Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Truyền Thuyết Nhân Viên Hiện Trường (1)

Phiên bản Dịch · 1185 chữ

Lúc này anh vỗ tay, nói: “Được rồi, mọi người chuẩn bị khởi công đi. Hôm nay cố gắng quay được sáu cảnh, nhiệm vụ nặng nề đấy.”

Một công nhân chạy qua: “Đạo diễn, xe chở cần cẩu quay phim không vào được.”

“Có chuyện gì?” Lý Nhàn Vân hỏi.

Công nhân đó xòe tay: “Tình trạng đường sá quá kém, bánh xe bị lún rồi, tìm mấy người đến nâng đi.”

Địa điểm nhà ma là một ngôi biệt thự vùng ngoại ô, quang cảnh tự nhiên rất đẹp, nhưng cũng vì thế mà toàn là đường đất chứ không có đường bê tông.

Nửa đêm hôm qua trời mưa to, mặt đường lầy lội, kết quả xe chở cần cẩu quay phim tới bị lún bánh.

Khỉ thật!

Lý Nhàn Vân hét lên: “Mấy công nhân đi theo tôi.”

Đoàn người chạy ra giao lộ.

Đến giao lộ, quả nhiên đã nhìn thấy bánh trước của một chiếc xe tải bị lún sâu vào trong vũng bùn.

Quan trọng là đường thì hẹp, hai bên còn có bia đá, nhóm người vây quanh muốn nâng xe lên, nhưng phát hiện nhiều người thế này không chen chúc được.

Đúng lúc này, Đại Lực Quỷ đi qua: “Để tôi.”

Lý Nhàn Vân chợt nhớ ra, đúng rồi!

Anh khoát tay nói: “Nhưng người khác tản ra hết đi!”

Mấy công nhân nhìn nhau, rối rít lui ra.

Đại Lực Quỷ đi đến trước xe, hai tay đỡ lấy gầm xe nâng một cái, sau đó đầu xe đã được anh ta chậm rãi nâng lên.

“Đừu móa!” Mọi người đều sững sờ.

Người này thật sự nhấc nó lên được ư?

“Còn ngây ra đó làm gì? Nhét đá vào đi!” Lý Nhàn Vân hét lớn.

Mấy công nhân vội vàng tìm đá nhét vào trong vũng bùn.

Nhưng mà nơi này toàn là bùn đất, tạm thời không kiếm được nhiều đá. Đại Lực Quỷ cũng không sốt ruột, cứ đợi như vậy.

Nhóm người mỗi người một tay chồng đá vào, đợi làm xong cũng đã ba phút trôi qua.

Là ba phút đó!

Anh ta cứ nâng chiếc xe một cách tỉnh rụi.

Lý Nhàn Vân nói: “Được rồi!”

Đại Lực Quỷ thả lỏng tay hạ chiếc xe tải xuống rồi đi qua bên cạnh như không có việc gì.

Lý Nhàn Vân đột nhiên lóe ra một ý nghĩ: Có lẽ tìm đá cũng dư thừa. Nếu như mình ra lệnh, biết đâu anh ta có thể vác được chiếc xe luôn cũng nên.

Bỏ đi bỏ đi, làm thì làm được, nhưng quá sang chấn tâm lý rồi.

Đám người này cũng dồn dập vây quanh, Dung Đại Thăng còn chạy qua vuốt ve cơ bắp của Đại Lực Quỷ, miệng thì lẩm bẩm: “Ăn gì mà khoẻ thế? Làm công nhân làm gì, đi tham gia cuộc thi đại lực sĩ có phải là ổn rồi không?”

Đại Lực Quỷ cũng không để ý đến bọn họ.

Về đề xe cộ đã nhanh chóng được giải quyết. Sau khi lái vào biệt thự, các công nhân sôi nổi dỡ các thiết bị xuống, Đại Lực Quỷ cũng làm cùng.

Anh ta không thích nói chuyện, nhưng hiệu suất làm việc rất cao.

Bất kể là đồ gì hay có bao nhiêu, chỉ cần đặt xuống, anh ta đều tự mình chuyển đi. Mọi người nhìn mà tấm tắc khen ngợi.

