Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Huyễn Thú Kỵ Sĩ (1)

Phiên bản Dịch · 1174 chữ

Trước khi vị vua lính đánh thuê huyền thoại ra đời, kiếm sĩ ở trong quân đội luôn là một binh chủng cấp thấp, rất ít khi xuất hiện và không bao giờ trực tiếp chiến đấu trên chiến trường. Thường chỉ xuất hiện dưới danh nghĩa cận vệ của tướng lĩnh.

Nhưng dưới ánh hào quang chói lọi của Ngải Mễ các hạ, ngày càng có nhiều tướng lĩnh chỉ huy và lính đánh thuê bắt đầu sử dụng song thủ kiếm, binh chủng song thủ kiếm sĩ cuối cùng cũng phát triển một cách có hệ thống. Và trong quân đội chính quy, cũng xuất hiện 4 loại binh chủng mới:

Một binh chủng đại kiếm sĩ có khả năng đột phá ở các vùng đồng bằng tương đương như các chiến phủ chiến sĩ. (chiến phủ = rìu chiến, búa chiến)

Binh chủng song thủ kiếm sĩ, có thể chiến đấu trong mọi hoàn cảnh, mai phục, đột kích bất ngờ.

Và cơn ác mộng của các tướng lĩnh chỉ huy chiến trường đối phương, phát triển từ binh chủng song thủ kiếm sĩ, được mệnh danh "bóng ma chiến trường" - Ưng cuồng đại kiếm sĩ.

Cuối cùng là một binh chủng kiếm sĩ đặc biệt do chính vua lính đánh thuê truyền dạy, trở thành lực lượng nồng cốt tấn công và phòng thủ tầm xa của các nước.

Trích từ "Kiếm sĩ phổ cập giáo trình", nhà khoa học vũ khí hiện đại Trì Nhất Tử biên soạn

Lịch Hồng Nguyệt, mùa xuân năm 195, ở cuối phía Nam có một thôn nhỏ tên là Hải Khắc gần cửa sông Noãn Thủy trên lục địa Băng Tuyết, có một sân nhà nhỏ cũ nát. Sân nhà tuy cũ nhưng ngôi nhà được làm bằng gỗ còn rất mới. Trong sân chất đầy gỗ cao như một ngọn núi nhỏ.

"Cạch... Cạch..........."

Giữa đống củi vang lên tiếng hô nhịp nhàng của một cậu bé chưa thành niên, nếu tiến vào xem mọi người sẽ thấy một cậu ta đang bổ củi.

Nhân loại quả quả thực là một chủng tộc buồn cười. Sống ở thành thị ấm áp, ăn uống dinh dưỡng tốt nhất, nhưng chưa chắc đã có sức khoẻ tốt. Cậu bé trước mặt là một ví dụ điển hình, bị một quý tộc đế quốc lai lịch bất minh là chú Trì hành hạ suốt ba năm, cậu chưa hề được ăn bất kì thực phẩm bổ dưỡng nào, nhưng mỗi khi huy động cánh tay thì các cơ bắp ẩn hiện dưới làn da đầy sức sống.

Đầu mùa xuân ở sông Noãn Thủy rất lạnh, ở nơi này chỉ vào giữa mùa hè mới có thể thấy một chút màu xanh ở vùng phía Bắc của lục địa Ngải Mễ Nặc Nhĩ. Vào mùa xuân, người bình thường luôn mặc y phục làm bằng da thú tuyết dày từ đầu đến chân, nhưng đứa trẻ khoảng 10 tuổi này trên thân chỉ có mỗi chiếc khố, mồ hôi rịn ra từ trán và thân thể toát ra nhanh chóng đóng thành băng, sương lạnh từ người cậu bé bốc lên.

Nhổ một bãi nước miếng vào lòng bàn tay đầy vết chai sạn, lấy chiếc rìu vừa đặt ở một bên, bổ từ trên xuống dưới, khúc gỗ cao 30 cm, đường kính nửa mét trước mặt đã bị chẻ thành hai nửa, tiếp đó cậu ta dùng day phay ở trên mặt đất chặt củi thành các mảnh vừa ý.

