Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 25: Tiên sinh 1

Phiên bản Dịch · 1303 chữ

Lâm Tích Nguyệt thật không ngờ hắn đột nhiên hỏi cái này, nghe ngữ khí, chẳng lẽ lại là vì mình!

Cô thăm dò hỏi thăm: "anh là vì em mới cùng người khác đánh nhau? "

"Ừ~ không phải, anh chính là cùng người khác đùa giỡn thôi. ", Lý Thù Cần sợ cô sẽ lo lắng, vẫn không có thành thật trả lời vấn đề. Nói dối chuyện này, có lẽ cũng không có gì. So với tranh công đạt được cảm kích của Lâm Tích Nguyệt, hắn càng hi vọng cô không sầu không lo. Nếu đem chuyện này nói cho cô nghe, cô nhất định sẽ có tâm lý gánh nặng.

Lâm Tích Nguyệt bán tín bán nghi, nhưng nàng không có tiếp tục hỏi tiếp, bất quá động tác trên tay càng thêm ôn nhu. Tuy Lý Thù Cần nói chuyện này cùng cô không có liên quan, nhưng mơ hồ cô vẫn đoán được việc này có liên quan đến mình.

Nàng đi theo hắn, cái gì cũng không cần trả giá, nhưng hắn vì cô, lại làm rất nhiều. Nàng đã liên lụy hắn rất nhiều, nếu hắn không muốn nói thì thôi, cô cũng m không làm khó dễ hắn. Chẳng qua về sau, cô muốn càng thêm cẩn thận sống qua ngày. Có thể làm cho Lý Thù Cần bị thương thành như vậy, nhất định không phải là người đơn giản, những điều này đều bởi vì cô mà ra ..., cô bây giờ có thể làm chính là tận lực không để Lý Thù Cần vì mình chịu tội.

Đáng tiếc Lý Thù Cần nghe không được tiếng lòng của Lâm Tích Nguyệt , bằng không hắn nhất định sẽ ngăn lại ý tưởng của cô. So với hai người kia, hắn vẫn còn tính là bị thương nhẹ chán! Hơn nữa, hơn nữa chỉ cần là vì cô, sẽ không được xem là chịu tội, mặc dù là gánh nặng, cũng là gánh nặng ngọt ngào, hắn cam tâm tình nguyện!

Lương thực trong nhà vẫn là lần trước Trương thôn trưởng đưa tới, nhưng chỉ ăn mà không có chỗ thua vào, gạo cũng sắp không có mà nấu.

Sau khi giúp Lý Thù Cần thoa thuốc, liền đi theo Lâm Tích Nguyệt kiểm tra lại đồ trong nhà, xem còn có thể cần cự đến khi nào.

"Chiều hôm nay khi đến nhà trưởng thôn anh được chia vài miếng đất, là đất tốt, chỉ là cách nhà chúng ta hơi xa. ", Trương Đại Sơn vì công bằng, chọn biện pháp bốc thâm. Lý Thù Cần cũng xem như mai mắn, được chia mảnh đất trồng đậu phộng, không tới một tháng nửa, chỗ đậu phộng này đã gặt hái được rồi. Những ngày này, hắn chỉ cần chờ đợi mùa thu hoạch là được.

"Ừ, chờ chân em lành, anh dẫn em đến xem thử. ", Lâm Tích Nguyệt đã chuẩn bị xuống ruộng làm việc, cô không muốn làm mễ trùng (*ăn rồi chờ chết), dù cho Lý Thù Cần dung túng cô, cô cũng không muốn nhàn rỗi cái gì cũng mặc kệ không làm.

Dần dần, cô sẽ học được cách quản gia, tiết kiệm!

Vì mỗi bữa ăn ở nhà bây giờ đã định trước số lượng, bữa nào cũng có tính toán, hôm nay ăn cái này, ngày mai ăn cái kia.

Ăn cơm tối xong sau, Lý Thù Cần cảm thấy bụng vẫn còn đói. Lo lắng Lâm Tích Nguyệt ăn cơm không đủ no, hắn đã lén đem một phần cơm của mình bỏ vào chén của cô. Vừa mới ăn xong cơm tối, nhưng bụng hắn lại giống như chưa ăn, rỗng tuếch. Hắn bây giờ đang là tuổi ăn tuổi lớn, ăn ít như vậy, đúng là không đủ no.

