Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tàn tích nơi vực thẳm

Tiểu thuyết gốc · 2570 chữ

Khi vừa đáp lên lưng con quái vật, đột nhiên cả cơ thể khổng lồ của nó phát sáng một màu đỏ Ruby trong mắt anh, y hệt như ánh sáng đã hiện lên trên người Sily lúc trước. Và cả trên mặt hồ hiện lên vệt sáng đỏ như đường chỉ dẫn chạy thẳng dài về phía trước rồi chìm xuống nước.

Con quái vật điên cuồng lao theo luồng sáng đó rồi đâm lặn thẳng xuống nước. Đột nhiên trong đầu anh tự hiểu rằng mình phải đi theo ánh sáng đấy.

Con quái vật lao vùng vẫy dưới đáy hồ, làn nước cắt qua da anh như thể những lưỡi dao sắc nhọn đầy lạnh lẽo, anh ôm chặn Sily để che chắn cô càng nhiều càng tốt, càng lặn xuống sâu, ấp lực nước càng đè nặng lên phổi anh, ruột gan anh quặn lại đau đớn, cố gắng mở mắt dưới làn nước siết anh kiểm tra tình trạng của Sily, nhờ anh che chắn nên cô ít đau đớn hơn.

Thấy một ánh sáng kỳ lạ dưới đáy hồ, Acutus lao tới rồi đâm rầm vào ánh sáng, tưởng chừng anh sẽ phải chịu rung trấn của cú va chạm nhưng anh không cảm thấy gì.

Mở mắt ra, cả cơ thể anh và con quái vật khổng lồ rơi giữa không trung, anh đang rơi từ trên trời rơi xuống. Sâu thẳm dưới đáy hồ là một hang động khổng lồ, như một thế giới mới thu nhỏ, chúng có một luồng gió ấm như thể đang là mùa hè. Cả cơ thể anh đã ba mươi phút rơi lơ lửng giữa không trung, độ cao kinh khủng của cái hang này như không có điểm dừng, anh rơi mãi mà vẫn chưa chạm đất, liếc nhìn thấy con cá sấu cọ quậy rơi ngửa bụng mất thăng bằng giữa không trung, anh liền nghiêng người lao về phía nó, bám được vào vùng bụng của nó.

Anh hét lớn “SILYYYY” khiến cô giật mình “Thanh kiếm, cái bụng!!”

Sily nghe thấy anh gọi giật mình mở mắt, cô chưa thể nhận thức được tình huống xung quanh mình, nhưng thật nhanh cô hiểu ý hành động theo lệnh của Zero.

Rút thanh kiếm ra cô chém một phát mạnh cắt đứt tạo thành một vết hở ở bụng con quái vật. Zero với tay tới vết cắt, anh kéo cô chui thẳng vào bên trong cơ thể con quái vật, nằm cạnh anh là Sily cùng với ruột và dạ dày con cá sấu.

“UỲNHHHHHHH” Con cá sấu khổng lồ rơi thẳng từ trên trời xuống đất, đập lưng xuống nền đất nhọn khiến địa hình xung quanh lún xuống và vỡ vụn, như thể một viên thiên thạch màu xám gai góc bằng da bằng thịt rơi từ trên trời rơi xuống. Âm thanh vang khắp cả hang động. Con cá sấu đáng thương nằm bẹp dí bất động dưới mặt đất.

Bụng con quái vật nằm ngửa lên trời, một thanh kiếm dài mọc đâm từ trong bụng nó đâm lên, cắt một đường đủ dài để Zero và Sily chui ra, họ tránh cú va chạm bằng lấy con cá sấu làm đệm.

“Ọe, tanh chết đi được.”Sily chui ra, cô suýt nôn những mẩu thức ăn quý giá còn lại trong bụng mình “ Chỗ quái nào đây?”

“Một hang động ngầm à, có còn rộng đến mức nào cơ chứ.” Zero ngước mặt lên trời vừa nhìn vừa nói.

“Sao chúng ta lại đên được đây nhỉ.”

“Acutus dẫn chúng ta tới đây trong khi vùng vẫy dưới nước.” Zero nói.

Trên đầu anh cách chín tầng mây là một bầu trời màu xanh lục đung đưa lỏng lẻo, đó không phải bầu trời, đó là mặt nước bị úp ngược trên trời hình vòng cung ven theo hình dạng của cái hang.

