Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tiếp Nhận Hải Thần Khảo

Tiểu thuyết gốc · 3127 chữ

Âu Á xoay người, thái độ cung kính đưa tay vẽ một vòng cung, dẫn tầm mắt mọi người nhìn xuống dưới chân Hải Mã Thánh Trụ. Nơi đó chỉ có một trận pháp hình tròn khắc chi chít hoa văn phức tạp, nhưng không hề nổi bật.

"Hỡi hồn sư lục địa, đây chính là vùng đất của thần. Bước lên trận pháp và thành khẩn cầu xin Hải Thần đại nhân ban cho khảo nghiệm là vinh dự của các ngươi. Thần không thể bị xúc phạm, khi đã tiếp nhận khảo hạch các ngươi sẽ không được phép quay đầu. Vậy nên ta muốn hỏi các ngươi một câu. Ở đây chắc các ngươi đã từng nghe nói đến những phần thưởng lớn lao khi hòan thành khảo hạch, nhưng có ai nói cho các ngươi biết, Hải Thần Khảo là gì hay chưa?" Âu Á nghiêm giọng hỏi, đồng thời chú ý biểu cảm của chín người khác ngoài Nana.

Không ai trả lời Âu Á, vì sự thật chưa từng có người nói cho bọn họ biết Hải Thần Khảo là gì. Âu Á thầm cười, tất nhiên là vậy. Bởi những người vượt qua Hải Thần Khảo đã sinh sống trên Hải Thần Đảo này rồi. Ngoài ra chỉ có...

Âu Á vẻ mặt trở nên phức tạp, hắn trầm giọng nói: "Hải Thần Khảo không đơn giản là một bài kiểm tra năng lực, càng không phải là bài thi giúp các ngươi tìm kiếm phần thưởng như ý. Thẳng thắn mà nói, Hải Thần Khảo chính là tử đạo, bởi vì..."

Âu Á thanh âm cố ý nhấn mạnh: "Các ngươi không được phép thất bại. Hoặc thành công vượt qua, hoặc chết, đó là con đường các ngươi phải chọn. Ta cũng nói cho các ngươi, tùy theo tố chất tổng hợp của mỗi người mà Hải Thần Khảo chia ra thành nhiều mức khảo hạch. Có lúc dễ như chỉ cần nhặt một vỏ sò, nhưng cũng có lần phải đặt cược cả tính mạng. Vậy giờ, các ngươi còn muốn xin nhận khảo hay không?"

Sử Lai Khắc mọi người nhìn nhau, không cần nhiều lời, tất cả dường như đều có thể hiểu thấu trong mắt đồng bạn câu đáp án.

"Hải Thần Khảo là lý do khiến ta tới tận đây, ta sẽ không trở về khi chưa được tiếp nhận khảo hạch. Tiền bối, xin giúp đỡ."

Đới Mộc Bạch trước tiên bước về phía trận pháp, thái độ thản nhiên như không khiến Âu Á nghi ngờ phải xác định lại lần nữa: "Ngươi... Hiểu những điều ta nói là gì hay không?"

Đới Mộc Bạch khẽ nhếch miệng cười, tất nhiên hắn biết, chẳng phải Âu Á nói quá rõ ràng hay sao, Hải Thần Khảo một khi đã tiếp nhận đồng nghĩa với việc đem tính mạng ra trả giá. Là một hồn đế cường giả, một hoàng tử đế quốc, một thanh niên nam tử đang ở độ tuổi huy hoàng nhất, có nhiều ước muốn cùng tham vọng, nếu nghĩ tới thực sự phải chết thì tiếc nuối và không cam lòng biết mấy. Tuy nhiên bước chân Đới Mộc Bạch vẫn như cũ kiên định đặt lên trên đồ án hình tròn. Đới Mộc Bạch lớn tiếng nói: "Ta Đới Mộc Bạch, mong được Hải Thần đại nhân ban cho khảo nghiệm!"

