Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lời thề cổ xưa

Tiểu thuyết gốc · 1751 chữ

Nửa cuối(2) Lời thề cổ xưa

Ông chắp tay sau lưng dẫn cậu tới khu vắng người, cẩn thận hỏi.

“Tình hình đế quốc thế nào rồi, cậu vẫn giữ liên lạc với đế quốc chứ?”

“Vâng…..” Cậu nói.

“Chiến tranh khắp nơi.” Cậu nhăn mặt “Nhưng chúng tôi vẫn có thể cầm cự được, nhưng một khi bọn chúng bắt tay nhau, tòa thành của chúng tôi sẽ bắt đầu sụp đổ.”

“Vậy sao.” Trưởng làng chia buồn “Con người thật tham lam, càng ngày họ càng cướp lấy những lợi ích của người khác chỉ vì họ cảm thấy rằng mình có thể.”

“Trưởng làng.” Cậu nhìn ông với ánh mắt cầu khẩn “Làm ơn hãy giúp đỡ chúng tôi trong trận chiến sắp tới.”

Ông nhìn cậu lương lự rồi lắc đầu từ chối “Ta không hể, đó là trận chiến của con người lục địa với nhau, bọn ta cơ bản là không thể xen vào.”

“Tại sao chứ?” Anh hỏi “Có phải là vì lời thề của phù thủy phải không, sao các ngài lại phải cố duy trì lời hứa từ hàng ngàn năm trước cơ chứ, thật vô lý.”

“Cậu không hiểu đâu. Đối với bọn ta, lời hứa và sự thật quan trọng hơn cả mạng sống của mình, nó cũng giống như hai chữ danh dự mà các hiệp sĩ các cậu mang trong mình, nhưng nó lại linh thiêng và cổ xưa hơn nhiều.”

“Đúng vậy! Làm sao tôi có thể hiểu được chứ?” Anh mất bình tĩnh “Bọn đế quốc Luvanxi đang cố chiếm lấy toàn bộ địa lục, chúng thâu tóm những vương quốc nhỏ, ra lệnh cho chúng bắt đầu cuộc chiến vô tận này, hôm nay là đế quốc của chúng tôi, nhưng biết đâu ngày mai, trên bầu trời của ngôi làng Onis sẽ bị bao vây bởi phi thuyền, sẽ bị gáng xuống những ngọn pháo sặc mùi thuốc súng thì sao. Liệu lúc này lời thề của ông sẽ cứu giúp ông chứ.”

Ông lắc đầu thờ dài, chịu đựng cơn tức giận của cậu lên ông không một lời trách móc.

Cậu nói “Lời thề thì sao chứ, chỉ cần phá vỡ ra là được mà. Lời nói thật lòng cái gì chứ, chỉ là một lời hứa, cứ phá vỡ đi, nó thì gây lên được chuyện gì to tát đâu cơ chứ.”

“Ta thành thật xin lỗi cậu, Indiges.” Ông cúi mặt xuống “Lời đề nghị hợp tác của đế quốc mặt trời, ta xin phép từ chối.”

Anh chàng bất lực đứng nhìn ông, dù ông ấy biết trước sau gì ngôi làng cũng bị nhắm tới nhưng lại không làm gì, họ vẫn chưa nhận ra chiến tranh tàn khốc đến mức nào. Họ, người từ chối đấu tranh cho chính số phận của mình, nhưng anh không thể ép buộc họ thay đổi suy nghĩ của mình, khiến họ nhận ra rằng họ đang cố chấp đến mức nào. Họ đặt hết số phận của mình vào bàn tay của thần linh, nếu ngài bảo họ sống thì họ sống, nếu ngài bảo họ chết, thì họ sẵn sàng chết mà không đặt một câu hỏi tại sao.

Đây cũng là một trong số các lý do anh ghét thần linh, họ khiến con người yếu đuối dựa dẫm vào họ, họ khiến con người mù quáng đi theo họ. Anh nghiến răng bất lực rồi bỏ đi.

