Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Độc Giang

Tiểu thuyết gốc · 2094 chữ

Đêm ấy Hạ ngủ trong phòng chờ khách mà các Cô bố trí cho, đang trong nửa đêm say giấc, chợt anh bừng tỉnh bởi có khí lạnh từ đâu phả vào cả mặt, Hạ khẽ mở mắt ra rồi từ từ ngồi dậy thì thấy có một bóng đen to lù lù đứng ở cuối chân giường, Hạ nhìn kĩ lại thì bóng đen đó có điệu bộ khác thường, không phải giống con người mà là giống một con Quỷ màu đen.

Bóng đen nói:

- Chào Cửu Tổ, tôi là Vô Diện, Cửu Tổ có nhận ra tôi không?

Hạ lặng im không đáp, thế là bóng đen dần dần thay đổi hình hài, biến thành một người trắng bệch, nhưng mặc chiếc áo trùng dài, khuôn mặt trắng nhợt nhạt, nhưng không có ngũ quan mắt tai mũi lưỡi gì cả, nó cứ đứng trân trân ở cuối giường mà nhìn anh, chẳng nói chẳng rằng gì cả.

Rồi bỗng có một giọng trầm vang lên:

- Cửu Tổ đã rơi vào Mị Khí, Cửu Tổ đang ở trong giấc mộng, Quan Nhân có thể ra được rồi.

Vừa dứt lời, lập tức từ nơi con dao ngắn để trên đầu giường của Hạ bay vụt lên một đốm lửa nhỏ, rồi nó cháy to dần lên lộ thành hình một Quỷ lửa có hai sừng, lại có hai cánh dơi, tay cầm thanh kiếm lửa, Quỷ nói:

- Cửu Tổ có nhìn thấy tôi không?

Hạ đáp:

- Có thấy các ông.

Quỷ nói:

- Ban tối Tổ nói rằng nếu chúng tôi ở bên cạnh Tổ thì đến tối cùng ra trình diện Tổ nên giờ tôi ra đây, tôi là Hỏa Thiên Di, Quỷ chấp chính của núi Vu, các Quỷ khác sẽ lần lượt ra theo khi Tổ gọi tới.

Hạ im lặng nhìn con Quỷ Lửa, lạ thay anh chẳng cảm thấy sợ hãi gì nó, mà còn cảm thấy thân quen lắm, đoạn nói:

- Những lời cô gái nọ nói với tôi ở trong căn hẻm, và lời bà Thanh Đồng kia nói với tôi có đúng hay không? Hãy nói lại cho tôi nghe, có phải các ông chính là những bóng ma luôn mách cho tôi sự việc trong những giấc mộng suốt thời gian qua không?

Hỏa Thiên Di đáp:

- Họ đều nói chẳng sai đâu. Tổ là người xuất gia tu hành có pháp danh Diệu m, sau đó Tổ rời bỏ chùa lên núi Vu Sơn học đạo với thầy Huyền n, tới khi thầy n mất thì Tổ giữ ngôi Cửu Tổ núi Vu Sơn. Sau đó Tổ gặp tai nạn rơi xuống vực nước sâu ở Vu Sơn nhưng không chết, bởi lẽ Tổ có Căn số cao nên thần thức mạnh hơn người thường, khi Tổ gặp nguy hiểm thì Ý Thức* của Tổ đã kịp rút lui vào trong A Lại Da Thức*, các thức còn lại là nhãn, nhĩ, tỷ, thiệt, thân thức đã được ma Quỷ bồi đắp cho nên vẫn được vẹn toàn cả, chỉ có cơ thể của Tổ bị chấn thương thì đến nay đã cơ bản hồi phục, việc hồi phục trí nhớ chỉ là sớm muộn thôi. Chúng tôi đều là tướng của Vu Sơn, thời gian qua đã luôn đi theo bảo vệ cho Tổ và mách Tổ tránh điều dữ trong những giấc mộng.

(Ý Thức: nơi quyết định suy nghĩ, ký ức.A Lại Da Thức: nơi quyết định sự sống. Trong trung ấm thuật có nói khi con người ta rơi vào cận tử - còn gọi là lâm sàng, tức là trạng thái gần chết, các thức sẽ dần rút lui, còn ý thức thì rút lui vào A Lại Da Thức, A Lại Da Thức rút lui cuối cùng, lìa xa thân thể là người đó chết hẳn. Hai thức này đều nằm trong tám thức của người, cùng với đó là nhãn, nhĩ, tỷ, thiệt, thân thức quyết định việc nhìn, nghe, ngửi, nếm, cử động của người, và mặc na thức, quyết định sự sinh tồn, tư duy của người. Đối với người nuôi luyện âm binh thì âm binh có thể bồi đắp các thức này cho người, khiến người nhìn được trong đêm, nhìn thấy ma Quỷ, tai nghe xa hơn, vân vân…)

Hạ nói:

- Tôi đã hiểu rồi, các ông có thể thao túng được thể chất và tinh thần của tôi để thực hiện Bùa chú, các ông có thể liên lạc với tôi bí mật trong giấc mơ, vậy cho hỏi vì sao các ông không nói việc này với tôi sớm?