Mặt nước lơ lửng trên đầu, màu xanh như bầu trời nhân tạo, anh tự hỏi thứ gì đang giữ hàng tỉ tấn nước không cho nó dội ngược xuống đây.

“Whaooo, rộng quá, cứ như một thế giới khác vậy.” Sily kinh ngạc ngước lên bầu trời nhân tạo.

Xung quanh cô toàn những quặng đá phát sáng đủ màu sắc, và những mỏm đá nhô lên nhọc hoắt như những ngòi kim của con ong mặt quỷ, mọc hết trên đất rồi lan ra những vách tường, như những chiếc bẫy lộ thiên chờ đợi kẻ ngu ngốc.

Cơ thể con cá sấu Acutus bất ngờ rên rỉ rung lắc “SILY!” Zero nhắc cô.

“Rõ!” Bất ngờ cô quay lại, rút kiếm ra chĩa vào cơ thể bất động của Acutus “Thế quái nào nó vẫn sống nhỉ?”

Con cá sấu ngồi dậy với chiếc bụng bị rách hai vết rỉ máu, với những chiếc giai méo mó trên lưng vì cú va đập, nó nhìn hai người tức giận như thể nó rơi xuống đây là vì lỗi của họ.

Há chiếc miệng hàng tá răng nanh xếp vung vãi khắp nơi nó lao tới hai người, với bốn chiếc chân ngắn nó lao tới như một chiếc xe tăng bốn mươi tấn, bụng nó áp sát đất làm xới tung vùng đất nó chạy qua.

“Chết tiệt.” Sily rủa. Cô và Zero né mỗi người sang hai bên, tránh xa.

Đớp trượt hai người nó mất đà đâm rầm vào mỏ đá nhọn trước mặt làm những chiếc gai tự nhiên của tảng đá nhọn vỡ vụn hàng trăm mảnh, có vẻ như chiếc gai làm bằng da của con cá sấu đã thắng những viên đá nhọn.

Gồng đuôi nó quật trúng Zero ở phía sau, anh bay xa mất tích trong không trung, xung quanh hang độ quá tối, Sily chỉ có thể nhìn thấy ở bán kính ba mươi mét nơi Zero biến mất trong bóng tối. Ở đằng xa cô nghe thấy tiếng rầm lớn, mong anh không đâm phải mỏm đá nhọn nào đó.

Ánh sáng duy nhất trong hang động có là bầu trời bằng nước ở trên tít đầu cô, có vẻ như ánh nắng của mặt trời vẫn chiếu tới hang động sâu dưới hồ này.

“Được rồi, con cá bốn chân, tao phải giết mày như nào đây.” Sily khiêu khích, hi vọng duy nhất của cô đó là câu giờ cho đến khi Zero lao tới và kết liễu nó.

Con cá sấu quay người lại, gầm lên với chiếc miệng mở rộng về phía Sily, ánh mắt nó đằng đằng sát khí phát sáng trong đêm, nổi bật nhất của cái cơ thể to lớn xám xịt nhàm chán.

Tiến tới đớp nhiều phát vào Sily, nó đớp hướng nào cô né hướng đó, như một con chuột nhắt cô dễ dàng chui qua khẽ răng của nó. Khi ở sát mặt nó, Sily vung bàn tay đầy chất lỏng tím lên mắt nó. Đau đớn nhắm mắt lại nó điên cuồng vùng vẫy, chiếc đuôi khổng lồ nó quét hết xung quanh, làm phẳng địa hình lồi lõm đầy đá xung quanh.

Những tảng đá lớn vỡ vụn, bắn tung tóe khắp nơi như những viện đạn lạc, bay về phía Sily. Không thể né cô bất ngờ đưa tay đỡ ở giữa không trung, màn sương trắng không kịp bao quanh cánh tay cô, hàng trăm viên đá bắn thẳng vào người cô. Răng rắch, thật khó để phân biệt được đó là tiếng đá vỡ hay xương cô nứt, cắn răng cô cố không hét lên đau đớn, vì như thế trông thật yếu đuối.

