Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nana Tỉnh Lại

Tiểu thuyết gốc · 2029 chữ

Lam Ly và Tử Trân Châu trở về lúc buổi tiệc sắp bắt đầu, Tần Minh cùng Đường Tam đã ở đó. Thấy hai người bọn họ, Lam Ly vui vẻ chạy tới hội họp: "Minh ca, Tam ca! Ta về rồi đây."

Tần Minh gật đầu đáp lại Lam Ly. Mà nói từ lúc Đường Tam khuyên Tần Minh đừng cười, Tần Minh vậy mà không cười thật. Trên đảo đám hải tặc còn không khách khí chọc hắn với cái tên Thạch Diện Minh, nghĩa là Minh ca mặt đá. Mỗi lần nghe cái tên này đều khiến Lam Ly phì cười, nghĩ tới lúc trước hắn theo đuổi Nana cái mặt hắn đúng thực cứng như đá thật.

Khác với Tần Minh, Đường Tam luôn tỏ ra thân thiện với đám hải tặc, cười nhiều đùa cũng nhiều. Thấy Lam Ly về, Đường Tam cười nói: "Tiểu cửu, mau tới đây. Xem nào, tiểu cửu còn biết làm vòng đội đầu?"

"Không phải, là Trân Châu tỷ làm cho ta. Tam ca, hôm nay ta nói chuyện với Trân Châu tỷ rất vui đó."

"Ồ, là chuyện gì?" Đường Tam ra dáng một ca ca vuốt tóc Lam Ly hỏi.

Lam Ly ngây thơ nhanh nhảu đáp: "Là thần..."

"Haha! Không có gì, chỉ là chuyện phiếm giữa hai nữ tử, không dễ dàng cho nam nhân biết đâu. Phải không, tiểu cửu?" Tử Trân Châu tiến tới lôi kéo Lam Ly, kịp lúc chặn lại lời Lam Ly muốn nói.

Lam Ly nhìn Tử Trân Châu một chút, giả vờ như không phát giác ra trong đôi mắt kia đe dọa cùng sát khí, Lam Ly mỉm cười gật đầu: "Ừm, đây là bí mật của nữ tử. Hì hì!"

Tử Trân Châu cười, tiếp tục cùng Lam Ly đóng vai tỷ muội tình thâm. Lam Ly ở một bên Tử Trân Châu không thấy đã ra dấu hiệu với Đường Tam và Tần Minh. Xem ra tối nay chính là lúc kẻ xấu lột bỏ đi lớp da mặt thân thiện hiếm có.

Bữa tiệc hải tặc diễn ra như mọi lần rất tốt đẹp, hải tặc chung quy đều đã say đến ngà ngà. Gần tới nửa đêm, bỗng một tiếng động lớn nổ ra phía bên trong khu nhà thủ lĩnh, lệnh đến toàn bộ chim chóc trên đảo đồng loạt vỗ cánh bay tán loạn.

Tần Minh tức thì đứng bật dậy theo hướng âm thanh kia nổ ra mà bay tới, vì đó đích xác là hướng phòng nơi Nana đang ngủ cùng với Hàn Băng Ngọc Tủy Sàng.

Lam Ly cước bộ chạy theo.

Đúng lúc Đường Tam đang định theo hai người kia xem chuyện, Tử Trân Châu không hiểu sao lại vô duyên vô cớ ngăn không cho Đường Tam đi nữa.

"Tử Trân Châu, ngươi không theo xem sao? Tình huống có vẻ rất xấu." Đường Tam vờ như không biết chuyện gì xảy ra, tò mò hỏi.

Tử Trân Châu đến lúc này không cần phải duy trì mối quan hệ hữu hảo. Ngước lên nhìn Đường Tam, ánh mắt Tử Trân Châu tức thì biến trở nên đáng sợ, nụ cười cô ta đã quay lại với vẻ ranh ma vốn có của một nữ tặc thủ lĩnh cướp biển.

"Hừ, đám sinh thủy đản các ngươi. Lão nương nhịn các ngươi lâu lắm rồi!"

Tử Trân Châu hét lớn phóng xuất vũ hồn, Mê Huyễn Hải Xà phụ thể biến hai chân cô ta cấp tốc trở thành đuôi rắn hung hăng đánh về phía Đường Tam.

Đường Tam khóe môi nhếch lên nụ cười, nhẹ nhàng tránh đi một cú sát phạt của Tử Trân Châu, Đường Tam cười cợt nói: "Ai nha, mọi người đang chung sống cùng nhau tốt đẹp, ngươi sao phải trở bạn thành thù?"

