Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hoàng Cung Chiến Loạn(4)

Tiểu thuyết gốc · 2250 chữ

Khác với biến loạn ở Tinh La. Thiên Đấu đế quốc chiến trường chỉ nằm trọn trong hoàng cung Thiên Đấu. Sở dĩ có thể kiểm soát được phạm vi ảnh hưởng này chính nhờ bước đi bất ngờ ngoài dự liệu so với Vũ Hồn Điện cùng sức mạnh tổng hợp của Đường Môn, Thất Bảo Lưu Ly Tông và cả Sử Lai Khắc học viện.

Vào thời khắc Dương Vô Địch vạch mặt kẻ âm mưu hạ độc hoàng đế chính là đương kim thái tử Tuyết Thanh Hà, thì cũng chính là lúc các thế lực trên tuyên bố khơi mào cuộc chiến trong hoàng cung.

Thái tử Tuyết Thanh Hà vốn đã sớm làm chủ hết thảy binh lực, ngự lâm quân, vệ binh trong hoàng cung cơ hồ đã đổi thành người của Vũ Hồn Điện. Tuy nhiên số lượng hồn sư đông đảo này lại chẳng thể trở thành mối e ngại, bởi vì...

"Thấu Cốt Hoa đệ ngũ hồn kĩ - Thấu Tâm!"

Nana đứng bên phía người của Đường Môn, cùng một chỗ với Đường Tam và Độc Cô Bác. Đưa tay búng kêu một cái làm dấu hiệu, Nana vừa xướng lên tên hồn kĩ vừa cười cợt quét qua tất cả đám vệ binh đang vây quanh mình. Tức thì, đám vệ binh này đều khựng lại hung hăng phụt ra búng máu sau đó đồng loạt ngã xuống, không bao giờ đứng dậy được nữa.

Thấu Tâm đệ ngũ hồn kĩ - Thấu Cốt Hoa cảnh giới thứ sáu. Một phát xuyên tim. Chính là vào lúc Nana đi thám thính đã âm thầm đặt ấn kí vào từng tên vệ binh này.

Tuyết Thanh Hà vẻ mặt vì kinh ngạc cộng với giận dữ mà biến xiêu vẹo, hắn đay nghiến gằn từng chữ: "Sở, Phượng, Na!"

Nana nhìn Tuyết Thanh Hà, khóe miệng nhếch lên khinh miệt: "Tội nghiệp ngươi, ẩn nhẫn lâu như vậy. Không được làm chính mình đã đành, nay mọi công sức lại hóa ra bọt biển, cũng cảm ơn ngươi, đêm đó đã giữ ta ở lại hoàng cung."

Thanh âm của Nana nhờ hồn lực phóng đại vô cùng lớn, tham chiến mọi người nghe được đều khó hiểu. Vì sao Nana lại nói Tuyết Thanh Hà không được làm chính mình? Thì ra sau đó họ mới rõ ràng, Tuyết Thanh Hà vốn không phải đích Tuyết Thanh Hà.

Sự thật chính được sáng tỏ khi Tuyết Thanh Hà đơn đấu với Đường Tam. Trước thực lực cường đại của Đường Tam, Tuyết Thanh Hà bấy giờ mới bị bắt buộc phải dùng ra năng lực thật sự. Vũ hồn của Tuyết Thanh Hà lộ tẩy, là Thiên Sứ Sáu Cánh, vũ hồn thuộc về Vũ Hồn Điện, huyết mạch Giáo Hoàng.

Đến đây, âm mưu của Vũ Hồn Điện chôn dấu suốt mười năm trong hoàng thất Thiên Đấu đã được phơi bày ra ánh sáng. Mà Tuyết Thanh Hà sau đó cũng bộc lộ ra thực lực kinh người. Bất quá Đường Tam đâu phải kẻ tầm thường, hắn có khí vũ hồn mạnh nhất đại lục, có hồn thú mười vạn năm vì hắn đồng hành, lý nào là kẻ tầm thường.

Trận chiến trong hoàng cung kịch liệt dữ dội.

