Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thân Phận

Tiểu thuyết gốc · 2217 chữ

Đới Mộc Bạch sau một lúc đã tỉnh lại, hắn hoảng hốt gọi tên Chu Trúc Thanh, linh cảm cho hắn biết Chu Trúc Thanh sắp xảy ra chuyện.

Nana lắc đầu thở dài. Là họa, thì không thể tránh.

Lúc này đại sư, Phất Lan Đức, Triệu Vô Cực dẫn một người lạ vào phòng, Mã Hồng Tuấn kinh ngạc nhận ra đó là người hắn đã nói chuyện ở khu chợ đen, nhưng tên kia còn làm mọi người kinh ngạc hơn khi hắn mở mặt nạ lộ ra đôi mắt một bên đỏ rực cùng một bên xanh thẳm.

Hắn tự mình giới thiệu hướng Đới Mộc Bạch: "Ta là Đới Thiên, Công tước của Tinh La đế quốc. Còn nhớ ta không, Hoàng tử điện hạ?"

"Hoàng tử!" Thất Quái năm người khác đồng thời kinh ngạc.

Đới Mộc Bạch chính là nhị Hoàng tử của đế quốc Tinh La.

Đế quốc Tinh La là đế quốc còn lại ngoài Thiên Đấu đế quốc trên Đấu La Đại Lục, do một tộc Tà Mâu toàn quyền cai quản, không như Thiên Đấu đế quốc sức mạnh hoàng thất bị chi phối bởi nhiều tông tộc tông môn lớn khác.

Tuy nhiên quyền lực cũng sẽ không tránh khỏi bị nhòm ngó, để giữ vững ngai vị, hoàng thất Tinh La đã ra một cách thức độc ác máu lạnh trong tuyển chọn người kế vị đế vương, các Hoàng tử sẽ không ngừng đấu tranh với chính huynh đệ ruột thịt của mình, giết hại lẫn nhau để tìm ra người sống sót cuối cùng, đó sẽ là Hoàng đế Tinh La kế nhiệm, từ điều này hoàng thất Tinh La mong muốn người mạnh nhất trong các Hoàng tử sẽ được đến truyền thừa sức mạnh Tà Mâu Thánh Vương trong truyền thuyết, củng cố quyền lực tộc Tà Mâu.

Trong tộc Tà Mâu cũng không hoàn toàn đoàn kết, trước khi các Hoàng tử tranh giành ngai vị thì đã chia ra phe phái ủng hộ, tên Công tước này thuộc phe Đại hoàng tử Đới Duy Tư, ca ca Đới Mộc Bạch.

Lo sợ Đới Mộc Bạch có được Thánh Vương truyền thừa sẽ lên ngôi đế vương, Đới Thiên đã ra một âm mưu đen tối hèn hạ, có điều sau lưng hắn, chính là Vũ Hồn Điện.

Nana nhìn tên đàn ông cao gầy, khuôn mặt hốc hác xảo quyệt trước mặt không khỏi ghen ghét, đôi mắt xanh đỏ của tộc Tà Mâu trên người hắn quả là không hợp, có lẽ, sau này phải đòi lại.

Nana đứng dậy đi tới chỗ Phất Lan Đức, cố ý lướt qua chạm vào một góc áo của Đới Thiên, Nana làm bộ sợ sệt ôm tay Phất Lan Đức: "Gia gia, sao gia gia lại dẫn hắn tới đây? Trông hắn thật đáng sợ, hắn nói Đới lão đại là hoàng tử?"

Phất Lan Đức vỗ tay an ủi Nana, ánh mắt Phất Lan Đức vẫn luôn cảnh giác nhìn Đới Thiên.

Đới Thiên nụ cười gian trá nói: "Ta chắc các thầy cũng đoán ra được tám, chín phần rồi nhỉ. Dù sao, chỗ các ngươi cũng có U Minh Linh Miêu, cô gái tên Chu Trúc Thanh đó chính là Công chúa của A Nhĩ Pháp vương quốc thuộc Tinh La, là thế gia hoàng hậu Tinh La đó."

