Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Độc Giang

Tiểu thuyết gốc · 2142 chữ

Đêm ấy có một bóng người nữ rất đẹp đến nơi trước cửa phủ Sơn Trang, hai con nghê mới được Cô Linh thỉnh về nhìn thấy bóng người ấy, mắt chúng sáng rực cả lên, quắc mắt mà nhìn, thì ra đó là người con gái rất đẹp, mặc y phục màu trắng muốt, cô nói:

- Tôi là Mạn Đà La, chầu ở thủy phủ, có việc muốn vào trong.

Hai con nghê nhận ra người nhà Thánh, đôi mắt liền dịu lại, vậy là Mạn Đà La nhẹ nhàng đi lướt vào bên trong.

Bấy giờ có vài Cô đang ngồi chơi ở điện nhưng không nhìn thấy được Tiên Cô, Tiên Cô cứ vậy lẳng lặng đi vào khắp nơi các phòng, rồi chợt dừng lại ở một căn phòng, từ bên trong phòng tỏa ra Huyền Khí sâu nặng vô cùng, ở trước cửa phòng là một tướng mặc đồ trắng muốt, cao như cây sào, tay cầm thanh kiếm băng, tay kia cầm cái làn mây, đứng án ngữ gác giữa lối vào…

Tướng này của Huyền Môn, không phải tướng của tứ phủ, trong phòng lại bốc ra Huyền Khí sâu sắc như thế, hẳn đây là phòng của Cửu Tổ Vu Sơn.

Đoạn Mạn Đà La liền đi lại.

Tướng cầm kiếm đứng gác là Kỷ Như của Vu Sơn, nhìn thấy có vị Tiên Cô mặc đẹp, tướng tốt sáng ngời, đã thấy nhiều Tiên Thánh, biết trong phủ có nhiều Tiên Thánh, liền cho là người của phủ, cúi chào nói:

- Chi… Chi… Đó Tiên Cô.

Tiên Cô Đà La mỉm cười nói:

- Tôi là người nhà Thánh trong phủ này, tôi lại xem Cửu Tổ ra sao rồi, có được mạnh giỏi không?

Kỷ Như đáp:

- Cửu Tổ lúc nào cũng… Cũng giỏi, mà đang hơi yếu, không… Không được mạnh lắm, Cửu… Cửu… Cửu Tổ đang thiền, vô trong không có tiện. Tiên… Tiên Cô về đi, khi khác ghé chơi nha.

Tiên Cô cười nói:

- Vậy tôi lạy rồi sẽ đi.

Kỷ Như liền đứng dạt sang, Mạn Đà La cúi lạy vọng vào trong phòng qua khe cửa, đoạn chắp tay cung kính, tay ngọc đưa lên miệng niệm chú, lập tức có Chấm Chu Sa nơi giữa trán Tiên Cô sáng lên, nhìn xuyên vào bên trong, thấy Cửu Tổ đang ngồi thiền ngay giữa đàn, đoạn ngón tay bắt quyết liền có giọt nước vút ra, bay lọt vào trong, Kỷ Như không nhìn thấy được.

Giọt nước bay vào trong liền tới thẳng nơi Cửu Tổ, đoạn nhập vào cánh tay Cửu Tổ được băng trắng, nơi đang giữ một tướng thủy phủ là Giang Màu A Dặc, Cửu Tổ không hay biết gì.

Xong đoạn cô quay sang Quỷ Kỷ Như, chắp tay xá chào nói:

- Vậy chào tướng quân, tôi đi.

Kỷ Như chống kiếm nói:

- Thứ… Thứ… Cho đang gác, không tiễn nha…

Tiên Cô che tay mỉm cười, đoạn ung dung bước đi, ra tới sân phủ thì biến thành làn gió, cưỡi lên đám mây lành, bay trở về Kim Giang.

