Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Độc Giang

Tiểu thuyết gốc · 1991 chữ

Lại nói bấy giờ ngay nơi cửa phủ Sơn Trang, chợt có mây ngũ sắc bay lượn, nơi cửa phủ bỗng sáng rực rỡ cả lên, có hạt mưa nhẹ rơi, thời tiết có sự biến đổi ảo diệu, tất cả những người dân hiếu kì trông xem đám tang của nhà Thánh đều nhận ra sự kì lạ trên không trung, người ta xì xào với nhau:

- Nhà Thánh đến đón Cô Linh đi đó…

Thế nhưng không phải nhà Thánh đến đón Cô Linh đi, mà là nhà Thánh mang Cô về lại.

Bấy giờ Ngọc Mẫu hạ mây bước xuống nơi cổng phủ, hai con nghê và Cô Đôi cùng khấu đầu hành lễ với Mẫu, Mẫu toan bước vào trong chợt đứng khựng lại ngay ở trước cửa phủ…

Mẫu đăm chiêu, rồi thoáng có một giọt lệ dài lăn rơi trên má Mẫu, Mẫu Thủy đã nhìn thấy điều gì mà lại có cảm xúc lạ kì đến thế kia?

Mẫu đã nhìn thấy một tấm bài vị màu đen, trên ghi chữ “Thiên phu nhân - Thanh Trúc Kinh Tâm.”

Các Hàng Quan và Cô Cậu bấy giờ đều tới đứng sát sau lưng Mẫu, Mẫu bước lại nơi tấm bài vị, đoạn mở Huệ Nhãn của Thánh ra mà xem, thấy Linh Khí trong bài vị bốc ra ngùn ngụt, Mẫu nói:

- Xin hỏi Thiên phu nhân có trong bài vị phải không? Mời bước ra đây.

Bấy giờ nơi bài vị khẽ động cựa, rồi từ trong bài vị xuất ra một bóng hình người nữ mặc đồ trắng, tóc dài đen ngang hông, đầu cài trâm ngọc, đẹp tới lạ kì, chính là Thiên phu nhân Kinh Tâm, Kinh Tâm trông thấy Hàng Quan tòa và các thị nữ nhà Thánh cùng đứng sau một người đẹp, cho là thân phận người đó chẳng phải thường, mới bẽn lẽn mà hỏi:

- Xin hỏi ai gọi tên tôi thế?

Bấy giờ Chầu Bà Mạn Đà La bước lên nói:

- Đây là Mẫu của Thủy phủ, ngươi còn không mau hành lễ đi?

Kinh Tâm nghe như thế thất kinh, đoạn vội quỳ xuống, khấu đầu mà tạ, nói:

- Thưa Mẫu thứ cho chẳng biết.

Ngọc Mẫu đứng lặng người nhìn Thiên phu nhân, đoạn làm hành động kì lạ, bước lại mà đỡ phu nhân đứng dậy, rồi ân cần nói:

- Phu nhân chẳng nhận ra em rồi…

Bấy giờ tất cả người và Thần Linh của Thủy phủ đều kinh ngạc vô cùng, Kinh Tâm cũng nheo mắt nhìn kĩ, nhưng nhìn mãi chẳng nhận ra được người.

Ngọc Mẫu nói:

- Mời phu nhân vào đây, gặp được người này, phu nhân sẽ biết thôi.

Nói đoạn nắm lấy tay Kinh Tâm dắt vào trong phủ, các Quan Tòa, Quan Hoàng, các Cô Cậu đều lấy làm lạ nhưng biết tính Mẫu rất nóng, chẳng ai dám hỏi han câu gì, chỉ lục tục kéo nhau mà đi theo Mẫu vào trong.

Kinh Tâm cũng chẳng hiểu gì, thấy Mẫu ân cần như thế lấy làm ngại, cứ ra điều khúm núm nhưng Mẫu vẫn một mực ân cần, cuối cùng đành theo người bước vào trong, ngay khi đi qua cổng phủ, các Cô Cậu phủ Thượng Ngàn đang bay lượn trên sân nhận ra Ngọc Mẫu ngay, đều cúi đầu lạy Mẫu, rồi dạt sang hai bên cho Mẫu vào trong.

Cô Đôi Thượng Ngàn nói:

- Thưa Mẫu, Nguyệt Mẫu đang bước vào nhập trì từ đêm qua, đã chờ Mẫu cả sáng nay đấy ạ…

Mẫu không nói gì, liền bước nhanh vào trong phủ…

Bấy giờ vừa bước vào phủ, các vị Quan Hoàng bên trong thấy Ngọc Mẫu, cùng quỳ xuống đảnh lễ, Kinh Tâm và Ngọc Mẫu đều nhìn thấy hương đường Cô Linh, phía sau có mờ thoáng một nhân ảnh huyền ảo trong làn khói xanh nhưng vì Mẫu đang nhập trì, đều không nhìn ra được, đoạn Ngọc Mẫu gọi to:

- Chị dâu xem có ai tới này!