Hỏa Thiên Di đáp:

- Những nơi đền phủ linh thiêng, đặc biệt là trong các phủ điện thuộc về đạo tứ phủ, các khí m Lực và khí Thánh rất dày, nó sẽ làm cho các dòng vận khí, mạch khí trong cơ thể của Tổ lưu thông trở lại, khiến cho Căn Cơ U Ẩn được phát tác hanh thông, từ đó mà cách cảm được chúng tôi, do đó mà tôi mới hiện ra nói, điều này ngay khi Tổ bước chân vào trong phủ này chúng tôi đã cách cảm được, việc âm dương phải chờ khi hợp thời mới có thể nói ra chứ không phải cứ thích thì có thể nói tùy ý.

Hạ gật đầu nói:

- Ông nói thế tôi hiểu rồi.

Hỏa Thiên Di lại nói:

- Nay có việc quan trọng hơn muốn nói với Tổ.

Hạ hỏi:

- Đó là việc gì?

Hỏa Thiên Di nói:

- Đó là việc liên quan đến tương lai của Tổ và vận mệnh của Vu Sơn, vốn muốn chờ cho Tổ hồi phục cả pháp lực và kí ức thì mới nói ra để Tổ liệu nhưng giờ là thời điểm cần phải nói luôn. Hiện nay trên khắp cả nước, tăng đoàn đi tìm Tổ ở khắp nơi, họ muốn Tổ quay lại chùa Thanh Trúc cùng lo việc với sư Nhất Quang và cùng bảo vệ Tiên Sinh Diệu Thiện. Còn chúng tôi thì không muốn như thế bởi lẽ nay Tổ cũng là người đảm đương trọng trách ở Vu Sơn, nếu Tổ quay lại tăng đoàn thì không lo được việc của Vu Sơn nữa.

Hạ nói:

- Theo ông thì không muốn tôi trở về tăng đoàn, đó là việc lợi cho các ông, vậy còn việc lợi cho tôi thì thế nào?

Hỏa Thiên Di đáp:

- Nếu xét về mỗi chúng sinh trong pháp giới này, đến được với Đạo Phật là việc quý giá nhất, ngay cả các tướng Quỷ âm cũng không thể phủ nhận việc đó. Con người sinh ra trên đời này đều mang trong mình trọng trách sứ mệnh riêng biệt, nếu Tổ là người được giao trọng trách ở Sa Môn thì sớm muộn gì rồi người cũng xuất gia, chúng tôi không thể tham gia cản trở việc đó được. Tuy nhiên xét về lợi Hại ở hiện tại có lẽ Tổ nên đi về Vu Sơn rồi sau sẽ liệu đường tính, bởi lẽ nếu Tổ không tìm được người kế nhiệm đã vội rời Vu Sơn thì Vu Sơn không còn biết trông chờ vào ai cả, hơn thế nữa, ở tăng đoàn có một người nữ hiệu là Kinh Tâm, Tổ và người đó ở không hợp với nhau, nó luôn đi bên Tiên Sinh Diệu Thiện, nó là nòi Quỷ kế đa đoan, lạnh lùng nhẫn tâm, không phân trên dưới, nếu về tăng đoàn sợ là Tổ sẽ bị nó làm hại mất, trong khi đó Vu Sơn là nhà, Quỷ thần tướng lĩnh đều một lòng vì Tổ, sẽ không có việc như thế.

Hạ trầm ngâm giây lát, đoạn nói:

- Việc đó phải chờ cho tôi nhớ lại việc cũ thì mới quyết được, hiện nay tôi không nhớ ra Diệu Thiện cũng như các ông, nên không thể tự phân định suy xét mọi điều. Tôi chỉ biết rằng việc trước mắt có người bị Vong Tà nhập, nếu như các ông nói là vậy, tôi thực người có Căn Cơ Pháp Lực lo được công việc đó thì tôi muốn lo liệu giúp cho người ta trước, theo các ông thì việc đó lợi hại thế nào? Tôi có nên làm không? Xin vì một chữ nghĩa mà nói cho tường tận.