Có sự trợ giúp của Đại Lực Quỷ, hiệu suất của công nhân tăng cao rõ rệt. Tuy thời gian có hạn, nhưng chí ít hai cảnh quay buổi sáng đã hoàn thành một cách suôn sẻ.

Ăn cơm trưa, xét thấy Đại Lực Quỷ dùng thân phận của con người để xuất hiện chắc chắn cũng phải chuẩn bị cho anh ta một suất. Nhưng Đại Lực Quỷ không ăn cơm, sức lực thì không có nguồn gốc... Quỷ đạo vô thường, không tuân thủ định luật bảo toàn năng lượng.

Lý Nhàn Vân liền gọi Đại Lực Quỷ qua, bảo anh ta đi cùng mình và Khương Chính chuồn vào trong phòng ăn trưa.

Chia một nửa cơm hộp của Đại Lực Quỷ cho Khương Chính, một nửa cho mình, Lý Nhàn Vân cười nói: “Nhờ phúc của Đại Thành mà sau này chúng ta được ăn một phẩy năm phần cơm hộp rồi.”

“Ừm, ăn đồ ăn là được, cơm thì cho Quỷ chết đói.” Khương Chính khẩy cơm hộp nói.

Quỷ chết đói phẫn nộ: Ông đây cũng kén ăn, ông đây muốn ăn cá hồi!

Nghĩ một hồi, Khương Chính lại nói: “Đúng rồi, cậu không cảm thấy để Đại Lực Quỷ làm công nhân dựng hiện trường có hơi lãng phí sao?”

Lý Nhàn Vân xoè tay: “Tôi cũng hết cách rồi. Anh ta ngoại trừ có tí sức khoẻ ra thì có làm được việc gì khác đâu.”

Khương Chính lắc đầu: “Không, vẫn còn một việc vô cùng quan trọng phù hợp để anh ta phụ trách.”

“Cái gì?”

“Cậu đã quên kỹ thuật thần bí của chúng ta rồi à?” Khương Chính hỏi.

Lý Nhàn Vân sững người: “Ý ông là…”

“Kỹ thuật mới cần phải có người phụ trách mặt sáng, tìm người thì không thích hợp, cần phải có người của mình phụ trách. Đại Lực Quỷ kiệm lời ít nói, quan trọng là có thể ngưng tụ thực thể trong thời gian dài. Anh ta có thể làm người phụ trách ngoài sáng cho kỹ thuật mới của chúng ta.”

Phụt!

Lý Nhàn Vân suýt nữa mắc nghẹn: “Anh ta? Phụ trách kỹ thuật? Con ma thật thà kiệm lời đó á?”

Khương Chính cười nói: “Không thích hợp lắm, nhưng còn tốt hơn là không có ai phụ trách. Cứ nói anh ta phụ trách thao tác thiết bị mới, anh ta tuyệt đối đáng tin cậy. Không có sự cho phép của anh ta thì sẽ không có bất cứ ai có thể tiếp cận thiết bị mới của chúng ta.”

Lý Nhàn Vân gật đầu.

Đúng nhỉ, so với sức mạnh của Đại Lực Quỷ, sự tận tâm và thời gian hoá hình người của anh ta mới là điều quan trọng!

Để lời nói dối càng thêm chân thật, lần này mấy người Lý Nhàn Vân đặc biệt tậu một con máy chiếu ba chiều loại đặc biệt ở chợ.

Đương nhiên loại máy chiếu ba chiều này chỉ là vỏ bọc. Xé mác đi, sau khi thay đổi chút bao bì là biến thành thiết bị thí nghiệm hoàn toàn mới do Lý Nhàn Vân và Khương Chính nghiên cứu phát triển.

Cái này chí ít cũng hợp lý hơn làm một căn phòng, thiết bị ẩn gì đó. Đương nhiên tổ kỹ xảo điện ảnh chịu trách nhiệm xử lý hậu trường vẫn ở đó, chủ yếu là để che giấu mấy tiểu quỷ nói hươu nói vượn. Nhưng không ở hiện trường, chỉ nói là ở nơi khác, kết nối tín hiệu trực tiếp đồng bộ là được.

Bạn đang đọc Đoàn Làm Phim Phi Nhân Loại (Bản dịch) của Duyên Phận 0
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi windmill
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 13

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.