Buổi tối tranh thủ Lâm Tích Nguyệt đang tắm, Lý Thù Cần liền vuốt cái bụng trống trơn ở bên ngoài đi dạo, không ngờ bên sông lại gặp một người đàn ông cầm đèn pin, hình như đến từ thị trấn.

"Đồng hương, đồng hương. ", Người đàn ông phấn khích hét lên với Lý Thù Cần ánh sáng của đèn pin trong tay quét qua người Lý Thù Cần.

Lý Thù Cần nhìn xung quanh, xác định người này chủ có một mình, mới chậm rãi mà đi tới, "Ngươi là người từ thị trấn đến! ", đèn pin trong tay hắn chính là chứng minh tốt nhất.

"Ừ, đồng hương, ngươi có biết nhà Trương trưởng thôn ở đâu không? ", giống như chết đuối bắt được cộng cỏ cứu mạng mà nắm chặt tay Lý Thù Cần.

Anh ta quá nhiệt tình, nhiệt tình đến mức Lý Thù Cần không chịu nổi sức lực nắm tay anh ta, đành gạt tay anh ta ra, hôm nay mới đánh nhau với người ta, toàn thân đau nhức, bị người này dày vì như vậy càng thêm đau. Lý Thù Cần vuốt cánh tay bị đau, nghi ngờ hỏi: "Đã trễ như vậy, ngươi tìm nhà Trương thôn trưởng làm gì? ", thật sự là có chút kỳ quái, trời đã tối rồi, hắn tại sao giờ mới đến tìm người.

"Ta không biết đường, lại lần đầu đến chỗ này, trên đường làm trễ nãy thời gian, cho nên trễ thế này mới tới đây. ",

"Ah~ quên giới thiệu với ngươi, là Lưu chuyên viên viết thư mời ta tới đây, ta tên Bạch Trạch Vi, về sau có thể sẽ ngốc ở Lâm gia thôn khoản nửa năm. "

"Lưu chuyên viên? Ngươi là người tới dạy chúng ta xoá nạn mù chữ ? ", Lý Thù Cần nghe hắn nhắc tới Lưu chuyên viên, nhớ lại sáng hôm nay Trương Đại Sơn mang theo hắn qua nhà Lâm thợ mộc đã nói qua, trên huyện phái tới một tiên sinh nhưng còn chưa thấy người đâu, hắn còn muốn đi thúc giục Lưu chuyên viên. Hiện tại không cần thúc Lưu chuyên viên, người cũng tới rồi.

"Đúng vậy, thật xin lỗi, ta hơi ngốc, trên đường làm chậm trễ thời gia , vị đồng chí này cũng là muốn tham gia lớp xoá nạn mù hả?”

Bạch Trạch Vi là thanh niên trí thức du học từ Nga về, nói chuyện rất lịch sự nhã nhặn, còn mang theo hơi thở của người đọc sách.

Lọt vào tai của Lý Thù Cần, Bạch Trạch Vi nói từng chữ đều mang theo hơi thở của người làm công tác văn hoá.

"Bạch tiên sinh cực khổ rồi, ta mang ngươi đi tìm Trương thôn trưởng! ", đối với người làm công tác văn hoá, Lý Thù Cần luôn mang vài phần cung kính.

Trên đường đưa vị Bạch tiên sinh này đến nhà Trương thôn trưởng, Lý Thù Cần cùng hắn tán gẫu một hồi, bởi vì vị Bạch tiên sinh này nói tiếng địa phương không tốt lắm, nói chuyện có chút tốn sức.

Bạch Trạch Vi là xuất thân từ thành phố, từng du học nước ngoài, nay ở quê nên việc giao tiếp với dân làng gặp trở ngại lớn, dân làng có thể hiểu được tiếng phổ thông của anh ta, nhưng anh ta không thể hiểu được tiếng địa phương. Vì vậy, khi nói chuyện với Lý Thù Cần, Bạch Trạch Vi dụng từ ngữ địa phương sứt sẹo của anh ta xen lẫn với tiếng phổ thông chính thống, khiến người nghe rất khó chịu. Thực tế, không chỉ người khác nghe thấy khó chịu mà chính bản thân Bạch Trạch Vi cũng rất khó chịu. , cái ngôn ngữ địa phương điên rồ này là Bạch Trạch Vị tự học nó trong

thời gian ngắn.

Bạn đang đọc Địa Chủ Tiểu Thư của Thu Diệp Hoàng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Aytt
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.