Hỏa Thiên Di nói:

- Vậy nay vì Tổ, tôi nói ra các việc lợi hại để Tổ tùy ý mà quyết.

Đối với việc lợi thì có ba cái lợi.

Cái lợi thứ nhất, giúp một người thì hơn xây bảy tháp chùa, khi Tổ gặp nạn nguy nan ở dưới vực Vu Sơn, chúng tôi đều xả thân mà cứu, ngày ngày niệm chú hồi hướng cho Tổ chóng khỏe lành, ngày ngày để Tổ đi lang thang nơi hối hám bẩn thỉu để giúp Tổ nhanh trả nghiệp, đồng thời cũng thay Tổ làm công đức các nơi để giúp Tổ sớm giải nghiệp báo trở về thể trạng chân thật, việc giúp người này, nếu nói xét ra, công đức thật lớn chẳng có gì bằng, tích được công đức to lớn sẽ có lợi cho việc hồi phục của Tổ.

Cái lợi thứ hai, đối với việc Huyền Thuật, nếu làm thì buộc phải dùng Huyền Thuật, trong quá trình Tổ thực hiện, cũng giúp cho Tổ quen lại với công việc huyền môn, như thế cũng giúp cho lợi việc ghi nhớ và hồi phục của Tổ, bởi lẽ Tổ sinh ra là người mang Căn U Ẩn linh thiêng, Căn Bồ Tát nhiệm màu, nó tích tụ tiềm tàng trong từng đường gân thớ thịt, từng hơi thở lời nói, từ nhãn giới cho tới ý thức giới, đó là điều không thể sai khác được, Tổ là người sinh ra để làm công việc huyền môn, hiện nay thể trạng Tổ không tốt, nhưng nó là bản chât thì nó sẽ tồn tại vĩnh viễn tới lúc Tổ chết thì thôi, do đó thì nên làm.

Cái lợi thứ ba, núi Vu Sơn và phủ Sơn Trang lâu nay đều có thân tình từ xa xưa, nay người của Sơn Trang phủ gặp nạn, nếu ra tay mà giúp được thì sẽ mang lại điều tốt, qua lại lẫn nhau, sau này việc gây dựng của Vu Sơn, nếu có người của Sơn Trang giúp đỡ thì lại thực càng lợi.

Còn nói về các điều hại, cũng có ba điều hại như sau.

Cái hại thứ nhất, xưa kia khi Tổ còn u mê chưa biết việc, tôi là người chấp chính, khi đó cũng vì Tổ mà ra sức cứu cho cô gái kia, nhưng bị các thần ở Kim Giang quở trách nên tôi phải để Tổ rời đi khỏi sông đó, cứ ngỡ cô gái kia đã phải chết nhưng cô ta số dày nên chưa chết. Khi đi khỏi tôi cũng đã có hứa hẹn giao ước sẽ không can dự vào việc của Kim Giang nữa, nay Tổ là người chấp chính của Vu Sơn, trách nhiệm là ở Tổ, tội vạ đâu Tổ chịu, chúng tôi đều chỉ là ma Quỷ thi hành, nếu đã quyết định tham gia trở lại tức là phá vỡ giao ước với Kim Giang, việc như thế mà làm không khéo thì hậu quả không lường được.

Cái hại thứ hai, hiện nay tuy Căn Cơ U Ẩn không mất, Tổ dùng lúc nào cũng được, nhưng Hỏa Nhãn của Tổ đang không dùng được, trí nhớ không có nên học thuật cũng bị ảnh hưởng, cần có sự nghiên cứu tỉ mẩn mới được việc, thể chất Tổ bất lợi, mà yêu ma ở Kim Giang thì rất hùng mạnh, sợ không được việc.

Cái hại thứ ba, cho dù có được việc đi nữa, thì Kim Giang vốn vùng nước sâu, có oai khí Thần Linh từ thời nhà tùy đến nay đã trải qua ngàn năm chẳng biến đổi, Tổ dù có là người huyền nhân giỏi cũng chẳng thể vượt qua được cái linh khí tích lũy tiềm tàng tồn tại trong nó, cho dù trừ được vong Quỷ trong người cậu nhóc kia thì đó cũng chỉ là một trong các tướng của nó, sau khi xong việc rồi chúng nó sẽ oán Tổ, sợ là cả đời Tổ cũng khó được bình an.

Hỏa Thiên Di nói dứt câu, Hạ nhắm mắt khẽ lại, trầm ngâm suy nghĩ..

Bạn đang đọc Tựa Độc Giang sáng tác bởi espgtrong
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Kanolin
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.