Vũ Hồn Điện phái ra cùng lúc bốn phong hào đấu la, hàng trăm hồn đấu la, hồn thánh cùng những tên cường giả khác. Bên này Sử Lai Khắc học viện cũng hỗ trợ rất nhiều cường giả. Đường Môn có tứ đại đường chủ, Mã Hồng Tuấn, Áo Tư Ca, Nana.

Ninh Vinh Vinh cùng với Thất Bảo Lưu Ly Tông đồng loạt tăng phúc, trở thành hậu phương quan trọng vô cùng vững chắc. Về phía các phong hào đấu la, Độc Cô Bác, Cổ Dung, Trần Tâm dưới sự bổ trợ từ Ninh Phong Trí và Nana cũng dễ dàng khắc chế bốn tên phong hào đấu la của Vũ Hồn Điện. Càng kinh khủng hơn khi chính tay Trần Tâm đã tiễn một tên phong hào đấu la về với đất bụi.

Cuộc chiến này xem ra ngay từ lúc đầu Vũ Hồn Điện đã ở thế hạ phong. Chính vì thế thắng thua đã được xác định.

Vũ Hồn Điện nhục nhã rút lui khỏi Thiên Đấu thành, tuy nhiên phía hoàng thất Thiên Đấu cũng chẳng thể vỗ tay hoan hô. Bởi sự yên bình hàng vạn năm nay của Thiên Đấu đế quốc đã bị phá bỏ chỉ trong một ngày, từ đây hết thảy mọi thứ sẽ thay đổi theo một chiều hướng khác, chiều hướng tiêu cực.

Vũ Hồn Điện sẽ không còn cần che dấu, không cần nhân nhượng. Rồi sẽ tới lúc cả Đấu La đại lục bị khuấy lên hồi binh biến, tất cả chỉ còn thiếu thời gian.

Hoàng cung Thiên Đấu. Cung điện hoàng đế

Cung hoàng đế rộng rãi xa hoa tràn ngập ánh sáng, nhưng giờ đây tất cả những thứ ấy dường như đang bị một luồng hắc khí vô hình nào đó chế trụ, trở nên vô cùng mờ mịt.

Nana tay thu lại chút lục sắc quang mang còn tản mát, tùy ý gật đầu với những đại nhân vật trong căn phòng lúc này. Ninh Phong Trí, Trần Tâm, Cổ Dung, Độc Cô Bác hài lòng gật đầu đáp lại Nana. Ngoài ra còn có Đường Tam, Ninh Vinh Vinh, Mã Hồng Tuấn, Áo Tư Ca, Phất Lan Đức và cả Tần Minh cũng ở.

Tần Minh đi tới bên cạnh kéo Nana ngồi xuống bàn trà, nhẹ nhàng hỏi: "Vậy là ổn, ngươi không sao chứ?"

Nana cười: "Không việc gì, chỉ là chút chuyện nhỏ mà thôi."

Nana làm chính là giải độc cho hoàng đế, quả chỉ là chuyện nhỏ thôi. Độc Cô Bác cũng ngồi xuống bàn trà, nhớ tới Nana từng nói, Độc Cô Bác tò mò hỏi: "Tiểu ma nữ, ngươi trước đây đã biết thân phận thực của tên Tuyết Thanh Hà giả mạo. Hắn ta là ai? Có thể mang trong mình vũ hồn Thiên Sứ Sáu Cánh?"

Câu trả lời cho câu hỏi đó, cơ hồ là mọi người ở đây đều muốn biết. Nana nói: "Cô ta tên Thiên Nhận Tuyết, gia gia của cô ta chính là kẻ đứng đầu Điện Trưởng Lão, cực hạn đấu la 99 cấp - Thiên Đạo Lưu!"

Thiên Đạo Lưu cái tên này mọi người trước đều đã từng nghe nói ít nhiều. Thiên Nhận Tuyết thế mà là cháu gái hắn, còn là nữ tử. Trận chiến lúc nãy với Đường Tam, Thiên Nhận Tuyết chịu thương rất nặng, sợ rằng sẽ kinh động đến Thiên Đạo Lưu. Chỉ sợ...