Noan đã đứng đằng sau nghe được hết cuộc nói chuyện của hai người bọn họ. Quay trở về thư viện đọc sách cố gắng quên đi những gì mình nghe thấy. Trái tim cô đập bồi hồi, khó thở cô không ngừng lo lắng, trong đầu cô mãi không ngừng nghĩ về Indiges, ánh mắt của cậu đầy đau sót, bất lực chan chút tức giận. Không thể chịu đựng được nữa cô quyết định đứng dậy, gập quyển sách vào rồi bước ra khỏi thư viện, có vẻ như cô không còn tâm trí để đọc sách nữa rồi. Đi trên con đường mòn dẫn tới cây táo chín, bởi cô biết chắc chắn cậu sẽ ở đấy.

Chàng trai nằm dưới bóng cây táo, thả mình trên đồng cỏ đang đung đưa bởi gió, mọc cao màu xanh vuốt ve làn da cậu. Nằm ngửa mặt thờ ơ ngắm nhìn bầu trời.

“Sao cậu lại ở đây, Noan.” cậu hỏi “Trưởng làng lại gọi tôi sao.”

“Không…..”

Cô đứng nhìn cậu thật lâu cho đến khi cậu mở lời. Nhìn cậu với đôi mắt hạt dẻ long lanh im lặng mang lỗi lo lắng kèm theo sự khó hiểu.

“Cậu đã ở đó đúng không, cậu đã nghe hết mọi thứ rồi à?”

“Ừ, xin lỗi vì đã nghe lén.” Cô cười xoa dịu cậu “Dù sao thì tớ cũng học điều đó từ cậu mà.”

Cố gắng lờ cô đi để ngắm nhìn những đám mây nhàm chán. Anh ấy không dám nhìn thẳng vào mắt cô hay là tự tin trả lời mọi thắc mắc cô mang trong lòng.

Cô bước tới nằm cạnh cậu, để xõa làn tóc đen trên lớp cỏ xanh ngắt khiến cậu bất ngờ quay ra nhìn cô.

“Tôi có thể nằm đây được không, nếu cậu không phiền ngửi mùi phù thủy.”

Cậu thực sự có thể ngửi thấy mùi hương của cô, mùi của những quyển sách cũ bám vào mái tóc cô, mùi gỗ tần tì của thư viện trên tay áo cô. Khác với mùi hắc của hoa dược liệu và khói bụi mana của vòng phép, hương thơm của cô êm dịu hơn nhiều.

“Không sao.” Cậu nói “Tớ thích mùi hương của cậu, có lẽ cậu là cô phù thủy duy nhất tớ muốn ở cùng.”

“.……..” Sau một hồi im lặng Noan mở lời.

“Cậu sẽ rời đi sao?”

“Ừ, có lẽ vậy, tớ đã không thể khuyết phục được tộc trưởng, có lẽ mục đích của tớ đến đây đã kết thúc.”

“Hơn nửa năm trời sinh sống trong ngôi làng, làm thân với mọi người, lấy lòng các trưởng làng, cuối cùng cũng chỉ vì muốn đưa ra đời đề nghị cuối cùng thôi sao?” Noan hỏi.

“Thì tớ đã bảo cậu rồi mà, mục đích và lòng tham là động cơ cho hành động tốt bụng và bao dung.”

Cậu cười nhìn cô.

“Xin lỗi vì đã lừa dối cậu bao lâu nay, nếu cả làng biết điều này, họ sẽ thực sự ghét tớ lắm đây.”

”………..” Noan im lặng.

“Có lẽ tớ không thực sự phù hợp với ngôi làng dù tớ cứ nghĩ là có. Có lẽ tớ lên rời đi ngay bây giờ.”

“Không…” Cô bất ngờ bật dậy, bàn tay vô thức nắm lấy tay cậu.

“Cậu có thể ở lại đây thêm chút được không.” Cô nói “Ý tớ là, tớ vẫn chưa dẫn cậu đi được hết ngôi làng, vẫn còn nhiều thứ tớ muốn cho cậu xem, nên là…..đừng đi.”

