Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Truyền Thuyết Nhân Viên Hiện Trường (2)

Phiên bản Dịch · 1393 chữ

Cho dù là cái gì cũng thổi phồng là công nghệ kỹ thuật.

Mỗi lần hiệu ứng ác quỷ ra sân, Khương Chính sẽ giả vờ gọi cú điện thoại thông báo cho hậu đài có thể sẵn sàng rồi, sau đó mở máy chiếu lên và chiếu. Nhưng thực tế thì chẳng có nội dung gì, những con quỷ nhân cơ hội ra sân, biến mất sau một buổi biểu diễn hoa hoè hoa sói. Sau đó Khương Chính tắt máy chiếu là xong.

Hiện giờ có Đại Lực Quỷ, Khương Chính liền được giải thoát.

Ăn cơm xong, Lý Nhàn Vân dẫn Đại Lực Quỷ đến bên cạnh thiết bị, chỉ vào máy chiếu và nói: “Kể từ hôm nay, nhiệm vụ chính của anh chính là trông chừng nó. Ngoại trừ tôi, Khương Chính với lại cô cảnh sát hôm nay thì không được cho bất kỳ ai lại lần thiết bị.”

Đại Lực Quỷ hỏi: “Phạm vi canh gác thì sao?”

“Một mét.”

Đúng lúc Nhậm Chí đi qua đây, Đại Lực Quỷ thuận tay chộp lấy trúng ngay cổ Nhậm Chí.

Vèo!

“Áu!”

Trong tiếng hét thảm thiết, Nhậm Chí đã tay chân quơ loạn bay ra ngoài, ngã lên nền đất.

Cũng may mặt đất xốp mềm không ngã bị thương, chỉ là người lấm lem bùn.

“Thế này à?” Đại Lực Quỷ hỏi.

Thấy Nhậm Chí đang điên cuồng rên rỉ “Ai da!”, Lý Nhàn Vân cảm thấy vui sướng.

Anh giơ ngón cái: “Đúng! Chính là như thế. Có điều cố gằng đừng ngã trên nền đất cứng, không được thì nhéo tay, đừng đụng vào thiết bị là được.”

Đại Lực Quỷ trầm lặng gật đầu.

Lý Nhàn Vân nâng giọng hét lớn: “Bắt đầu từ hôm nay, không có sự cho phép của tôi, ai dám đến gần thiết bị trong vòng một mét, người đó sẽ bị ném đi giống như thế này!”

Nhậm Chí cách đó không xa gào lên: “Tổ sư cậu! Tôi chỉ muốn hỏi một chút cảnh tiếp theo quay như thế nào, mẹ nó ai thèm dòm thiết bị nhà cậu chứ?”

Nhậm Chí chỉ khôn vặt chứ không được thông minh, nằm mơ cũng chưa từng mơ đến ăn trộm kỹ thuật.

Anh ta chật vật bò dậy từ dưới đất, nhìn cả người mình toàn là bùn đất, có ý định bắt Đại Lực Quỷ đền tiền. Nhưng nhìn thấy tướng tá đó của anh ta cuối cùng cũng nhịn lại.

Lý Nhàn Vân hét: “Uất ức cho người anh em rồi. Từng nghe qua Thành môn lập trụ chưa? Anh chính là cây trụ đó! Đến tối cho anh thêm cái chân gà.”

(Thường dùng để minh chứng cho sự trung thực và giữ chữ tín, xuất phát từ điển cố Biến pháp Thương Ưởng thời Xuân Thu. Để đảm bảo việc thực hiện pháp luật mới một cách chính xác, Thương Ưởng không chỉ lấy lòng tin của vua, mà còn muốn được lòng tin của dân. Trước khi ban bố pháp luật mới, ở cửa nam của quốc đô, Thương Ưởng cho dựng một cây cột gỗ cao ba trượng, thông báo cho mọi người: ai vác được cây cột đó đến cửa bắc, sẽ được thưởng mười lạng vàng. Người xúm quanh cây cột rất đông, không khí rất ồn ào bàn tán, nhưng không ai làm vì không tin là có thể được nhiều vàng như thế! Thấy vậy, Thương Ưởng lại dứt khoát nâng mức thưởng lên năm mươi lạng. Cuối cùng một người đã thử mang cây cột đó đến cửa bắc và quả thật anh ta đã được thưởng năm mươi lạng vàng. Việc ấy được loan truyền đi khắp cả nước Tần, mọi người bắt đầu tin vào biến pháp của Thương Ưởng nội dung chủ yếu đầu tiên ở chỗ thưởng việc tốt, phạt việc ác.)

Nhậm Chí keo kiệt đến mấy cũng có giới hạn, anh ta gào to: “Mẹ nó cái chân gà của cậu to quá!”

Lý Nhàn Vân: “Hai cái.”

“Chốt kèo!”

Mọi người đều vui.