Trần Tâm lo lắng thở dài: "Phong hào đấu la mỗi cảnh giới đều cách nhau một trời một vực. Lúc trước gia phụ ta tuổi trẻ ngông cuồng đã từng khiêu chiến với hắn. Hắn - Thiên Đạo Lưu, là kẻ đã khiến gia phụ thương thảm mà chết, bất quá gia phụ có chết cũng căn dặn ta không được báo thù. Bởi Thiên Đạo Lưu không phải kẻ chúng ta có thể đụng tới."

Trần Tâm bây giờ đã là siêu cấp đấu la cấp 97, cảnh giới của hắn cực độ cao siêu khó lường. Thế nhưng chính hắn lại thốt nên lời như vậy, càng khiến tất cả mọi người kìm không được run rẩy, mặc dù không nói nhưng trong tâm ai nấy đều đang tồn tại hàng trăm mối u sầu.

Đường Tam năng lực so mọi hồn sư khác đều vượt trội hơn gấp nhiều lần. Nhưng sức mạnh một lớn, hắn lại càng cảm nhận được nhiều nguy cơ, và rõ ràng rằng, hắn vẫn chưa có được năng lực để bảo vệ những người hắn yêu thương. Hắn chưa bao giờ hết quyết tâm, hắn nhất định phải biến cường.

Nana khẽ cắn môi. Phải, đừng nói Trần Tâm, chính cô đây cũng biết mình không đủ sức đánh lại Thiên Đạo Lưu, dựa vào phán đoán năng lực của cô về Trần Tâm là biết. Nếu như để cho cô thời gian, khi cả hai vũ hồn đều vượt trên 90 cấp xem ra còn có thể. Bất quá Thấu Cốt Hoa không biết vì lý do gì đã không thể tiến cấp được nữa. Hai năm rồi, hồn lực của Nana một chút xíu cũng không có đề thăng. Nana thực lo lắng, cô không biết chuyện gì đang xảy đến với mình.

Nana vừa nghĩ vừa thở dài, chắc rằng mọi chuyện sẽ có chuyển biến tốt, khi cô cùng Thất Quái tới nơi đó. Nghĩ đến đây, Nana thật hào hứng đi lên, nhưng ngay tức thì, tinh thần chi hải của cô lại cảm giác được một áp lực vô cùng lớn, sát khí lệnh Nana hoảng sợ lập tức phóng ra Điệp Thần Bảo Hộ.

"Ổ! Nhóc con thực đáng kinh ngạc."

"Ngươi..." Nana cứng họng rồi. Kẻ vừa ra tay đánh cô, kẻ vừa mở miệng nói lời kia, chính là... chính là....

"Thiên Đạo Lưu."

Thiên Đạo Lưu - Cực hạn đấu la, nỗi khiếp sợ của mọi người thực sự xuất hiện.

Công kích của Thiên Đạo Lưu chỉ ngắm vào Nana. Ở trong cung hoàng đế hết thảy mười người lúc này không một ai có thể phát hiện, thẳng cho tới lúc Thiên Đạo Lưu một thân lão giả tóc bạc hiện rõ trước mắt họ.

Tần Minh ngây ngốc nhìn Nana tách biệt trong vòng phòng hộ bị đánh bật ở góc phòng, hắn cổ họng khô cứng bấy giờ mới gọi: "Nana."

Nana nhìn Tần Minh, cũng nhìn Phất Lan Đức và những người khác, khẽ lắc đầu: "Ta không sao."

"Không, Nana."

Tần Minh lo lắng cực độ. Hắn nhận ra rồi, mọi người cũng nhận ra rồi. Thiên Đạo Lưu đến đây vì Nana. Thiên Đạo Lưu mạnh đến mức nào chứ? Trần Tâm không có tự tin đánh lại, vậy Nana chỉ là một hồn sư nhỏ bé, rơi vào Thiên Đạo Lưu tầm ngắm, Nana kết cục đã được định.

