Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Độc Giang

Tiểu thuyết gốc · 2161 chữ

Bấy giờ cô đệ tử tên là Chân Như xung phong dẫn Hạ đi về phòng nghỉ còn trống nằm trên dãy nhà làm cho khách và con bệnh, trên đường đi, Chân Như bẽn lẽn đi bên cạnh hỏi:

- Anh là …Diệu m Tiên Sinh ở chùa Thanh Trúc, em đã nghe danh anh từ lâu rồi hôm nay mới được gặp anh, em tên là Nhung, cũng tu ở chùa Chân Hòa, pháp hiệu là Chân Như, em có biết Diệu Thiện Tiên Sinh ạ..

Hỏa Thiên Di nghe thấy cô ta nhắc đến chùa Thanh Trúc thì trong lòng khó chịu, nói:

- Thì sao? Cô muốn nói gì? Tôi không còn là Diệu m Tiên Sinh nữa, hiện nay tôi là Cửu Tổ của Vu Sơn.

Chân Như nghe như thế thì cảm thấy hụt hẫng, lặng yên không nói gì.

Khi hai người đi ngang qua một Căn phòng nọ trên dãy hành lang, Hạ chợt dừng lại nhìn sang rồi hỏi Chân Như:

- Phòng này có ai đang ở?

Chân Như vội đáp:

- Trong phòng này là cậu Long đang ở, đây là người bị Tà nhập đang điều trị ở đây.

Hạ không nói gì đẩy thẳng cửa ra bước vào, Chân Như vội can nhưng anh vẫn vào. Đoạn thấy ngay đứa bé con đang nằm trên giường, Hạ bước đi lại. Chân Như cũng đã biết câu chuyện về vị Cửu Tổ này, anh ta là người có Căn số cao và tinh thông nhiều phép, đoạn lặng yên đi theo xem anh ta làm gì.

Hạ đứng ngay ở giường nhìn chăm chăm xuống Long, đứa bé đang ngủ, đôi mắt nhắm nghiền.

Đoạn mắt lửa rực cháy lên, Hạ nhìn thấy có vô vàn trùng độc đang chạy khắp thân thể cậu ta theo những đường đen kịt túa ra như mạng nhện.

Bấy giờ Kinh Ma Lạc, vốn là tướng chuyên về Bùa chú, nhìn thấy được ngay, nói:

- Đây là đứa bé mà quan nhân đã cứu hôm ở bờ sông Kim Giang, nó đã bị ám lên nặng rồi, trên người nó đã có thêm nhiều loại Bùa trấn yếm khác giúp ngăn chặn yêu ma lấy mất hồn, nhưng hiện tại phần m Khí cũng đã lây lan mạnh mẽ không kém.

Hạ nói:

- Kỷ Như thử xem thế nào?

Thế là con Quỷ trắng hiện ra, đoạn nó rút cây kiếm băng, chọc mạnh một nhát lên bụng Long, rồi tay vốc trong cái làn mây ra một nhúm hoa ném lên cơ thể đứa bé.

Quỷ này có phép Phong Ấn rất mạnh, thuật Phong Ấn của nó được niêm chú trong cái làn mây chứa hoa Phong Ấn, hoa chạm tới đâu liền Phong Ấn tới đó…

Ngay lúc ấy Chân Như thấy Hạ chỉ đứng lặng nhìn thằng bé đang say ngủ trong chốc lát, đột nhiên thấy đứa bé rên lên hừ hừ, ho khan mấy tiếng rồi ọc ra một ngụm máu đen ngòm, sau đó nó quằn quại dãy giụa trên giường, chân vẫn bị xích chặt vào ghế.

Đứa bé rít lên mấy tiếng, nước mắt trào ra, từ thân nó bốc lên làn khói đen, đó là phần trùng độc đã được thanh tẩy, nó gầm gừ nói:

- Ai đó?

Kỷ như nói:

- Đây…Đây chỉ là bên…Bên ngoài, phần chính Căn...Căn nằm ở sâu…Sâu trong, chưa Phong Ấn tới được nha…

Hỏa Thiên Di trầm ngâm giây lát rồi nói:

- Nước dập được lửa, lửa làm cháy nước, hai thứ nầy đối nghịch nhau, Cửu Tổ có Căn hỏa khí mạnh, có thể trừ được con nghiệt này, để tối bàn với Cửu Tổ xem thế nào.

Nói đoạn thoát trở ra khỏi xác của Hạ, bay nhập về nơi con dao ở thắt lưng.

Lạ thay Hạ không ngất xỉu đi như mọi lần mỗi khi Quỷ có phép xuất nhập, anh chỉ loạng choạng trong giây lát, rồi nhìn Long nằm trên giường, bấy giờ đã nằm im trở lại. Sau đó anh nhìn sang Chân Như hỏi:

- Thưa cô, ta đang đi đâu?

