Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trên Đời Này Có Ai Không Biết Nổ (2)

Phiên bản Dịch · 1159 chữ

Vừa mới làm ông chủ, Lý Nhàn Vân còn chưa biết làm sao để kênh kiệu, chỉ do dự nói: “Trong rừng còn có quá trời cây, sao phải bỏ hết vì một cái cây chứ.”

“Vậy sếp à, tôi theo đuổi cô ấy anh sẽ không có ý kiến chứ?” Triệu Vân Dương hỏi.

Ồ, thì ra là có ý này à.

Lý Nhàn Vân cười một tiếng: “Không có ý kiến, chẳng qua nhìn cậu... Thôi đi.”

Cái tên này không phải người xấu, chỉ là lưng quá cong thành ra trông hơi hèn mọn, cũng không để ý chỉnh trang lại bản thân, đồ mặc trên người y như tên ăn trộm, kiểu tóc thì loạn như ổ gà, đến cả lập trình viên cũng không có dáng vẻ suy kiệt nhưng cậu ta, người ta không có tóc cũng có lợi ích của không có tóc.

Đưa tay vỗ lên lưng Triệu Vân Dương, Lý Nhàn Vân nói: “Đứng thẳng đi, đừng bò nữa.”

...

Cách quay bộ Con đường Zombie chính là áp dụng phương thức dựng thô tại hiện trường, lợi ích lớn nhất của quay kiểu này chính là sau khi quay xong là có thể nhìn thấy hiệu quả đại khái liền, có vấn đề gì cũng có thể phát hiện ra ngay, không cần chờ quay xong rồi đưa đi biên tập, sau khi xem xong thì vỗ đùi: “Mịa nó, sai rồi, đi về quay bù đi.”

Quay bù lại một cảnh cũng mất biết bao nhiêu khoảng tiền nhỏ chứ bộ!

Lúc ở thế giới ban đầu Lý Nhàn Vân cũng đã từng trải qua chuyện như vậy rồi, sau khi quay xong cảnh diễn rồi mới phát hiện: Trời má, cô nữ ba này không phải đang hôn mê sao, sao lại xuất hiện trong ống kính vậy? Còn đặc biệt đi đến vị trí trung tâm luôn? Muốn cắt cũng cắt không xong.”

Điều quan trọng là cảnh quay phụ cho cả tập phim lúc ấy cũng không nhiều, phim tám mươi ba phút vậy mà tài liệu chỉ có chín mươi mốt phút có thể dùng được, cũng thuộc về chuyện lạ rồi ớ.

Không sai, nhà sản xuất chính là tên ngốc xít Nhậm Chí kia, vì để tiết kiệm tiền mà chuyện này anh ta cũng có hể làm được, một ngày quay đến mười mấy cảnh, tài liệu dùng được có thể có bao nhiêu chứ?

Cuối cùng vẫn phải tìm Dung Đại Thăng đến cứu mạng, thế là đã cứu sống nữ ba thông qua thủ pháp biên tập.

Theo cách nói của Dung Đại Thăng, cái này gọi là chữa người chết thành người tàn tật, đi lại bình thường thì không thể nào rồi nhưng tốt xấu gì cũng có sức nói chuyện.

Lý Nhàn Vân biểu thị: “Cái này gọi là làm sân đấu võ trong vỏ ốc, trói chăt người lại múa ballet.

Dung Đại Thăng giơ thẳng ngón cái: “Miệng của người làm sáng tác đúng là có thể nở hoa mà.”

Nếu không vì sao lại nói năng lực của Dung Đại Thăng rất mạnh mẽ chứ, người bình thường đúng là không thể cứu được bộ phim này, chỉ cần Dung Đại Thăng không động vào kịch bản thì anh ta vẫn là một đạo diễn tốt!

Mà hiện trường có sẵn biên tập, vốn cũng không cần lo lắng để lộ chuyện quan trọng như vậy, trừ phi, mắt toàn bộ tổ chế tác đều mù hết.