Khoảng 2 giờ sáng đêm hôm đó, Cô Linh đang ngủ trong phòng riêng ở điện, chợt thấy lạnh toát nơi bàn chân, Cô giật mình tỉnh dậy thì thấy ở đuôi giường có đốm lửa nhỏ bốc lên ngùn ngụt, bên cạnh là một con hạc lớn, cả hai cùng đang nhìn vào mình chăm chăm.

Hạc nói:

- Quỷ của Vu Sơn đứng đây chờ Cô dậy.

Cô Linh nhận ra đốm lửa là Hỏa Thiên Di, Quỷ cận vệ của Cửu Tổ, đoạn bật ngay dậy khỏi giường, dụi mắt hỏi:

- Có chuyện gì?

Quỷ run run nói:

-Xin qua ngay xem cho Cửu Tổ.

Cô giật mình lao xuống giường ngay, lập tức con hạc bay vụt ra ngoài, Hỏa Thiên Di cũng vội tan đi, Cô Linh thấy nhói trong ruột, đi vội ngay tới phòng của Hạ, chẳng kịp thay cả đồ.

Cô đi rất gấp làm động, Cô Dung cũng tỉnh dậy, vội vàng ra xem có chuyện gì, thấy Cô Linh thì hỏi:

- Cô, có việc gì nửa đêm thế?

Cô Linh nói mà không dừng chân:

- Qua phòng Cửu Tổ xem có việc gì.

Nói đoạn lại vội chạy đi, Cô Dung cũng gọi các Cô dậy, mọi người cùng qua cả.

Bấy giờ Cô vào phòng, bật vội điện lên thì thấy Hạ đang nằm im trên giường, xung quanh Ma Quỷ đứng bu đầy, cùng chăm chú mà nhìn Hạ, Cô nhìn kĩ lại thì chúng nó đều là Quỷ của Vu Sơn. Cô đi lại gần thì thấy người Hạ đổ mồ hôi đầm đìa, khuôn mặt nhăn nhó, hay tay bứt rứt đan vào nhau, Cô vội ngồi xuống đầu giường, hỏi:

- Cửu Tổ, ngài làm sao thế?

Hạ nghiến răng nói:

- Tôi thấy mệt lắm, cơ thể đau lắm không chịu đựng nổi.

Cô Linh vội đưa tay sờ lên trán Hạ, thấy nóng bừng bừng, đoạn nói:

- Ngài bị cảm sao?

Hạ nắm chặt lấy tay Cô Linh, nói:

- Không phải…

Cô Linh giật mình nhìn lại, thấy đôi mắt anh đỏ ngầu, nước mắt chảy ra giàn dụa, đoạn kinh sợ lắm, vội kéo áo anh lên xem thử, thì thấy khắp người nổi lên đầy những bọng nước, lại thấy nơi đũng quần của anh ướt hết, nơi hai bàn chân, các mạnh máu chen lẫn với gân xanh nổi lên rất rõ, như thể sắp vỡ tan ra đến nơi. Nơi giữa ngực hẳn lên một giọt nước trắng, trên nước có ghi ngày giờ đang lùi dần lại, thời gian là một ngày đêm.

Cô Linh sững cả người kinh hãi… Đây là Bùa Tử…

Hạ trỏ tay lên trần nhà, nói:

- Tôi thấy có gì kia…

Cô Linh ngước lên trần nhà nhìn theo hướng ánh mắt của anh thì nhìn thấy trên trần nhà bay lởn vởn ba bóng Quỷ, Cô nhìn là nhận ra ngay, chúng là Quỷ Tột Khốc, La Sát và Vô Tận Ý. Đây là ba con Quỷ Câu Hồn, mỗi khi có người sắp chết thì chúng nó hiện lên chờ bắt đi.

Cô Linh nhìn thấy thì rụng rời cả chân tay, quay sang Hỏa Thiên Di hỏi ngay:

- Cửu Tổ bị thế này lâu chưa?