Chân Như nghe giọng nói của Hạ có sự biến đổi, thái độ cũng thay đổi so với ban nãy, nhưng không tiện hỏi, lại giơ bộ quần áo lên rồi nói:

- Dạ ta đang đi thay đồ.

Hạ nói:

- Vậy ta cùng đi thôi.

Thế là hai người cùng ra ngoài, đóng cửa phòng Long lại.

Bấy giờ vào tới phòng nghỉ trống, Hạ nói Chân Như đợi ở ngoài rồi vào trong thay đồ, chim Kinh Ma Lạc hỏi Hỏa Thiên Di:

- Ban nãy thấy hơi có sự khác lạ, không biết là do đâu? Quan nhân chỉ dạy cho?

Hỏa Thiên Di nói:

- Tôi không khống chế được hết thức của Tổ như mọi khi, ngay khi bước vào cửa phủ Tổ tự có sự chủ động rồi. Tổ là người có định lực lớn lao, vào trong phủ lại có khí của Thượng Ngàn tác động vào nên tự sinh ra việc đẩy hồn của tôi ra ngoài để dành lấy quyền làm chủ thân xác, người thường không thể như thế được, vậy mới biết ý chí và ý thức của Tổ mới thực mạnh mẽ. Nếu để Tổ ở lại đây sẽ có ích cho việc phục hồi. Đêm nay ta có thể nói chuyện với Tổ được rồi.

Bấy giờ hai người ngồi đối diện nhau, Cô Linh mới có dịp quan sát kĩ khuôn mặt của Cửu Tổ…Anh ta đã rửa mặt mũi và thay bộ đồ sạch sẽ hơn rồi…

Anh ta có một vẻ đẹp ma mị kì ảo, đôi mắt sắc lạnh nhưng cũng nồng ấm, cái mũi cao và hai gò má nhô ra. Thực sự là anh ta rất đẹp trai, vẻ đẹp này khác với Tiên Sinh Diệu Thiện nhiều…Nó vừa lạnh lùng, lại vừa lôi cuốn…

Cô Linh kể lại cho Hạ nghe một lượt việc xảy ra với quý phủ, Hạ lắng nghe chăm chú, sau đó anh hỏi lại mối quan hệ giữa mình với Cô Linh, bấy giờ Cô Linh mới biết rằng Hạ đã mất trí nhớ và bị cô Lệ lôi về đây, vậy là Cô Linh nói lại cho Hạ sự việc cũng như việc bên cạnh Hạ có sự hiện diện của các Quỷ cùng Hỏa Thiên Di.

Nghe xong thì Hạ nói:

- Vậy thì bóng trắng thường xuất hiện trong giấc mơ của tôi chính là một trong các Quỷ đi theo tôi bấy lâu nay, nếu các ông vẫn đang ở bên cạnh lắng nghe tôi nói, vậy tối nay hãy tới gặp tôi. Việc Ma Quỷ hiện tại tôi không nắm được nhiều, tôi muốn hỏi ý các ông việc của phủ Cô Linh đây.

Nói xong, Cửu Tổ lặng lẽ uống trà.

Cô Linh lại được một phen bất ngờ, Cô lặng thầm quan sát kĩ hạ khi uống trà…

Anh ta có một vẻ bình thản vô cùng…

Một người bình thường không thể giữ được thái độ đó khi nghe những câu chuyện như vậy. Anh ta không đánh giá, không bày tỏ thái độ, không tỏ ra nghi ngờ, băn khoăn hay tỏ ra hào hứng, xúc động, sợ hãi…Anh ta chỉ tập trung phân tích tình hình rồi đưa ra lời phán quyết phù hợp, giống như một cỗ máy đã được lập trình, anh không đặt câu hỏi về những điều mà dù nghe hay không cũng chẳng giải quyết được gì, khuôn mặt anh ta lạnh tanh không biểu lộ chút cảm xúc nào, người đối diện chẳng thể biết được thái độ của anh ta đối với sự việc.

Anh ta hiện nay đang bị mất trí nên không thể nói đó là do ngôi vị tột đỉnh mà anh ta rèn luyện được phẩm chất như thế, mà chỉ có thể nói rằng…Đây là phẩm chất tự nhiên của anh ta, nó bắt nguồn từ cuộc sống của anh ta, hoặc là một năng lực bẩm sinh siêu việt của anh ta…Không phải ngôi vị Tổ Sư hay ngôi vị Tiên Sinh rèn luyện anh ta thành người như thế, mà chính vì những phẩm chất như thế, mà anh ta ngồi được vào ngôi vị như thế…

Đây chính là Cửu Tổ Huyền Vi của núi Vu Sơn…Khi anh ta còn đang tại vị trên núi, anh ta là người đáng sợ như thế nào? Lạnh lùng ra làm sao?

Cô Linh nói:

- Ngài đã biết hết mọi chuyện, vậy giờ ý ngài ra sao? Ngài có cách gì hay không?