Thêm một người có thân phận cao quý khiến những người khác của Thất Quái ngơ ngác, họ hướng Đới Mộc Bạch xác nhận, Phất Lan Đức cùng đại sư lần này đã chắc chắn điều họ đoán là đúng.

Thân phận cao quý nhưng không hẳn là tốt, như bây giờ Đới Thiên này rõ ràng tới đây là không có ý tốt.

Đới Thiên cảm nhận được đã tới lúc, hắn thản nhiên đi đến giữa phòng cười cợt: "Thật không ngờ Thánh Vương lại giáng xuống trên Nhị hoàng tử. Có phải Trúc Thanh công chúa ra ngoài vẫn chưa về? Ta đã sai thuộc hạ của ta mang về cho các ngươi rồi đây."

Căn phòng thoáng chốc ánh lên sắc tím quang mang, từ xung quanh Đới Thiên một vòng ánh sáng đồ án hiện lên khiến cả căn phòng áp lực đè nén, trong tim mọi người đã có cảm giác hít thở không thông, dường như có chuyện chẳng lành.

Không cần đợi lâu, trong phạm vi đồ án ánh sáng từ từ hiện ra ba bóng người, thấy một người trong đó Sử Lai Khắc người thất kinh: "Trúc Thanh!"

Chu Trúc Thanh bị ném ra được Đới Mộc Bạch ôm lấy, thân thể không thương tích nhưng nửa gương mặt trên đôi mắt đã bị ăn mòn, vô cùng đáng sợ.

Nana tuy không có nhiều hy vọng nhưng vẫn ngồi xuống thử trị liệu, sau đó lắc đầu.

Đới Thiên lớn tiếng cười: "Trị liệu? Haha, đôi mắt Trúc Thanh công chúa là bị vũ hồn dung hợp kỹ Phệ Hồn Mộng Điệp làm bị thương, là một hồn kỹ cường đại đến ta cũng không biết vì sao người thường lại làm được. Bất quá, chúng ta chính là người làm điều đó." 

"Ngươi, tên khốn kiếp!" Phất Lan Đức tức giận hét lớn.

Sử Lai Khắc mọi người vô cùng tức giận đồng loạt phóng thích vũ hồn đánh trả nhưng không thể ảnh hưởng Đới Thiên, hắn là một Hồn đấu la và hai người đi theo hắn là Hồn thánh, thực lực tất cả mọi người cộng lại không thể so bì, tất nhiên đó là khi không tính Nana.

Đới Thiên tiếng cười không câu nệ lớn giọng khinh thường: "So với ngu ngốc đánh bọn ta thì không phải các ngươi nên tìm cách cứu Trúc Thanh công chúa sao?"

"Đủ rồi, dừng tay. Đới Thiên, ta biết ngươi có cách, mau nói cho ta. Mau nói cho ta!" Đới Mộc Bạch sau giây phút lặng đi vì lo lắng, vội vàng nói.

Đới Mộc Bạch lo sợ đến phát điên, Đới Thiên cười càng gian xảo: "Đúng là chỉ có Hoàng tử điện hạ biết khinh trọng, Phệ Hồn Mộng Điệp không chỉ làm mù mắt mà còn khiến Công chúa chết mòn, ta xem tình trạng Công chúa đã rất xấu."

Đới Thiên cố ý vòng vo làm Đới Mộc Bạch phát hoảng: "Mau nói cho ta!"

Đới Thiên vẫn đáng ghét chầm chậm nói: "Ôi dào, Hoàng tử điện hạ bình tĩnh. Rất đơn giản, chỉ cần Hoàng tử chịu dùng sức mạnh của thần, hiến mắt thần thì sẽ cứu được Công chúa thôi. Hoàng tử chắc sẽ không để Công chúa chết đâu nhỉ?"

Đới Mộc Bạch nghe xong lập tức ôm lên Chu Trúc Thanh chạy ra ngoài, mọi người không thể làm gì đứng nhìn Đới Thiên bộ dạng đắc ý đáng ghét cười cợt rời đi.