Hỏa Thiên Di nói:

- Mới khoảng nửa canh giờ trở lại…

Cô Linh nói:

- Cửu Tổ bị yểm Bùa Tử rồi, ông có nhận ra hay không?

Hỏa Thiên Di đáp:

- Tôi không đọc được Bùa Tử, nhưng tôi biết được cấu trúc nước trong người Cửu Tổ đã bị phá tan rồi.

Cô Linh nói:

- Phải vậy đó, Bùa Tử yểm trên người tổ là Bùa Thủy Tử, ông không nhìn thấy sao ông biết được?

Hỏa Thiên Di đáp:

- Các thức của Cửu Tổ đã bị tán hết từ khi rơi xuống vực, nay duy trì cho các thức đó là bảy con Quỷ giữ cho bảy thức, tôi là người giữ chú kiềm tỏa, Cô thấy đó nay chúng đã ra cả đây, chỉ có một con không thấy đâu, vì nó đã phá Chú Kìm Tỏa đi rồi, đó là con giữ thủy tính của Cửu Tổ, giữ thức ý của Cửu Tổ, thuộc về nòi Giang Màu, tên là A Dặc.

Cô Linh nói:

- Vậy nay nó đã thoát ra được ấn Chú Kìm Tỏa sao? Nó chỉ là loài Quỷ của Vu Sơn, ông là một trong tam kiệt Vu Sơn, sao nó thoát ra được Chú Kìm Tỏa của ông vẽ?

Chim cắt Kinh Ma Lạc nói:

- Nó là nòi Anh Linh, liệu có phá được Chú Kìm Tỏa không?

Hỏa Thiên Di nói:

- Chú Kìm Tỏa được Lục Tổ phát minh ra truyền lại, nòi Anh Linh tuy mạnh hơn Quỷ Thần, nhưng về lý thì không đủ lực phá được.

Đoạn Cô Linh trỏ vào nơi chấm nước trắng được kết ấn giữa ngực Hạ mà nói:

- Bùa Thủy Tử này thì nòi Anh Linh cũng không đủ sức mà vẽ nổi, có người nào đó đã phá ấn Kìm Tỏa của Vu Sơn, rồi tự người đó làm hoặc sai Giang Màu A Dặc đặt ấn chú này lên người Cửu Tổ.

Hỏa Thiên Di trầm ngâm suy nghĩ, nói:

- Chúng tôi lúc nào cũng theo sát bên cạnh, không thể có người nào có Huyền Khí mạnh tới mức phá được ấn đi lại gần Tổ mà chúng tôi không biết.

Cô Linh quay sang hỏi các Cô xem có người lạ nào đi vào phủ không, các Cô đều nói không nhìn thấy ai cả, bấy giờ chợt có một giọng nói run rấy sợ sệt vang lên:

- Thôi… Thôi… Chết rồi… Hôm hôm qua có một người… Tiên… Tiên Cô tới thăm Cửu Tổ, là Tiên Cô… Của của của tứ phủ…

Nghe dứt lời, Cô Linh đứng chết trân kinh hãi, Hỏa Thiên Di rút ngay kiếm lửa ra trỏ thằng vào mặt Cô, tất cả Quỷ xung quanh cả thảy bảy con cùng nhìn Cô chăm chăm, mắt con nào con nấy trợn trừng lên giận dữ.

Cô Linh kinh hãi nói:

- Không thể có chuyện như thế được!

Kỷ Như ngồi bệt cả xuống đất khóc tu tu như đứa trẻ con mà than thở:

- Tôi.. Tôi hại chết… Chết Cửu Tổ… Rồi rồi. Cô ta hành lễ, lại còn… Còn niệm…. Niệm chú…

Hỏa Thiên Di nói:

- Chúng tôi với Cô không bạc, xong việc cho Cô rồi mà lại nỡ hại Tổ tôi là sao?

Cô Linh sợ hãi nói:

- Các ông đừng nói như thế!