Cái... cậu... ta... dùng... là... đao phay?

Ngay cả người đốn củi khoẻ mạnh nhất của lục địa Băng Tuyết khi đối mặt với gỗ cứng của rừng là kim nếu muốn bổ dễ dàng thì cũng phải cần có một chiếc rìu. Nếu như dùng đao hay rựa, chỉ sợ vừa bổ xuống thân đao đã bị thanh củi kẹp chặt lại không thể tách thanh củi ra, ít nhất cũng phải 5-6 nhát bổ nữa mới xong, mà lưỡi dao cũng bị hỏng rất nhanh.

Dùng đao phay thay cho rìu thì bao nhiêu sức cho đủ?

"Con trai, lại đây nào." Tiếng nói từ trong nhà vọng ra.

"Vâng, chú Trì, con đến đây." Ngải Mễ nhanh chóng thu dọn đống củi lại rồi bước vào căn nhà gỗ mới xây từ mùa hè năm ngoái.

"Từ hôm nay con cần học cách sử dụng vũ khí, buổi chiều không cần bổ củi nữa, dân trong thôn cũng không dùng hết chỗ đấy. Từ giờ mỗi buổi chiều dành ra nửa buổi làm giờ học vũ khí." Hiếm khi thấy Trì Hàn Phong nói chuyện nghiêm túc như lần này.

"Con thích loại vũ khí gì nào? Chú khuyên con nên sử dụng kết hợp giữa thương kỵ sĩ kiếm dài, chú thấy con thích hợp với chúng. Sau này nhất định sẽ thành vũ khí yêu thích của con." Không cần biết Ngải Mễ thích gì, Trì Hàn Phong từ đầu đã mạnh mẽ đề cử cho cậu bé.

"Con xem, những đứa trẻ cùng tuổi không ai cao bằng con, nhưng con cũng không cao bằng người sống trên núi, do đó song thủ cự phủ hẳn không phù hợp với con. Theo ta thấy con cũng không thích trở thành cung tiễn thủ chỉ biết bắn lén kiếm cơm. Một thanh đao kết hợp với khiên chắn thì lực sát thương quá thấp, chỉ phù hợp với người không có khí lực. Còn chuỳ, loại vũ khí này ngày càng ít người sử dụng, sớm đã tuyệt tích. Há… không phải con định nói với chú con định học trường thương chứ? Trường thương chỉ có quân đội mới sử dụng, chỉ dùng để chống lại kỵ binh, còn lại thì vô dụng." Trì Hàn Phong vừa thao thao bất tuyệt vừa xem biểu tình của Ngải Mễ, hi vọng có thể dụ thằng bé theo ý mình.

"Con muốn giống như cha của con, học song thủ đại kiếm." Đối diện với người chú luôn thích nói nhảm này, đứa trẻ mới lên 10 tuổi Ngải Mễ càng ngày càng chán nản, cuối cùng chỉ còn cách dùng biểu tình thay cho lời nói, thường thì điều này có nghĩa là nó sẽ không thay đổi chủ ý.

"Quả nhiên là cha nào con nấy, có cá tính, chú rất thích đó." Chú Trì vừa cười vừa xoa đầu nó.

Rồi đột nhiên vẹo má nó, bày mặt hung ác nói: "Không được, lần này chú đã quyết rồi, con sẽ cùng với chú học thương kỹ sĩ, chú sẽ bồi dưỡng con thành một kỵ sĩ của đế quốc giống ta. Song thủ đại kiếm có gì hay chứ? Trong quân đội đó là binh chủng cấp thấp nhất, con xem một kỹ sĩ chính tông, tay cầm kiếm phối hợp với khiên chắn. Còn trên chiến trường, dùng thương kỹ sĩ và khiên bảo hộ chính là lực lượng nồng cốt trong chiến tranh."

Bạn đang đọc Dong Binh Thiên Hạ của Thuyết Bất Đắc Đại Sư
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hatderangduong
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.