Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Độc Giang

Tiểu thuyết gốc · 2055 chữ

Diệu Thiện hỏi Chân Như:

- Ngày xưa Thầy không cho em xuất gia là vì nói em có Căn Đồng số lính phải không?

Chân Như nói:

- Vâng, Thầy nói vì còn Căn bên Tứ Phủ nên em không nên xuất gia.

Diệu Thiện hỏi:

- Ngày xưa người xem cho em là Cô Linh Sơn Trang phải không, lâu nay có còn liên hệ gì giữa Quý Chùa với bên đó không?

Chân Như nói:

- Dạ không có, Phủ của Cô Linh rất là nổi tiếng, công việc cũng nhiều lắm, mà bên chùa mình cũng nhiều việc phật sự nên ít có thời gian thăm viếng nhau, thường thì trừ dịp lễ tết đi chúc tết cũng chẳng có dịp mà gặp được ạ.

Diệu Thiện nghe thế thì đăm chiêu suy nghĩ…

Cô Linh Sơn Trang là một người Cô Hầu Thánh bên Phủ Nhạc Mẫu Sơn Trang, ngày xưa Diệu Thiện cũng có dịp gặp và quen biết, hai bên qua lại thân tình, đặc biệt là dịp hai năm trước vụ của Chân Như, hai bên có dịp làm việc với nhau, nhưng thời gian bẵng đi, trừ việc làm từ thiện còn có liên hệ chung, ngoài ra chẳng gặp bao giờ, Diệu Thiện lại không ở Hà Nội nên việc gặp gỡ càng khó khăn ra, chẳng biết bây giờ còn nhớ lấy mặt nhau hay không.

Diệu Thiện hỏi Kinh Tâm:

- Gặp được người ấy chắc cũng khó khăn, nay có em Chân Như đây mang Căn Tứ Phủ, có thể cậy nhờ em ấy được không?

Kinh Tâm nói:

- Tiểu muội chỉ có Căn thôi thì chưa đủ, còn chưa gia nhập Tứ Phủ thì biết gì về công việc của Tứ Phủ mà đòi giúp được? Công việc chức sắc trong Tứ Phủ có nhiều, khác biệt lớn so với đạo ta, nếu không am hiểu việc thì không làm được, tiểu muội còn chưa phải Tân Đồng, mà công việc Hầu Thánh Giá phải là Thầy làm việc, chí ít phải là Thanh Đồng* mới làm được.

(*Tân Đồng: Đạo Mẫu chia làm nhiều cấp bậc, người có Căn số Tứ Phủ phải trải qua nhiều thử thách mới có thể trở thành người làm việc, được gọi cung kính bằng Thầy, các nghi lễ rất nhiều và phức tạp, không tiện trình bày trong tiểu thuyết, chỉ đại lược các bước ban đầu phải thực hiện lễ gọi là Tôn Nhang Bản Mệnh, kế đến lại phải làm khóa lễ trình Căn, nhận giá, ghế, để biết Căn của mình thuộc về Phủ nào trong Tứ Phủ, từ đó mà tiếp tục trải qua các thử thách của Phủ đó, còn gọi là Trình Lính. Sau đó phải thực hiện nhiều nghi thức khác như mở Phủ Trình Đồng, còn gọi là Khai Hồ Mở Phủ, tới lúc ấy mới chính thức lập ra Phủ riêng để làm việc của người trên ở Phủ mình giao cho. Người sau khi trình lính rồi thì ra theo Thầy cao hơn của mình đi Hầu Thánh trong ba năm, gọi là Tân Đồng, kế sau đó mới bước vào giai đoạn cao hơn, gọi là Thanh Đồng, lại tiếp tục thử thách ở giai đoạn này trong chín năm nữa, công việc nhiều và cực khổ, có nhiều người không theo được, có nhiều người được Lộc Thánh thì làm được lâu bền, cơ bản đều phải là người nhân đức. *Hầu Giá Thánh: nghi thức trong Tứ Phủ, người Huyền Nhân Hầu Giá Thánh để các thánh, quan và các hàng chức sắc trong Tứ Phủ mượn xác của mình để Hiền Linh về, nên gọi là giá, hoặc có nơi gọi là ghế. *Thanh Đồng: hàng vị cao hơn Tân Đồng, chỉ người đã trải qua ba năm làm Tân Đồng và bước sang giai đoạn khó khăn hơn trong chín năm, người Thanh Đồng có quyền năng cao hơn, học thuật sâu rộng hơn người Tân Đồng, quá trình vượt qua để ra làm việc gian khổ hơn, nên trong dân gian mới có câu “ ba năm thử lính, chín năm thử đồng”. Người Huyền Nhân trong Tứ Phủ không khống chế được sự chuyển hóa, sinh trưởng của Phép Tu, không làm chủ được đại cuộc của Phép Tu như người Huyền Nhân trong thuật luyện m Binh, bởi lẽ phần Huyền Nhân thì như nhau, nhưng phần Huyền Linh thì bên Tứ Phủ là Dòng Thánh, uy lực cao hơn Huyền Nhân, còn bên m Binh là dòng Vong, dưới quyền sai khiến của Huyền Nhân, nên có sự sai khác đó.)