"Tốt đẹp cái con khỉ nhà ngươi! Những tưởng mấy tên ốm yếu các ngươi nuôi không tốn cơm, ai ngờ lượng ăn còn gấp mấy lần đám thuộc hạ to béo của ta. Đã vậy mặt dày ở lỳ tận một tháng trời mới chịu nhả ra vật kia. Nhưng không sao, dụ tên hồn đấu la đi, ngươi chỉ là một tên hồn đế cỏn con mà thôi. Haha, cái này ngươi phải cảm ơn vị muội muội ngu ngốc của ngươi rồi, chính cô ta khiến ngươi bại lộ thân phận đấy. Tên tiểu Tam kia, giao thần vật ra đây!"

Tử Trân Châu vừa chửi vừa đánh, chữ nào cũng muốn hét thủng lỗ tai Đường Tam. Đường Tam nhăn mặt oan ức, cơm hắn ăn ít, chủ yếu là mấy cái miệng trong không gian thần thú kia sao. Có giỏi thì tìm người mà báo thù cho đúng chứ!

"Tên tiểu Tam kia, giỏi thì đừng né, tiếp chiêu đi! Giao thần vật cho ta!"

Tử Trân Châu một bên vẫn tiếp tục la hét đánh loạn xạ, Đường Tam bên kia lại làm như không thoải mái né tránh. Càng khiến Tử Trân Châu bực tức phát điên.

"Đệ ngũ hồn kỹ: Xà Nhãn Mê Hoặc - Quấy Nhiễu!"

Tử Trân Châu giải phóng hồn hoàn, phóng ra hồn kỹ vạn năm Quấy Nhiễu nhằm tấn công tinh thần Đường Tam, khiến hắn rơi vào khủng hoảng đình chỉ hành động.

Nhưng làm Tử Trân Châu kinh ngạc, Đường Tam đứng trước hồn kỹ vạn năm vậy mà vẫn không thèm động. Tử Trân Châu chỉ kịp nhìn thấy đôi mắt Đường Tam lóe lên vệt kim sắc, tức thì hóa giải hồn kỹ của cô ta như thổi bay một đám khói giữa hư không.

"Ngươi..." Tử Trân Châu hai hàm răng siết vào nhau ken két, chính cô ta không biết rằng nội tâm cô ta giờ đây đang âm thầm run rẩy.

Đường Tam đứng đó tuy không phóng xuất vũ hồn nhưng toàn thân hắn vô hình luôn tỏa ra một loại uy áp đặc thù, âm trầm, lạnh lẽo, chết chóc. Tựa như...

"Sát Thần! Sát Thần Lĩnh Vực!" Tử Trân Châu kinh sợ lui về sau mấy bước. Một tên hồn đế sở hữu Sát Thần Lĩnh Vực? Không thể nào.

Chắc chắn là huyễn tượng, là chiêu trò của mấy tên sinh thủy đản.

"Haha! Chỉ có vậy mà thôi. Đừng tưởng chừng đó có thể làm Tử Trân Châu ta sợ hãi. Người đâu, giết hắn cho ta!"

Tử Trân Châu điên cuồng hiệu lệnh, cho người phô diễn tất cả bố trí của cô ta trước đó. Hàng ngàn tên hải hồn sư đồng loạt tỉnh rượu, ồ ạt thích phóng hồn kỹ hướng Đường Tam mà đánh. Bữa tiệc hải tặc thật giống như cho nổ pháo hoa.

"Ngu ngốc!" Đường Tam khinh thường nhìn Tử Trân Châu đang hả hê cười nói hai chữ. Tiếp sau đó hắn mới từ từ thả ra thứ khiến vạn người khiếp sợ.

"Thập Vạn Niên Hồn Hoàn - Hồn Kỹ: Vô Địch Kim Thân!"

Tần Minh chẳng mất mấy thời gian để trở về phía bên trong khu thủ lĩnh.

Làm Tần Minh uổng công lo lắng một phen sợ Nana chẳng may bị tên Hải Đức Nhĩ đồng quy vu tận, hóa ra kẻ chịu thiệt thòi vẫn là tên Hải Đức Nhĩ.

Có điều, nhìn Nana lúc này Tần Minh càng là tức điên hơn những gì hắn tưởng tượng trước đó.

"Lam... Lyyyyy!"

Tần Minh tiếng thét khủng bố chấn động toàn bộ Đảo Trân Châu, ảnh hưởng tới cả Đường Tam đang mải ra oai với Tử Trân Châu ở tận bên kia bãi biển. Đến Lam Ly đang đóng vai tiểu muội yếu đuối chạy cước bộ nghe vậy cũng phải lập tức xách ba chân bốn cẳng chín cái đuôi dịch chuyển tức thời đến ngay chỗ Tần Minh.

"Xảy ra chuyện gì?" Lam Ly mờ mịt hỏi, khả năng vẫn còn bị tiếng thét Tần Minh làm cho khủng hoảng.

Tần Minh ánh mắt tức tối nhìn Lam Ly, cứ như chỉ một ánh mắt này có thể thiêu cháy Lam Ly ra tro.

