Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trên Đời Này Có Ai Không Biết Nổ (1)

Phiên bản Dịch · 1139 chữ

Nói làm là làm, Lý Nhàn Vân lập tức khai máy bộ phim với chi phí mười ngàn kia.

Kịch bản phim này rất đơn giản: Chính là một bộ Con đường Zombie, câu chuyện kể về mấy người lái xe hơi trên đường gặp Zombie sau đó trốn chạy mãi miết, rồi quay lại đánh giết Zombie kiểu vậy.

Cho nên Lý Nhàn Vân trực tiếp dùng người trong công ty mình, đến cả ông chủ trước Lưu mập Lưu Dịch Giang cũng bị kéo qua diễn một cảnh hữu nghị, ra sân một phút đã bị Zombie cắn chết, sau đó trở thành Zombie cắn những người khác.

Lý Nhàn Vân và Khương Chính cũng tự mình diễn cảnh Zombie. Diễn Zombie rất đơn giản, cổ nghiêng một cái, đi đường lão đảo, miệng lẩm bẩm cộng thêm giương nanh múa vuốt là được rồi.

Chẳng qua vì vậy nên yêu cầu trang điểm tương đối cao, hậu kỳ công ty không có chuyên gia trang điểm cho nên Giang Mi Nhi đã bị anh kéo đến làm thợ trang điểm, lương ba ngàn tệ, xem như là hóa đơn chi tiêu lớn nhất rồi.

Tiện thể Lý Nhàn Vân còn tận dụng nhân lực, bảo cô làm nữ chính.

Giang Mi Nhi vừa nghe đến chuyện bảo cô quay phim thì thấy rất vui mừng, đến khi nghe chuyện tổng đầu tư chỉ có mười ngàn tệ thì xuýt chút nữa là xỉu ngang luôn.

Anh thế này là đang ép bức tôi à?

Đầu tư mười ngàn tệ, chủ yếu cho hiện trường hết rồi, còn phí đi lại, đồ ăn, còn có phí trang điểm và một vài đạo cụ nữa, những cái khác chẳng còn tiền rồi.

Tuy rằng bộ phim không có tình tiết gì lớn nhưng các chi tiết nhỏ vẫn có thể làm tốt, Lý Nhàn Vân có lòng muốn rèn luyện bản thân, một cảnh thôi mà quay đi quay lại mấy lần, đừng nhìn giá nó thấp mà chê, khí thế khi quay y như phim tuyến đầu vậy á.

Quay theo kiểu như vậy hết mười ngày anh mới quay xong, tiêu hao thực tế thế mà lại tốn đến ba mươi lăm ngàn tệ.

Vượt dự toán rồi!

Không quan trọng, tôi cứ nói là quay chỉ mười ngàn tệ đấy, anh có thể làm gì được tôi?

Những người khác đều chỉ biết phóng đại chi phí, nhưng lần này Lý Nhàn Vân lại làm theo cách ngược lại, vì thế anh còn làm một cái bảng chi tiêu rõ ràng, mười ngàn tám trăm bảy mươi hai phẩy bốn tệ.

Làm giả sổ sách mà làm được đến trình độ này, coi như anh cũng là độc nhất vô nhị rồi.

Chẳng qua đừng nói nữa, sau khi đóng máy mọi người đều rất vui vẻ.

Đúng là khó mà chơi được một lần như vậy!

Cuối cùng Lý Nhàn Vân cũng thấy có hơi ngại ngại nên đã nói với Giang Mi Nhi: “Lúc đầu nói chỉ quay ba bốn ngày là xong, kết quả là quay đến tận mười ngày, thật đúng là ngại quá đi.”

Anh thấy ngại thì anh tăng lương đi.

Giang Mi Nhi đẩy anh một chút: “Tại sao lại muốn quay một bộ phim ít vốn như vậy?”

“Luyện tập.” Lý Nhàn Vân thành thật trả lời.

