Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Độc Giang

Tiểu thuyết gốc · 2061 chữ

Lệ hỏi:

- Nếu không có họ thì em sẽ xảy ra tai nạn gì?

Diệu Thiện nói:

- Em trai cô đã bị quỷ thần nhập vào rồi, nếu không có họ làm phép gìn giữ cho thì Quỷ Thần sẽ chờ ngày giờ tốt phù hợp, hoặc chờ đợi thời cơ thuận lợi, hoặc chờ cho có sự tương giao hòa hợp với chủ, hoặc nếu không còn bị kìm giữ giam hãm, thì nó sẽ phát tác ra Tà Tính của nó, còn tùy thuộc vào nó là nòi Quỷ Thần gì thì sẽ gây ra sự việc như thế, có những người cả đời bị Quỷ Thần nhập cũng không có vấn đề gì, có những người gặp phải các loài độc thì chỉ ít ngày phát tác là mất mạng, điều đó cũng khó biết được.

Lệ nói:

- Cậy em nhờ anh về xem giúp cho em trai em để biết chính xác có được không?

Diệu Thiện nói:

- Việc đó có thể được.

Kinh Tâm nói ngay:

- Việc đó không nên.

Diệu Thiện ngẫm nghĩ giây lát, biết ý phu nhân, nên lại trả lời:

- Tuy nhiên tôi sức học chẳng cao, lại không chuyên về việc bắt Ma, nên sợ không đủ sự tín nhiệm hoặc có đủ năng lực, chi bằng gia đình hãy tới hỏi chú tôi ở chùa Chân Hòa xem sao?

Lệ nói:

- Thầy Đại Minh công việc phật sự bộn bề, hay phải đi lại, nhà em cũng tìm rồi mà chưa được dịp gặp, nếu anh không tiện xem việc, vậy theo anh thì người vô gia cư hoặc người bác sĩ kia có thể xem việc giúp cho nhà em được không?

Diệu Thiện ngẫm nghĩ trong lòng…

Nếu họ thực có phép mà trừ được Vong thì họ lại đã làm rồi chứ chẳng phải kìm giữ như thế, hoặc vì một lý do nào đó mà họ chưa làm như thế…Trong lòng Diệu Thiện cũng thoáng nghi ngại thương xót, liền cách cảm với Kinh Tâm mà nói:

- Theo phu nhân, tôi có thể giúp được không?

Kinh Tâm nói:

- Tiên sinh lấy gì để giúp? Nay em không đủ Phách không thể tham gia trừ Tà được, tiên sinh sức khỏe không tốt, lại mang nghiệp lớn, nếu dùng phép vào việc Pháp thì chẳng sao, dùng phép vào việc Tà thì sợ có sự nguy hại, Ma Quỷ trong nhân gian có rất nhiều, tùy duyên mà lên, tùy việc mà nhập, nếu đó là số phận của người ta thì để cho người ta chịu đi, tiên sinh có thể di dời, nhưng làm sao mà cải hoán? Việc Nhập Vong trên đời như thế, chắc gì đã là điều bất lợi? Nếu lỡ đó có là điều bất lợi, tiên sinh làm sao mà lo hết được? Cứ thấy bặt tai thuận mắt thì lại giúp vậy thời gian đâu mà lo cho chính đạo?

Diệu Thiện nói:

- Nhưng việc không biết thì thôi, việc biết rồi mà làm ngơ thực chẳng cam lòng, người lao động tôi còn thương xót, con kiến nhỏ tôi chẳng nỡ hại, sao lại thấy người bệnh mà bàng quan được?

Kinh Tâm nói:

- Nếu tiên sinh vì nữ sắc động lòng mà muốn giúp đỡ cho cô ta, vậy hãy hỏi thử ý kiến của quỷ thần dưới sông này, để xem ý họ ra sao, lực họ thế nào, họ cho hay không?

Kinh Tâm nói vừa dứt lời liền thấy sóng nước nổi dập dềnh, dưới nước có xuất hiện làn khói mờ bao phủ, mắt thường không trông thấy được, từ dưới sông vọng lên tiếng nói:

- Xin hỏi tiên sinh là ai?

Diệu Thiện nghe được vội vàng đứng bật ngay khỏi ghế, bước lại sát mé sông nhìn xuống, thì thấy dưới sông vẫn có những đôi mắt đang mở trùng trùng nhìn mình hau háu.

Diệu Thiện vội vàng chắp tay cúi lạy cung kính nói:

- A di đà phật, tôi là Phật Tử tu ở chùa, nay có công việc đi nghỉ chân qua đây, tôi pháp danh Diệu Thiện, cho hỏi vị nào dưới kia, có tiện nói chuyện chăng?