"Ngươi... giải thích cho ta!" Tần Minh hằn học chỉ tay dẫn Lam Ly nhìn vào một phía.

Bấy giờ Lam Ly vậy mà cũng bị cảnh tượng trước mắt dọa nhảy dựng đứng. Hải Thần ơi chuyện gì thế này? Hàn Băng Ngọc Tủy Sàng... Nana... tay trong tay... với một tên nào đó.

À không phải tay trong tay, chỉ là chạm tay, nhưng chừng ấy cũng đủ lý do để cái hố lửa Tần Minh sôi sùng sục ấy chứ.

"Cái gì mà Hàn Băng Ngọc Tủy Sàng bảo vệ chủ nhân. Cái gì mà sẽ không ai chạm được vào Nana. Cái gì mà cứ yên tâm tin tưởng ta. Lam Ly, ta tin tưởng ngươi rồi thế đó hả?" Tần Minh phun một tràng dài vào Lam Ly.

Tần Minh cao lớn, Lam Ly cứ phải lấy khăn lau nếu không sẽ bị nước miếng hắn dìm chết ấy chứ đùa. Lam Ly biết thời gian qua Tần Minh bị Hàn Băng Ngọc Tủy Sàng ngăn cản đã tức nó đến chừng nào. Nay nhìn thấy nó cư nhiên để một tên nam nhân khác chạm vào Nana, hắn điên lên là lẽ thường tình.

Nhưng sao Hàn Băng Ngọc Tủy Sàng lại mất đi ý thức bảo vệ Nana?

Không, nó vẫn bảo vệ đấy chứ, nhìn tên Hải Đức Nhĩ và Hải Cẩu bị phản phệ đen thùi lùi bên góc tường kia là biết. Vậy tên nam nhân này là sao?

Mà khoan đã, tên này nhìn quen thế nhỉ?

Lam Ly đưa tay gạt Tần Minh sang một bên, đến gần tên nam nhân đang phủ phục bên Hàn Băng Ngọc Tủy Sàng, Lam Ly gật gù như đã hiểu ra mọi chuyện.

"Lam Ly, ngươi gật cái gì? Tách hắn ra mau!" Tần Minh vẫn còn rất tức giận, thấy Lam Ly có thể làm nhưng không làm hắn rất sốt ruột. Nếu Hàn Băng Ngọc Tủy Sàng cho phép hắn lại gần hắn đã bay ngay đến ném tên kia ra xa Nana rồi ấy.

Lam Ly bật cười, Tần Minh khi có Nana quả nhiên tràn đầy sức sống. Lam Ly nói: "Ta hiểu rồi. Hàn Băng Ngọc Tủy rất bao dung hải hồn sư, tên này là hải hồn sư, lẽ dĩ nhiên hắn được chạm vào."

"Hả? Vậy chẳng phải bất cứ một tên hải tặc nào cũng được chạm vào cô ấy. Lam Ly ngươi từ lúc đầu đã lừa ta."

Tần Minh vội vàng nói, giọng điệu khờ khạo khiến Lam Ly càng lúc càng buồn cười, mãi mới khống chế được nói tiếp: "Từ từ, chậm đã. Không phải hải hồn sư nào cũng có thể. Ngươi nhìn xem, Hải Đức Nhĩ, Hải Cẩu hai tên đó cũng là hải hồn sư, vậy mà vẫn bị Hàn Băng Ngọc Tủy Sàng nổ bay đó sao? Vấn đề ở đây là tâm, vì tên này có một trái tim lương thiện, hắn không mang suy nghĩ xấu với chủ nhân Hàn Băng Ngọc Tủy Sàng, vậy chả có lý do gì phải loại trừ hắn cả. Ngược lại ta hỏi ngươi Tần Minh, mỗi lần ngươi tới gần Nana, ngươi có ý đồ gì với cô ấy hay không?"

Lam Ly gian manh dò hỏi. Tần Minh trừng lớn mắt. Lam Ly hỏi gì kì vậy?

"Tấ... tất nhiên khô... không có!" Tần Minh lắp bắp trả lời. Chắc là không nhỉ, nắm tay, hôn trán, chạm môi chắc không tính là ý đồ xấu đâu.

Lam Ly một câu hỏi đem Tần Minh tức giận thổi sạch bách, còn khiến hắn phải ngượng ngùng chín hết mặt. Lam Ly ôm bụng cười như điên dại thúc vai Tần Minh: "Minh ca, ngươi vẫn còn ngây thơ lắm."

Tần Minh không biết nói gì cho phải. Ngay lúc ấy, một giọng nói nữ tử lạnh băng đã vang lên trả lời thay cho hắn.

"Ngây thơ? Chơi vui quá nhỉ, Tần Minh."

Bạn đang đọc [Đồng Nhân] Đấu La Đại Lục: Sứ Mệnh Bí Mật sáng tác bởi -Mỵ-
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi -Mỵ-
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.