Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đau

Phiên bản Dịch · 1040 chữ

Chương 16

Edit và beta: Siêu Lười (FB: Chăm chỉ Team)

—— Đòn đánh đột nhiên trong chớp mắt này khiến cho đám người vây xem hít vào một ngụm khí lạnh!

Lúc này, lại có biến cố xảy ra!

Dao găm trong tay Tô Thư vừa mới dán lên gáy của Vô Ký thì chủy thủ trong tay gã đột nhiên vút cao!

Chỉ nghe rầm một tiếng, chiếc ô dài của Tô Thư chia năm xẻ bảy!

Dao găm thuận thế vòng qua mặt vải dù đã tứ tán đâm thẳng vào cơ thể của Tô Thư——

Trước mắt mọi người có một quầng sáng trắng lóe lên, Tô Thư đã biến mất tại chỗ.

Vô Ký thắng.

Thế nhưng đám người vây xem lại chẳng thốt lên nổi một tiếng.

Cấp 57 đánh cấp 7 cũng chẳng phải là chuyện quang vinh gì, huống hồ...

Vô Ký thắng cũng không tính là đẹp mắt.

Như Mộng Chi Mộng vốn định tiến lên săn sóc một phen, lúc thoáng nhìn thấy vết máu ở nơi cần cổ của Vô Ký thì ngậm mồm lại.

Vô Ký chậm rãi che đi miệng vết thương còn đang chảy máu, sắc mặt khó coi đến đáng sợ.


Lúc Tô Thư xuất hiện ở điểm phục sinh, trong thân thể vẫn còn sót lại sự đau đớn một đao mất mạng lúc nãy của Vô Ký.

Trò chơi này vì để chân thực nên người chơi cũng sẽ cảm thấy đau, trước đó lúc từ trên sườn núi lăn xuống Tô Thư đã biết, nhưng khi đó cô lại không nghĩ nhiều cho nên cũng không chú ý cài đặt mức độ cảm giác đau đớn ở trong game.

Lúc nãy cô bị một đao của Vô Ký chém chết. . .

Thực ra cảm giác đau này dù có chân thực như thế nào cũng sẽ không quá đáng, cái loại giác quả đau đớn kịch liệt này để mà nói thì còn chẳng bằng cảm giác đau bụng ngày đèn đỏ trước khi cô xuyên sách——

Nhưng mà cô vẫn cảm thấy thật sự đau——

Cái loại mùi vị chết chóc khi dao găm xông tới trước mặt, lúc lưỡi dao gim vào trên người của cô kia, khuôn mặt của Tô Thư không khỏi vặn vẹo ——

HP của Tô Thư từ lúc xuất hiện tại điểm phục sinh đã khôi phục đầy đặn, chẳng qua cái cảm giác bị chia năm xẻ bảy lúc nãy dường như vẫn còn quanh quẩn ở trong đầu của cô.

Cô không nhịn được che ngực.

Người nọ xuống tay tương đối lưu loát, vừa thấy liền nhìn ra là người biết võ, coi như là ở trong game cũng được tính là một cao thủ hiếm thấy.

Tô Thư nheo mắt lại, nhưng mà như vậy cũng tốt, nhờ có lần giáo huấn này, đến lần sau khi gặp lại. . .

Muốn đối với cô bắn chim đổi pháo, ha, cuối cùng cũng không biết kẻ chết là ai đâu.

( bắn chim đổi pháo: nghĩa là sự thay đổi như từ cây thương phóng chim đổi thành súng pháo.)

Dù sao trận đấu hôm nay cũng không tính là cô thua.

Chỉ là. . .

Tô Thư nhìn thanh kinh nghiệm bị tụt mất một đoạn, lại nhớ tới dáng vẻ lúc nãy của Như Mộng Chi Mộng, cười lạnh một tiếng.


Sau khi đi ra cửa y quán tại điểm phục sinh của Tân Thủ thôn, ngoài cửa ra vào có một người đang đợi cô.

Người tới là Vô Ký.

Tô Thư cũng không phải là kẻ không nhận nổi thu cuộc, nhưng cô cũng không hề có ý định sẽ làm quen gì với người này, cứ như thế mắt nhìn thẳng đi qua.

Vô Ký chắn ở trước mặt cô.

Tô Thư cau mày: “Còn muốn đánh thêm một trận sao?"

Vô Ký vừa mới nhìn thấy dáng vẻ bị mình chém trúng của Tô Thư liền đoán được nguyên nhân ——

Mặc dù gã vẫn luôn làm vô cùng tùy tâm nhưng vẫn cảm thấy trong lòng bất an, dù sao người kia cũng bị gã đâm một cái vào ngay tim, cho nên gã muốn tới đây xem cô có sao không: “Cô có ổn không?"

Tô Thư : "Nhờ phúc của anh, còn ổn.”

Vô Ký : ". . ."

Gã nhìn bàn tay che ngực của Tô Thư, dường như có chút rối rắm, mãi mới nói: “Quen đi là được, sau khi sống lại vết thương sẽ không đau nữa."

Tô Thư bất động.

Vô Ký nhìn tay vẫn còn đặt trên ngực của cô: “Thật sự. . . Đau như thế sao?”

Mặc dù gã biết cũng có người chơi mới quên mất không hạ thấp cảm giác đau khi chơi game, nhưng mà gã còn chưa thấy có ai sau khi đã chết được một lúc rôi mà vẫn còn đau mà nhỉ?

Lẽ nào trò chơi này có BUG rồi?

( BUG: sai lầm của công ty sản xuất game, có vài người coi việc tìm sai lầm như niềm vui, có vài người coi việc lợi dụng sai lầm là hổ thẹn, BUG ngon vạn người xưng tụng, BUG xấu ngàn người xỉa xói. )

Tô Thư mặt không cảm xúc: “Chỉ cần anh còn đứng ở trước mặt tôi, tôi còn nhìn thấy anh thì mắt sẽ bị cay đến mức đau không chịu nổi.”

Vô Ký : ". . ."

Muốn gã đi thì bảo gã là được rồi, sao còn phải công kích cá nhân như vậy chứ?!

Tô Thư đuổi Vô Ký đi xong cũng không còn tâm tư gì để đi bắt đám gà con lông vàng hay đào cây bóng nước gì đó nữa.

Cô dứt khoát ngồi xuống ở cửa ra vào y quán, mở diễn đàn ra coi.

Nhưng mà ngoài dự liệu của cô, chuyện quần chúng ăn dưa trên diễn đàn phấn khởi nhất lúc này lại không phải là First Kill boss thỏ bướng bỉnh mới ngoài dã ngoại của cô mà là một đoạn video ngắn ——

Là đoạn clip một mình cô đấu với Vô Ký sau đó bị giết chết.

Tô Thư : ". . ."

Bạn đang đọc [ Dịch ] Live Stream Ăn Boss [ Thực Tế Ảo ] của Man Đầu Trám Tương
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi linh11029x
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 86

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.