Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hỏng Bét Rồi

Tiểu thuyết gốc · 1829 chữ

Hạ Thiên không nhìn Bạch Hổ mà bước tới bàn ăn, bên trên đã được chuẩn bị đủ các món ngon có những món Hạ Thiên thích ăn nhất...vừa tỉnh dậy, lại bị cơn đau kia rút hết sức lực hắn bây giờ rất đói nên không nghĩ ngợi gì liền ngồi xuống bắt đầu ăn.

Đang ăn đột nhiên Hạ Thiên khựng lại, hắn có cảm giác có gì đó sai sai ở chỗ này......

Hạ Thiên liếc nhẹ Bạch Hổ thấy nó vẫn chăm chăm nhìn mình thì cực kỳ rối rắm, không lẽ hắn đã bỏ qua thứ gì quan trọng hay sao?

Chờ chút... bàn thức ăn này là ai làm? Tiểu Hổ làm ? Không thể nào...!

Nó ngoài ăn với ngủ thì được tích sự gì?

Lúc này ánh mắt hắn nhìn đến cửa phòng bếp trong kia xuất hiện một bóng người , mấy giây sau Mộc Ngân Nhi bước ra trên tay cầm một bát canh thật lớn nhưng vừa ngẩng đầu chưa kịp chào hỏi Hạ Thiên thì đã phải quay lưng đi vì xấu hổ....

"A! "

Hạ Thiên còn muốn hỏi về chuyện làm ăn thời gian qua nhưng thấy biểu hiện xấu hổ của Mộc Ngân Nhi thì nhíu mày, lúc này hắn mới từ từ nhìn xuống thân thể không một mảnh vải của mình...!

Chết tiệt, hèn gì Tiểu Hổ cứ nhìn hắn chằm chằm không rời mắt còn Mộc Ngân Nhi nữa...thôi hỏng rồi, hỏng bét rồi. Hắn quên căn biệt thự này Mộc Ngân Nhi cũng có chìa khóa!

Cố giữ lấy bình tĩnh, Hạ Thiên ho khan nói :" Khụ, cô đừng có nhìn. Tôi quay lại ngay! "

Nói xong cấp tốc chạy về phòng, Hạ Thiên đỡ trán thật muốn tìm một cái lỗ nào đó để chui xuống cho đỡ mất mặt, đúng là quá xấu hổ.

Nhìn thấy Hạ Thiên đã đi rồi Mộc Ngân Nhi mới cầm bát canh lại bàn. Khuôn mặt còn đỏ ửng, đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy thân thể của đàn ông mà người này lại là Hạ Thiên....về sau còn cần phải gặp nhau khá nhiều như vậy thì làm sao mà đối mặt với nhau đây a?

Nếu Hạ Thiên mà trách cứ cô tự ý vào nhà mà không thông báo trước thì phải làm thế nào bây giờ? Nhưng nhìn Hạ Thiên như thế.. không nghĩ đến anh ấy có sở thích khoả thân khi ngủ?

Bạch Hổ nằm dưới gầm bàn, cười đến muốn rụng răng rồi....mỗi lần chủ nhân trị thương cơ thể cũng giống như tái tạo lại toàn bộ chính vì như vậy mà quần áo cũng sẽ bị sức nóng làm cho thiêu đốt. Lần này bị người khác nhìn thấy đúng là quá mất mặt...Tiểu Hổ một phen hả hê nhìn người gặp hoạ!

Tầm một tiếng sau Hạ Thiên quần áo chỉnh tề bước xuống, trong đầu vẫn còn phản phứt hình ảnh vừa rồi nên có chút không được tự nhiên nhìn Mộc Ngân Nhi, hỏi :" Cô, tới lâu chưa?"

" Vâng, tôi tới được một lúc rồi. Ông chủ, cậu cứ tiếp tục ăn đi a.. tôi đi trước! "

" Khoan đã...sáng ngày mai cô có rảnh không? " Hạ Thiên hỏi :" Nếu không có việc gì thì sáng mai đến chở tôi về nhà một chút! "

" Được, tôi sẽ sắp xếp. Chúc cậu ngủ ngon! " Mộc Ngân Nhi muốn nhanh chống thoát khỏi cái không khí quỷ dị này nên vừa nói xong đã đóng cửa lại chạy đi mất.

