Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nơi luyện tập tiếp theo

Tiểu thuyết gốc · 2105 chữ

Bước vào địa phận của Tinh Linh Trấn Vừa đi Dương vừa nhìn ngắm xung quanh, âm thầm đánh giá. Nếu nói về độ phồn thịnh náo nhiệt thì nơi đây có lẽ hơn hẳn so với thị trấn hắn ở. Nhưng cũng chỉ là độ náo nhiệt và phồn thị vì sự đông đúc, xô bồ còn nếu so về độ phát triển của những khoa học cải tiến thì nơi đây có lẽ sẽ không phát triển bằng thị trấn của hắn. Khắp mọi con đường ở đây đều chỉ di chuyển bằng các phương tiện thô sơ như xe đẩy xe kéo, cao cấp hơn xíu thì là xe do linh thú, yêu thú cấp thấp kéo như là cổ xe ngựa lúc nải hắn gặp mà thôi, tất cả đèn treo ở đây cũng là đèn lồng chứ không phải là đèn linh lực như quê hắn. Sau 1hồi đánh giá Dương kết luận rằng đây là 1 thị trấn thiên về sự cổ kính và mộc mạt, chắc do nằm quá xa trung ương của Tỉnh nên có thể nơi này vẫn chưa hoàn toàn phát triển theo hướng hiện đại hóa.

Đi thêm 1 đoạn, nhận ra trời cũng đã sắp tối nên hắn quyết định tìm 1 nhà trọ để ở qua đêm tiện thể nghe ngóng tình hình ở đây.

Mộc Tinh Quán. Bảng hiệu của nhà trọ nằm ở 1 nơi khá đông đúc của thị trấn, Dương vừa đi vào thì thấy khá bất ngờ bởi cách bài trí và số lượng khách đông đảo( chỉ có mình hắn)

- anh bạn nhỏ, đi mấy người, vào ăn hay qua đêm?

Người thanh niên với khuôn mặt không quá anh tuấn nhưng lại có phần lanh lẹ, mặt trên người đồng phục của phục vụ bước đến chào hỏi với giọng điệu thân thiện

- Ta từ nơi khác đến, định vào ở trọ qua đêm.

- vậy được, anh bạn nhỏ theo tôi.

Người phụ vụ nói rồi dẫn Dương đi lên trên tần trên, sau khi đưa cho Dương chìa khóa phòng thì tiếp tục hỏi

- Anh bạn từ nơi xa đến vậy có muốn nếm thử đồ ăn đặt sản ở nơi đây không?

- Là gì vậy, ta cũng muốn nếm thử xem.

- Vậy được, mời vào phòng chờ thức ăn sẽ được mang lên ngay.

Dương bước vào trong gian phòng, rồi nhìn ngó xung quanh, cũng chẳng có gì quá khác biệt so với những nhà trọ khác, có chăng là trong căn phòng này lại có treo 1 bức tranh vẽ 1vị thiếu nữ xinh đẹp với 4 đôi cánh đang đứng cạnh 1 thanh niên, trên tay thanh niên này là 1 cây sáo ngọc màu xanh lục.

Dương đi đến ngắm nhìn bức tranh thật lâu, rồi suy ngẫm không biết đây là tranh gì, tại sao lại được treo ở đây, phải chăng mỗi phòng đều có hay là của chủ nhân thuê căn phòng trước đó để lại.

- Thức ăn tới đây. Anh bạn trẻ, nhìn gì chăm chú vậy.

Đang ngơ ngẩn thì thanh niên phục vụ mang thức ăn vào và hỏi.

- À! Ta chỉ thấy bức tranh này rất đẹp, mà tiện thể cho hỏi bức tranh này là của quán trọ à?

- Đúng vậy, từ xa đến chắc anh bạn không biết, đây là bức vẽ Thánh Nữ của tộc Tinh Linh cùng trượng phu của người trước khi lên đường chiến đấu chống lại quỷ tộc, tuy chỉ là phỏng theo Vạn Tình Họa Thủy Đồ của Tinh Linh Nhất Tộc nhưng Ở đây nhà nhà đều có bức tranh này đấy.

- Thì ra là vậy, vậy người có biết làm sao để tiến vào rừng Tinh Linh không?

- Anh bạn muốn vào đó à? Hơi khó đấy, vì mỗi năm 1lần , rừng tinh linh sẽ tổ chức 1 cuộc thi cho tất cả các thị trấn gần đây để chọn ra 30người ưu tú độ tuổi từ 10 đến 15 được nhận vào Ngủ Tinh Học Viện bồi dưỡng.

- Vậy cuộc thi đó khi nào diễn ra, và làm sao để tham gia?

