Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Độc Giang

Tiểu thuyết gốc · 2002 chữ

- Khách quý mới được trụ trì mời cho ngồi vào ghế này đấy.

Đứa bé cười đáp:

- Vì sao lại như thế?

Thầy Nhất Quang nói:

- Đây là cái ghế đá gắn với nhiều tích trong chùa này, năm xưa Thầy Đại Trí là Thầy tôi cùng với Thầy Huyền n, là Tiên Sinh Bát Tổ của Vu Sơn từng ngồi ở ghế này mà uống trà hàn huyên, từ ngày Bát Tổ Huyền n mất đi, Thầy tôi mắc bệnh chỉ ở trong phòng, có đi ra ngoài cũng không bao giờ ngồi lại vào cái ghế này thêm lần nào nữa. Cái ghế này cũng là nơi ngồi mỗi buổi chiều để trò chuyện của hai người đệ tử rất nổi tiếng trong giáo hội, được xem là truyền nhân của hai Thầy ấy, đó là Diệu Thiện Tiên Sinh và Diệu m Tiên Sinh.

Đứa bé nói:

- Cửu Tổ Huyền Vi nghe nói có thời gian là đệ tử phật gia tu tập tại chùa này, có phải đó là vị Diệu m Tiên Sinh nọ.

Thầy Nhất Quang cười đáp:

- Chính vậy, Diệu m là pháp danh của Cửu Tổ Vu Sơn khi tu ở đây, thấm thoắt đã sáu năm trôi qua mà cứ ngỡ như ngày hôm qua, giờ ghế vẫn còn đây mà người ở đâu chẳng rõ nữa, từ ngày Diệu m mất, Diệu Thiện cũng không bao giờ ngồi lại vào cái ghế này.

Đứa bé nghe như thế lặng thinh không nói gì, rồi cùng Thầy ngồi xuống ghế. Ngồi xuống rồi nói:

- Tôi thấy lạnh cả người, cái ghế này thực có pháp lực chăng?

Thầy đáp:

- Chẳng phải thế đâu, hãy nhìn xem kia kìa…

Nói đoạn chỉ tay về trước mặt, đứa bé nhìn theo hướng tay Thầy chỉ, thì ra đối diện ngay với ghế là một tượng Quan m Bồ Tát tạc trắng trông đẹp kì lạ tới vô cùng. Thầy nói:

- Cái ghế này bắc ở đây bởi lẽ có những vong hồn chưa siêu sinh, hoặc Quỷ Thần các nơi không vào được sâu trong chùa, chỉ dừng lại ở cổng thì các Thầy sẽ ra đây mà tiếp, có Bồ Tát trông dõi theo. Đây chính là nơi để các Thầy chùa này trò chuyện với những kẻ chẳng phải là người.

Đứa bé nói:

- Thì ra là vậy, tôi biết rồi, cảm ơn Thầy đã chỉ bảo.

Thầy Nhất Quang bấy giờ nói:

- Phương Linh thực nòi kì diệu nhất trong Quỷ Thần, có phép Bức Khí mạnh tới nỗi tùy ý đi lại vào chùa, thậm chí còn ngồi tụng kinh cùng với chúng sư tăng, phép lực thật cao chẳng thể đo lường được.

Đứa bé nói:

- Tạ Thầy quá khen.

Bấy giờ Thầy mới hỏi:

- Ảnh Dục đã từng tới đây dặn dò, tôi đã làm theo lời mà triệu ngay Diệu Thiện về chùa, xin hỏi quý Thần Linh ở sông còn điều chi sai khiến chăng?

Hóa ra đứa bé gái ấy pháp hiệu là Ảnh Dục, là một trong các tướng Phương Linh của sông Kim Giang, nhận lệnh đi tới chùa Thanh Trúc để đưa tin với trụ trì Nhất Quang dạo nọ, bấy giờ đứa bé trả lời:

- Phải, tôi nhận lệnh Thủy Thần tới đây nhờ ngài việc đó, nhưng sau khi xong việc tôi vẫn chưa đi ngay mà luôn quanh quẩn ở quanh đây, nòi Phương Linh tuy mạnh mẽ tất cả mắt pháp trên đời đều không nhìn ra được hành tung, nhưng lại tùy vào đặc thù, chẳng thể tranh đấu so tài cùng với các Huyền Linh khác giống như nòi Quỷ Thần, Chiến Tướng, Anh Linh… Chúng tôi chỉ có thể đi theo dõi như thế thôi… Cũng may Thầy vẫn nhớ ra tôi mà tiếp đón thế này.

Thầy lại hỏi lại:

- Thế lần này Ảnh Dục lại vào chùa có việc gì chăng?

