Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 26: Tiên sinh 2

Phiên bản Dịch · 1002 chữ

Hai người câu có câu không chấp vá nói chuyện với nhau, trong khi đó cả hai đều không hiểu được đối phương đang nói cái gì.

Tình cờ, ánh đèn pin của Bạch Trạch Vi chiếu xuống mặt sông, lập tức một đàn cá có bụng màu bạc nhảy ra khỏi mặt nước, cá vỗ mặt nước kêu ầm ầm, Lý Thù Cần trong bụng vẫn còn đói, chưa có no đâu! Bây giờ tôi thấy một đàn cá bơi dưới mắt mình, tôi liền cởi áo, nhảy xuống sông, dùng quần áo đựng đầy cá.

Tại Bạch Trạch Vi còn chưa kịp phản ứng xảy ra chuyện gì, Lý Thù Cần cũng đã ôm một bộc cá lên bờ.

"Ngươi như thế nào xúc động như vậy a...? Buổi tối dưới sông nhiều nguy hiểm lắm...! "

"Không sao, con sông này ta chơi đùa từ nhỏ đến lớn, nhắm mắt lại cũng không xảy ra chuyện tình. Bạch tiên sinh, ngươi ngày mai đến nhà ta, ta mời ngươi ăn cá. ", Lý Thù Cần lắc đầu, không cẩn thận đem nước đều vung đến trên người Bạch Trạch Vi.

"Được! Nếu từ chối thì không lễ phép rồi. Nhưng mà bây giờ, ta trước đưa ngươi về nhà thay đồ nha! ", thấy hắn vui vẻ ôm bộc to đầy cá, Bạch Trạch Vi cũng bị hắn lây nhiễm niềm vui.

Mấy con cá bọ bọc trong quần áo rất không an phận, một con cá thoát khỏi quần áo nhảy ra ngoài, cũng may Bạch Trạch Vi bắt được.,

"Đèn pin của ngươi cũng thật là lợi hại, gọi xuống sông, cá liền xuất hiện. "

Trên đường về nhà, Lý Thù Cần nhịn không được lại khen cái đèn bin trong tay Bạch tiên sinh. Đèn pin là đồ hiếm có, đến nay Lâm gia thôn cũng chưa có mở điện, đèn pin hắn cũng chỉ từng nhìn thấy ở Lâm gia. Trước kia Lâm lão gia ăn xong cơm tối, ban đêm đi ra ngoài tản bộ tiêu thực, luôn ưa thích mang theo một cái đèn pin, đêm đen khi về nhà, đèn pin vừa mở ra có thể chiếu sáng rất rõ đường dưới chân, hiếm có cực kỳ!

"Không phải đèn pin lợi hại, là cá này thích ánh sáng, đèn pin dội xuống sông, bọn nó liền hướng phía ánh sáng lội tới. ", Bạch Trạch Vi đi phía sau Lý Thù Cần, thay hắn dội đèn bin, chiếu sáng đường dưới chân hắn.

"Thật tốt, ta nếu có đèn pin, mỗi ngày buổi tối đều ra sông mò cá. ", Lý Thù Cần nghĩ, chỉ cần cách đơn giản như vậy lại có thể bắt rất nhiều cá, hắn rất vui vẻ.

Trên tay ôm một túi cá nặng trĩu, trong đầu Lý Thù Cần tràn ngập những tưởng tượng đẹp đẽ về tương lai.

"Bạch tiên sinh, sau này ngươi cho ta mượn đèn bin được không? Không mượn không của ngươi, ta bây giờ đang học nghề mộc, về sau ngươi có đồ gì cần cứ gọi ta, ta đều có thể giúp ngươi. ", nếu thật có thể mượn được đèn pin, hắn sau này ngày nào cũng được ăn cá rồi.

"Không cần khách khí như thế, ngươi nếu muốn mượn đến tìm ta là được, hôm nay ngươi đã giúp ta dẫn đường...! ", đường dưới nông thôn không dễ đi, Bạch Trạch Vi một bên nói, một bên cẩn thận chú ý đường dưới chân.

Lý Thù Cần lúc về đến nhà, Lâm tiểu thư đã tắm xong, trên bàn đốt một ngọn nến, cửa lớn đang mở chờ hắn trở về!

"Tích Nguyệt em xem, anh bắt rất nhiều cá. ", Lý Thù Cần vừa đến nhà liền không thể chờ được mà đem thành quả hắn đêm nay thu hoạch được cho Lâm Tích Nguyệt xem.

Hắn vừa mở quần áo ra, cá liền nhao nhao nhảy ra ngoài, có con còn rơi xuống đất.

Lâm Tích Nguyệt vội vàng đem một cái chậu, đổ đầy nước rồi nhặt con cá rơi trên mặt đất ném vào.

Đang nhặt cá trên mặt đất, Lâm Tích Nguyệt chú ý đến sự hiện diện của Bạch Trạch Vi.

"Vị này chính là Bạch tiên sinh, hắn là tới thôn chúng ta dạy học, may mắn mà có hắn anh mới bắt được nhiều cá như vậy về nhà. ", Lý Thù Cần đang nhặt cá thấy Lâm Tích Nguyệt động tác trên tay dừng lại, liền ngẩng đầu nhìn, phát hiện nàng vẻ mặt nghi ngờ nhìn xem Bạch tiên sinh, sau đó mới hướng nàng giải thích.

Lúc Lý Thù Cần tiến vào, Bạch Trạch Vi liền đứng ở ngoài cửa chỗ tối, điều này cũng khó trách Lâm Tích Nguyệt không nhìn thấy hắn. Thấy cá rơi xuống đất, Bạch Trạch Vi bước lên ngưỡng cửa. để giúp họ nhặt cá.

"Dạy học? ", Lâm Tích Nguyệt còn không biết thôn muốn triển khai mở lớp học xoá nạn mù chữ, cũng không biết trong thôn mấy hôm nay sảy ra chuyện gì, nghe Lý Thù Cần nói đến cái này, cô còn có chút kinh ngạc.

"Ừ~ chúng ta thôn muốn mở lớp xoá nạn mù chữ, Bạch tiên sinh chính là huyện Lý phái tới đây dạy chúng ta học tập tri thức. ", Lý Thù Cần có chút cao hứng, hắn biết rõ Lâm tiểu thư là một người làm công tác văn hoá, trước kia Lâm gia còn chuyên môn mời tiên sinh tư thục đến dạy con cháu Lâm gia đọc sách. Nếu như về sau hắn cũng có thể biết chữ, có lẽ có thể xứng đôi với Lâm Tích Nguyệt .

"Anh đến lúc đó cũng sẽ đi học, thôn trưởng đã chuẩn bị vở và bút thay anh rồi. ", mượn cơ hội học tập này, hắn cũng có thể làm người có văn hoá.

Bạn đang đọc Địa Chủ Tiểu Thư của Thu Diệp Hoàng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Aytt
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.