- Tiếc quá, anh bạn đến muộn rồi. Cuộc thi đã diễn ra rồi, thôi thì phải đợi đến năm sau vậy.

Sau khi nghe nói mình đã trễ và phải đợi đến năm sau để được tham gia thi vào Ngủ Tinh Học Viện thì nét mặt của Dương trở nên cực kì u ám.

- Nếu không còn gì thì mời anh bạn dùng bữa, tôi xin phép ra ngoài.

Dương với tâm trạng đang buồn rầu đang định kêu phục vụ mang thức ăn ra nhưng khi vô tình hắn nhìn qua mâm thức ăn thì lại thay đổi quyết định. Trên bàn là 1 mâm thức ăn rất bắt mắt, nhìn từng món và ghi chú được ghi giá tiền trên thực đơn khi nải gọi món Dương bắt đầu quên đi rằng bản thân đã bị muộn cuộc thi mà ngồi xuống bắt đầu ăn trong nước mắt.

- thổ kê ớt tỏi (gà xào tỏi)

- kim ngư ngân thảo (cá hấp hành)

- Mộc long vượt hắc dương(rau muốn chấm nước tương)

- Đường tăng hỏa diệm ngục( đậu hủ chiên)

- linh sơn hàng băng quả(trái cây ướp lạnh)

Chỉ với 4 món ăn mà cái giá làm Dương như nhìn thấy được cuộc đời tâm tối tiếp theo của mình

1800 tinh hồn trắng

Sau khi ăn xong Dương ôm theo nỗi buồn vô tận và đi vào nơi mà tất cả nỗi buồn sẽ theo nước cuốn trôi. Trở lại giường lấy ra từ trong nhẫn trữ vật túi tiền mà trước đó được 2 bác cho để làm lộ phí Dương khóc không thành tiếng, trừ đi bữa ăn lúc nãi trong người hắn chỉ còn có hơn 1000 tinh hồn trắng và 20 tinh hồn lam. Phải đợi đến 1 năm sau mới có cuộc thi tiếp theo Dương quyết định bắt đầu từ ngày mai phải đi tìm 1 công việc để kím tiền trụ lại cái nơi mà vật chất đều có giá cắt cổ. Định hướng cho tương lai xong thì hắn từ từ ngồi dậy lại tiếp tục mang nỗi buồn theo nước trôi đi

- Khốn kiếp, sao không thể mở ra

- Ngươi thử dùng thêm tí sức xem

- không được, mãi vẫn không thể tháo ra

- Để ta thử xem

2bóng đen đang loay hoay xì xào to nhỏ trước giường của Dương

- Mà ngươi chắc là hắn đã ngủ say chưa đó

- Hắn trúng tiêu chảy tán cùng mê hồn tán của ta, bây giờ cho dù không ngủ thì hắn cũng chẳng còn sức mà chống trả đâu.

Loay hoay mãi vẫn không thể tháo được chiếc nhẫn trên tay Dương ra, cả 2 hắc y nhân quyết định sẽ bắt trói hắn lại rồi ép hắn mở chiếc nhẫn ra.

- Các người đang làm gì vậy?

- Đang tháo giới chỉ nè, không thấy sao?

- Cần ta giúp không?

- Được, vậy giúp ta tháo chiếc nhẫn này ra đi, đồ trong đó cho ngươi 1 phần. À mà khoan!

Lúc này cả 2 tên hắc y nhân mới thất kinh nhận ra người vừa nói chuyện là Dương

- Ngươi! Ngươi! Sau ngươi tỉnh lại sớm vậy được

- Thì ta thấy các ngươi gặp khó khăn định giúp các ngươi 1 tay. Không cần à

Lúc này cả 2 tên kia sợ đến xanh cả mặt, nhưng sau một hồi nảy số thì 1 tên bắt đầu lấy lai bình tỉnh và nói

- Tỉnh lại thì đã sao, 1 thằng nhóc 12 13tuổi như ngươi làm gì được bọn ta.

Nói rồi cả 2 hắc y nhân lui lai vài bước, tạo 1 tư thế như đô vật hạng nặng, gồng cơ đít thít cơ mông

Xoạt! Xoạt! Quần áo trên người bị xé tung bay ra, 2 cơ thể vạm vở với cơ bắp cuồn cuộn hiện ra dưới lớp quần áo

- Bọn ta là biệt đội Cơ Bắp Chính Nghĩa chuyên đi cướp của người nghèo chia cho người giàu đây!

- Ồ! Thì ra là cướp!

Dương bình thản đáp, từ từ ngồi dậy. Qua việc tiếp xúc và quan sát nải giờ Dương nhận ra 2 tên trước mặt không hề có linh lực hay pháp lực, chắc chắn là thông đồng với chủ nhà trọ rồi bỏ thuốc mê để vào cướp tiền.

