Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sát thủ vs Pháp sư

Tiểu thuyết gốc · 1578 chữ

“HA, một thử thách ngu ngốc.” Juliana cười đắc chí “Cô không nên đặt một phần thưởng đáng giá như thế vào cái thử thách bất khả thi này. Ai ai cũng biết pháp sư toàn năng và mạnh mẽ như thế nào mà, nhất là pháp sư nhà Lothair, hahaha.”

Một cô nhóc tóc ngắn màu tím đang cắn móng tay tỏ ra lo lắng đập vào mắt Rose sau một hồi cô tìm kiếm, tuy không phải dân thường nhưng nếu cô nhóc này thắng với một cây kiếm trên tay, ít nhất nó sẽ giúp một phần nào khôi phục được ý chí mấy cô cậu nhóc ủ rũ kia.

“Này nhóc!.” Rose gọi “đúng rồi, cô nhóc tóc ngắn với thanh kiếm trên tay đó, lại đây!!!”

“Chết tiệt, bà ta chú ý tới mình rồi.” Sily hoảng hốt.

Trước mặt Rose là một cô nhóc bé nhỏ cao một mét năm, gần tới ngực cô, nhìn thoáng qua cũng có thể thấy cơ thể nhỏ bé săn chắc của cô nhóc, tư thế cầm kiếm chắc chắn, bàn tay chai sần cầm thanh kiếm gỗ thành thạo, có vẻ là một đấu sĩ cứng cáp giống cô.

“Em biết dùng kiếm chứ?” Rose hỏi.

“Cũng biết qua.”

“Tên em là gì.”

“Sily.”

“Họ tên đầy đủ!” Rose cóc đầu Sily một phát “Em coi thường tôi vì tôi là quý tộc danh dự sao?

“Ngươi muốn thách đấu với ta sao. Sily Luxembourg.” Juliana ưỡn ngực lên nói “Không thể đợi ta tìm đến ngươi, nên ngươi xung phong đâm đầu vào thất bại sao, hahah.”

Juliana tay che miệng cười lớn, sự tự tin đạt tới đỉnh điểm.

Sily tỏ ra khó chịu, con nhóc này chêu ngươi cô cả buổi sáng ngày hôm nay rồi, và bây giờ nó còn gọi cả họ của cô ra để khiến cô gặp rắc rối sao.

“Luxembourg sao?” Rose nghĩ thầm cười “Đúng là thú vị mà.”

“Sao nhóc?” Rose khoanh tay hỏi Sily “Có thắng được không?”

“Xì, chuyện đơn giản.” Sily một tay cầm chặt thanh kiếm gỗ, một tay sắn cao tay áo lên cô bước tới.

Hai người đứng giữa sân đấu tập, lớp gạch dưới chân họ xếp ngăn lắp tạo ra một vòng tròn lớn giống như một sàn đấu chuyên nghiệp, viền ngoài của hình tròn nhô lên vài ngọn cỏ dại mọc ra từ viền gạch. Trung tậm hình tròn thì lại đen thui của vết lửa cháy và vết kiếm cắt qua, dấu hiệu của trận đấu mà những học viên khóa trước để lại.

Nhìn những dấu vết dưới chân mình, Sily nghĩ “vậy là đã có người dùng kiếm để thách thức với phép thuật rồi nhỉ, không biết họ có thắng không?”

Chỉ trong phút chốc cô đồng ý thử thách, thông tin đã lan khắp toàn trường, rằng dưới sân tập đang có một kẻ ngốc cầm thanh kiếm thách đấu một trận tay đôi với pháp sư, người sở hữu sức mạnh ma pháp, thứ hiện tại đang là đỉnh cao của nhân loại.

Rose đứng ngoài vòng tròn gạch với cánh tay dơ cao. Xung quanh sân đấu đầy ắp cả họp viên lẫn giáo viên bên cạnh quan sát đầy hiếu kì.

“Đũa phép của cô đâu?” Sily hỏi.

“Trời, đấu với mấy tên ngốc cầm kiếm thì không cần đũa phép, ai lại dùng dao mổ trâu để giết vịt chứ.”

“Chà, cô sẽ hối hận đấy!” Sily thủ thế.

“Vậy sao?” Juliana dơ bàn tay lên chuẩn bị niệm phép.

“Bắt đầu!!!” Rose hạ cánh tay xuống thông báo.

Sily nắm chặt thanh kiếm lao tới khiến Juliana giật mình vì tốc độ của cô.

“KHIÊNG.” Juliana đặt lòng bàn tay dướt đất hô, nền gạch phát sáng một vòng tròn phép thuật đầy những thuật toán viết đè lên nhau hiện ra.

Một chiếc khiêng màu xanh lam hiện lên, như một bức tường gạch phát sáng nó chặn lại đòn chém của Sily. Kieng! Tiếng va chạm của thanh kiếm gỗ đập vào bức tường mana phát ra tiếng.

“Keng? Đóng là tiếng sắt va đập vào nhau mà?” Mọi người xung quanh xì xào với nhau.

“Chết tiệt.” Juliana bị đẩy lùi bởi cú chém.

Dơ hai bàn tay lên trời cô hô “LỬA.” vòng tròn mana hiện lên bầu trời với hai hình tam giác đâm vào nhau bên trong.

Bầu trời lóe sáng ánh lửa, như một cơn mưa đổ xuống người Sily.

Đám đông hảng hốt.

“Có thể thi chuyển vòng phép cấp hai dễ dàng ở độ tuổi đó, đúng nhà con cháu nhà Lothair mà.” Rose nheo mắt vào đám khói bốc lên bởi va chạm của ngọn lửa “Cô nhóc cầm kiếm đâu rồi.”