Loạng chạng tiếp đất ở gần đó, Sily cầm chặt thanh kiếm đen trên tay, khuôn mặt kiệt sức của cô phản chiếu trên lưỡi kiếm.

“Mày trông thật thảm hại.” Sily tự nhủ, cứ hễ không có Zero bên cạnh là mày lại lĩnh những vết thương bởi sự bất cẩn của mày.

Đột nhiên thanh kiến trên tay cô phát sáng, màn khói trắng từ tay cô bắt đầu truyền lên thanh kiếm Katana màu đen huyền, cô chợt nhận ra cơ hội của mình.

Tranh thủ con cá sấu mất tập trung vì đau đớn, cô dồn hết mọi sức mạnh của mình truyền lên thanh kiếm, cả cơ thể cô run lên vì mất sức, cô biết nếu cô thất bại, cô sẽ chả còn sức để mà chạy nữa.

Acutus bình tĩnh lại quay ra nhìn Sily với một con mắt chảy ra biến dạng vì axit của chất độc, dù có sống bao nhiêu lâu đi chăng nữa, nó vẫn không thể ngừng tức điên lên khi có một sinh vật nhỏ bé nào đó làm tổn thương chúng, cảm thấy bị súc phạm và nhục nhã trước một con chuột nhỏ bé. Nó há chiếc mồm nhỏ đầy dãi ra từ từ bò tới chỗ Sily, im nặng không phát ra một tiếng động với cơ thể bốn mươi tấn,bò tới Sily người đang cầm thanh kiếm nhắm chặt mắt đứng yên, có vẻ như cô dồn toàn bộ giác quan của cơ thể mình để tập trung vào thanh kiếm trên tay.

Chiếc miệng mở rộng hình chữ V lớn cách Sily chỉ vài centimet, nhưng cô vẫn đứng im chờ đợi một điều gì đó.

Chiếc miệng lao tới, Sily sẽ chết trong một phần mười giây nữa, thì trong bóng tối, Zero từ trên trời nhảy ra.

“Gaaaahh.” Gồng toàn bộ cơ thể anh đấm thẳng xuống mõm con cá sấu, khiến nó đóng chặt miệng lại trước mặt Sily, phần đầu của nó lún thẳng dưới đất bênh cả đuôi lên trời.

Mắt của Acutus chợn tròn lên chuẩn bị tấn công phát nữa thì Zero đáp xuống phía trước mặt nó, dang hai tay anh ôm chặt miệng nó, hai cánh tay như sợi dây thừng anh buộc chặt miệng nó lại, kìm chặt không cho nó mở ra.

Lại là cuộc thi đọ sức mạnh của Zero và một con quá vật khác, tay anh sẽ rách ra trước, hay là….?

“Em sẵn sàng chưa?” Ôm miệng con cá sấu giữ không cho nó vùng vẫy, Zero hỏi Sily.

“Rồi!!” Cô mở mắt ra với thanh kiếm tỏa ra sát khí chết người, đến cả Acutus cũng phải giật mình nhìn cô.

Cô nhẹ nhàng vung lưỡi kiếm katana, như thể cô và nó đã làm bạn với nhau cả đời, cô chém một đường thẳng cắt xiên qua cả người con cá sấu Acutus, tách cơ thể nó làm đôi bởi vết cắt ngọt như cắt hoa quả.

Rầm, nửa phần đuôi của nó đổ rầm xuống, trong khi cái mõm đang bị Zero giữ nhâng lên cao, con quái vật chết không nhắm mắt, đôi mắt mở to tròn màu vàng pha lê nhìn Sily đầy bất ngờ.

Giữa thân nó phát sáng một quả cầu tinh thể màu vàng, tỏa ra sức nóng như một quả mặt trời thu nhỏ nóng lực.

“Haha, mình làm được rồi.” vừa nói dứt câu Sily ngã quỵ gối xuống đất. Zero tới đỡ cô.

“Nhóc con, giỏi lắm.”Anh khen.

Cô kiệt sức, đôi mắt của cô nặng trĩu cố gắng mở ra, toàn thân cô mềm nhũn, cơ thể nặng nề không nhấc nổi cánh tay lên. Zero đi tới và đưa cô quả cầu tinh thể ấm áp hương vị nhẹ nhàng.