Đoạn hương thơm tỏa ra ngào ngạt khắp căn phòng, hình ảnh mờ nhạt phía sau hương đường dần tụ lại, rồi có giọng nói vọng ra:

- Ta tưởng em không tới.

Thế rồi từ nơi bài vị đàng sau hương đường, có một người con gái rất đẹp trong tà áo xanh, đầu cài trâm, chân đi hài xanh bước xuống dưới chính điện, đó chính là Nguyệt Mẫu phủ Thượng Ngàn.

Nhưng chẳng hiểu sao Mẫu tự nhiên đứng lặng như trời trồng ngay giữa chính điện, đôi mắt nhìn chăm chăm bất động. Các quan đều nhìn theo thì thấy Mẫu cùng đang nhìn vào Kinh Tâm.

Ngay khi thấy Mẫu, Kinh Tâm cũng lặng người chẳng nói được gì, rồi bất chợt hai hàng lệ đổ dài, Kinh Tâm quỳ gục ngay xuống dưới sàn điện mà khóc.

Nguyệt Mẫu bước lại, hai vị Mẫu mỗi người nắm lấy một bên tay Kinh Tâm, cùng nói:

- Mời phu nhân ngồi lên ghế thượng tọa, cho chúng em lạy rồi sẽ thưa…

Kinh Tâm nghẹn ngào hồi lâu, lại quỳ phục xuống, mãi mới thốt ra được lời:

- Tiện nữ chẳng dám…

Hai Mẫu lại ân cần dìu cho đứng lên, rồi cùng đưa lên ghế thượng tọa phía sau hương án. Các Quan Hoàng, các Chầu, Cô Cậu thấy thế đều kinh ngạc chẳng hiểu điều gì, bấy giờ Nguyệt Mẫu mới nói:

- Các ngươi đều chẳng biết vị này là ai phải không? Đây là chủ nhân của ta và em Ngọc, các ngươi hãy cùng nghe ta nói câu chuyện kể…

Lại nói vào thời nhà Trần, cách đây khoảng gần tám trăm năm về trước, ở nước Đại Lý phía Bắc nước Đại Việt, nay thuộc Trung Hoa, có một người con gái họ Thanh Trúc, tên Kinh Tâm, lấy chồng họ Thiên theo nghiệp binh gia, người chồng làm tướng Nguyên Nhung giữ gìn quốc gia xã tắc, chinh chiến đã nhiều, quyền uy vang dội, người đó họ Thiên, tên Minh, được giữ chức Hầu, hiệu là Võ Viễn Hầu, người này lập ra Thiên Gia môn, tự mình làm gia chủ, gọi là Thiên Gia, chiêu tập các người giỏi dùng binh và giỏi dùng huyền môn cả nước về dùng.

Bấy giờ rơi vào binh biến, Thiên Minh tướng quân bị trúng kế gian của kẻ nịnh thần, phải tự quyên mình nơi biển lửa, Thiên Gia chủ chết rồi, người của Thiên Gia đều bị tàn sát, chỉ có số ít người trốn chạy được, vợ Thiên tướng quân là Kinh Tâm lên làm thay, vẫn giữ hiệu là Thiên Gia, trở thành gia chủ, cũng theo thời thế mà bỏ trốn sang nước Nam.

Bấy giờ ở trời Nam, Thiên phu nhân thu nạp một con hồ ly, họ Ngũ, tên Thu Nguyệt theo hầu, về sau lại nhận thêm một hồn Anh Linh họ Lưu, tên Ngọc theo hầu, sau này phu nhân mất đi, hai người nữ hầu của Thiên gia về sau lại đều được phong Thánh Mẫu, chính là Ngọc Mẫu giữ phủ thoải và Nguyệt Mẫu giữ phủ Thượng Ngàn của tứ phủ, vậy khi còn sinh thời, họ ở ngôi chủ tớ.

Bấy giờ chuyện kể vừa xong, các Quan Hầu đều hiểu ra, cùng lạy ta cả ba vị.

Kinh Tâm nhìn Ngọc Mẫu hỏi:

- Khi xưa Mẫu chỉ là đứa trẻ con, cớ sao nay dung mạo khác thế, thực tôi chẳng nhìn ra.

Mẫu cười nói:

- Em tu theo đạo Tiên Thánh nên Đổi Diện*, từ Anh Linh lên làm Phương Linh, sau đó nhập vào hàng Thánh, làm tới chức Mẫu.

(*Đổi Diện: hiện tượng người hành giả theo hầu đạo Thánh tứ phủ thay đổi dung mạo khi tu theo lâu năm, ở các Tân Đồng và Thanh Đồng theo hầu tứ phủ có tâm đức và căn quả cũng có hiện tượng thay đổi hình tướng này, đa phần đều đẹp lên, chỉ có số ít bị xấu, già đi.)