Không có nhiều thời gian cùng do dự, Thất Quái cùng Nana ở phòng Chu Trúc Thanh chứng kiến Đới Mộc Bạch kiên định vì Chu Trúc Thanh mà hiến tế mắt thần, từ bỏ sức mạnh của thần, bỏ cơ hội làm đế vương, từ bỏ lá bùa hộ mệnh vì người mình yêu.

Nana xem đến Chu Trúc Thanh khôi phục bình thường ấm áp yêu thương ôm lấy Đới Mộc Bạch thì mỉm cười.

Họa, có khi cũng không hoàn toàn là xấu. 

Nana tự hỏi nếu người bị thương là Tần Minh, cô có sẵn sàng hy sinh tính mạng? Câu trả lời liền là không, bởi vì Nana là người ích kỉ, nhát gan hay bởi tình cảm cho hắn vốn không phải tình yêu?

Nana vẫn chưa thể xác định.

[Vũ Hồn Điện điện chính]

Một nữ tử tuyệt mỹ khoác trên người bộ áo bào trắng, tay cầm quyền trượng đẹp đẽ mà uy nghiêm, nữ tử đưa ngón tay thon dài gõ gõ trên thành ghế, bộ dạng thản nhiên nhưng khí tức tỏa ra lệnh những kẻ xung quanh phải cúi rạp.

Nữ tử cất giọng nói trong trẻo mà lạnh lẽo: "... Xem ra những tên Tinh La đã thành công, nhưng suy cho cùng Đới Thiên cũng là người Tinh La, biết đâu hắn không nỡ bỏ đi sức mạnh Thánh Vương, chúng ta phải xác nhận lại. Quỷ Mị!"

"Vâng lệnh, Giáo Hoàng đại nhân."

[Thành Khoa Nhĩ, khu nghỉ ngơi Sử Lai Khắc học viện]

Nana đứng bên cửa kính nhìn ra phía ngoài đôi bích nhân thân mật, họa này giúp tình cảm Chu Trúc Thanh cùng Đới Mộc Bạch hoàn toàn gắn bó, sau đó sẽ chẳng chuyện gì chia cắt được họ.

Mỗi một chuyện xấu xảy ra trong cuốn tiểu thuyết đều là cơ duyên được sắp xếp, biến đổi chỉ khiến cuộc sống các nhân vật bị đảo lộn. Thật may mắn khi ngay từ lúc đầu Nana đã tuân theo quy tắc.

Chỉ có hắn, cũng vì hắn, trở thành ngoại lệ trong cuốn tiểu thuyết, khiến cuộc sống của hai người bị xáo trộn. Tần Minh.

Nana thở dài, vừa lúc trông đến bóng đen như ma quỷ âm thầm quan sát phía sau Đới Mộc Bạch đang hướng phòng mình, Nana nhếch môi lui vào một góc tối.

"Không có? Cô ta không ở đây?" Giọng nói the thé tự hỏi vang lên trong phòng.

Quỷ Mị, Phong hào đấu la bên cạnh Giáo Hoàng Vũ Hồn Điện, xuất quỷ nhập thần. Cảm nhận trong phòng không có người, Quỷ Mị xuyên tường lướt đi trong hành lang.

Nana nhẹ nhàng thu vòng phòng hộ bước ra, nhớ tới chuyện Quỷ Mị đang làm lúc này, Nana ánh mắt biến trở nên sắc lạnh: "Vũ Hồn Điện, hân hạnh."

"Ý, nếu nhớ không nhầm thì hắn cũng tới, haha. Phải đi nhắc cho hắn nhớ, lỡ quỵt thì không hay đâu." Nana chợt nhớ đến cái tình huống, bất giác phấn khích nhảy cửa sổ ra ngoài.

[Phòng Đường Tam]

Đường Tam và một người thanh niên áo trắng đang ngồi tâm sự bên cửa sổ.

