Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trên Đời Này Có Ai Không Biết Nổ (3)

Phiên bản Dịch · 1149 chữ

Lúc đó Dung Đại Thăng và Lý Nhàn Vân đã vui mừng như điên.

Tất nhiên, sản phẩm đó cũng đi kèm với các hiệu ứng đặc biệt hậu kỳ gì đó rồi, giá tài nguyên phải được tính vào, vì vậy ước tính chi phí sản xuất chế tác là một triệu ba trăm năm mươi ngàn tệ.

Dung Đại Thăng nói hai triệu tệ là do ông ta nổ banh xác mà có, nhưng mà, khoe khoang cũng có lý mà.

Vấn đề là mẹ nó ông nổ giá thành của bộ phim chỉ có một triệu tệ hơn lên thành một trăm triệu tệ, còn muốn lừa người ta một phần tiền hai phần việc làm việc cho ông theo cái tiêu chuẩn trên, làm như rất hào phóng với người ta vậy á, có còn mặt mũi không vậy?

Đúng vậy, bộ phim thứ nhất của ông ta đó nghe nói là do ông ta tự mình dẫn theo một đám biên kịch tinh anh làm tròn một năm mới xong đó.

Sau khi Lý Nhàn Vân nhìn khung nền xong, Lý Nhàn Vân sửa lại cho ông ta một bản rồi chụp quăng lại cho ông chủ Trần, nói ông ta nghe: “Đây là thành phẩm tôi làm trong hai mươi phút, ông xem xem so với tác phẩm của ông thì như thế nào?

Mặc dù ông chủ Trần nổ ầm ầm vang tung trời nhưng sau khi nhìn thấy khung bối cảnh cũng phải bất đắc dĩ gật đầu: “Đúng là chuyên nghiệp có khác.”

Nói nhảm!

Không phải nói ngoa chứ bảng phân cảnh Lý Nhàn Vân làm trong hai mươi phút so với thành quả một năm của đám biên kịch tinh anh của ông ta tốt hơn gấp trăm lần!

Đáng tiếc chuyện chỉ tới đó, hai bộ liên quan tiếp theo ông ta không chịu trả giá cao, xem như là keo kiệt đến cùng cực, Lý Nhàn Vân tặng cho ông ta tâm huyết hai mươi phút đó xem như là trả tiền mời cơm hộp cho ông ta.

Ông chủ Trần mang khí phách vô biên chỉ vào chiếc xe Porsche và Land Rover trong bãi đỗ xe hùng hổ nói đây đều là xe của tôi hết, xong lại mời hai người ăn bữa tối là cơm hộp, thế này cũng quá lạ đời.

Lúc Lý Nhàn Vân nghèo nhất cũng chưa bao giờ mời người ta ăn cơm hộp, mẹ nó ông thật sự muốn bọn tôi vào đoàn làm phim làm việc cho ông à?

Mà một bộ phim điện ảnh được xưng là vốn đầu tư hai chục triệu tệ cùng với vốn chế tác một trăm triệu tệ, nhưng lương diễn viên chính của bộ phim thứ nhất cũng chỉ có hai mươi lăm ngàn tệ, quay phim ròng rã trên dưới hai mươi lăm ngày, diễn viên chính nhưng nhận cát xê của của diễn viên khách mời tầm trung, kỹ thuật diễn đều tệ ơi là tệ.

Dung Đại Thăng mắng to: “Quay cái loại này cho tám ngàn tệ tôi cũng không cần, không mang tài nguyên mười ngàn tệ vào đoàn, người qua đường cũng không cho nó làm.”

Ngón tay bay múa một trận điên cuồng.

Ông chủ Trần là người ngoài nghề gia nhập vào giới điện ảnh, bị người ta gài bẫy cho ngu ngơ không hiểu gì, lại còn muốn giả dối lừa gạt người trong nghề, giống như Chân Tử Đan muốn đánh Tyson vậy, đây đúng là một chuyện buồn cười, ví dụ anh đưa đủ tiền cho tôi thì có treo tôi lên đánh cũng không quan trọng.

