Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bài Học Của Đại Sư

Tiểu thuyết gốc · 1361 chữ

Buổi sáng hôm sau, theo thường lệ mọi người tập trung trước sân học viện chờ Phất Lan Đức tới giảng dạy.

Mã Hồng Tuấn hôm qua mới bị độc hôn mê, hôm nay hắn tự động mà tránh xa Đường Tam không dám tới gần, một mặt cứ như nhìn thấy quỷ khiến Đường Tam rất tủi thân, còn lại sáu người khác tất nhiên sẽ vui vẻ cười khi thấy người gặp họa.

Tuy nhiên vui vẻ không lâu, bởi sáng nay không phải Phất Lan Đức tới vì họ dạy học, mà là đại sư, lão sư mới của học viện. Dù chưa biết rõ đại sư tính cách thế nào nhưng dựa vào Đường Tam tác phong, ở đây ngoài Nana và Tiểu Vũ, năm người kia không hiểu sao trong lòng bất giác liền cảm thấy lo lắng.

Mở đầu cho khóa huấn luyện, đại sư đưa cho mọi người một chiếc bát bình thường bảo họ không được đụng vào nhưng lại phải làm vỡ nó. Nana cười khổ, cái này cô đã đọc qua, giờ thấy tận mắt tưởng là dễ nhưng ngoại trừ Đường Tam, Tiểu Vũ, những người còn lại đều không làm được, bao gồm cả cô.

Xét cho cùng năng lực của Nana chính nhờ thần ban tặng, Đấu La Chi Chiến thế giới tu luyện đều do hệ thống máy tính tính toán hết thảy, Nana đâu có kinh nghiệm hay phương pháp tu luyện hồn lực thực tế nào. Vậy nên cô hoàn toàn mờ mịt, ngay cả thân thể này cũng thật lạ, bề ngoài hoàn toàn giống như người bình thường, chỉ khác là cường độ và phản xạ của cơ thể bằng cách nào đó đã được đề thăng lợi hại.

Nhắc đến Nana lúc này mới nhớ, chẳng biết lý do vì sao mà từ mục tiêu đầu tiên tới giờ thần không còn ra thêm mục tiêu cho cô nữa, tựa hồ lão ta chỉ vô tình ném cho Nana một thân thực lực hổ giấy cùng những lời đe dọa rồi bỏ rơi chỗ này. Nana lẽ dĩ nhiên phải tự lực cánh sinh, mà còn là tự lực cánh sinh khi đeo bên người cái cảnh báo tử vong như quả bom nguyên tử. Không biết rốt cuộc lão ta là thần hay quỷ nữa.

Nana trong lòng có vô vàn thắc mắc, tuy nhiên cô vẫn chăm chú nghe đại sư giảng dạy, buổi học bây giờ mới bắt đầu.

"Việc này là để kiểm tra khả năng khống chế hồn lực của các ngươi. Các ngươi thấy rồi đấy, tiểu Tam khống chế hồn lực tập trung tấn công thẳng vào mục tiêu, tránh thả ra lãng phí hồn lực nên nó có thể chiến đấu lâu dài với đối thủ cao hơn hắn vài cấp. Tiểu Vũ làm rất tốt, những người khác không tệ. Ngược lại chính là Nana và Trúc Thanh, cái bát còn không nhúc nhích một xíu." Đại sư thở dài đưa mắt nhìn hai người.

Nana ngại ngùng gãi đầu cười, mới vào học đã đội sổ đứng bét lớp, không ngại mới lạ.

Chu Trúc Thanh có vẻ rất tức giận, trước đó làm mãi không được cô ấy kiên quyết cầm cái bát vỗ nát bét.

Đại sư quan sát một chút các học sinh rồi nói: "Các ngươi chưa vượt qua được kiểm tra cũng đừng vội nản chí, tiềm năng các ngươi rất lớn, thiên phú của các ngươi đều vô cùng khiến người ganh tỵ. Ta sẽ huấn luyện đặc biệt cho các ngươi, cố gắng tập luyện tốt, khi hoàn thành các ngươi có thể sẽ có thêm một hồn kỹ tự mình sáng tạo. Tự sáng hồn kỹ."

Tự sáng hồn kỹ dựa vào sự am hiểu vũ hồn và khống chế thuần thục hồn lực của bản thân hồn sư, không giới hạn số lượng và niên hạn như hồn hoàn, có thể tăng cấp theo tốc độ tu luyện của hồn sư. Tuy nhiên tự sáng hồn kỹ cực kỳ khó luyện thành, hồn sư luyện được một tự sáng hồn kỹ đã là vô cùng nổi bật.