Tôi bị cô nhìn như vậy có uống thuốc tiên cũng không ngủ ngon được, hừ!

Hạ Thiên bực bội ngồi xuống bàn nhu nhu thái dương liếc nhìn thấy Tiểu Hổ đang giả vờ ăn thì nghiến răng nói :" Tiểu Hổ chết tiệt, ngươi ngoài ăn điều không biết làm cái gì khác cho ta nhờ sao? "

Bạch Hổ nuốt thịt gà sau đó lết đến bên cửa tránh cho Hạ Thiên lấy làm bia đỡ đạn.

Sáng hôm sau, Mộc Ngân Nhi đến rất sớm cô mặc một chiếc áo thun mỏng đơn giản màu hường mặc một chiếc quần đùi màu đen mang giày thể thao, tóc được buột cao lên nhìn vô cùng trẻ trung năng động. Hôm qua một màn như vậy cho nên cô không dám đi vào nhà mà đứng chờ ở bên ngoài, nếu lỡ như chuyện như thế lặp lại thì càng khiến cả cô và Hạ Thiên khó xử!

Hạ Thiên nghĩ ngơi một đêm thì cũng đã phục hồi thể lực, anh mặc một chiếc áo sơ mi trắng quần tây đen trên cổ tay có đeo một chiếc đồng hồ. Chuyện hôm qua Hạ Thiên cũng không bận tâm nữHa vì hắn còn nhiều chuyện khác để lo hơn là cứ nghĩ đến mấy chuyện vớ vẩn này!?

Bước ra nhìn thấy Mộc Ngân Nhi ăn mặc đơn giản đứng đợi, mở miệng lạnh nhạt hỏi :" Sao không vào nhà? "

" Ách, tôi đứng đây chờ được rồi. Giờ chúng ta đi được chưa? " Mộc Ngân Nhi cắn cắn môi nhỏ giọng nói, cô không dám nhìn thẳng vào mặt Hạ Thiên sợ chuyện hôm qua sẽ làm cho Hạ Thiên nỗi giận.

" Ừ. Được! "

Tại Hạ gia.

Lâm Thục Mẫn đang tất bậc chuẩn bị thức ăn để đợi Ngân Nhi đến. Hôm qua con bé có nói hôm nay sẽ đến chơi , nên bà đã dậy rất sớm để chuẩn bị mọi thứ... thời gian Hạ Thiên không ở đây Ngân Nhi đã giúp bà rất nhiều thứ mà tính tình con bé lại rất dễ thương hoà nhã cho nên rất hợp ý bà nhân dịp này cả nhà cùng nhau dùng một bữa cơm xem như cảm ơn con bé vậy.

Nhắc đến Hạ Thiên càng làm bà thêm phiền toái, nó nói đi du lịch thư giãn đầu óc bây giờ thành ra biệt tâm biệt tích không biết nó muốn làm cái gì nữa đây. Mà cái mối quan hệ của nó với Ngân Nhi sao nhỉ? Tuy bà rất yêu thích con bé nhưng Ngân Nhi là một cô gái tài giỏi, hiện nay ở giới chính trị ngoại giao Ngân Nhi đã chứng minh được năng lực của mình khiến nhiều tiền bối tâm phục khẩu phục giúp nó có một chỗ đứng vững chắc trong xã hội còn Hạ Thiên thì.....nhìn từ góc nào cũng thấy hai đứa nó không thể nào thành một đôi. Có một điều mà bà vô cùng thắc mắc, tại vì sao Ngân Nhi nó đã có sự nghiệp thành công như thế mà vẫn chấp nhận ở lại làm việc cho công ty thủ công nhỏ bé của Hạ gia đây là điều mà bà không tài nào đoán được.

Đang lúc đấm chìm vào suy nghĩ thì từ cửa Hạ Thiên thoải mái, tự nhiên bước vào cùng Mộc Ngân Nhi. Hạ Vũ Đình từ trên lầu chạy xuống vừa nhìn thấy Hạ Thiên liền gọi lớn :"Anh hai! "

Lúc này Lâm Thục Mẫn mới giật mình đứng lên, ánh mắt ứa nước nhìn Hạ Thiên dịu dàng hỏi :" Hạ Thiên, con..con đi đâu mấy tháng nay vậy? Không phải con đi du lịch sao, sao lại đi lâu như vậy? "

" Anh hai à, anh đã đi chỗ nào vậy? Em còn tưởng anh quên luôn đứa em gái này rồi! " Vũ Đình vừa nói vừa khịt mũi.