Một người khác cũng nổ banh chành như vậy chính là bạn học Hoảng Quỳ.

Năm đó Nhậm Chí vỗ ngực thề son sắc rằng hotgirl mạng Thổ Tử Nha là anh ta nâng đõ lên, ở thế giới ban đầu, vì có từng hợp tác nên anh đã được tiếp xúc với Thổ Tử Nha, thuận miệng hỏi cô một câu rằng cô có quen với Hoảng Quỳ không? Người ta sửng sốt nửa ngày cũng không nhớ ra người này là ai.

Đâu chỉ bây giờ, người thời xưa cũng vậy thôi, kéo mấy vạn nông phu thì bảo là mấy trăm vạn đại quân, hở ra xíu là một người đã đủ trấn ải quan, sức mạnh ngút trời, một đôi chiến chùy nặng mấy trăm cân.

Người đời rất giỏi khoe khoang, từ trước đến nay đều vậy.

Nếu như Lý Nhàn Vân xuyên về quá khứ, không chừng hắn sẽ trở thành Thông Thiên giáo chủ, bên người chính là thanh thần binh thỏi son đỏ đậm của Givenchy, một đôi môi đỏ nghi ngờ thiên hạ, quỷ chết đói nuốt một ngụm hết cả vạn tinh binh, bụng lớn y chang như Thao Thiết, quỷ trong phòng dời non lấp bể, đảo lộn đất trời, làm chủ thời không, về phần Khương Manh Manh, con bé chính là tiểu Na Tra bất tử trùng sinh trở lại, Hồng Hài Nhi ba đầu sáu tay, Tam Muội Chân Hỏa không đủ đô, nhất định phải là cửu cửu quy nhất Cửu Thiên Thậm Địa Phạn Thiên thần hỏa. Quỷ Võng Ảnh là sự kết hợp của hai loại thần khí Côn Luân kính và Hiên Viên kiếm của tháp Huyền Hoàng, chỉ một món binh khí thôi cũng có thể tạo ra Huyết Hải Tuyệt Sát đại trận, ngũ đại hộ pháp đều là đệ tử của Giáo chủ, hữu giáo vô loại, vạn quỷ thần phục...

Tóm lại, bốc phét chính là truyền thống.

Thiên hạ không ai không biết nổ!

Mặc dù Giám Quỷ Thực Lục là series quay liền ba phần, nhưng chi phí chế tác cũng là vàng ròng bạc trắng tiền mặt đến tám triệu, nếu như hậu kỳ còn thêm hiệu ứng quỷ nữa thì phí chế tác chắc cũng cỡ ba mươi triệu, theo cái kiểu thổi phồng như ông chủ Trần, giá sàn chắc cũng lên được cỡ tám trăm triệu.

Tám trăm triệu là đại chế tác đó!

Tìm một diễn viên nhỏ đều phải khiến cho họ mang tài nguyên vào đoàn, tự động tuân theo “quy tắc ngầm”, bất luận nam hay nữ, tất cả đều muốn cái gì thì cho cái ấy.

Cho nên Nhậm Chí kia anh còn không biết xấu hổ mà đòi hai trăm ngàn? Mười ngàn tôi cũng chẳng thèm trả.

Kỹ thuật diễn của Dương Ân Tuấn nát bét, kiểu người như anh ta, trong đám người, tìm một chút là có thể tìm được một đống, cho nên Lý Nhàn Vân dứt khoát không để ý tới Nhậm Chí, trực tiếp tìm vài diễn viên dựa theo kí ức của mình khi còn ở thế giới ban đầu.

Bạn đang đọc Đoàn Làm Phim Phi Nhân Loại (Bản dịch) của Duyên Phận 0
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi windmill
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 17

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.