Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Xuất Hiện Nhân Vật Mới

Tiểu thuyết gốc · 2131 chữ

Tiểu Vũ hiến tế, Đường Tam kì diệu hồi sinh.

Tuy nhiên hồn sư ai cũng biết hồn thú hiến tế về sau, hồn phi phách tán, không sẽ lại tiếp tục tồn tại. Đường Tam tỉnh hình ảnh cuối cùng hắn thấy chính là Tiểu Vũ kết cục này, Tiểu Vũ ánh mắt u buồn có bao nhiêu luyến tiếc nhưng môi lại mỉm cười, biến thành điểm điểm quang mang dần mất đi trước mặt hắn.

Trong giây phút trùng phùng ngắn ngủi của hai người, thế mà sinh ly tử biệt hết lần này đến lần khác. Đường Tam liên tục tưởng niệm mỗi một câu nói, mỗi một cử chỉ tinh nghịch của Tiểu Vũ, hắn đau khổ tột độ, thống hận Vũ Hồn Điện mà phóng xuất ra hồn lực cường đại chấn nổ tất cả bọn Hồn thánh đang vây đánh hắn, một kích này sau, Đường Tam kiệt quệ ngã nhào trên mặt đất, thương tâm khóc nghẹn.

Thiên Thanh Ngưu Mãng, Thái Thản Cự Viên chịu nỗi đau mất đồng bạn, chúng nó mạnh mẽ phá vỡ lồng giam vũ hồn dung hợp kỹ của Cúc Hoa Quan cùng Quỷ Mị, uy áp hồn thú tỏa ra khiến vùng trung tâm rừng Tinh Đấu biến thành đất trống cấm địa, không một hồn thú nào dám lại gần. 

Vũ Hồn Điện, hai tên Phong hào đấu la là hai tên duy nhất còn sống sót sau cơn giận của hồn thú chi vương. Cúc Hoa Quan biết bọn hắn không thể tiếp tục trận đánh liền vội vã ra hiệu cho Quỷ Mị lập tức bỏ chạy.

Thế nhưng...

"Muốn chạy? Ai cho phép các ngươi!"

Không trung bỗng vang vọng giọng nói nam tử, khẩu khí hắn uy quyền mà giận dữ phát ra ngay phía trên rừng Tinh Đấu, hắn một câu nói lập tức khiến Cúc Hoa Quan, Quỷ Mị Phong hào đấu la đột ngột mất khống chế phi hành, sửng sốt rơi trên mặt đất.

Ngoại trừ thanh âm, đến hai con hồn thú chi vương cũng không thể cảm nhận được có người khác hiện diện, cho tới khi một thân ảnh khoác áo choàng lam sắc dần bay xuống dừng trước mắt bọn chúng. Lục sắc quang mang chiếu rọi, Thiên Thanh Ngưu Mãng, Thái Thản Cự Viên cùng Đường Tam phục hồi thể lực, tinh thần trấn tĩnh nhìn về tình thế đang phát sinh.

Đường Tam được trị liệu, hắn cảm giác cỗ hồn lực nhu hòa lục sắc này đặc biệt thân quen.

Còn Quỷ Mị thấy áo choàng lam sắc, đã là run cầm cập.

"Là, là người của chúng!"

Quỷ Mị lắp bắp kinh hãi khiến Cúc Hoa Quan vô cùng mờ mịt. Trước đây việc nhục nhã của Quỷ Mị xảy ra khi Cúc Hoa Quan đang đi điều tra hành tung gia tộc Đông Nam Á, lúc hắn quay về chuyện này đã được Bỉ Bỉ Đông ra lệnh giấu kín.

Cúc Hoa Quan nhíu mày hỏi Quỷ Mị: "Ngươi nói gì, người của ai?"

Quỷ Mị tay ôm khuôn mặt chi chít sẹo, ánh mắt vừa hận vừa sợ nhìn nam tử áo choàng lam nói ba chữ: "Đông Nam Á."

"Đông Nam Á!" Cúc Hoa Quan cảnh giác đề cao. Phải, hắn sớm biết ngoại trừ đứa con gái của gia tộc đó thì trên đời làm gì có hồn sư không thích phóng hồn lực hồn hoàn, tên nam tử trước mắt này cũng vậy, chắc chắn có liên quan.

Chưa thấy quan tài chưa đổ lệ, Cúc Hoa Quan vẫn cứng miệng lớn tiếng hướng nam tử đe dọa: "Người tới là người nào? Ngươi muốn đối đầu Vũ Hồn Điện?"

Thật ngạc nhiên khi giọng điệu hống hách của Cúc Hoa Quan không làm nam tử bực mình, căn bản hắn là không quan tâm.

Nam tử bình thản hạ xuống chỗ Đường Tam, ôm ra một người bên trong áo choàng, nam tử hướng Đường Tam hỏi: "Ngươi nhận ra nó không?"

Đường Tam nhìn thiếu nữ đang hôn mê trong tay nam tử, tầm 17, 18 tuổi, tóc đen dài búi cao, tuy gương mặt có phần thay đổi nhưng Đường Tam vẫn nhận ra, hắn kinh ngạc kêu: "Nana?"