Lập tức dưới sông bay vụt lên một bóng hình, trông oai phong lừng lững, nửa trên là Rồng, nửa dưới tựa Giao Long, chính là con Lưỡng Long gìn giữ cho sông này, trên lưng Lưỡng Long là một người cưỡi, người đó oai khí ngút trời mây, khí chất chói lòa, tay cầm gươm sắc sáng loáng, đầu đội mũ miện, thân mang giáp trắng, trông như tướng trời, chính là Thanh Từ, thủy tướng giữ Kim Giang.

Thanh Từ nói:

- A di đà phật, kính chào Thầy, đã thấy Thầy từ lâu nhưng ngay gian chưa rõ, pháp lực chưa tinh, chưa biết danh tính nên chẳng dám lên, nay Thầy cho gọi thì mới lên mà diện kiến, cho hỏi đệ tử Như Lai nay đi đâu tới chốn Kim Giang này? Và Thầy có việc chi nói?

Sát Khí Từ Tướng và Rồng Lưỡng Long tỏa ra bao phủ, Diệu Thiện thấy lạnh hết cả người, đôi mắt chợt đau nhức lên, vội cúi đầu lạy rồi nói:

- Tôi chẳng đi tới đâu cả, chỉ là thấy việc lạ nên tới xem xét, người bạn tôi ở kia chẳng biết đắc tội gì với thần sông Kim Giang mà nay thấy việc đã nguy, nên tôi mạo muội hỏi, mong Chư Thần giải đáp cho.

Thanh Từ nhìn thấy Kinh Tâm đang đứng cạnh bên Diệu Thiện, cũng ngó trừng trừng vào mình, thì tần ngần giây lát rồi hỏi:

- Xin hỏi tiên cô này danh hiệu là chi?

Kinh Tâm chống nạnh hỏi lại:

- Ngươi biết để làm gì?

Diệu Thiện vội nói:

- Đây cũng là Phật Tử chùa tôi, ngặt thân chẳng còn phải dùng phép Thế Thân* mà đi lại, các thức không có chỉ có mảnh phách nên đạo nghĩa chưa thông, danh tính không đáng nhắc, lỡ có lời bất kính xin thần chớ bận tâm.

(*Thế Thân: phép nhập vào người.)

Thanh Từ nói:

- Ra là thế, vị nữ Bồ Tát có dung nhan xinh đẹp giống Các Mẫu của chúng tôi, Vong Linh thường không đẹp như thế, tôi thấy lạ nên hỏi, nếu không tiện nói thì xin thứ cho.

Cả Thanh Từ và Lưỡng Long đều cảm nhận được Linh Khí của Kinh Tâm bốc lên cao ngút, nếu là Vong Linh không còn thân, không còn đủ thức và đủ hồn mà toát a được Linh Khí cao tới như thế thì chẳng phải thường, đâm ra đều cảnh giác, lại càng giữ lễ với Diệu Thiện hơn, đoạn trả lời cho Thầy:

- Thưa tiên sinh, người nữ kia bị lính của sông này ám theo vào làm thuật thế thân, thế nhưng không phải là chủ thể, mà là Phách Thể*, chủ thể là gia quyến của cô ta, đó là người đã giết chết con trai vị thần cai quản cho sông nên thần đi theo lấy mạng.

Kinh Tâm quay sang nói nhỏ với Diệu Thiện:

- Tiên sinh nghe đó đã rõ chưa? Chúng sinh đắc tội còn giết hại tông thất thần sông thì tránh sao cho khỏi nạn? Tiên sinh còn định can thiệp làm gì? Nếu Tà Khí lây lan được sang Phách Thể, chí ít cũng thuộc về nòi Anh Linh, không phải Quỷ Thần thông thường, tiên sinh đụng vào thứ như thế là thiệt thân.

Diệu Thiện hỏi:

- Vâng tội đó thực to lớn, theo tôi biết hẳn là vị thần đã chết là con rắn đã cắn vào người gia quyến của cô này, nay tôi lập đàn cầu cho thần, gán thân thần vào Linh Thú hoặc Linh Vật để thần tha cho người u mê vô tình đắc tội có được không?

Thanh Từ đáp:

- Thần không nhập vào thú và vật, chỉ hoặc là người mà thôi, rắn đó là linh vật dưới sông, là Dạng Thể Sinh Khởi* nên không tính tới.

(*Dạng Thể Sinh Khởi: thần sinh ra đã mang hình hài như thế, gọi là Sinh Khởi.)

Diệu Thiện lại hỏi:

- Vậy cho hỏi thần tướng cai giữ Kim Giang thuộc về Chi Tông nào? Làm việc cho ai, có sắc lệnh của ai? Tôi xin người đó có được không?

