Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 5: Vương gia một thân ngạo cốt (5)

Phiên bản Dịch · 853 chữ

Tác giả: Bạch Thiên | Dịch: Thất Sắc

✿❀✿❀✿

Con ngươi Đức thân vương chợt xiết lại, hắn nhìn thấy gì đây?

Một con thú khổng lồ lao ra từ trong bình hoa trên tay hắn, thân ảnh giữa không trung càng lúc càng lớn, ánh vàng càng ngày càng đậm. Mà lấy hắn làm trung tâm, một trận cuồng phong ầm vang bùng nổ, cuốn về bốn phía. Không có bất kỳ ai có thể đứng vững, tất cả mọi người khiếp sợ nhìn khung cảnh trước mắt.

Chờ đến khi mọi người nhìn rõ dáng vẻ của con thú to lớn kia, toàn thân đều run rẩy. Nhịn không được nhao nhao ném vũ khí trong tay đi, toàn bộ quỳ trên mặt đất run lẩy bẩy.

Đầu rồng, sừng hươu, thân nai, vảy rồng, chân đạp mây lành, uy phong lẫm liệt. Mắt ánh kim, uy nghiêm nhìn xuống phía dưới. Thần thái liếc nhìn mọi thứ bằng nửa con mắt khiến người ta tin phục.

"Kỳ, Kỳ, Kỳ Lân..."

"Là, là Thần thú Kỳ Lân..."

"Chân mệnh thiên tử!"

"Đức thân vương lại là chân mệnh thiên tử!"

"A--!"

Kỳ Lân! Con thú to lớn giờ phút này đang lơ lửng trên không trung bất ngờ lại là Thụy thú Kỳ Lân trong truyền thuyết.

Đức thân vương cũng khiếp sợ nhìn khung cảnh này. Một màn trước mắt thật sự quá khó tin, quá khó tin nhưng lại thực sự xảy ra.

Kỳ Lân lần nữa nổi giận gầm lên một tiếng, trong miệng dâng lên một đường hỏa luyện bay về phía đám người xung quanh! Những nơi nó đi qua, tất cả đều biến thành tro bụi! Không chút vết tích!

Về sau Kỳ Lân khạc ra lửa, lơ lửng giữa không trung, cúi đầu nhìn về phía Đức thân vương. Con mắt màu vàng óng kia in lên bóng người đang ôm bình hoa ngẩn ra tại chỗ. Áp lực to lớn, cứ như vậy tràn ngập.

Đức thân vương cứng đờ, muốn quỳ lạy lại phát hiện ra tay chân mình không chịu nghe sai khiến. Một khắc sau, Kỳ Lân hét dài một tiếng, hóa thành một vệt ánh vàng, như sao băng rơi xuống bình hoa trong ngực Đức thân vương, lần nữa trở thành bức họa trên bình hoa.

Xung quanh vẫn còn kim quang, Đức thân vương im lặng nhìn bốn phía. Lấy hắn làm trung tâm, xung quanh toàn bộ biến thành một mảnh đất trống, không tồn tại bất cứ thứ gì. Từ nhóm người truy sát vừa rồi, cho đến cây cối tảng đá trên đất đều bị lửa Kỳ Lân thiêu sạch không còn gì!

Bên tai Đức thân vương, tựa như vang lên giọng nói thong thả trầm vang của nữ tử tên Thiên Miểu kia.

"Như ngươi... Mong muốn."

Ánh sáng xung quanh dần tán đi. Nơi này lại một lần quay về với bóng tối.

Đức thân vương đứng trong bóng tối, trước kia đã không tuyệt vọng, bây giờ lại càng không. Trong lòng hắn dâng lên vô vàn hi vọng.

Đức thân vương ôm bình hoa trong ngực thật chặt. Mặc dù tay của hắn đang không ngừng run lẩy bẩy. Làm thế nào trong lòng cũng không bình tĩnh lại sau kích động được.

Một chốc sau, hắn ngẩng đầu nhìn về phía khung trời, khóe miệng lộ ra nụ cười.

Như ta mong muốn.

Tạ ơn ngài, tiên nhân.

...

Mấy ngày kế tiếp, có rất nhiều người nhìn thấy một vệt kim quang phóng lên tận trời, thần tích cũng theo đó truyền ra.

Mười ngày sau, Đức thân vương mất tích xuất hiện trong hoàng thành, sau lưng có rất nhiều tùy tùng vẻ mặt cuồng nhiệt. Ánh mắt nóng rực của mỗi người đều dừng trên người Đức thân vương, không nỡ rời đi. Chân mệnh thiên tử, Đức thân vương! Thần tích trước đó, đều là vì Thụy thú phù hộ cho Đức thân vương hiện hình.

Kỳ Lân hiện, tường thụy xuất.

Vạn dân kính ngưỡng, chúng vọng sở quy[1] .

[1] Mình chú thích cả câu luôn tránh tụt hứng, dịch ra khá đơn giản: Kỳ Lân xuất hiện, tức điềm lành tới, vạn dân sùng kính, được mọi người kính ngưỡng tin cậy.

Mười lắm ngày sau, Đức thân vương đăng cơ làm đế, đổi quốc kiệu 'Kỳ'.

...

"Bà chủ, lần này người không cần đi sao? Chúng ta cũng không cần đi hỗ trợ ạ?", Không Hầu cầm một cái búa nhỏ gõ lên cái đinh cạnh khung cửa, vừa sửa khung cửa vừa quanh đầu hỏi Thiên Miểu bên cạnh.

"Không cần, lần này tương đối đơn giản.", Thiên Miểu ngáp một cái, quay người lên lầu.

Phòng cuối cùng bên phải lầu hai là phòng của Thiên Miểu, ở giữa là hai gian phòng của Đông Tiêu và Không Hầu. Nhà của nàng toàn bộ là phòng trống. Mà lầu một thì dùng để trưng bày các loại vật phẩm. Bình hoa to lớn kia, chính là một thứ trong đó.

Bạn đang đọc [Dịch] Thiên Đạo Sủng Nhi Mở Hắc Điếm của Bạch Thiên

Truyện [Dịch] Thiên Đạo Sủng Nhi Mở Hắc Điếm tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThấtThấtSắcSắc
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 14

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.