Nam tử hài lòng gật đầu, bấy giờ hắn mới đưa tay mở mũ trùm. 

Nam tử gương mặt lạ lẫm đặc biệt anh tuấn, mái tóc đỏ dài buông xõa cùng đôi mắt đỏ rực như lửa, khí chất phát ra vô cùng hung hăng ngạo mạn, tuy thế, ánh mắt hắn nhìn Đường Tam và thiếu nữ Nana tràn đầy thân thiết.

Nam tử dịu dàng ôn tồn nói: "Xem ra ta nhận đúng người. Ngươi yên tâm, ta sẽ không làm hại ngươi, ta là của Nana, thân baba."

"Baba của Nana?" Đường Tam giờ đây muôn vàn cảm xúc lẫn lộn, xuất hiện trưởng bối, không hiểu sao giờ này hắn có cảm giác muốn cáo trạng, cáo trạng với baba của Nana, cáo trạng với lão cha của hắn, tội lỗi do đám người Vũ Hồn Điện gây ra.

Nam tử baba của Nana khẽ mỉm cười, hắn gật đầu: "Phải, gặp ngươi ở đây thật là trùng hợp, bọn người này làm hại con gái ta, ta nhất định xử lý. Sao nào, bọn chúng cũng đắc tội ngươi sao?"

Nam tử mới gặp nhưng rất ân cần, Đường Tam hảo cảm gật đầu liên tục, quay qua nhìn Cúc Hoa Quan cùng Quỷ Mị, Đường Tam đay nghiến mà nói: "Thù giết thê, không đội trời chung."

Nhắc lại mối thù, mặc dù có hiệu quả trị liệu ở nhưng Đường Tam vẫn ôm hận đến hít thở không thông.

Sau lưng Đường Tam, Thiên Thanh Ngưu Mãng và Thái Thản Cự Viên rống lên thảm thiết, bọn nó nỗi đau so Đường Tam không hề thua kém, Tiểu Vũ đã ở đây làm đồng bạn của chúng 10 vạn năm, thời gian này với nhân loại mà nói, đã là thiên trường địa cửu.

Lúc này nam tử không tiếp tục dùng hồn kỹ an ủi tinh thần chúng, hắn chỉ mấp máy môi truyền âm cho hai con hồn thú và Đường Tam. Không biết nam tử nói gì nhưng kì lạ sau đó hắn thật sự khiến bọn họ kinh ngạc cùng nhiều an tâm bình tĩnh.

Thiên Thanh Ngưu Mãng nhận rõ nam tử không có ác ý, tuy vậy quan hệ giữa hồn thú và nhân loại luôn nhạy cảm, đặc biệt với những cường giả nhân loại như hắn.

Thiên Thanh Ngưu Mãng dùng tiếng người dò hỏi nam tử: "Ngươi là ai, vì sao lại đến nơi này?" 

Nam tử liếc hai con hồn thú chi vương, khẽ ho một tiếng, chỉ Nana, hắn khuôn mặt anh tuấn vù cái biến thành bộ dáng thê lương kể: "Con gái ta là bạn của bạn các ngươi, mấy năm qua nó ở Tinh La, gần đây mới trở về Thiên Đấu gặp bằng hữu. Nó là đứa yếu đuối lại hay gây chuyện nhất trong nhà nên ta luôn phải giám sát nó bằng cảm ứng vũ hồn. Chẳng ngờ hôm trước đột nhiên nhận thấy hồn lực của nó hao kiệt lợi hại, ta tức tốc đến xem liền hoảng hốt phát hiện tính mạng nó đã ngàn cân treo sợi tóc, tinh thần ảnh hưởng nghiêm trọng, dường như không thể tỉnh lại nữa."

Nói đến đây nam tử giận dữ chỉ thẳng Cúc Hoa Quan cùng Quỷ Mị khiến hai tên Phong hào đấu la giật bắn, nam tử lớn tiếng hét: "Là do bọn người Vũ Hồn Điện. Nhất là tên Quỷ Mị này, năm năm trước đưa người đánh lén khiến con gái lớn của ta trọng thương hôn mê một tháng trời, năm năm sau đồng bọn hắn lại dám mưu sát con gái nhỏ của ta. Mối thù hại con, các ngươi nghĩ xem, người làm cha như ta có thể nuốt trôi sao? Ta một đường truy đuổi, theo sát khí bọn chúng theo đến tận đây, được lắm, ta sẽ thay con ta báo thù. Tiện thể báo thù cho các ngươi luôn."

Nam tử hùng hồn thay đổi giọng điệu liên tục, làm năm trương khuôn mặt cả người cả thú hóa ngây ngốc. 

Quỷ Mị mờ mịt lắc đầu: "Năm năm trước, là cô ta, sao có thể hôn mê, không đúng."

"Không đúng? Ngươi dám làm không dám nhận, Vũ Hồn Điện là đám rùa rụt cổ sao?" Nam tử ánh mắt khinh thường nhìn Quỷ Mị.