Kinh Tâm hỏi:

- Ta bị trấn yểm giam cầm dưới lăng mộ suốt mấy trăm năm qua, không biết chuyện nơi nhân thế, xin hỏi các Mẫu Hậu Ca* giờ đang ở đâu?

(*Hậu Ca: người này họ Nguyễn, tên Tử Hậu, là tướng của Thiên Gia, Nguyễn Tử Hậu có công lớn cho quốc gia, đối với Nguyệt Mẫu thuở còn tại thế, Tử Hậu có công thâu nhận, dạy dỗ, cùng nhau tác chiến, do đó mà thân tình. Đối với Ngọc Mẫu lúc bấy giờ vào thời của Tử Hậu chưa trở thành Mẫu, còn làm công chúa, Tử Hậu có công tha mạng, do đó Ngọc Mẫu luôn khắc ghi.)

Song Mẫu cùng đáp:

- Thưa phu nhân, Tử Hậu tướng quân được phong làm thượng đẳng thần, được thờ cúng nhiều nơi, chính điện nằm ở phương Nam.

Kinh Tâm gật đầu, lại hỏi:

- Xin hỏi còn Trần Cao Vân* giờ đang ở đâu?

(*Trần Cao Vân: danh tướng nhà Trần được phong hầu nhưng không nhận, người này năm xưa cũng làm tướng của Thiên Gia, cưới Nguyệt Mẫu làm vợ, đối với Ngọc Mẫu người này kết giao làm anh em, do vậy mà Ngọc Mẫu gọi Nguyệt Mẫu là chị hai, năm xưa Trần Cao Vân đi theo Kinh Tâm, bắt được Ngọc Mẫu lúc bấy giờ là công chúa của sông Mã Thượng, đem dâng cho Kinh Tâm, phu nhân thu dùng, rồi thả về lại sông Mã Thượng cho làm Thượng Thần, bởi vậy mà Ngọc Mẫu có ơn sâu.)

Song Mẫu lại cùng đáp:

- Trần Cao Vân nay cũng được phong Thượng Đẳng Thần, đền thờ lập ở Tế Giang, nay đã về cõi trời sắc giới tu tập.

Kinh Tâm nghe xong thì cười gật đầu, đoạn chợt nhiên thở dài, nước mắt lại tuôn rơi.

Ngọc Mẫu hỏi:

- Ngày đoàn viên chủ tôi tương ngộ, cớ sao phu nhân cứ khóc mãi thế.

Kinh Tâm bạch rằng:

- Chẳng dám giấu gì các Mẫu, người của Thiên Gia, người Nam thì đều là anh hùng chốn lửa binh, hào kiệt đương thời, chết đi đều được phong Thần Thánh, được nhân gian thờ cúng, người nữ thì đều thục dung đầy đủ, là nữ kiệt trong gầm trời, chết đi được phong hàng Mẫu, nhân dân xưng tụng đời đời, ấy vậy mà tôi đây, thân làm gia chủ Thiên Gia, giờ đây chỉ còn mảnh hồn tàn, không danh chẳng phận, chẳng thể làm chủ được mình, vì tự thương cảm cho bản thân mà tôi khóc đấy thôi.

Cả hai Mẫu nghe thế đều bùi ngùi cảm động lắm, họ cũng đều có mắt nhà Thánh, đều đã nhìn thấy được hồn phách Kinh Tâm chẳng còn được vẹn nguyên từ lâu, có lẽ đã bị hoại đi qua năm tháng trấn yểm ròng rã.

Nguyệt Mẫu nói:

- Nếu phu nhân không chê thì xin về phủ Thượng Ngàn cùng em.

Kinh Tâm nói:

- Cảm kích Mẫu đã đoái thương tới ân tình xưa, nhưng tôi không thể đi được. Nay tôi đã có chốn đi về, tiện đây xin hai Mẫu gặp một người, người đó là chồng tôi tái sinh, về danh là chủ nhân cũ của hai vị Mẫu.

Nói đoạn Kinh Tâm chớp mắt một cái.

Lại nói Diệu Thiện bấy giờ vẫn đang khóc cạnh thi hài của Cửu Tổ, chợt thấy mắt trái nhói đau giật giật, đây là điềm đã được quy ước, liền biết là Thiên phu nhân đang gọi, Diệu Thiện vội đứng dậy đi trở ra khỏi phòng, Chân Như cũng vội vã đi theo.

Bấy giờ hai người đều đi ra ngoài gian chính điện, cả hai đều nhìn thấy hai vị Mẫu ngay, vậy là đều nhất loạt quỳ xuống mà đảnh lễ.

Bạn đang đọc Tựa Độc Giang sáng tác bởi espgtrong
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Kanolin
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 14

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.