Giang Mi Nhi cũng đoán được là đáp án này: “Những đạo diễn quay phim vượt qua trăm vạn vốn sẽ không giống như anh thế này... Anh không tệ, tôi rất xem trọng anh. Tôi nói này, lần này tôi đến hỗ trợ, vậy nếu như lần sau còn có cơ hội thì anh nhớ chăm sóc tôi chút nha?”

Lý Nhàn Vân nghiêm túc gật đầu: “Sau này tôi còn quay series nhà ma nữa, cô có hứng thú không?”

“Sao vậy? Này có phải là anh xem trọng tôi rồi không?” Giang Mi Nhi cười hỏi.

“Phụ trách trang điểm.” Lý Nhàn Vân trả lời.

Từ đầu đến cuối kỹ thuật diễn của Giang Mi Nhi đều có hạn, tiền đồ làm diễn viên có hạn nhưng trình độ trang điểm thì không tệ, Zombie thuộc về hiệu ứng trang điểm đặc biệt thì Giang Mi Nhi làm khá ổn.

Nghe thấy điều này, vẻ mặt Giang Mi Nhi trầm xuống.

Cho nên lượn qua lượn lại, vẫn phải đi lên bằng con đường chuyên viên trang điểm?

Giang Mi Nhi còn chưa từ bỏ ý định: “Tôi thật sự không thể làm diễn viên à?’

Lý Nhàn Vân cười khổ: “Khách mời đặc biệt.”

Khách mời đặc biệt...

Diễn viên đứng ở tầng lớp thấp nhất trong các diễn viên chính là diễn viên quần chúng, thuộc loại nhân vật làm nền, đến lời thoại cũng không có.

Lên hơn nữa chính là khách mời đặc biệt, còn chia làm lớn với nhỏ nữa.

Diễn viên quần chúng có vài câu thoại được tính là khách mời đặc biệt kiểu nhỏ, lương một ngày cũng một trăm đến năm trăm, khách mời đặc biệt kiểu vừa vừa tiền lương một ngày là năm trăm đến một ngàn, khách mời đặc biệt kiểu lớn lương một ngày có thể từ hai ngàn trả lên, cũng được xem như quen mặt.

Lên nữa chính là vai phụ rồi diễn viên chính.

Giang Mi Nhi không có kỹ thuật diễn cơ sở, những biểu hiện trước đó đều là do được Lý Nhàn Vân chỉ dẫn lặp đi lặp lại nhiều, vừa luyện tập cho cô vừa tôi luyện bản thân, xem như là phát huy vượt luôn trình đồ.

Nếu như quay phim thật thì không thể nào chỉ hầu hạ mỗi cô như vậy.

Bận không lo nổi.

Cho nên Lý Nhàn Vân chọn cho cô làm khách mời đặc biệt lớn, trên thực tế dựa theo kỹ thuật diễn của cô, được mời đặc biệt kiểu trung đã là hết cỡ rồi.

Tương lai của diễn viên khách mời cỡ lớn đâu có bằng làm nghệ sĩ make up đâu.

Giang Mi Nhi im lặng, tức giận nói: “Vậy được, bữa cơm mừng đóng máy tôi không tham gia đâu, tôi mà ăn bữa cơm này anh sẽ lỗ vốn mất.”

Nói rồi cô quay người rời đi.

Đưa mắt nhìn Giang Mi Nhi đi xa, Lý Nhàn Vân biết suy nghĩ của nha đầu này đối với mình cũng hoàn toàn biến mất rồi.

Triệu Vân Dương đột nhiên áp khuôn mặt gian manh lại gần nói: “Thế này là từ bỏ rồi? Rõ ràng là người ta có ý với anh mà.”

Thái độ nói chuyện này là đang nói chuyện với ông chủ à?

Quả nhiên là mình vẫn còn dễ dãi quá.

Bạn đang đọc Đoàn Làm Phim Phi Nhân Loại (Bản dịch) của Duyên Phận 0
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi windmill
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 17

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.