Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngoại Phụ Hồn Cốt

Tiểu thuyết gốc · 1770 chữ

Xác định được vai vế, tăng thêm tình cảm, bữa cơm này ăn đặc biệt ngon.

Đợi một lúc sau khi mọi người có vẻ thoải mái trở lại, bấy giờ Ninh Vinh Vinh nhìn sang chỗ Đường Tam, nhớ lại mấy vũ khí kim loại thấy được trên xác Nhân Diện Ma Nhện, Ninh Vinh Vinh lưỡng lự một chút rồi cũng lên tiếng hỏi: "Tam ca, lúc trước giết Nhân Diện Ma Nhện ngươi dùng vũ khí đó là cái gì?"

"Là ám khí Chư Cát Thần Nỏ ta chế tạo, sao vậy?" Đường Tam ngay lập tức trả lời.

"Hay quá!" Ninh Vinh Vinh bật thốt, nghĩ chút mới nói tiếp: "Chuyện này... phải nói từ đâu nhỉ. Ừm, mọi người đều biết cha ta là tông chủ Thất Bảo Lưu Ly Tông, đệ tử tông môn ta có năng lực phụ trợ nhưng bản thân lại vô cùng yếu, ta cũng không có song sinh vũ hồn có thể công kích như Nana. Nên ta có ý này..."

Ninh Vinh Vinh ngập ngừng câu được câu mất không khỏi khiến những người khác tò mò. Nana thản nhiên ngồi một bên uống miếng nước, cho tới giờ Nana mới biết năng lực nhìn thấy tương lai cũng thật là nhàm chán.

Đường Tam nhìn Ninh Vinh Vinh, thấy Ninh Vinh Vinh bối rối khó xử, Đường Tam nghĩ chắc do cô ấy vẫn còn bận tâm trước đó mối quan hệ giữa mọi người bất hòa. Thế nhưng trải qua những ngày qua, đặc biệt là lúc Ninh Vinh Vinh trợ giúp Đường Tam đi tìm Tiểu Vũ, Đường Tam đã thay đổi triệt để cách nhìn về cô ấy.

Đường Tam mỉm cười ân cần nói: "Ngươi chẳng phải gọi ta Tam ca sao, có chuyện gì cứ thẳng thắn đi, không cần câu nệ."

Ninh Vinh Vinh mỉm cười, gật đầu: "Được rồi, vẫn mong mọi người giữ bí mật giùm ta vì dù sao chuyện này cũng liên quan đến cả tông tộc. Ta là muốn nhờ Tam ca làm ám khí cho tông môn chúng ta, có vũ khí uy lực như vậy dễ dàng giết chết hồn thú hơn hai ngàn năm mà không cần hồn lực, đệ tử tông môn đặt bên người có thể phòng thân, bù trừ khuyết điểm vũ hồn mang lại. Tam ca, ý ngươi thế nào?"

Thế nào?

Ninh Vinh Vinh thật làm Đường Tam cùng năm người khác kinh ngạc, làm ám khí cho cả tông môn, chuyện này nói dễ vậy sao?

Đường Tam chưa kịp suy nghĩ, Mã Hồng Tuấn đã hai mắt tỏa sáng: "Oa Tam ca, Thất Bảo Lưu Ly Tông rất giàu đó, lần này ngươi kiếm lớn rồi, đến lúc đó nhớ mời chúng ta ăn cơm!"

Đường Tam bật cười: "Ta lúc nào keo kiệt, yên tâm đi Hồng Tuấn. Vinh Vinh, có thể để ta suy nghĩ thêm hay không, chuyện lớn như này ta chưa từng làm qua, vả lại ta giờ cần có thời gian tu luyện, làm ám khí sẽ không đáp ứng được nhu cầu của tông môn ngươi."

Ninh Vinh Vinh gật đầu lia lịa: "Dĩ nhiên rồi, ta trước nói với cha ta, ngươi cứ từ từ nghĩ."

Ninh Vinh Vinh vui vẻ, Đường Tam không từ chối, chỉ là cần thời gian mà thôi, ý muốn của cô ấy có rất lớn hi vọng.

"Được...!" Đường Tam hài lòng đáp, ngay sau đó lại biến sắc.