Diệu Thiện gật đầu đáp:

- Bên dòng Tứ Phủ không giống bên ta, vậy thì phải có cách liên hệ được với Cô Linh Sơn Trang mới xong, Cô Linh là người đức cao, sẽ có phương pháp lo được việc.

Nghe nói đến đây, Lệ chợt lên tiếng nói:

- Dạ, em xin lỗi em biết anh đang xem việc, em không có ý định cắt ngang, nhưng cho em góp lời được không ạ?

Chân Như lại nhăn nhó nhìn Lệ kiểu ra ý đừng làm phiền, Lệ thấy thế lại ngần ngại đi không nói nhưng Diệu Thiện nói:

- Em cứ nói đi.

Lệ được đà vội bộc bạch:

- Dạ, em cũng có vừa nghe anh hỏi chuyện cô Chân Như, có phải anh vừa nhắc tới Cô Linh Sơn Trang làm nghề Hầu Bóng không ạ? Chẳng là đợt trước có vị bác sĩ chữa bệnh cho thằng Long em có kể qua với anh rồi, khi bác sĩ đó đi cũng dặn lại cha em là đi tìm Cô Linh này để hỏi bệnh, nói danh tính anh ta ra thì cô ấy dù có bận đến mấy cũng sẽ thu xếp giúp được, nếu như gặp mặt mà gặp khó không tiện thì có thể thử biết đâu lại được ạ.

Diệu Thiện nghe thế thì giật mình, người bác sĩ đó là vị nào mà đã nhìn ra Căn duyên của sự việc này ngay từ đầu tiên, đó là phải tìm người của Tứ Phủ cầu cứu? Vậy thì ngoài việc chữa bệnh giỏi, kiến thức của anh ta về Huyền m cũng thật là rộng lớn lắm, đầu óc lại cũng thật tinh nhạy, nếu Diệu Thiện không hỏi qua Kinh Tâm có lẽ cũng chưa biết được điều đó.

Kinh Tâm nói:

- Tay bác sĩ đó cao tay đấy, hỏi xem danh tính hắn là ai?

Diệu Thiện hỏi Lệ:

- Anh bác sĩ đó nói danh tính là gì mà Cô Linh nghe qua sẽ giúp liền?

Lệ nói:

- Nghe ba em và bác sĩ Hà kể lại thì cứ nhắc Huyền Y Vu Sơn là sẽ được việc, em cũng không hiểu rõ lắm, chắc đó là pháp hiệu của anh ta.

Diệu Thiện nghe xong giật nảy cả mình…

Huyền Y…Vu Sơn…

Núi Vu Sơn chẳng phải là núi mà Hạ từng lên theo học hay sao? Huyền Y này là ai thế? Có quan hệ gì với Thầy Huyền n và Hạ hay không?

Diệu Thiện vội hỏi:

- Thế lần trước tôi bảo cô tìm nhanh cho ra vị bác sĩ nọ, cô đã tìm được chưa?

Lệ nói:

- Em có hỏi bác sĩ Hà số của anh ta và gọi điện nhưng không liên lạc được, em nghe bác sĩ Hà nói anh ta thường ít dùng, chỉ khi nào chủ động liên lạc với ai thì mới được chứ bình thường người ta gọi cho anh ta thì không được.

Có thể dựa vào mối quan hệ của anh ta với Cô Linh Sơn Trang kia để dò hỏi ngược lại được, anh ta nói thế chắc chẳng phải mối quan hệ thông thường đâu, nghe thế Diệu Thiện nói ngay:

- Điều cô nói quan trọng lắm, rất có ích cho việc này. Vậy nay phải tìm tới chỗ Cô Linh Sơn Trang đó ngay thôi, cô hãy về nhà chuẩn bị đồ để đi hành lễ Tứ Phủ, em trai cô đang ở đâu?

Lệ nói:

- Em ấy đau buồn trước cái chết của cha mẹ, nay đang nằm trên viện, đích thân giáo sư bác sĩ Hà quan tâm chăm nom bất kể ngày đêm, nếu có điều gì bất thường em sẽ nhận được thông báo ngay.