Áo Tư Ca ôm mặt bật thốt: "Thật sao đại sư, đại sư cứ nói chúng em sẽ cố gắng làm thật tốt."

"Đúng vậy đại sư." Đồng thanh.

Mọi người đều háo hức đồng tình theo Áo Tư Ca, ai mà không muốn mình mạnh mẽ.

Nhưng khi thấy đại sư đưa ra một bức tranh vẽ nhà hàng, phòng ăn, thì ai nấy đều đen mặt.

Đại sư đây là cái chủ ý quái quỷ gì?

Quả nhiên cách dạy này vẫn như cũ. Nana cười nói: "Đại sư, ngài muốn chúng em xây phòng làm bàn ghế, tự nấu ăn đúng hay không?"

Đại sư nhìn Nana thoáng kinh ngạc, hắn ho nhẹ một cái rồi nói: "Khụ khụ, Nana thông minh lắm. Đúng vậy, nhiệm vụ lần này của các ngươi chính là làm nên một bữa ăn ở nhà hàng y như trong bức vẽ này. Tiểu Tam xây phòng, không được dùng tay, tất cả phải lấy cái hồn cốt kia... tám cái, liền gọi Bát Chư Mâu đi. Mộc Bạch nhào bột làm bánh, ta đã chuẩn bị bột cho ngươi rồi đây. Vinh Vinh và tiểu Áo đi trồng cải, cụ thể lát nữa ta sẽ hướng dẫn. Hồng Tuấn vào bếp học cách khống chế lửa, viện trưởng và các lão sư đã đang chờ ngươi nướng thịt cho họ ăn đấy, làm hỏng thì hậu quả... ngươi biết viện trưởng rồi đó. Tiểu Vũ, ừm, ta sẽ chỉ cho ngươi sau. Nana, Trúc Thanh đi theo ta."

Đại sư căn dặn một lượt, huấn luyện hắn đưa ra cái nào cái nấy đều cực kì khác lạ, mọi người không khỏi vì những thứ đó mà nhăn mặt.

Nana cười, mọi thứ đúng là giống y như trong tiểu thuyết, còn huấn luyện của cô... Nana lẽo đẽo đi theo không biết đại sư sẽ ra đề nào cho mình đây?

Đại sư đưa Chu Trúc Thanh và Nana đến bên một hồ nước, hắn bảo Chu Trúc Thanh nhảy xuống bắt cá nhưng Chu Trúc Thanh sống chết không xuống vì cô ấy không biết bơi. Nana đoán có lẽ là do ảnh hưởng của vũ hồn U Minh Linh Miêu, mèo thường rất ghét nước đi.

Nhưng đại sư vẫn một mực bắt Chu Trúc Thanh phải xuống, cho nên cảnh tượng lúc này Nana chứng kiến chính là đại sư đang kiên nhẫn đấu khẩu với Chu Trúc Thanh.

Đại sư: "Chu Trúc Thanh, ngươi không xuống nước thì làm sao bắt cá?"

Chu Trúc Thanh lạnh băng đáp: "Em có thể."

Phụp!

Dùng cành cây đâm xuống nước là có thể bắt được cá, Chu Trúc Thanh cứ làm thế để trả lời đại sư, tất nhiên đại sư không vừa ý. Đại sư kiên nhẫn hỏi mãi, một người hỏi một người nói làm đi làm lại không biết bao nhiêu lần, Nana ngồi đấy nhìn đã cười đến lăn lóc trên đất. Cuối cùng Chu Trúc Thanh không đủ kiên nhẫn bằng đại sư, cô ấy phải chấp nhận sẽ xuống nước dùng tay bắt cá, có điều, đại sư vẫn chưa chịu buông tha.

"Mặc vào cái này." Đại sư chẳng biết kiếm đâu ra một bộ áo rộng hình mèo kín từ đầu tới chân.

Đại sư ném bộ đồ cho Chu Trúc Thanh, không quan tâm đến tâm trạng Chu Trúc Thanh lúc này là điên rồi, đại sư đi tới chỗ Nana.

"Ngươi cười hình như rất vui vẻ!" Nhìn Nana cười đến ra nước mắt, đại sư nhẹ nhàng nói.

Nana cảm giác có gì đó sai sai, đây chắc chắn không phải câu hỏi rồi. Nana giật mình, đứng thẳng lên nghiêm túc nói: "Xin, xin lỗi đại sư, ngài muốn em làm gì?"

Thái độ của Nana hiển nhiên làm đại sư hài lòng. Đại sư vuốt cằm thản nhiên nói: "Đếm cá."

Bạn đang đọc [Đồng Nhân] Đấu La Đại Lục: Sứ Mệnh Bí Mật sáng tác bởi -Mỵ-
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi -Mỵ-
Thời gian
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.