Cách đó không xa, Thẩm Dung mặc một chiếc gáo ghi lê nhung lộng lẫy đang đi qua đây, nghe thấy thế liền đứng lại: “Vậy tôi phải cẩn thận một chút, nếu không sẽ bị quăng đi, tôi không chịu nổi đâu.”

Lời bà ấy mang theo ý tứ thăm dò.

Lý Nhàn Vân vội nói: “Cô Thẩm phải thật chú ý. Người anh em này của tôi bảo thủ lắm, anh ta thật sự làm ra được chuyện này đấy.”

Thẩm Dung có hơi kinh hoảng.

Ngay cả tôi mà cũng dám quăng ư?

Bà ấy không tin lắm, nhưng cuối cùng vẫn không thăm dò thêm một bước, nói: “Đạo diễn Lý, tôi có hơi phục cậu rồi. Không chỉ công nghệ kỹ xảo lợi hại, ngay cả công nhân cậu tìm được cũng lợi hại như thế. Anh ta là công nhân viên của cậu hả?”

Lý Nhàn Vân mỉm cười gật đầu: “Vâng! Công nhân viên chính thức, có đóng bảo hiểm.”

Thẩm Dung: “...”

Khương Chính: “...”

Vẻ mặt Triệu Vân Dương ngơ ngác.

Có chuyện này nữa à?

Sao tôi lại không biết?

Đại Lực Quỷ cũng không nói gì, anh ta chỉ trầm lặng nhìn bước chân của bà ấy, đo lường xem khoảng cách bao nhiêu.

Lúc này Lý Nhàn Vân bỗng nhiên nhớ ra một chuyện.

Nếu như bây giờ Đại Lực Quỷ chủ động tiến về trước một bước, vậy có được tính là đến gần trong vòng một mét không?

Nhưng nhìn dáng vẻ đó của Đại Lực Quỷ, chỉ cần anh không ra lệnh thì có lẽ anh ta cứ đứng đó nguyên ngày không động một cái.

Bắt đầu từ hôm nay, Đại Lực Quỷ sẽ là một vị thần canh giữ trầm lặng, bình thường rảnh rỗi sẽ trông coi bên cạnh thiết bị.

Đôi khi công nhân dựng hiện trường quá bận rộn, hoặc là bưng bê vật nặng quá phiền phức, Khương Chính sẽ trông hộ anh ta một lát. Đại Lực Quỷ thì qua đó bưng đủ thứ đồ nặng nề một cách âm thầm nhưng nhẹ nhàng như không, sau đó lại trở về tiếp tục trông coi lặng lẽ.

Anh ta có thể ngồi bất động ở đó cả ngày trời, ai bắt chuyện anh ta cũng không thèm để ý.

Lý Nhàn Vân đã thu xếp một phòng riêng cho anh ta và thiết bị, ngay cả ăn cơm cũng ăn riêng.

Ban đầu đoàn làm phim có rất nhiều công việc cần phải lắp ráp, ví dụ như thiết bị phụ trợ “cần cẩu quay phim” nhiếp ảnh gia. Thứ đồ này cao đến mấy mét, nếu muốn vào trường quay phải tháo dỡ hoặc xe chuyên chở, nếu như ra vào ở nơi chật hẹp thì rất bất tiện.

Nhưng có Đại Lực Quỷ ở đây rồi thì không cần tháo rời nữa. Chỉ cần chia thành hai bộ phận, anh chàng này sẽ trực tiếp vác nó vào trong, đối với anh ta mà nói bánh xe bên dưới cứ như đồ trang trí.

Dưới tầm ảnh hưởng của Đại Lực Quỷ, những công nhân khác gần như chỉ phụ trách những việc như đóng thùng, mở thùng. Việc vận chuyển thì chỉ mình anh ta cũng có thể hoàn thành. Cụ thể bọn họ làm bao nhiêu hoàn toàn được quyết định bởi tính kiên nhẫn của Lý Nhàn Vân. Nếu như anh cảm thấy công nhân câu giờ quá lâu liền khoát tay một cái, Đại Lực Quỷ sẽ đến làm.

Truyền thuyết về công nhân hiện trường cũng lặng lẽ ra đời.

Vô số người thán phục trước sức mạnh thần kỳ của Đại Lực Quỷ, đồng thời khâm phục về sự “bảo sao nghe vậy” của Đại Lực Quỷ đối với Lý Nhàn Vân.

Đạo diễn này trâu bò thật, không chỉ có công nghệ đen mà còn có người khổng lồ xanh!

(Công nghệ đen đề cập đến khoa học và công nghệ hoặc các sản phẩm vượt xa phạm vi khoa học và công nghệ của con người ngày nay, thiếu cơ sở khoa học hiện tại và vi phạm các nguyên tắc tự nhiên.)

Bạn đang đọc Đoàn Làm Phim Phi Nhân Loại (Bản dịch) của Duyên Phận 0
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi windmill
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 13

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.