Khi thấy cơn mưa đỏ đổ lên người mình, Sily cường hóa thanh kiếm gỗ bởi làn khói trắng cô cắt đứt từng hạt lửa bay vào cô, ẩn mình trong làn khói đen không ai có thể thấy được sức mạnh hay dấu vết của cô.

“Thắng chưa?” Juliana nghĩ thầm.

Từ sau lưng cô phát ra một cảm giác nguy hiểm.

“khốn khiếp! Cô ta ở đằng sau.” Juliana quay lưng lại.

Từ đống khói bụi đen nghịt hiện lên một đôi mắt phát sáng màu vàng sapphire nhìn cô đầy nham hiểm và độc ác.

Bàn tay dơ giữa không trung chưa kịp chạm mặt đất cô hô “KHIÊN…..G” vòng tròn phép thuật dưới chân cô chưa kịp vẽ lên thì Sily đưa tay vung thanh kiếm trắng phủ sương mù, đập tan bức tường mana đang xây dở của cô. Khiến cô bất ngờ trượt chân ngã thẳng ra phía sau.

Nhát chém mạnh của Sily làm cắt làn khói đen làm đôi, lực cắt đẩy màn khói đen lùi đi hiện ra Sily đứng ưỡn ngực liếc mắt xuống nhìn Juliana đang ngồi bệt dưới đất với thanh kiếm gỗ kề vào cổ.

Đôi mắt đáng sợ nhìn Juliana chằm chằm khiến cô quay đi không dám chạm mắt.

“T-tôi thua rồi.” cô cúi mặt nói.

“WHAOOOO.” Tiếng hò reo của mọi người xung quanh hô lên khen ngợi khiến Sily giật mình.

“Cái quái?” Cô ngước lên “Từ khi nào mà xung quanh có một đống người vây quanh vậy?”

“Này!, có đứng được không?” Sily chìa tay tới Juliana.

“Tôi tự đứng được.” Cô bé lấy lại bình tĩnh rồi đứng dậy.

“Cậu đã có thể thắng tôi nếu dùng đũa phép” Sily gợi ý “Cậu vẽ vòng phép quá chậm.”

“Tôi biết điều đó chứ, vậy nên tôi mới hạn chế dựa dẫm vào đũa phép.”

Rose thực sự bất ngờ trước chiến thắng của Sily, cô bé thắng một cách áp đảo trước sức nóng của ngọn lửa mana rát bỏng đó. Và còn kinh ngạc hơn nữa là Sily là một sát thủ với một cơ thể cứng cáp như thế chứ không phải đấu sĩ giống như cô, cô đã bị vẻ bề ngoài của cô bé đánh lừa.

“Kể cả Juliana dùng đũa phép cũng không thể thắng nổi cô nhóc đó.” Rose nghĩ “Ngôi trường năm nay sẽ rất thú vị đây.”

Cả đám đông vây quanh Sily tán thưởng cô, mấy cậu nhóc cầm kiếm nhìn cô đầy ngưỡng mộ khiến cô bối rối, xung quanh cô chưa bao giờ có nhiều người đến thế này.

“Được rồi, vui chơi thế đủ rồi, bắt đầu quay lại tiết học thôi.” Rose quay ra nói, nhưng chẳng ai để ý đến cô, tiếng ồn rì rầm của đám đông vây quanh Sily lấn áp cả tiếng của Rose.

“Này lũ học viên kia!! có nghe thấy ta nói gì không.”

Rose điên tức lên chuẩn bị sắn tay áo tới đập cho mỗi người một trận thì có một chàng quản gia ngang bước qua cô.

Sộc lên mũi cô một mùi hương quái dị, không dễ chịu cũng không khó chịu, trong suốt như ánh sáng nhưng lại đen tối hơn cả màn đêm. Cô nổi cả da gà, bản năng của Rose mách bảo cô rằng người đàn ông này là một mối đe dọa, cần phải tiêu diệt ngay.

Người quản gia bước đi nhẹ nhàng tới đám đông, những học viên gần đó giật mình quay lại nhìn anh ta, rồi dần dần cẩn thận tránh anh ra để anh ấy đi vào trong.

Rose cảnh giác cầm chặt thanh đại kiếm màu đỏ bên hông

“Hắn ta định làm gì?” Rose tự nhủ rằng nếu hắn ra tay với Sily cô sẽ ngay lập tức vung toàn lực thanh đại kiếm này vào hắn ta ngay.

Anh bước tới chỗ Sily.

“A, Anh. Anh thấy trận đấu thế nào? Em có giỏi không?” Sily mừng rỡ nhìn anh đợi lời khen ngợi.

Zero đưa cánh tay về phía Sily.

“Hắn ta chuẩn bị hành động rồi!” Rose rút thanh kiếm ra rồi lao tới bảo vệ Sily.

Xoa đầu Sily nói “Em giỏi lắm, nhóc. Em đã mạnh hơn rồi” Anh nhìn cô đầy tự hào.

“Tất nhiên rồi hehee.” Cô tiến tới ôm anh.

“Hả???” Bất ngờ vấp chân Rose ngã cái bụp “Anh ta tới chỉ để xoa đầu con bé thôi sao?”

“Chả lẽ là mình nhầm sao???” Rose ngã dập mặt xuống đất ngồi dậy gãi đầu mình đầy khó hiểu.

Bạn đang đọc Dòng chảy ký ức sáng tác bởi Khanhmay203
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Khanhmay203
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.