Thanh Từ đáp:

- Sông ta là phủ của cao gia, chấp chính là Cao Thái Thú tên Biền, người đó không ở trời Nam, không hỏi việc được, ngoài ra thì thờ Phật Bà Quan m, Thánh Mẫu Liễu Hạnh và các Mẫu Thoải cả nước, nếu xin được các Mẫu thì được miễn chết, nhưng các Mẫu thì các thần và quan ông cũng không gặp được, nên chắc tiên sinh chẳng có dịp mà xin, chỉ có các Tiên Cô, Chầu Bà Chầu Thánh thường xuyên kề cận mới được gặp Mẫu, mà họ hay đi cùng Mẫu nên chúng tôi cũng không gặp được, hàng Ngũ Vị Quan Lớn* thì mới gặp được các Mẫu, nhưng cũng hạn hữu mà thôi. Tiên sinh chắc không thể hỏi ý được.

(*Ngũ Vị Quan Lớn: năm ông quan trong Đạo Mẫu, đứng trên các Thánh Bà, Chầu Bà, Ông Hoàng, Tiên Cô, Cậu, Ông Rắn, Ông Hổ. Năm vị này có chức sắc lớn, có quyền uy và phép thuật lớn, trong đạo của họ thì họ chỉ đứng sau Mẫu, còn lại đứng trên hết thảy.)

Diệu Thiện nói:

- Vậy các tướng hãy giúp xin thần cho lần khất thêm ít ngày để liệu công việc rồi trả lời sau có được không?

Thanh Từ trả lời:

- Thần chẳng thể chịu nhục, đó là nạn của nó nó phải chịu thôi, có lần khất thì trừ khi kiếm thân người khác cho thần thác thì được, còn nếu muốn miễn chết thì không được, thày tu theo đạo giải thoát, hãy cứ lo việc giải thoát là đủ, đạo của Thầy thờ Quan m, đạo của tôi cũng thế, nên người trong nhân gian thường gọi chung là “Phật Mẫu”, do điều đó mà tôi lễ độ với Thầy, nhưng nếu Thầy vì người phàm trần kém duyên mà hủy hoại đi tình thân giao giữa Quý Chùa và Thần Tướng Kim Giang, thì xin chớ trách các thần chẳng nể Phật Đà.

Bất ngờ bên cạnh Diệu Thiện vụt lên một bóng hình, chính là Kinh Tâm, bay thẳng lên không trung, trỏ tay vào giữa mặt Thanh Từ quát lớn:

- Thằng nhãi ranh này, nói chuyện đàng hoàng thì không muốn, mày muốn dọa tiên sinh chăng? Mày chỉ là thứ tướng hành binh nhãi nhép, phu nhân đã nhìn được mệnh mày kể từ khi mày lên mặt sông rồi. Bất kể mày có mệnh gì, là tướng triều nào, tài phép đến đâu thì bổn phu nhân cũng đều chẳng sợ, nếu định đụng tới tiên sinh thì gọi hết các Mẫu chúng mày ra, hoặc là quay mặt về phương Bắc mà gọi thằng đạo sĩ Cao Biền tới đây cho bổn cung nói chuyện, chứ hàng mày không đủ tuổi!

Diệu Thiện nghe vậy sợ tái xanh cả mặt.

Lưỡng Long cũng gầm lên một tiếng căm tức, định đánh Kinh Tâm nhưng Thanh Từ giữ chặt lấy cổ, nói nhỏ vào tai:

- Đó không phải người thường đâu, chớ có nên manh động.

Đoạn quay sang Phương, chắp tay chào mà nói:

- Thực chẳng biết nữ nhân kia là ai mà được những người có chức sắc xin cho, trước Thầy cũng có một vị tổ Huyền Môn làm bùa kết ấn giữ gìn cho cô gái kia, chúng tôi cũng vì nể vị tổ tiền nhân đó mà giữ cho nhà nọ cái mạng, nhưng nay tổ ấy đã bỏ rơi rồi, không còn gì vướng trở, chỉ trong nay mai, chúng tôi sẽ thi hành việc đạo, mong Thầy suy xét cho kĩ, chẳng phải việc hệ trọng thì đừng nên tham gia, còn nếu tham gia, thì hẹn gặp Thầy nơi chiến trường.

Nói đoạn Lưỡng Long gầm lên một tiếng, mắt vẫn nhìn Kinh Tâm trừng trừng, đoạn quẫy đuôi, đưa Thanh Từ trở xuống dưới sông, mặt sông liền tan hết khói…

Bạn đang đọc Tựa Độc Giang sáng tác bởi espgtrong
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Kanolin
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 16

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.