Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mơ hồ

Tiểu thuyết gốc · 2080 chữ

Tỉnh dậy ở giữa đống đổ nát của những toà nhà. Cơ thể hắn đau nhức bầm tím khi bị những tảng đá đè lên. Hắn mơ hồ cảnh giác nhìn xung quanh, hắn nhẩm thầm trong đầu:

“Hmm, không tìm thấy mối nguy hiểm nào cả.”

Sau đó một cơn đau đột ngột bùng lên sau cột sống lưng của hắn rồi bắt đầu lan tới đầu. Guahhhh. Hắn hét lên quần quại, một tay che lưng, một tay ôm đầu hắn cắn răng rồi co rúm lại thể hiện cơn đau kinh khủng đó

Sau một hồi thở hổn hển hắn bắt đầu đứng dậy với đôi chân run rẩy , ngước lên quan sát ,nhìn thấy cả bầu trời đỏ rực pha chút mây đen và những đốm sáng nhỏ li ti màu đỏ

Dù tâm trí hắn trống rỗng không một chút ký ức nào còn sót lại nhưng hắn biết chắc chắn một điều rằng đó không phải bầu trời mà hắn biết? Hay đã từng biết.

Ahh~ hắn rên rỉ, đầu hắn như muốn nổ tung, như thể hắn cố lục lọi một vài mảnh ký ức của hắn còn sót lại.

Vừa đi vừa quan sát, hắn gọi tên bất kỳ những gì mình nhìn thấy. Cây ,cây , nhà, gạch, gạch vỡi, đá, con người? CON NGƯỜI!!!

Cách đó khoảng ba mươi mét, một đoàn tầm mười người di chuyển lặng lẽ, cẩn thận núp dưới những ngôi nhà cao tầng bị biến dạng, uốn éo xen kẽ với cây cổ thụ màu xanh lục to lớn như thể đang nuốt chọn tòa nhà đó. Từ rễ cây đến đỉnh cũng phải cao đến một trăm tám mươi mét.

“Dừng lại,chúng ta sẽ nghỉ chân ở đây”.

Một tên đàn ông cao to nói lớn.

Bảy người đàn ông trong mười người họ mặc cùng một chiếc áo choàng màu nâu dính đầy đất cát và lá cây. Sau khi nghe hiệu lệnh hai tên trong số đó bắt đầu cởi ba lô sau lưng họ để dựng trại và nhóm lửa, ba tên trong số chúng chia làm ba góc xung quanh để canh gác, canh trừng sự nguy hiểm. Một tên dật mạnh sợi dây xích nối với ba cái còng sắt kẹp vào cổ của ba đứa trẻ,chiếc còng lạnh lẽo mùi sắt cứa qua cổ chúng khiến những đứa nhỏ kêu khé nên rồi rên rỉ. Có vẻ như bọn chúng là lũ buôn người.

‘’Này, cẩn thận! Chúng còn đắt hơn cái mạng ngươi đấy’’.Tên to con ngồi trong góc trừng mắt lên nó.

Nhìn vẻ mặt sợ sệt lúng túng của sáu tên còn lại cũng đủ hiểu tên này là thủ lĩnh phụ trách đoàn buôn người này.

‘’Ngài Mury, thực sự chỗ này an toàn chứ. Tôi không nghĩa nghỉ ngơi giữa trung tâm đại thế giới là một ý hay đâu?’’ Tên trông coi lô lệ hỏi.

‘’Hừm, nhìn tên khốn vô dụng nhà ngươi xem.” tên lùn đang nhóm lửa quay lại quát “Nếu nhà ngươi chạy nhanh thêm một chút nữa thì chúng ta đã không để chết mất một tên lô nệ rồi,ngươi còn chả biết một tên nô lệ đáng giá bao nhiêu tiền đâu nhỉ?.’’

‘’Thằng khốn ’’tên trông coi nói đầy đe doạ với con dao găm kè vào cổ khiến tên lùn hoảng sợ và giật mình.

‘’Mày nghĩ tao có thể bảo vệ bốn tên nhãi trước con quái vật đó hả?’’

‘’Đủ rồi’’ Mury quát.’’đêm nay chia nhau ra canh gác và nghỉ ngơi đi, nếu không đưa được đám lô nệ về được đến trại trước đêm mai cả lũ sẽ bị ngài Hely giết chết hết đấy.

Màn đêm buông xuống, ngoài một tên buôn nô lệ đang thức canh gác thì Sily. Một trong ba đứa trẻ nô lệ còn thức, cô lườm, quan sát mọi tên buôn nô lệ với ánh mắt căm hận nhưng vẫn không giấu được sự mệt mỏi trong đó.