Hạ nói:

- Cô cũng vừa nghe rồi đó, sáng ngày mai tôi sẽ có câu trả lời cho cô.

Cô Linh hỏi:

- Ngài có biết được thân phận của mình từ trước không?

Hạ đáp:

- Tôi không biết được, nhưng tôi không bận tâm tới chuyện đó, tôi chỉ bận tâm tới cuộc sống hiện nay của tôi. Nếu không còn gì nữa, tôi xin về nghỉ sớm.

Nói xong đoạn đứng dậy bước đi thẳng.

Hạ đi rồi các Cô liền trở và trong, Cô Linh hỏi Chân Như:

- Sao tôi cảm thấy bất an quá, Diệu m Tiên Sinh khi còn ở chùa là người thế nào, em có biết không?

Chân Như nói:

- Khi Tiên Sinh còn hành đạo ở chùa thì em còn chưa nhập môn nên cũng không rõ, nhưng em nghe mọi người kể lại thì người đó nổi tiếng ở trong tăng đoàn bởi tài học rộng, anh ta học rất giỏi và sâu sắc, có thể ghi nhớ và áp dụng chính xác những gì được học, anh ta lại có Thượng Căn U Ẩn và Căn Bồ Tát Đạo nữa nên học được những quyết thuật rất khó, các sư không biết hết được, anh ấy lại siêng năng đọc sách nên học thuật của anh ta được các thầy đánh giá cao hơn cả Diệu Thiện Tiên Sinh.

Cô Linh ngạc nhiên hỏi:

- Vậy cơ à? Xưa nay tôi chỉ biết có Diệu Thiện Tiên Sinh là người có chức sắc lớn, là học trò cuối cùng của thầy Đại Trí. Nếu là người có sức học tinh tấn hơn cả anh Diệu Thiện thì tôi thật chưa nghe, vậy người như thế sao lại rời bỏ tăng đoàn mà đi, để đến mức ra nông nỗi thế nầy?

Cô Chân Như nói:

- Đúng rồi, nhưng khi thầy Đại Trí nhận học trò cuối cùng thì nhận cả Diệu Thiện và Diệu m, hai người đó là bạn rất thân thiết trước khi nhập đạo. Nhưng nghe nói anh Diệu Thiện thì sống ở tăng đoàn được điều người quý mến, còn anh Diệu m thì lại bị ghét bỏ nên phải ra đi đấy ạ!

Cô Linh nói:

- Vì sao lại bị ghét bỏ thế?

Chân Như đáp:

- Hai người họ thân thiết là thế nhưng em nghe nói tính cách thì không giống nhau, Diệu Thiện Tiên Sinh từ bi hiền hòa nên ai cũng quý mến, còn Diệu m Tiên Sinh thì tính cách nóng nảy, ngang tàng, lại hay đa nghi, cậy tài, không tôn trọng huynh trưởng nên bị nhiều người ghét bỏ, sau này phải bỏ chùa Thanh Trúc mà đi. Nhưng vì Tiên Sinh ấy là học trò cưng của thầy Đại Trí và là bạn đồng môn của Diệu Thiện Tiên Sinh, lại được thầy trụ trì trong giáo hội là thầy Nhất Quang bảo vệ cho nên mới vẫn giữ được danh hiệu Tiên Sinh đó thôi.

Cô Linh gật đầu nói:

- Riêng việc người từng tu học ở chùa mà lại đi theo học đạo nuôi luyện m Binh là đã không được bình thường cho lắm rồi, nói tóm lại đây là một người có nhiều thị phi, chị cảm thấy có người này ở đây không được an tâm như khi Diệu Thiện Tiên Sinh ở đây, các em nghĩ thế nào?

Cô Dung nói:

- Em cũng chưa tiếp xúc bao giờ nên không biết, nhưng em cảm thấy Cửu Tổ là người trầm mặc và lạnh lùng, còn nếu nói về tài năng thì như em Chân Như nói vậy, đã là Tiên Sinh cùng thời với Diệu Thiện, và làm đến chức Tổ của Vu Sơn thì chẳng cần phải nghi ngại gì nữa. Hơn nữa bây giờ phủ mình đang có việc khó, nếu có Cửu Tổ ở đây thì cũng đỡ lo hơn phần nào chứ ạ? Với cả đó cũng là Cửu Tổ của Vu Sơn, dù muốn hay không muốn thì Cô cũng phải giữ người đó lại mà tiếp đón chạy chữa cho ân cần thì mới đúng đạo ạ.

Cô Linh gật đầu nói phải, thế nhưng trông nét mặt hãy còn hoang mang, nghi ngại lắm…Vị khách bất ngờ này…Là lành hay dữ đây?

Bạn đang đọc Tựa Độc Giang sáng tác bởi espgtrong
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Kanolin
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.