Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 9

Tiểu thuyết gốc · 1547 chữ

Trước đó, khi chàng trai kia vừa chạm đến mặt nước, chẳng biết đây là biệt tài hay thiên bẩm nữa mà chẳng mấy chốc, cậu ta đã lặn đến tàu chiến của Hoàng Sư như tên lửa với tốc độ đáng kinh ngạc mặc dù trên vai vẫn đang vác sợi dây xích chẳng hề nhẹ một chút nào.

Chẳng mấy chốc, cậu ta đã tiếp cận được tàu chiến của Hoàng Sư một cách nhanh chóng. Sợi dây xích được quằng vào neo thuyền tàu chiến một cách nhanh chóng và cậu ta cũng lặng lẽ tiếp cận con tàu chiến của Hoàng Sư.

Trên tàu chiến lúc này có khoảng chục tên lính đang hâm hâm tiến về phía hòn đảo Ngư Phu để báo thù những gì mà bọn chúng đã phải trải qua nhiều ngày trước. Và với sự lặng lẽ của mình, đám lính phía ngoài nhanh chóng bị hạ mà chẳng gây ra bất cứ tiếng động nào.

Bây giờ chỉ còn tên lái tàu ở trong cabin mà thôi. Nhiệm vụ bây giờ là làm sao hạ gục hắn mà không để hăn phát hiện ra vì nếu như phát hiện có người đột nhập thì còi báo hiệu từ bên trong cabin sẽ được hắn khởi động và toàn bộ tàu chiến của Hoàng Sư sẽ chú ý.

Nhưng thứ mà chàng trai ấy phải đối mặt không phải chỉ là tên lính ấy mà còn là cánh cửa duy nhất dẫn vào cabin làm bằng sắt và chỉ có thể được mở ra từ bên trong. Súng đạn cũng chẳng thể xuyên qua cánh cửa ấy.

Lúc này, tàu chiến của Hoàng Sư đang dần dần tiếp cận gần đến đảo Ngư Phu và con tàu mà người dân trên đảo vừa mới sửa chữa xong, nếu không nhanh thì toàn bộ những người có mặt trên con tàu ấy sẽ bị đạn pháo của Hoàng Sư nhấn chìm.

Nhưng nhanh không có nghĩa là mạo hiểm, nhìn một lượt cánh cửa sắt khó xuyên thủng ấy, bằng chính sự bình tĩnh của mình, chàng trai ấy đã phát hiện ra, có một ổ khóa bằng vân tay, báo hiệu cho bên trong cabin mở cửa cho người từ bên ngoài vào.

Cậu ta nhanh chóng cải trang thành quân lính Hoàng Sư, khoác lên mình chiếc áo của đám lính đã bị hạ gục từ trước và dùng vân tay của một trong số những tên ấy chạm vào tay nắm cửa.

Ting,

Ngay khi ngón tay chạm vào tay nắm cửa, tiếng chuông báo hiệu vang lên, và quả đúng như những gì chàng trai ấy suy đoán, từ bên trong, tên lính trong cabin mở cửa cho người bên ngoài bước vào.

Bước vào bên trong, chàng trai có phần choáng ngợp trước sự hoành tráng của các thiết bị phía bên trong cabin và không chỉ một mà có đến tận ba tên đang vận hành chiếc tàu chiến này từ bên trong cabin.

Mọi chuyện giờ đây đã trở nên khó khăn hơn gấp bội khi mà mọi chuyện đã không còn năm trong kế hoạch ban đầu của anh. Nhưng bây giờ, đám lính đang có phần tập trung về hòn đảo Ngư Phu, đó dường như cũng là một lợi thế mà anh có thể tận dụng được để hạ một lúc ba tên mà không gây ra bất cứ tiến động nào.

“Các họng pháo chuẩn bị. Sẵn sàng đợi lệnh.”

Từ chiếc radio cỏ vè như là giọng nói của tên chỉ huy vang lên. Chẳng còn nhiều thời gian nữa trước khi hàng chục họng súng từ tàu chiến Hoàng Sư phóng thẳng đến hòn đảo Ngư Phu. Thời gian bây giờ không còn quá nhiều nữa, chàng trai ấy phải hành động mau thôi.

“Báo cáo chỉ huy, họng pháo số 3 mạn phải gặp vấn đề. Cần đợi mệnh lệnh.”

Để phân tán đám lính ấy, chắng còn cách nào, đành phải đánh lạc hướng bọn chúng và xé mỏng lực lượng của chúng. Và kế hoạch ban đầu thành công khi một trong ba tên nghe theo mệnh lệnh và rời khỏi cabin.

“Ngươi còn gì báo cáo nữa không? Nếu không thì mau chóng rời khỏi đây và trở lại vị trí chiến đấu ngay đi.”

Ngay khi vừa dứt câu, bên ngoài lập tức vang lên tiếng báo hiệu từ tên bước ra từ trước. Có vẻ như hắn ta đã phát hiện ra ở bên ngoài chỉ còn là những tên lính nằm rải rác khắp tàu,

“Ngươi mau mở cửa cho tên kia đi, chẳng hiểu điều gì mà lại hối hả như vậy.”