Đường Tam rõ ràng cảm nhận được một cỗ sức mạnh đang lúc nhúc trong cơ thể, hắn đứng dậy, cố nén nhịn hướng bảy người khác nói: "Mọi người ngồi sau, ta đi ra ngoài có chút việc."

Tiểu Vũ quan tâm hỏi: "Ca, ngươi không sao chứ, ta đi với ngươi!"

"Ta không sao, Tiểu Vũ đừng theo ta!" Đường Tam kiên quyết ngăn cản Tiểu Vũ, nói xong, hắn lập tức lao ra cửa phóng vào rừng cây phía sau học viện.

Hiếm khi thấy Đường Tam từ chối Tiểu Vũ, thái độ quyết liệt, hành động có phần vội vã.

Đới Mộc Bạch lên tiếng: "Các ngươi có thấy tên tiểu Tam lạ lạ?"

"Đúng vậy lão đại, không biết hắn làm gì, lúc sáng sớm ta tỉnh dậy đã không thấy đâu. Lại nói, học viện giờ thật quá nghèo đi, mới mấy ngày không về phòng tắm của bọn ta tường nứt nhiều lắm, đã sắp sập xuống rồi." Áo Tư Ca chép miệng phụ họa.

"Nào có nghèo đến mức ấy." Nana ngán ngẩm lắc đầu, sau đó nghiêng người nói với Tiểu Vũ bên cạnh: "Tiểu Vũ, ngươi mau đi xem xem đi, nhỡ như Tam ca có chuyện cần ngươi. Ngươi chẳng phải đang rất lo lắng sao."

"Được, ta đi." Tiểu Vũ quả thật rất lo lắng, nay Nana thêm lời nhắc nhở, Tiểu Vũ ngay tức thì chạy theo Đường Tam.

Những người còn lại vẫn tiếp tục ăn cơm nhưng không lâu sau đó.

"Aaaaaa!"

Tiếng thét dài khủng khiếp, tức khắc khiến bọn họ giật bắn.

Đới Mộc Bạch trước tiên đứng lên lao ra cửa, tiếp tới mọi người đều theo sau hắn.

Đường Tam, Tiểu Vũ không ổn!

Đó là suy nghĩ trong lòng mỗi người, không do dự không chần chừ, chưa kịp biết bản thân có gặp nguy hiểm hay không, cả sáu người họ lập tức chạy đi cứu viện.

Tiểu Vũ và Đường Tam vẫn bình an. Tuy nhiên cảnh tượng bấy giờ không bình thường chút nào. Ngoại trừ Nana, những người khác nháy mắt đều kinh hồn bạt vía.

Đường Tam sau lưng mọc ra tám cái chân lớn đầy lông lá, nhìn qua y như chân nhện.

Mã Hồng Tuấn tò mò bước nhanh lại gần, táy máy tay chân đụng thử chút.

"Đừng đụng vào!" Đường Tam kinh hoảng hét lớn, nhưng không kịp.

Mã Hồng Tuấn đụng phải cái thứ kì quái mọc ra từ lưng Đường Tam liền lăn đùng ra nằm bất tỉnh. Chẳng ai biết Mã Hồng Tuấn bị cái gì.

Đường Tam vừa lo vừa sợ mà gần như quát Nana: "Nana, nhanh lên, chữa trị cho Hồng Tuấn!"

Nana thở dài bỏ qua Đường Tam thái độ thất thố, bình tĩnh nói: "Tam ca chớ kích động, ta thấy tứ ca là trúng độc, độc này xuất phát từ cái thứ trên lưng ngươi. Trước mắt ta chỉ giúp khống chế độc tố lan ra, chúng ta nên đưa hắn về học viện. Tin tưởng ta, chuyện này liên quan mật thiết đến ngươi, trở về gặp đại sư mới có thể giúp ngươi giải thích rõ ràng."

Những lời Nana nói thật đáng ngờ nhưng lúc này đây Đường Tam đâu còn tâm trí đi chất vấn, hắn cứ ngơ ngác ngồi đó.

Đới Mộc Bạch ôm lên Mã Hồng Tuấn, gật đầu với Nana, hắn ra hiệu cho những người khác: "Chúng ta lập tức về học viện."