- Phải, bọn ta chính là cướp đấy, khôn hồn thì đưa giới chỉ cho bọn ta, bọn ta sẽ tha mạng.

Oái! Oái! Tha mạng! Tha mạng!

Vừa dứt câu Dương đã lao đến vận phong linh lực đấm thẳng vào mặt của 2 tên cướp kia khiến bọn chúng lăn lộn ôm mặt gào khóc

- Đứng dậy đi, ta muốn hỏi các ngươi 1 số điều!

Dương đá đá vào chân của 2 tên cướp rồi bình thản ngồi lên ghế nói

- 2 ngươi tên gì? Sau lưng còn những ai?

Sau khi cơn đau đã vơi đi, 2 tên cướp mới bò dậy, ánh mắt câm tức nhìn Dương

- Hứ, đừng tưởng chỉ vài đấm là có thể ép bọn ta khai ra, bọn ta chính là...

Oái! Oái! Đừng đánh nữa em khai mà hụ hụ!

Chưa nói dứt câu lại nhận thêm 2 đấu vào bụng khiến bọn cướp lại 1 lần nữa lăn lộn xin tha

- Dạ em tên Lê Văn Tu, còn thằng này là em của em tên Lê Văn Luyện

Tên cướp có phần cao to hơn tự giới thiệu rồi chỉ về tên kế bên

- Vậy các ngươi là gì với chủ quán trọ này

- dạ chủ quán trọ là cậu ruột của em, tên là Dương Đông ạ, tên phục vụ lúc chiều là quân sư của của nhóm tên là Kích Tây ạ.

- Ngươi đi gọi bọn hắn lên đây

Dương chỉ tay vào Văn Luyện nói.

Không đến 1phút sau Dương Đông và Kích Tây đã quỳ bò dưới mặt đất nôn thốc nôn tháo vì lãnh trọn mỗi người 1 đấm vào bụng.

- Ta có vài chuyện muốn hỏi, các ngươi phải trả lời thật tốt nếu không muốn ăn thêm đòn

Dương nói rồi giơ giơ nắm đấm đến mặt của 4 người kia

- đầu tiên, làm sao để vào rừng Tinh Linh

- Dạ dạ, mọi chuyện lúc chiều em nói đều là sự thật ạ, mong anh tha cho em.

Kích Tây lặp tức mếu máu trả lời khi thấy ánh mắt của Dương hướng về phía mình.

- Vậy ta phải ở lại đây đến 1 năm sau à?

Dương hỏi rồi trầm tư như đang suy nghĩ

- Đúng rồi! Em có nghe 1 tin này!

Văn Tu chợt nhớ ra liền hô lên

- Tin gì, nói nghe xem?

- nhưng mà tin này em cũng chưa xác nhận đúng không và nếu chính xác thì đại ca phải chịu chút thiệt thòi rồi.

- Đừng có dong dài nữa, nói mau đi

- Dạ! Dạ! Chuyện là lúc sáng nay em có nghe mọi người bảo với nhau là 3 ngày sau nhà của Lâm đại địa chủ tổ chức 1 cuộc thi tuyển người hầu cho 2 cô cháu gái mới vừa được nhận vào trường Ngủ Tinh của lão.

- Vậy thì liên quan gì đến ta?

Dương nhíu mày nhìn Văn Tu

- ấy ấy, đại ca bình tỉnh nghe e nói hết đã, nghe bảo là người hầu này có thể cùng với 2 vị tiểu thư Lâm gia vào trong Ngủ Tinh Học Viện để hầu hạ 2 nàng.

- Vậy ý ngươi là ta đến đó tham gia cuộc thi để làm người hầu cho 2 đứa cháu tên Lâm lão gia gì gì đó để có thể tiến vào Ngủ Tinh học viện à?

Dương trợn mắt lên và hỏi

- Đại ca tha tội! Tại bây giờ em chỉ biết có cách đó thôi. Nếu có thể vào được học viên thì đại ca lập tức trở mặt chẳng phải là được rồi sao?

- nếu theo ý ngươi nó, khi ta trở mặt chẳng phải 2 người họ chỉ cần báo về nhà và đuổi ta ra khỏi học viện là được sao?

- hề hề, điều này em chưa nghĩ đến.

Dương trầm tư như đang nghĩ ngợi, 1 lúc sau thì phát tay với 4 người

- các ngươi tạm thời lui ra đi, sáng mai giúp ta nghe ngóng tin tức về cuộc thi.

- Dạ! Dạ

4 người được Dương tha liền lập tức vâng dạ chạy khỏi phòng

Hết chương 34

Bạn đang đọc Diệt Thần Ký sáng tác bởi Black_Emperor
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Black_Emperor
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.