Tần Minh tâm chưa bao giờ như thế kịch liệt run rẩy, hắn mặc kệ kẻ kia là ai, hắn chỉ muốn ở cạnh Nana cùng sống cùng chết. Tần Minh cơ hồ chỉ sau cái nháy mắt đã muốn vọt đến chỗ Nana, bất quá tức khắc hắn đã bị một luồng kim sắc hất bay ngược trở lại phía sau. Thiên Đạo Lưu không hề hạ thủ lưu tình, một cái phất tay của hắn đã có thể giết chết Tần Minh, huống gì là công kích. May mắn Trần Tâm đã thay Tần Minh chịu cú đánh này.

Nhìn Trần Tâm khóe miệng rướm máu. Thiên Đạo Lưu cười cợt: "Ra là tiểu tử họ Trần, không tồi."

"Thiên Đạo Lưu! Thỉnh giáo rồi." Trần Tâm lau máu bên khóe miệng, trả lời.

Thiên Đạo Lưu hừ lạnh: "Hôm nay ta chỉ muốn cảnh cáo, lấy một kẻ làm gương. Các ngươi nên ngoan ngoãn trước khi ta đổi ý."

"Thiên Đạo Lưu, ngươi..." Tần Minh đâu còn sợ hãi gì, hắn đã biến thành tức giận, câu nói vừa rồi của Thiên Đạo Lưu chính là muốn nhất quyết lấy mạng Nana. Tần Minh nhất định không thể đứng nhìn.

Nana lo lắng tột độ, cô biết Tần Minh sẽ liều chết, mà đâu chỉ có Tần Minh, cả Phất Lan Đức và những người khác, Nana biết bọn họ sẽ không hèn nhát như lời Thiên Đạo Lưu nói. Như vậy không được, mọi chuyện không thể như vậy.

Nana hét lớn, cắt đứt lời của Tần Minh, nhìn Thiên Đạo Lưu, Nana lên tiếng chửi: "Tốt lắm! Thiên Đạo Lưu, lão già đê tiện, muốn giết ta cứ việc. Ngươi tưởng lão già ngươi có thể giết chết ta sao? Haha, nói cho ngươi biết, gia tộc ta nhất định sẽ không tha cho ngươi. Còn cả cô cháu gái yêu quý của ngươi nữa, cũng chỉ là tiện nhân, tiện nhân."

Rầm!

"Haha, xem kìa, cú đánh này mà là của cực hạn đấu la sao? Ta khinh!"

Thiên Đạo Lưu nghe Nana chửi, khuôn mặt già nua của hắn càng là khó chịu đến vặn vẹo, hắn phẫn nộ tiến tới phóng ra từng đợt từng đợt sóng công kích Nana nhưng cũng chẳng thể ngăn được Nana cái miệng.

May mắn mọi người chỗ kia đã bị Thiên Đạo Lưu không gian lĩnh vực giam cầm, Nana thoáng an tâm, cô có thể làm lúc này chính là chửi thật lớn, lấn át hết mọi người âm thanh. Khiến Thiên Đạo Lưu sát tâm chỉ hướng vào một mình cô, như vậy mọi người mới có con đường sống.

Xem thấy mọi người đang kêu gào tên mình trong vô vọng. Nana ngoài mặt cố tỏ ra thản nhiên vô tư chửi nhưng chỉ cô mới biết cô đang sợ hãi như thế nào. Vì Nana thấy được vòng phòng hộ bất bại của cô, giờ đây đang kéo ra chằng chịt vết nứt.

Rắc! Rắc!

Có lẽ đó chính là âm thanh cuối cùng mà Nana có thể nghe được trước khi cô nhắm lại đôi mắt, và hình như Nana còn mơ hồ thấy được một nữ tử, có mái tóc bạch kim.

Bạn đang đọc [Đồng Nhân] Đấu La Đại Lục: Sứ Mệnh Bí Mật sáng tác bởi -Mỵ-
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi -Mỵ-
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.