Ảnh Dục đáp:

- Thưa Thầy, dạo nọ Diệu Thiện Tiên Sinh của quý chùa vì lo việc bao đồng mà gây hấn với Kim Giang, bắt mất bản mệnh Phong Sa Đà của sông tôi, Thủy Thần Quy Ô lấy làm giận vì việc đó, nhưng có chư tướng can ngăn, lại thêm oai danh của quý chùa nên Thầy lệnh tôi tới truyền cho triệu Tiên Sinh ấy về lại chùa, lẽ ra việc đó đã yên nhưng lại chưa dừng lại, hiện nay Kim Giang và Sơn Trang đang có việc tranh đấu sống còn, do Cô Linh của phủ ấy đã giết chết Thủy Sa Đà, khiến cho tất cả các mệnh của Sa Đà đều đã mất, thần đã chính thức ra đi rồi. Nay Thủy Thần tôi lấy làm giận vì điều ấy lắm, quyết lấy mạng cho được cô ta.

Nhất Quang hỏi:

- Đó là việc trong tứ phủ, liên quan gì tới bổn tự mà cho Ảnh Dục tới đây?

Ảnh Dục nói:

- Ấy là bởi lẽ việc xung đột bắt nguồn từ Diệu Thiện Tiên Sinh, tuy Tiên Sinh ấy đã về chùa rồi, nhưng nay phủ Sơn Trang và chùa Thanh Trúc cũng như giáo hội có mối quan hệ thân mật, Cô Linh Sơn Trang và Diệu Thiện Tiên Sinh tình lại giống anh em, chẳng lấy làm lạ khi trong lúc nguy khốn cô ta lại tới đây cậy nhờ, Diệu Thiện Tiên Sinh là người nhân đức nên có lẽ sẽ giúp. Lần trước Kim Giang đã bỏ qua, nếu lần này Diệu Thiện lại giúp nữa, làm cản trở việc của sông tôi, thì tôi e rằng chẳng thể nể mặt quý chùa được nữa, nên lần này tôi nhận lệnh Thủy Thần tới để nhờ cậy sư trụ trì lo liệu, cốt sao Diệu Thiện và các Thầy trong Thanh Trúc đừng tham gia vào việc trong nội bộ tứ phủ nữa, thì chúng tôi lấy làm cảm kích lắm, và quý chùa cũng tránh được việc tranh đấu không cần thiết.

Nhât Quang nghe thế liền hiểu ra ngay…

Sông Kim Giang đã quyết chiến với phủ Sơn Trang, chúng chẳng muốn cho Diệu Thiện dính vào nên tới đây mà rào trước, bấy giờ Thầy trả lời:

- Em tôi sức khỏe yếu đuối, tôi đã lệnh cho các sư thúc mang nó về đây tĩnh dưỡng, há có lý nào tôi lại để nó ra đi tham gia vào việc đó nữa? Xin cứ về báo lại với Thủy Thần chớ có lo gì, nhà chùa cũng không hay tham gia vào các việc nhà người khác.

Ảnh Dục đứng dậy nói:

- Vậy cảm ơn trụ trì lắm, xin trụ trì cân nhắc thiệt hại mà lo liệu cho giúp, nay tôi chẳng thể hầu chuyện với trụ trì được lâu, giờ tôi phải về sông Kim Giang để báo tin và nhận lệnh, hẹn trụ trì khi khác tôi lại tới vấn an.

Nhất Quang cũng đứng lên nắm lấy tay nói:

- Vậy thứ bần tăng không tiễn nữa.

Đứa bé gái xá chào Thầy, đoạn quay bước đi ra ngoài cổng, khi đi ngang qua tượng Bồ Tát Quan m, đứa bé khấu đầu chào, bái vọng ba cái rồi bước đi thẳng.

Bấy giờ khách vừa đi khỏi, có ngay hai sư bước lại, cúi lạy trụ trì rồi nói:

- Dạ thưa sư phụ, cho hỏi khách lạ đó là ai? Chúng con thấy điều lạ nên nãy giờ thầm để ý để có gì ứng biến.

Thầy Nhất Quang trả lời:

- Các ngươi cũng nhanh trí đó, ta có lời khen, nhưng việc này ta lo liệu được. Các ngươi hãy nhớ kĩ lấy mặt nó, đó chẳng phải là người đâu mà là Phương Linh từ sông Kim Giang Tô Lịch tới đây, sau này nó cứ vào chùa thì báo cho ta ngay, nếu ta không có ở chùa thì tìm cách đuổi khéo đi, không được cho lai vãng trong chùa và ở khu Địa Thanh Giới*. Tình hình Diệu Thiện sao rồi?