Một trong hai tên tiến đến cánh cửa sắt để mở cửa cho tên bên ngoài. Và chỉ cần chờ có vậy, chàng trai kia nhận ra tay là cơ hội của mình liền ra tay đánh gục tên kia, dùng thanh dao găm trong người hắn phóng thẳng về phía tên còn lại ngay khi hắn ta vừa phát hiện và bàn tay đang đặt lên còi báo hiệu.

Phòng cabin được khống chế nhanh chóng, và tên bên ngoài cũng nhanh chóng bị hạ ngay khi vừa bước vào bên trong và nhận ra rằng những tên bên trong cabin đều đã bị hạ gục.

Từ bây giờ, tàu chiến của Hoàng Sư đã nằm dưới sự khống chế của chàng trai ấy. Và tất cả từ bây giờ sẽ diễn ra như đúng kế hoạch được vạch ra trong đầu. Con tàu chiến ấy được điều khiển lùi vể phía sau, kéo căng sợi dây xích và tất nhiên là kéo con tàu bên trong đảo Ngư Phu ra khơi.

Tất nhiên, những chiến thuyến khác bắt đầu sự chú ý của mình về phía con tàu với sự kinh ngạc. Và điều đó còn được thể hiện ở trên bộ đàm và radio của con tàu khi mà hàng loạt những sự nghi ngờ, những tiếng quát tháo liên tục được vang lên về điều đang diễn ra đối với con tàu này.

Dĩ nhiên, chẳng có sự hồi âm nào ở đây cả. Và bây giờ, tất cả họng pháo đều được điều khiến hướng thẳng họng pháo về phía những chiếc chiến thuyến còn lại trước sự bất ngờ của tất cả.

“Tạm biệt.”

Từ bộ đàm của những chiếc chiến thuyền kia, vang lên giọng nói của chàng trai ấy và đó như lời chào đến chiến thuyền của Hoàng Sư vì ngay sau khi giọng nói ấy kết thúc thì hàng loạt pháo trên tàu nã pháo về tứ hướng. Chàng trai ấy cũng quá thông minh khi chọn đúng ngay con tàu với dàn hỏa lực mạnh nhất và nhiều nhất để khống chế.

Trước sự chứng kiến của những người dân đảo Ngư Phu, hàng chục tàu chiến của Hoàng Sư phát nổ mà chẳng có bất cứ sự phản kháng nào. Cùng với sự vui mừng và cả sự phấn khởi, con tàu mà họ sửa chữa ra khơi trong khi những con tàu chiến hai bên vẫn không ngừng phát nổ vì trúng đạn pháo.

“Thật là ngoạn mục, cậu ấy đã làm được rồi.”

Ai nấy đều hân hoan về những gì đang diễn ra trước mắt, và đây dường như có lẽ là lần đầu tiên cũng như là lần duy nhất bọn họ được trông thấy cảnh tượng ngoạn mục này.

Hàng chục tàu chiến của Hoàng Sư chìm trong biển lửa và chìm xuống vùng biển Châu Hoàng chỉ trong cái chớp mắt. Quân Hoàng Sư thi nhau nhảy xuống biển hòng thoát thân trước khi quá muộn.

Đi được một đoạn, con tàu chiến Hoàng Sư dừng lại nhưng cũng vừa đúng lúc con tàu của người dân đảo Ngư Phu khởi động được để tiếp tục cuộc hành trình của mình để đoàn tụ cùng với người thân của mình.

“Chúng ta tạm biệt ở đây. Mọi người trở về nhà an toàn nhé.”

“Thay mặt người dân đảo Ngư Phu cảm tạ ơn cứu mạng của cậu. Xin hỏi tên họ của cậu là gì?”

Hai còn tàu sát bên cạnh nhau, họ gửi lời chào nhau và cũng như là lời chào tạm biệt dành cho nhau vì kể từ giây phút này, họ đã là những người không cùng đường nữa rồi và chàng trai ấy sẽ lại tiếp tục cuộc hành trình của mình ngoài khơi biển Châu Hoàng.

“Mọi người mau rời khỏi đây đi, quân Hoàng Sư sẽ chưa buông tha mọi người đâu.”

“Cậu tên gì? Và chúng ta còn cơ hội gặp lại nhau hay không?”

Chàng trai ấy mỉm cười, vẫy tay chào những người “đồng hành” ở phía đối diện rồi quay lưng bước vào bên trong cabin của con tàu chiến. Cũng vừa là lúc mặt trời lặn xuống ở phía chân trời.

“Ta tên Lý Thanh.”

Chàng trai ấy quay lưng lại, đi về phía cabin, cái tên của chàng trai ấy vang lên cũng là lúc con tàu khởi động và dần dần biến mất cùng với mặt trời ở phía cuối đường chân trời.

Bạn đang đọc Dong Buồm Vượt Đại Dương sáng tác bởi huynhu1007
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi huynhu1007
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.