’’Nếu tao tháo được sợi xích này ra,nếu tao thoát được ra, thì chúng mày một tên cũng không thể sống sót.’’Cô rủa thầm trong đầu,

Cô quan sát chợt để ý thấy tên canh gác mình ngủ ngà ngủ gật dưới rễ cây để lộ một phần cán của con dao găm dưới lớp áo choàng, cô chợt nở một nụ cười không mấy duyên dáng

‘’Con dao, cứa cổ , chìa khóa, chạy.’’ Kế hoạch hiện ra trong đầu cô chưa đến một giây khi cô thấy con dao đó.

Cô nhẹ nhàng dịch sát gần tên trông lô nệ, cố gắng không phát tiếng động đồng thời liếc mắt kiểm tra xem tên canh gác có để ý thấy mình không. Dù hai tay bị trói chặt sau lưng nhưng cô vẫn nhẹ nhàng tháo được con dao găm nhỏ chưa đến hai mươi centimet , nhưng có thể cứa đủ sâu để máu chảy ra, đủ dài để chạm đến tim của lũ buôn nô lệ. Đúng vậy, cô nghĩ đến việc cứa cổ chúng đầu tiên trước cả khi cởi được chiếc còng trên cổ mình dù chùm chìa khoá trên hông hắn cách con dao găm chưa đến một gang tay.

Nắm chặt con dao găm trên tay, cô liếc mắt nhìn tên canh gác trước khi ra tay, cô gật mình nhìn thấy một gã đàn ông tóc đen bù xù đứng ngay sau tên canh gác, hắn cao hơn tên đó chỉ vài phân, nặng lẽ đứng đằng sau đưa hai tay gần cổ gã mà không phát ra một chút tiếng động nào khiến tên đó phát hiện và chuẩn bị bẻ cổ gã bất cứ khi nào. Cô chắc chắn chưa nhìn thấy gã tóc xù đó bao giờ và cũng chắc chắn rằng anh ta không phải bạn của lũ buôn nô lệ này.

“Wohoooww……”Một tiếng rống đủ to và đầy đe dọa khiến cả đoàn buôn người giật mình tỉnh giấc, tất thẩy bảy tên giật mình bật dậy, tay vồ lấy vũ khí chính bên hông mình tỏ ra cảnh giác nhìn lên trời.

‘’Trăng đỏ, CHẾT TIỆT’’ Mury tức giận đáp.

“Dập lửa ngay, bầy sói sám chuẩn bị đi săn đấy. Đêm nay chúng ta sẽ di chuyển.

Sily giật mình khi nghe thấy tiếng sói hú, tuy lạnh lẽo nhưng lại ma mị đến tuột cùng, nhóm buôn người bỗng bật dậy với bàn tay nắm chặt vũ khí tạo tư thế cảnh giác, Chưa kịp hoàn hồn cô chợt nhớ ra mình vừa cướp con dao găm nhỏ từ tên canh gác bên cạnh, Cô vội giấu con dao sau lưng, kẹp lớp áo choàng nâu rách để che, Cô cẩn thận liếc mắt nhìn tên canh gác cạnh mình, tay hắn cầm một thanh đao dài 50 centimet ngước ánh mắt sợ hãi nhìn lên ánh trăng sáng giữa bầu trời đỏ thẫm, có vẻ hắn chưa nhận ra . Cô thở phào nhẹ nhõm cố giấu niềm vui trên gương mặt .Tên tóc xù đó, cô chợt nhớ ra, hắn cứ thế biến mất, không một dấu vết như thể hắn chưa từng ở đó . Chẳng ai biết hắn tồn tại ngoại trừ cô . Bống ma bí ẩn và nguy hiểm như màn đêm đỏ cô nghĩ.

Cả đoàn chạy tức tốc trong đêm tối, chạy hùng hục gần hai tiếng đồng hồ nhưng có vẻ vẫn chưa đủ xa từ chỗ cắm trại là bao.Mury để ý thấy đoàn thở dốc kiệt sức, có vẻ chạy nhanh trong rừng với cây cối chật chội và gai góc không phải ý kiến hay nhưng chúng bắt buộc phải di chuyển.

‘’Tiếng hú đó, có vẻ là một bầy sói đói có con đầu đàn. Các ngươi mỗi người túm một tên nhãi rồi tăng tốc cho ta.’’ Mury quát.

Cảm giác bất an này là thế nào đây, nó cứ đeo bám lên hắn. Dù đã chắc chắn chạy đủ xa để cắt đuôi được nanh và vuốt của lũ sói nhưng cảm giác này như thể đang bị theo dõi. Bản năng hắn mách bảo.