Quay xong bộ phim Zombie, thời gian Lý Nhàn Vân tiếp nhận công ty mới cũng tròn một tháng.

Lúc này, việc chuẩn bị cho Giám Quỷ Thực Lục cũng sắp hoàn thành rồi.

Vốn dĩ ban đầu Lý Nhàn Vân còn tính bảo Nhậm Chí cho anh mượn Dương Ân Tuấn dùng một chút, nhưng nghe xong giá tiền, cái gì? Hai trăm ngàn?

Anh cút đi, bà mẹ nó.

Diễn viên rẻ thật sự không đáng tiền, chỉ cần anh biết nói chuyện, mấy ngàn đến mấy chục ngàn cũng có thể giải quyết được, cụ thể cần phải xem về lâu về dài, ví dụ quay một bộ phim rác rưởi trong bảy ngày, một hai chục ngàn cũng đủ chống chọi nhưng khi muốn quay đến một tháng, vậy thì tám hay một trăm ngàn cũng là chuyện bình thường. Cụ thể phải xem phần kịch, kỹ thuật diễn, xem giá trị nhan sắc, xem diễn viên có fan hâm mộ hay không, có nghe lời hay không, thậm chí... Khụ khụ, không nói cũng được.

Khi còn ở thế giới ban đầu, Lý Nhàn Vân đã từng gặp được ông chủ Trần, một người làm công ty quảng cáo, ông ta quay một bộ phim khoa học viễn tưởng, lúc đang làm hậu kỳ thì thấy rất là tự tin, muốn quay phần tiếp theo.

Xưng là đầu tư hai triệu, sẽ bán được một trăm triệu và đạt đến cấp hai trên thị trường, nói là phần tiếp theo cũng dự toán y như vậy, muốn nhờ đạo diễn và biên kịch đến chỉ giáo chút gì đó, để người ta làm miễn phí cho ông ta.

Thế là Lý Nhàn Vân và Dung Đại Thăng đã đến công ty gặp mặt ông ta nói chuyện.

Lúc ấy người anh em này có việc muộn nửa giờ, sau khi Dung Đại Thăng và Lý Nhàn Vân đến công ty anh ta thì đã bảo nhân viên anh ta mở bộ thứ nhất ra nhìn xem một chút.

Xem xong bộ phim, trời đất ơi nó low khiến người ta phát rồ.

Lúc đó Dung Đại Thăng liền giơ sáu ngón tay nói bộ phim đầu tiên này tiền đầu tư thực tế của bộ phim này không đến hai triệu, cho nên cũng mặc kệ bộ phim đó của ông chủ Trần. Ông chủ Trần bị nói trúng tim đen, biết Dung Đại Thăng và Lý Nhàn Vân không thể quay được thì quay lại bắt đầu mắng to nhân viên của mình: Ai bảo cậu cho bọn họ xem phim lúc ông đây chưa đến làm gì?

Quan trọng là ông ta đã mắng người ngay trước mặt hai người bọn họ.

Ông ta vừa mắng xong câu đó, nhân viên kia cũng nổi giận: Ông mời người ta đến làm đạo diễn và biên kịch cho phần tiếp theo, người ta muốn xem bộ đầu tiên không phải là chuyện rất bình thường sao? Mối làm ăn của ông bàn không xong lại giận cá chém thớt lên đầu tôi là có ý gì?

Sau đó Dung Đại Thăng đã âm thần liên hệ với nhân viên kia để nghe ngóng chi phí thật, nhân viên đó liền nói: “Chưa nói đến những tài nguyên khác, dù sao thì tiền mặt cũng không vượt qua mức sáu trăm ngàn.”

Bạn đang đọc Đoàn Làm Phim Phi Nhân Loại (Bản dịch) của Duyên Phận 0
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi windmill
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 17

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.