Thấy mẹ và em gái vì mình mà rơi lệ Hạ Thiên cắn răng, nhỏ giọng nghiêm túc nói:" Xin lỗi mẹ, cũng tại con ham vui khiến mẹ phải lo lắng rồi! "

" Thôi không sao cả, về là tốt rồi. Mau vào ăn cơm! " Lâm Thục Mẫn lau nước mắt vui vẻ nói, nhìn Mộc Ngân Nhi bà nói tiếp :" Ngân Nhi, con cũng vào dùng cơm đi ta có nấu nhiều món con thích lắm! "

" Dạ, con thấy không tiện...."

" Mẹ tôi cất công nấu nhiều món như vậy cô cũng từ chối được sao? " Hạ Thiên nói, đáy mắt có chút giận dữ.

Vũ Đình nhìn thấy hai người hình như vậy liền nhận ra có vấn đề, Vũ Đình liền tò mò hỏi :" Hai người có chuyện gì à? "

"Làm gì có... "

" Không có... "

Hạ Thiên cùng Mộc Ngân Nhi đồng thanh nói.

Vũ Đình trợn tròn mắt....biểu hiện như vậy chắc chắn là đã xảy ra chuyện gì. Anh hai của cô chính là một khúc gỗ cho nên những chuyện liên quan đến tình cảm chắc chắn anh ấy sẽ không thể che dấu được!! Vũ Đình cười trộm....

Hạ Thiên biết Vũ Đình đang đón già đón non thì cốc đầu cô một cái rồi đi vào bếp :"Ăn cơm! "

Ba của Hạ Thiên, Hạ Tử Điền từ bên ngoài trở về nhìn thấy Hạ Thiên thì mừng ra mặt, mắt thấy cũng đã đến lúc ông phải giao lại công ty cho nó quản lý rồi.

" Hạ Thiên, ba con muốn...! " Lâm Thục Mẫn định nói gì nhưng đã bị Hạ Thiên cắt ngang.

" Có chuyện gì thì nói sao đi mẹ... cả nhà dùng cơm trước đi! "

" Thôi được rồi! "

Ngồi trên bàn ăn Hạ Thiên mặt thì lạnh tanh không chút biểu cảm còn Mộc Ngân Nhi thì luôn lén lút nhìn anh. Hạ Tử Điền biết mối quan hệ của hai người tuy không rõ ràng nhưng mà cái không khí này là sao đây, cũng không phải có người chết u ám như thế làm cái gì?

" Bà này, bọn nó làm sao vậy? "

" Làm sao mà tôi biết? Tôi cũng không biết đến khi nào thì con trai của ông mới chịu nghiêm túc đây, tất cả cũng điều tại ông hết đấy! " Lâm Thục Mẫn nhỏ giọng nói.

" Ơ, sao lại tại tôi? Mà bà có nghĩ như tôi đang nghĩ không? " Hạ Tử Điền hỏi nhỏ.

" Ông điên hả, tôi có biết ông đang nghĩ cái gì đâu? " Lâm Thục Mẫn buồn cười hỏi lại.

" Bà thấy hai đứa nó giống tình nhân hay không? "

" Tôi không thấy vậy, tôi thấy con trai ông luôn lạnh nhạt với con gái nhà người ta kia kìa! "

Hạ Thiên vừa ăn vừa ngóng nghe ba mẹ nói chuyện, cơm cũng muốn nuốt không trôi. Còn Mộc Ngân Nhi chỉ biết cúi đầu ăn, nhìn mặt Hạ Thiên lúc này cô không thể đoán được cái gì cả không biết là anh ta đang vui hay đang buồn hay là đang giận dữ.... ai, thật đau đầu.

Bạn đang đọc Nhị Tiếu Tam Tuyệt Cuồng Thần sáng tác bởi lãobàmộngtình
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi lãobàmộngtình
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 20

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.