Nghe tiếng gầm gừ. Mury phanh lại, tay với tới con dao chưa kịp rút cán ra thì có ba con soi sám người trơ xương, ánh mắt lóe đỏ trong đêm đột nhiên từ bụi cây gần đó lao tới.

Theo phản xạ Mury dơ cánh tay trần đỡ, một con vồ lấy cánh tay Mury, hai chiếc răng nanh của nó cắn sâu vào bắp tay khiến máu chảy ra toe toét, dù chưa xé được đứt cẳng tay của hắn, nhưng con sói đói vui sướng uống từng gọt máu chảy ra từ cánh tay của Mury.

‘’Con chó khốn khiếp.’’ Mury tức giận rút dao ra chém một nhát ngay dưới bụng con sói đói khiến ruột và máu nó chảy ra. Cả máu của hắn và con soi đói hòa quyện vào nhau. Con sói đau đớn nhả răng ra và lùi lại, bụng nó chưa chảy được bao nhiêu máu đã dần bốc khói và lành lại.

‘’ Chúng hồi phục ngay khi uống máu sao? Bọn quái vật khốn khiếp.’’ Mury chửi rủa.

“Lũ khốn lên giúp ta một tay nào’’.Mury qua ra sau hét và nhận ra hai con sói vừa lao qua mình đã chợt vồ đứt cổ tên lùn nhóm lửa. Một con ăn ngấu nghiến, con kia nhe nanh gầm gừ đầy đe dọa như tìm kiếm nạn nhân tiếp theo.

Chưa kịp xử lý ba con sói xám, thì dần dần hiện ra trong bóng tối một bầy sói ít nhất hai mươi con dù không to và nhanh như ba con sói đầu như với số lượng và cơn đói đó thì chúng đủ sức cắn xé bảy tên lính trưởng thành đầy đủ vũ trang, còn ba đứa trẻ ư chúng sẽ để dành làm món tráng miệng.Chúng nhỏ dãi nghĩ thầm.

Mury dù tự tin có thể giải quyết được đám sói nhỏ nhưng ba con sói sám lớn mới là vấn đề. Đánh với đám sói ở trong rừng, địa bàn của chúng không phải ý kiến hay. Mury lao đến chém một đường vòng cung lớn dù không gây sát thương nhưng đủ để dọa lũ sói lùi lại.’’Chúng ta sẽ băng qua khu rừng này, không được chiến đấu!’’ hắn ra lệnh cả nhóm chạy qua con đường hắn vừa mở, vừa chạy hắn vừa chém từng con sói mà hắn nhìn thấy. Đám sói đuổi theo sát nhưng không tấn công, có vẻ như chúng muốn đợi đoàn người kiệt sức rồi mới lao vào.

Ahhhaaaa đồng loạt âm thay đau đớn kêu lên, ba tên vừa ôm đứa trẻ vừa chạy, có vẻ chúng là lũ kiệt sức đầu tiên. Chúng ngã xuống làm rơi đứa trẻ trên tay, bị đàn sói con bu vào cắn xé và lôi vào sâu trong bống tối, những gì chứng minh sự tồn tại của chúng là những tiếng kêu hét đầy đau đớn. Ba đứa trẻ cũng bị vồ lấy nhưng Mury đã kịp quay lại và túm được một đứa. Đó là Sily, Mury lấy thanh đao chém đứt dây xích nối liền ba nhóc nô lệ với nhau chỉ còn sót lại thanh còng sắt ở cổ . Không nhìn lại hắn chạy một mạch đi bỏ lại đồng bọn cùng với ánh mắt bàng hoàng phía sau.

‘’Câu giờ cho tao, ít nhất tao cũng phải thoát được cùng với một đứa.’’

Căng thẳng, kiệt sức với đôi chân mỏi rã rời, hắn chạy tuột mạng băng qua khu rừng với một đứa trẻ trên tay. Khi ánh nắng chiếu vào đôi mắt mờ mịt nặng trĩu của hắn. Mury nhận ra hắn đã thoát ra khỏi khu rừng, chạy một mạch từ đêm trăng tròn đến khi trời sáng, hắn đã đặt chân đến đồng bằng Tura.

Buồn vui xen kẽ tức giận, hắn quăng mạnh Sily va vào tảng đá trước mặt nhằm trút giận lên cô, hắn chửi rủa ’’Nếu không phải tại lũ vướng chân chúng mày, tao có thể diệt sạch lũ sói đó mà không mất một tên nào.’’

‘’Khốn khiếp, khốn kiếp.’’ hắn vừa nói vừa tiến tới chỗ Sily hai bàn tay nắm chặt có vẻ như vẫn chưa hạ được cơn giận xuống.

Bạn đang đọc Dòng chảy ký ức sáng tác bởi Khanhmay203
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Khanhmay203
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.