Bấy giờ có một bàn tay run run nắm lấy tay Cô Linh, nặng nhọc mà nói:

- Tôi đến phủ ta gây nhiều rắc rối, kinh động hoang mang, lại biến phủ thành kẻ thù của Kim Giang nên Tiên Thánh không muốn chứa, nhưng xin Cô tìm cho được xem đó là Tiên Thánh nào, nhờ giải phép cứu mạng cho tôi rồi tôi xin phép đi ngay.

Cô Linh hỏi Kỷ Như:

- Tiên Cô trong phủ có nhiều, Tiên Cô ấy ra sao? Có xưng tên họ gì không?

Kỷ Như nói:

- Mặc, mặc đồ trắng… Đẹp… Đẹp gái lắm… Cười.. Chúm… Chúm… Chím…

Cô Linh hãi hùng vội ôm ngay lấy Hạ, rồi quỳ xuống Hỏa Thiên Di mà nói:

- Người của Kim Giang tới đó! Đồ trắng là đổ của thủy phủ, các Cô trong phủ tôi dùng đồ xanh.

(*Chú thích: trong tứ phủ chia thành các màu sắc ứng với các phủ, phủ Thiên dùng màu đỏ, phủ Địa dùng màu vàng, phủ Nhạc Thượng Ngàn dùng màu xanh, phủ Thoải dùng màu trắng.)

Kỷ Như vứt cả kiếm, quỳ lại ôm lấy chân Cửu Tổ mà khóc nấc cả lên, Hỏa Thiên Di nạt mãi nó mới nín, đoạn Hỏa Di Xá tay chắp lạy Cô Linh, nói:

- Thứ lỗi nghĩ oan cho Cô. Ma Quỷ vô năng không làm gì được, bảo vệ cho Tổ cũng chẳng xong, giờ đây không có thân người làm sao trục được Giang Màu A Dặc ra? Việc này phải nhờ tới Cô giúp cho không thì Tổ tôi chết mất…

Nói rồi cả thảy cùng òa lên mà khóc, Cô Linh nhìn Hạ, rồi nói với các Quỷ:

- Thân thể Cửu Tổ là thân của người Huyền Nhân U Ẩn, kết giới giăng đầy, Âm Khí Kinh Mạch và Ngũ Khí đều không giống của người thường, Thủy Linh Anh Linh lại di chuyển bất định, làm sao tôi bắt ra cho nổi đây? Thà ví như nó ở bên ngoài còn có cách đối trị, nhưng đàng này lâu nay nó vốn ở sẵn trong người Tổ để duy trì tính nước cho Tổ, nó chính là nước trong người Tổ mất rồi, nó chỉ được giữ bởi Bùa Kìm Tỏa, nay bùa đó tan mất rồi, nó hòa làm một với Tổ, giờ có bắt được nó ra thì Tổ thiếu đi tính nước, cũng chết mất thôi…

Nói đoạn nhìn lại Hạ, quỳ gục lên ngực Hạ, òa lên mà khóc nấc.

Các Cô trong phủ thấy thế không kìm được thương cảm, cũng cùng khóc lên. Các Quỷ Vu Sơn cũng bàng hoàng tê tái, khóc rống cả lên, thoáng chốc tiếng người tiếng Quỷ ai oán vang vọng, tràn ngập nơi cửa phủ linh thiêng…

Thật là,

Người quân tử chống lại Cửu Giang

Trảm đầu thần sông giải nguy nan

Nay nghiệp báo đến đau vô hạn

Hơi thở lay lắt chút sức tàn

Họa vô đơn chí sầu Quỷ khóc

Tiên nhân thương cảm nuốt lệ tràn

Kiếp người Huyền Nhân đều thảm khốc

Cả đời bi lụy chẳng được an.

Bạn đang đọc Tựa Độc Giang sáng tác bởi espgtrong
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Kanolin
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 13

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.