(*Địa Thanh Giới: khu mồ Phật tử, nơi đó có mộ của Thanh Trúc Kinh Tâm.)

Sư trẻ đáp:

- Dạ thưa Thầy, Tiên Sinh đã đỡ mắt nhiều rồi, cứ một hai đòi đi, chúng con đều phải nói có lệnh của Thầy thì Tiên Sinh mới không làm khó dễ.

Nhất Quang nói:

- Các ngươi giám sát cho chặt chẽ, trong thời gian tới không được để hắn rời khỏi chùa khi chưa có lệnh của ta. Nếu hắn bước ra khỏi đây sẽ gặp nguy hiểm, hắn mà có mệnh hệ gì chớ trách các ngươi không còn nơi chốn mà tu hành. Đi kiểm tra ngay đi.

Hai sư nghe xong sợ tái cả mặt, vội vàng cúi chào rồi lủi đi rất gấp.

Bấy giờ còn mình Nhất Quang, đoạn Thầy đăm chiêu suy nghĩ lắm, hồi lâu thì thở dài, bước lại nơi tượng Quan m, chắp tay mà khấn:

- Cầu xin Bồ Tát phù hộ cho phủ Sơn Trang được bình an, cầu xin cho Diệu Thiện được bình an, nam mô quan thế âm Bồ Tát.

Lại nói tới Lệ, ngay sau khi từ biệt phủ Sơn Trang và Hạ xong thì ra thẳng ga tàu, xong đoạn gọi điện cho bác sĩ Hiền và những người ở công ty để bàn giao, dặn dò hết các công việc rồi gọi cho ông Thắng cá để nhờ bố trí người tới lo việc của Long. Bấy giờ có nhân viên tới, là một cô gái trẻ làm nghề giúp việc, theo lệnh của ông Thắng đến, Lệ giao Long cho cô ta, căn dặn:

- Đưa nó về quê an toàn cho tôi, ở cùng với nó ít ngày, tôi đi lo công việc sẽ về sau, nếu nó có biểu hiện gì lạ báo ngay cho tôi hoặc chú Thắng.

Cô gái rụt rè nói:

- Dạ chị cứ yên tâm, ông chủ đã dặn kĩ là anh chị là người nhà của ông rồi ạ, xin chị chớ lo gì.

Lệ nghe thế mới yên tâm, mua vé tàu cho Long và người giúp việc đi về nhà mình ở quê, còn cô mua vé đi tới thẳng tỉnh Nam Thuận để gặp Diệu Thiện…

Chùa Thanh Trúc rât nổi tiếng ở tỉnh này nên chẳng khó và mất nhiều thời gian để Lệ tìm được, bấy giờ đi hơn một ngày thì đã tới cổng chùa, Lệ vào trong cũng vừa lúc buổi tụng kinh xong, Lệ tiến lại hỏi một nhà sư trẻ đang dọn mõ:

- Kính bạch Thầy, xin cho hỏi Diệu Thiện Tiên Sinh ở đâu?

Người sư ban đầu chẳng chú ý lắm, chỉ nghĩ Phật tử hỏi việc thông thường, nhưng vừa nghe nhắc tới Diệu Thiện, đã vội vã nhìn lại Lệ, đoạn hỏi:

- Thí chủ tìm Tiên Sinh có việc gì?

Lệ nhớ lại lời Diệu Thiện căn dặn trước khi ra đi, rằng nếu tìm được Diệu m phải tới báo ngay cho anh, nhưng tuyệt đối không được nói với ai khác ngoài anh, bởi lẽ Diệu m khi còn ở chùa vốn không được lòng chúng tăng nên nếu có người khác biết sợ là bất lợi, do đó mà Lệ chẳng nói việc ra, đoạn nghĩ thầm trong lòng, nếu nói là người quen sợ người ta nghĩ là nhận vơ thì đến tết cũng chẳng gặp được, nói rõ chức sắc ra có khi dễ gặp hơn, đoạn nói:

- Tôi là người đến từ phủ Sơn Trang ở Hà Nội, tôi tới tìm Tiên Sinh có việc hệ trọng, xin vào báo ngay cho.

Nhà sư trẻ pháp danh là Tuệ Sơn, nghe thế thì vội sai một sư đệ mời khách ra nhà khách nghỉ chờ, còn mình thì vội đi báo tin, nhưng không báo tin tới chỗ Diệu Thiện Tiên Sinh, mà đi thẳng một mạch tới phòng trụ trì Nhất Quang.

Bạn đang đọc Tựa Độc Giang sáng tác bởi espgtrong
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Kanolin
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.