Diệu Thiện nói:

- Nếu có điều bất thường xảy đến thì các bác sĩ ở bệnh viện cũng không ngăn chặn được, đến giờ phút này mà vẫn chưa có gì lạ xẩy ra thì tức là vị bác sĩ kia đã có Dị Thuật gì đó lên em trai cô nhằm ngăn chặn được việc Yêu Ma phá mất em cô, nếu thế ta chẳng cần lo nghĩ nữa, cứ để em cô nghỉ ngơi tại đó, giờ cô hãy về chuẩn bị ngay đi rồi quay lại đây để ta lên đường đi ngay, việc này chẳng thể chậm trễ được.

Nói đoạn Căn dặn Lệ chuẩn bị các đồ lễ như thế, như thế, sẵn sàng tới ra mắt hầu cho Tứ Phủ, đoạn quay sang Chân Như cặn dặn:

- Sư thúc Đại Minh đang đi làm phật sự, tôi cũng xong việc phật sự ở đây rồi, lẽ ra đã đi khỏi bởi bổn chùa của tôi còn nhiều việc khác, nhưng nay vì việc của nữ thí chủ nầy mà sẽ nán lại thêm vài ngày tới khi biết tình hình chỗ Cô Linh Sơn Trang thế nào, em hãy chủ động liên lạc dò hỏi chỗ Phủ Sơn Trang của Cô Linh, giờ tôi đến gặp phó trụ trì xin giấy và thư giới thiệu, chờ cô Lệ chuẩn bị đồ lễ xong ta sẽ lên đường đến Phủ Sơn Trang ngay. Việc này hệ trọng liên quan đến tính mệnh chúng sinh nên cần khẩn trương, thêm vào đó nữa nơi Tứ Phủ người sư đến chẳng tiện, tôi và em đều chưa cạo đầu nên chỉ hai ta đi thôi, không phiền tới người khác, em có hiểu không?

Chân Như và Lệ cùng nhất loạt gật đầu nhận lệnh, đoạn họ cùng đi chuẩn bị những điều Diệu Thiện Căn dặn, họ đi khỏi rồi Diệu Thiện mới nói với Vong Ma Kinh Tâm:

- Tôi vẫn còn một nỗi lo nữa, đạo ta và đạo Tứ Phủ vốn chẳng chung đường, họ lại có quan hệ với Vu Sơn thân mật như thế, nay phu nhân là kẻ thù của Vu Sơn, chẳng hiểu việc tôi đến đó có gây hệ lụy gì không?

Kinh Tâm đáp:

- Nếu tiên sinh đi xa, nhất là đi vào nơi huyền địa thờ Phủ, thì không thể để em rời xa được, nay cứ tới nơi Phủ Sơn Trang, rồi để em bên ngoài, Tiên Sinh đi vào trong là được, còn việc không Đồng Đạo Tiên Sinh chẳng phải lo đâu, bởi lẽ vị thần chủ của Đạo Mẫu là vị Thánh Mẫu Liễu Hạnh, vị này là đệ tử của Phật bà Quan m của Đạo Phật, đã từng xuất gia rồi, thế nên người đời mới thường gọi là “Phật Mẫu”, chỉ sự hòa hợp giữa Đạo Phật và Đạo Mẫu, sẽ chẳng có sự ngăn trở gì khác, điều em lo lại khác cơ.

Diệu Thiện hỏi:

- Phu nhân còn lo ở đâu?

Kinh Tâm nói:

- Ấy là Kim Giang thuộc về Thủy Phủ, còn hễ là Sơn Trang, thì trong cả nước ta, chắc chắn thuộc về nhạc Phủ, tuy cùng là Tứ Phủ, nhưng mỗi Phủ là Mẫu khác nhau cai quản, chẩng biết họ có phạm đến nhau hay giúp ta mà phạm đến nhau hay không.

Diệu Thiện trầm tư đáp:

- Việc đó tôi cũng có nghĩ rồi, nhưng ngoài Cô Linh Sơn Trang ra, cũng không còn biết ai khác, hơn nữa khác Phủ chẳng phải việc dở đâu, đôi khi họ ở chung nhau đâm ra nể nang nhau lại càng khó cho việc pháp.

Nay công việc đã phân rồi, ta cứ cùng làm, gặp khúc mắc ở đâu thì ta tháo gỡ ở đó sau.

Nói rồi đứng dậy, Kinh Tâm biết ý, tan vào lư hương, để cho Tiên Sinh lo chuẩn bị việc Đạo

Bạn đang đọc Tựa Độc Giang sáng tác bởi espgtrong
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Kanolin
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.