Đường Tam lặng lẽ theo sau.

Quả nhiên, đại sư là biết đến chuyện xảy ra với Mã Hồng Tuấn, hắn cho người đưa Mã Hồng Tuấn vào một căn phòng kín và cho gọi Đường Tam, sáu người khác thì chờ ở ngoài.

Trong phòng, đại sư nhìn Đường Tam đang rầu rĩ đứng đó, hỏi: "Chuyện này là ngươi làm?"

"Lão sư, em không cố ý, em không khống chế được!" Đường Tam thanh minh.

Tất nhiên đại sư tin hắn không phải là kẻ sẽ hại đồng bọn.

Đại sư tiếp tục hỏi: "Không phải có Nana sao, con bé còn không giải được độc?"

Đường Tam ủ rũ lắc đầu: "Không phải, là... là Nana không giải, cô ấy chỉ ngăn độc lan ra, còn nói phải đưa Hồng Tuấn trở về gặp lão sư. Em, xin lỗi."

Đại sư khẽ nhíu mày, không biết đang nghĩ điều gì, lúc sau quay lại hắn nói với Đường Tam: "Ta không biết con bé có thật sự am hiểu hay không nhưng lần này nó làm rất tốt. Nào, tới đây cho ta xem ngươi làm Hồng Tuấn bị thương ra sao."

Đường Tam tâm trạng phải nói là quá tệ, hắn chẳng mong muốn mình bị biến thành bộ dạng như vậy nhưng nghe lời đại sư, Đường Tam vẫn cắn môi vận chuyển hồn lực xuất ra thứ sau lưng, trong căn phòng đã đóng kín cửa sổ, hình bóng của hắn in trên tường chẳng khác nào một con quái vật.

Đại sư lúc đầu trong mắt là kinh ngạc nhưng liền sau đó là vui mừng, hắn vỗ vai để Đường Tam bình tĩnh lại.

"Hồng Tuấn, sẽ do ngươi giải độc. Dùng chính cái này." Chỉ vào trên lưng Đường Tam, đại sư tự tin nói.

Đường Tam ngơ ngác: "Lão sư, Hồng Tuấn là vì nó mà bị thương."

Đại sư cười: "Ngươi biết nó là gì sao? Là chân con Nhân Diện Ma Nhện ngươi đã hấp thu hồn hoàn, cái này là hồn cốt của nó, hơn nữa lại là ngoại phụ hồn cốt, quý hiếm bằng với thập vạn niên hồn hoàn mà hồn sư nào cũng mong ước. Tiểu Tam, ngươi nên nhớ hồn sư chỉ có thể hấp thu sáu miếng hồn cốt ứng với đầu, tứ chi và thân thể để gia tăng hồn lực cùng có thêm hồn kỹ. Của ngươi ngoại phụ hồn cốt, sau này nếu hấp thu đủ, chính ngươi đã siêu việt hơn người một cái hồn hoàn hồn kỹ. Ủ rũ gì chứ, ngươi nên cảm thấy mình cực kì may mắn."

Dừng một chút cho Đường Tam kịp thời tiếp thu, đại sư tiếp tục nói: "Dùng chính ý nghĩ của ngươi đi cảm thụ, nó sẽ nói cho ngươi biết nên làm thế nào, đừng lo lắng."

Tin tưởng lão sư mình, Đường Tam chậm rãi bình tĩnh chấp nhận thứ đồ dính trên thân này và khắc sâu cảm nhận, sau là giúp Mã Hồng Tuấn cẩn thận hút độc. Hiệu quả y như mong đợi.

Chờ tình trạng của Mã Hồng Tuấn khôi phục bình thường, Đường Tam trở ra giải thích cho mọi người về ngoại phụ hồn cốt và cho họ biết Mã Hồng Tuấn đã ổn, đại gia thở phào an tâm đi làm việc của mình. Tu luyện, tu luyện rồi ăn cơm. Lại một ngày không yên bình trôi qua, cuộc sống ở Sử Lai Khắc quả nhiên lúc nào cũng thật đặc sắc.

Bạn đang đọc [Đồng Nhân] Đấu La Đại Lục: Sứ Mệnh Bí Mật sáng tác bởi -Mỵ-
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi -Mỵ-
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 14

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.