Trận đánh năm năm trước nữ tử Tỉ Tỉ Đấu La kia áp đảo khiến Quỷ Mị vậy mà gặp quỷ, cô ta còn vô cùng kiêu căng rời đi, lý nào lại trọng thương. Quỷ Mị khó hiểu, hai mắt hắn trừng lớn không thể tin. 

Cúc Hoa Quan không biết chuyện xảy ra với Quỷ Mị, hắn nghe nam tử nói xấu Vũ Hồn Điện liền tức tối hét lớn: "To gan, đừng hòng vũ nhục Vũ Hồn Điện!"

Cúc Hoa Quan phóng xuất vũ hồn tấn công nam tử, có điều, đòn đánh vừa kịp xuất hiện, tầm mắt hắn đã bị một bóng đen bịt kín. Cúc Hoa Quan chỉ cảm giác hắn thấy đến là một đôi mắt hung thú đỏ đọc nhìn chằm chặp, giây phút đó tinh thần chi hải của hắn răng rắc vạch ra một đạo vết nứt, mọi liên hệ với vũ hồn đột nhiên bị đánh gãy.

Đường Tam hai mắt mở lớn hết nhìn bên cạnh hắn Nana đã được đặt nằm dưới đất, lại nhìn người xuất hiện bất ngờ trước mặt Cúc Hoa Quan. Chẳng phải chính là nam tử baba của Nana sao?

Khoảng cách có đến một nghìn mét đó, thúc thúc tóc đỏ giống như dịch chuyển tức thời vậy? Đường Tam bất giác trong đầu nhớ đến...

Ở lúc gặp Cúc Hoa Quan lần đầu tiên Nana đã từng nói: "Baba ta vũ hồn là loại điểu mẫn công hệ, không cần hồn lực chỉ trong một phút tốc độ là khoảng, ừm, không nhớ rõ, tầm bốn mươi nghìn mét đi."

Đường Tam hình dung lại bộ dáng khoe khoang của Nana rồi nhìn nam tử tóc đỏ gật gù: "Thì ra Nana hống hách là đúng... nhưng thúc thúc nói, Nana có khả năng không tỉnh?"

Đường Tam thở dài, lần đầu sau năm năm ước hẹn, hắn sao phải chịu đau đớn mất thê, mất bạn như thế này. 

Đều là do Vũ Hồn Điện, Đường Tam nắm chặt hai tay căm hận nhìn Cúc Hoa Quan và Quỷ Mị.

Hai tên Phong hào đấu la giờ đây cực kì chật vật, ánh mắt chúng vậy mà giấu không nổi kinh sợ. Phạm vi dưới chân chúng đang bị một luồng ánh sáng đỏ sắc giam cầm, tứ chi bị vô số dây leo chế trụ vô phương nhúc nhích. 

Người ngoài cảm nhận không đến nhưng Cúc Hoa Quan và Quỷ Mị rõ ràng, luồng ánh sáng đỏ sắc này chính là kỹ năng tinh thần lĩnh vực, hai tên Phong hào đấu la tinh thần tra tấn đau đớn la hét thảm thiết, trong đầu chúng liên tục hiện ra những trương mặt quỷ hình dung là các oan hồn bị giết trong quãng đời tội lỗi của chúng. Oan hồn thét gào đòi mạng, lần lượt thay nhau gặm nhấm linh hồn của hai tên Phong hào đấu la, ngũ quan hai tên đều đã rỉ máu.

Nam tử khóe môi nhếch lên nụ cười, Dung Hợp Hồn Kỹ Song Vũ Hồn, Cuồng Hóa Điệp Phấn hiệu quả này quả nhiên hữu dụng cho kẻ ác, có gì đau khổ hơn tra tấn linh hồn chứ, đặc biệt đối kẻ tay dính nhiều máu thì càng dễ bị hồn kỹ ảnh hưởng.

Nam tử một cái phất tay, đỏ sắc rút lui khiến Cúc Hoa Quan cùng Quỷ Mị thanh tỉnh thở hồng hộc.

Thân còn bị treo dựng đứng, Cúc Hoa Quan run sợ mà lắp bắp: "Ngươi, ngươi, ngươi muốn gì?"

Nam tử cười, nụ cười so ánh mặt trời càng xán lạn, hắn xem như không thấy bộ dạng dọa người của hai tên Phong hào đấu la mà bình thản trả lời.

"Ta muốn báo thù. Ta cũng không gọi là ngươi, nhớ cho kĩ kẻ làm các ngươi run rẩy hôm nay.

Ta là thủ lĩnh gia tộc Đông Nam Á.

Ta là baba của Sở Phượng Tỉ cùng Sở Phượng Na.

Ta là Sở Tề Thiên, Phong hào, Đại Thánh."

Bạn đang đọc [Đồng Nhân] Đấu La Đại Lục: Sứ Mệnh Bí Mật sáng tác bởi -Mỵ-
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi -Mỵ-
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.