về đi. Ta đáp ứng các ngươi!

Lưu Vân nói với thanh niên.

- Các ngươi hãy thu vũ khí trong tay lại. Vũ khí trong tay quân nhân chỉ hướng về phía địch nhân chứ không phải bản thân mình!

Lý Tra Đức đứng lên, hắn cùng binh lính của hắn đều thu vũ khí lại.

- Lý Tra Đức tướng quân, 8h đêm nay tham gia hội nghị tác chiến của ta. Những người khác quay lại doanh trại nghỉ ngơi thật tốt để chuẩn bị tinh thần giết địch!

- Rõ. Đại nhân!

Lý Tra Đức lớn tiếng đáp.

- Rõ!

Các binh lính cũng ầm ầm đáp ứng.

- Bọn ngươi kia đúng là không sợ chết!

Sau khi Lý Tra Đức cùng binh lính rời đi, Nã Luân Đa khẽ thở dài.

- Đầu nhi huynh đáp ứng bọn họ?

- Ta không có cách nào cự tuyệt.

Lưu Vân thở dài nói.

- Bọn họ đã rơi vào ác mộng, không ai cứu được nữa. Tử vong là phương thức giải thoát duy nhất.

- Ngươi chuẩn bị an bài bọn họ như thế nào?

Nã Luân Đa hỏi.

- Đem bọn họ trở thành tử sĩ tiêu diệt Huyết thần giáo.

Đổng Lam Phương

10-08-2011, 04:50 AM

Dị Giới Quân Đội

-- o --

Quyển thứ Năm

Bạn đang đọc Dị Giới Quân Đội của Lý Bố Y
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thieuquocviet1999
Phiên bản Convert
Ghi chú DOCX
Thời gian
Lượt đọc 48

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.