Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 24: Đánh nhau 2

Phiên bản Dịch · 1080 chữ

Sau khi đánh Lâm Chiêu Tài cùng Trương Nông Dục, thôn Lý liền truyền sự tích của Lý Thù Cần khắp nơi, mọi người cũng đều biết Lý Nhị Cẩu đổi tên thành Lý Thù Cần, hơn nữa hiện tại nóng nảy bạo lực, ai gọi sai tên hắn sẽ đánh người đó, nếu như liên quan đến nàng dâu của hắn, hắn càng nổi điên đánh nhau với người ta.

Nhất thời tâm tư con trai trong thôn đối với Lâm tiểu thư đều giấu diếm, không muốn trêu chọc Lý Thù Cần, nếu không đều phải bị đánh cho tơi bời, chó điên cũng không dễ trêu. Nhiều người bị đánh đến mức không dám trước mặt Lý Thù Cần đàm luận nàng dâu nhỏ nhà hắn thế này thế kia nữa.

Tuy nhiên Lâm Chiêu Tài bị hắn đánh sợ, chính Lý Thù Cần cũng ăn không ít nắm đấm, cơ thể Lâm Chiêu Tàu so với hắn còn to con hơn, từng quyền đều rất mạnh, thương tích trên người so với Lâm Chiêu Tài còn nặng hơn. Chẳng qua di m tâm Lý chống đỡ, về đến nhà, hắn cũng không có sức lực để giả bộ, cả người như con rối đứt dây, thân thể ngã xuống, không đứng dậy nổi.

"Thù Cần, ngươi làm sao vậy? ", Lâm Tích Nguyệt đang giúp Lý Thù Cần may vá quần áo, đột nhiên một cái bóng che đi ánh sáng, ngẩng đầu nhìn lên, là Lý Thù Cần mặt mũi bầm dập, khóe miệng còn đang chảy máu.

Lâm Tích Nguyệt vội vàng đặt kim chỉ trong tay xuống, khập khiễng mà đi đến bên người hắn muốn đỡ hắn ngồi xuống, nhưng Lý Thù Cần vẫn tự mình ngồi trên đất.

"Ta không có việc gì. ", lúc nói lời này, mặt hắn vô cùng đau đớn, vừa đau vừa rát, hắn cảm thấy mặt mình hiện tại nhất định là sưng thành cái đầu heo, lại để Lâm Tích Nguyệt nhìn thấy thật là mất thể diện.

Lâm Tích nguyệt biết rõ hắn cậy mạnh, đem hắn lôi kéo ngồi lên ghế, đứng dậy đi múc cho hắn chậu nước, thấm ướt khăn tay giúp Lý Thù Cần lau mặt.

"Đừng nhúc nhích, để em làm, anh chỉ cần ngồi yên! ", mặc dù bị thương thành như vậy, Lý Thù Cần cũng rất quan tâm đến Lâm Tích Nguyệt, thấy cô vì hắn bận trước bận sau, hắn lập tức đứng lên giúp cô, sau đó đã bị Lâm tiểu thư ấn ngồi xuống.

Cảm giác có người quan tâm thật tốt, đã rất lâu không có ai quan tâm hắn như vậy. Sau khi cha chết, mọi người trong thôn thương tiếc hắn một đoạn thời gian, thế nhưng chỉ một đoạn thời gian ngắn. Cũng không biết hắn tự lo cho bản thân bao lâu rồi, đột nhiên có một người ở bên cạnh quan tâm chăm sóc, trong lòng lại có cảm giác thoả mãn.

"Đau~", khăn tay chạm vào vết thương, hắn nhịn không được nhẹ kêu một tiếng.

"Rất đau a! Anh đừng nhúc nhích, em se nhẹ tay một chút. "

Buổi sáng lúc hắn trở lại, hăng hái như một thiếu niên tốt đẹp, đến buổi chiều, liền biến thành người vô lại đầu đường cuối phố cùng người ta đánh nhau, mới có một ngày mà đã như vậy, cũng không biết lời hắn nói tối hôm qua có thể làm được hay không.

"Anh tạo dao đánh nhau với người ta? Anh xem, con mắt đều sưng lên, em đi luộc cái trứng gà cho anh lăn. ", vừa vặn gà mái lại đẻ trứng, cô nhặt để trong chén còn chưa có nấu!

Lý Thù Cần vội vàng kéo tay cô lại, không muốn cô bận rộn,

"Không cần luộc, giữ lại cho em ăn đi! "

"Anh con mắt đều sưng thành như vậy, vẫn nên lăn trứng gà! ", Lý Thù Cần mọi chuyện đều nghĩ cho cô, cô cũng không phải người không có lương tâm, hiện tại hắn bị thương, cô đương nhiên là muốn tận tâm chăm sóc.

Trứng gà vẫn bị luộc, khi Lâm Tích Nguyệt thay hắn lăn con mắt, có chút lo lắng: "Ngày mai anh cái dạng này đi tìm sư phó, có thể bị sao không? Bị thương thế này làm việc sao đây! Bằng không thì xin phép nghĩ một ngày, ngày mai sẽ không đi. "

Lý Thù Cần nghễnh đầu, hưởng thụ cảm giác được Lâm tiểu thư chăm sóc, trứng gà trơn mềm trên hốc mắt nhẹ nhàng chuyển động, nghe âm thanh ôn nhu của Lâm Tích Nguyệt , trứng gà dần dần biến thành đôi tay của cô, ôn nhu vuốt ve mí mắt mắt.

"Không có gì đáng ngại, ngày mai là mùng một, anh là nhất định phải đi. "

"Vết thương trên mặt anh làm sao bây giờ? ", Lâm Tích Nguyệt còn lo lắng

sư phó của hắn nhìn thấy sự tích trên mặt hắn, đến lúc đó lại để cho hắn chịu giáo huấn đau khổ.

"Ta da dày thịt béo, chút vết thương nhỏ này, rất nhanh sẽ lành thôi. ", Lý Thù Cần thấy cô lo lắng như vậy, cầm lấy tay cô hướng trên mặt mình sờ.

"Em sờ sờ xem, da anh rất đàn hồi, không cần lo lắng. "

Lâm Tích nguyệt dù sao cũng là lớn lên trong khuông khổ tiểu thư khuê các, bị Lý Thù Cần cầm lấy tay m sờ mặt hắn, lập tức m xấu hổ rút tay trở về.

Lý Thù Cần biết rõ cô xấu hổi, vì thế đánh lạc hướng cô.

"Anh mới nhớ ra, anh có chay dầu hoa hồng. ", vốn là mua cho Lâm Tích Nguyệt , không ngờ rằng Tích Nguyệt còn chưa sài, hắn đã sài trước.

"Xem ra anh sớm đã có chuẩn bị, làm người vẫn nên nhường nhịn một chút, cùng người ta kết thù kết oán về sau rất khó phát triển. "

Lâm Tích nguyệt không hỏi hắn vì sao đánh nhau, chỉ thấy hắn thương tích đầy mình, liền đoán hắn cùng người ta kết thù kết oán.

"Em sao không hỏi anh đánh nhau với ai? Còn có anh tại sao phải đanh nhau? ", hắn có chút ích kỉ muốn cho cô biết nguyên nhân!.

Bạn đang đọc Địa Chủ Tiểu Thư của Thu Diệp Hoàng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Aytt
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.