Đường Tam: "Phong Tiếu Thiên, làm tất cả ngươi không sợ thua sao?"

Thanh niên áo trắng Phong Tiếu Thiên cười cười: "Ta không lo thắng thua, ta chỉ muốn đem hết sức để chứng minh bản thân."

Đường Tam: "Thua rồi chết thì sao?"

Phong Tiếu Thiên cười nhạt đáp: "Ha, chết vì một việc đáng làm còn hơn sống nhu nhược, ta không muốn làm kẻ nhu nhược."

Đường Tam kinh ngạc nhìn Phong Tiếu Thiên, Phong Tiếu Thiên nói đúng, Đường Tam cũng không muốn làm kẻ nhu nhược, không muốn bị coi là con của kẻ nhu nhược, cha của hắn càng chắc chắn không phải kẻ nhu nhược.

Đường Tam trong lòng đã quyết, nắm chặt tay trái Đường Tam kiên định nói: "Được, đề nghị của ngươi ta chấp nhận. Ngày mai, một đối một."

Phong Tiếu Thiên sảng khoái cười: "Đúng hợp ý ta, haha..."

"Phong Tiếu Thiên!" Một giọng nói nữ tử ngây thơ vang lên bên tai, khiến Phong Tiếu Thiên đang cười lập tức cứng ngắc.

Cho đến khi phản ứng lại...

"Á! Ngươi làm cái gì vậy?" Phong Tiếu Thiên phóng người nhảy dựng ôm lấy Đường Tam.

Đường Tam ngơ ngác nhìn Nana đang đu dây bên cửa sổ, cảm xúc rất khó nói.

Nana chính là nhớ ra hôm nay Phong Tiếu Thiên đến thương lượng chuyện thi đấu giữa hai người, đây cũng là bước ngoặt để Đường Tam toả sáng, càng là cơ hội để hai mắt Phất Lan Đức toả sáng. Nana tất nhiên phải đến nhắc nhở một chút.

Nana cười lấy đà nhảy cửa sổ vào, đối Phong Tiếu Thiên nói: "Buổi tối vui vẻ. Chậc, Tam ca tránh ra nào!"

Nana đưa tay đẩy cái thật mạnh tách Đường Tam khỏi Phong Tiếu Thiên, Nana hớn hở nói: "Phong Tiếu Thiên, còn nhớ cá cược của chúng ta chứ?"

Phong Tiếu Thiên đờ đẫn hai phút hoàn hồn nhớ lại, ngửa mặt cười nói: "Sở Phượng Na, ngươi nói là chuyện năm vạn kim hồn tệ đi, ngươi căn bản không lấy được haha!"

"Nha, ta đã may sẵn túi đựng rồi. Đến lúc đó nếu ngươi bị Tam ca đánh hôn mê ta cũng có thể chữa cho ngươi tỉnh dậy đưa tiền. Yên tâm đi." Nana vỗ vỗ vai Phong Tiếu Thiên như an ủi hắn.

Đường Tam phì cười. Ý Phong Tiếu Thiên là Nana cược thua kia mà, sao lại biến thành...

Phong Tiếu Thiên thất kinh: "Ngươi, người này..."

Bộp!

"Không nói nhiều, ngươi nhớ là ta an tâm, ngày mai không cần đưa qua, ta sẽ tự mình đến lấy. Giờ đi đây, bye bye!"

Nana vỗ cho Phong Tiếu Thiên một cái trên miệng chặn luôn câu nói của hắn sau đó nhanh chóng phóng cửa sổ ra ngoài, trở về phòng ngủ. Tự nhủ rằng ngày mai khi biết được chuyện Nana làm, chắc Phất Lan Đức sẽ vui đến phát điên.

Phong Tiếu Thiên cùng Đường Tam ngơ ngác một lúc lâu sau đó xảy ra chuyện gì Nana là không biết.

Bạn đang đọc [Đồng Nhân] Đấu La Đại Lục: Sứ Mệnh Bí Mật sáng tác bởi -Mỵ-
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi -Mỵ-
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.