Tay cô chưa kịp với tới quả cầu vì có thứ gì đó vụt qua. Đớp lấy quả cầu rồi nhảy qua cô, nhanh đến mức Zero giật mình bất ngờ, chưa kịp phản ứng quả cầu trên tay anh biến mất.

Đó là một con chuột lớn to bằng một con chó săn, miệng nó ngậm quả cầu như một quả bóng đồ chơi.

“Hả?” Sily bất ngờ.

“con chuột phiền phức.” Zero bật tới lao về phía con chuột, dơ chân lên anh đá mạnh.

Nhanh nhạy nó nhảy ra chỗ khác, một mạch nó chạy thẳng vào trong bóng tối cùng với quả tinh thể phát sáng màu vàng trong miệng.

”không!” Sily thốt nên tiếc nuối, cô đã gần như đánh đổi cả mạng sống của mình vì quả tinh thể đó.

“Được rồi!” Zero bế cô lên “Nghỉ ngơi đi, khi tỉnh dậy em sẽ có quả cầu trong tay và một chút thịt chuột làm bữa sáng.” Vừa cười anh vừa nói để xoa dịu cô.

“Vâng.” Nói dứt câu cô ngất đi vì kiệt sức, trên tay Zero cô dựa vào ngực anh ngủ.

Chỉ bằng cú bật chân anh lao thẳng vào bóng tối để lại vết bàn chân trên nền đá và cái xác con cá sấu khổng lồ nằm cô đơn dưới miệng hang.

Được một lúc từ khi anh đuổi theo ánh sáng vàng mập mờ trong bóng tối, càng lúc anh càng đổi kịp, con chuột ngậm chiến lợi phẩm vừa cướp được vui sướng chạy trong bóng tối mà không biết Zero đã đổi kịp phía sau.

Trên không trung, đang bế Sily anh quay một vòng đá con chuột bay thẳng vào vách tường đầy đá nhọn. Rầm, con chuột dính lên tường với hai ba mũi đá nhọn đâm xuyên cơ thể, miệng nó nhả ra và để rơi quả cầu lơ lửng xuống đất.

“không ai được cướp đồ của ta.” Anh nói, anh đã chạy theo nó vào sâu trong hang động được một lúc rồi, quả cầu nhỏ phát sáng như một ánh lửa cháy vĩnh cửu, ấm áp và không gây lên vết bỏng khó chịu, anh để nó cạnh Sily để giữ ấm cho cô trong hang động u tối sâu đâu đó khoảng bốn trăm mét dưới đáy hồ.

Khi tinh thể đặt gần Sily nó sáng bừng lên ánh sáng chói chang, đến nỗi anh sợ nó thực sự sẽ đốt cháy Sily, ánh sáng rọi sáng cả hang động, hiện lên sau lưng anh là một thành phố đổ nát bám đầy cây rêu, anh giật mình khi cả một thành phố hiện lên trước mắt mình.

Một thành phố hiện đại, cũ kĩ nhưng không đổ vỡ, thiết kế y hệt thành phố vun vỡ trong khu rừng nơi anh lần đầu tiên tỉnh dậy, y hệt thành phố với những chiếc gương nóng bức khổng lồ trong giấc mơ của anh.

Nó cho anh cảm giác quen thuộc đến nổi da gà, người anh toát mồ hôi vì lạnh sống lưng, đứng hình anh quan sát vẻ hùng vĩ của nó, có gì đó mách bảo anh rằng anh thuộc về nơi này, có gì đó kêu gọi anh tiến vào nhưng anh vẫn đứng im lưỡng lự, anh không thể để Sily nằm ngủ một mình giữa cái hang động u ám này được.

Đi thu tập cành cây khô về nhóm lửa, hang động lớn có cả một rừng cây và hệ sinh thái riêng của nơi này, ngồi trước đống lửa bên cạnh là Sily, anh cố tập trung không nghĩ đến thành phố trước mặt mình cho đến khi Sily tỉnh lại, ánh sáng của quả cầu tinh thể và ngọn lửa trước mặt hòa mình vào nhau, tỏa ra hương ấm dễ chịu khiến Zero bớt căng thẳng với cái đầu vô dụng của mình.

Bạn đang đọc Dòng chảy ký ức sáng tác bởi Khanhmay203
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Khanhmay203
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.