Anh nhìn bàn tay cô đang nắm lấy mình, nói

“Noan, cậu sẽ đi cùng tớ chứ.”

Cô giật tay về bất ngờ nhìn cậu, rồi đảo ánh mắt ra chỗ khác, nói

“Cái đó…..tớ….tớ…”

Anh mỉm cười nhìn cô, như biết sẵn câu trả lời ngay từ đầu. Cô ấy không thể rời khỏi ngôi làng.

”Vì lời hứa, phải không?”

“Ừ.” Cô cúi đầu xuống nói.

Một trong những lời thề cổ xưa của ngôi làng. Đó là “Sinh ra ở ngôi làng, thì sẽ phải chết trong ngôi làng. Đúng là bất công mà.” anh nói.

Vù vù vù, tiếng gió lớn bị cắt ngang trên bầy trời, từ những đám mây hiện lên một chiếc phi thuyền không buồng lơ lửng trên bầu trời bởi phép thuật, mạn phải con thuyền có vẽ một khuôn mặt ở giữa mặt trời, với mắt là mặt trăng và mồm cười cong lên như lưỡi liềm. Đó là tàu đưa tin của gia tộc Indiges.

“Có vẻ tớ không thể ở lại thêm một ngày nữa rồi.” Cậu ngồi dậy bước tới con thuyền, ngoảnh mặt về cô nói “Tạm biệt, Noan.”

Cô im lặng không thốt lên lời nhìn cậu bước tới con thuyền đưa tin.

“A, cậu ấy đi mất rồi.” Cô nghĩ thầm “Không được.”

Noan chạy tới thật nhanh kéo áo cậu cố giữ cậu lại.

“Indiges, đợi đã” cô níu kéo.

Cậu im lặng không quay lại nhìn cô.

“Tối hôm qua, tớ đã mơ thấy một giấc mơ, giấc mơ về một chàng hoàng tử bị bóng tối cô độc vây quanh, một chàng hoàng tử mang theo sự thất bại của mình xuống dưới tầng địa ngục.”

“Đó có phải một lời tiên tri, nhà tiên tri Noan?” Anh hỏi cô.

Cô tiến tới ôm anh từ đằng sau, giữ không cho anh đi mất.

“Anh sẽ chết, nếu anh quay về đế quốc để chiến đấu, anh sẽ bị đống tro tàn đè xuống tận cùng của thế giới.”

“Nhà tiên tri Noan, em có biết tôi và em khác nhau ở điểm gì không.”

Anh hỏi cô, rồi dần gỡ bỏ cánh tay cô ôm anh ra rồi nói “Anh sẽ không chạy trốn, anh sẽ tiến lên phía trước dù có biết trước kết quả đi chăng nữa. Không như người làng Onis, không như em, Noan.”

“Tại sao, tại sao anh lại cố chấp đến thế chứ!” Cô quát.

“Thật trớ trêu làm sao, nhưng về mặt này anh lại giống em, Noan. Kiêm quyết sống với lý tưởng của mình dù đối với người khác nó có sai hay ngu ngốc đi chăng nữa.”

Anh nói “Một lần nữa, tạm biệt em.” anh cười “Anh hứa rằng nếu anh còn sống, anh chắc chắn sẽ trở về thăm em.”

“Anh chả bao giờ giữ lời hứa cả.”

“Lần này thì khác, Noan, chúng ta sẽ gặp lại nhau ở nơi này, dưới bóng của cây táo, dưới ánh nắng của bầu trời xanh. Hãy đợi anh nhé.”

Anh bỏ đi để lại Noan ngồi thẫn thờ với đôi mắt ướt đẫm, trong một khoảng khắc, cô đã nảy sinh ra suy nghĩ căm ghét anh, căm ghét lời nguyện thề cổ xưa đã áp đặt lên cô dù cô chưa từng thề, căm ghét bản thân yếu đuối không giữ nổi người cô yêu thương ở bên cạnh mình.

Bạn đang đọc Dòng chảy ký ức sáng tác bởi Khanhmay203
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Khanhmay203
Thời gian
Cập nhật

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.