Âu Á kinh ngạc nhìn Đới Mộc Bạch, càng kinh ngạc hơn khi thấy tất cả những người bạn của hắn mỉm cười. Trong mắt bọn họ xem hành động tiên phong của Đới Mộc Bạch là lẽ đương nhiên, dĩ nhiên phải vậy. Bọn họ vô cùng hài lòng tự hào, vì Đới Mộc Bạch đã thể hiện cho tất cả thấy hắn chính là lão đại thực chí danh quy.

"Rất tốt, ta có lời khen cho ngươi, Đới Mộc Bạch." Âu Á thật lòng nói, sau đó không đợi gì thêm, hắn thay đổi giọng điệu cung kính đối mặt với Hải Mã Thánh Trụ cầu nguyện: "Hải Thần đại nhân, xin hãy nghe lời cầu khẩn của thần tử trung thành, ban cho đứa trẻ Đới Mộc Bạch đây được nhận lấy khảo nghiệm cao quý."

Dứt lời, Âu Á nhanh chóng đứng lui sang một phía, nhường cho Đới Mộc Bạch trở thành tâm điểm tại Hải Mã quảng trường. Bấy giờ trước sự chứng kiến của Âu Á, bốn tên hải hồn sư bảo vệ đảo và Sử Lai Khắc người, trận pháp hình tròn nơi Đới Mộc Bạch đứng bất ngờ vụt sáng trở nên vô cùng chói mắt. Mà Hải Mã Thánh Trụ theo trận pháp vụt sáng cũng biến đổi so lúc trước không đồng dạng.

Đới Mộc Bạch cảm thụ rõ nhất, trận pháp vốn tưởng như mờ nhạt ấy thực chất chính là cánh cửa giúp hắn giao tiếp với thần. Khi trận pháp khởi động lên ánh sáng vàng, Đới Mộc Bạch cảm giác đầu tiên đúng là linh hồn thoát ly thân thể, nhẹ nhõm, bay bổng, có chút mất phương hướng. Đới Mộc Bạch khó chịu nhăn mặt, cố gồng mình điều chỉnh tư thế nhưng cùng lúc đó trong đầu hắn lại vang lên tiếng nói.

"Thả lỏng, đừng chống cự, để ta kiểm tra năng lực của ngươi."

Đới Mộc Bạch thoáng giật mình đề phòng, nhưng với trí thông minh sẵn có, Đới Mộc Bạch dễ dàng nhận ra âm thanh xuất hiện trong đầu hắn chính do Hải Thần truyền đến. Lần đầu thực sự nghe được giọng nói của thần, Đới Mộc Bạch không khỏi có chút hưng phấn tim đập chân rung. Theo lời Hải Thần chỉ dẫn, Đới Mộc Bạch nhanh chóng bình tĩnh, thả lỏng tứ chi cùng tâm trí, ngay thời khắc đó mọi ngóc ngách trong cơ thể Đới Mộc Bạch đã bị ánh sáng vàng bao phủ.

Giọng nói Hải Thần lần nữa vang lên: "Đới Mộc Bạch, vũ hồn Tà Mâu Bạch Hổ. Thiên phú kinh người, huyết mạch cao quý, tiềm năng vô hạn. Tính tình... Hừm... cuồng ngạo, nóng nảy nhưng bản tính lương thiện. Ngươi là người rất có trách nhiệm, đạt được sự tin tưởng và kính trọng tuyệt đối từ bạn hữu. Tổng kết ban cho khảo nghiệm: Hắc Cấp Lục Khảo!"

"Hắc Cấp Lục Khảo!" Âu Á cơ hồ là đem hết sức lực của hắn hô lên bốn chữ, cùng lúc với tiếng nói của Hải Thần. Bởi cho dù không được nghe đến Hải Thần phán khảo, Âu Á vẫn biết được kết quả dựa vào biến đổi của Hải Mã Thánh Trụ.

Bên phía những người khác mờ mịt không hiểu ý nghĩa của Hắc Cấp Lục Khảo là gì nhưng cũng hết sức kinh hô khi chứng kiến những điều vừa xảy ra sau khi Âu Á đọc lời cầu nguyện. Hải Mã Thánh Trụ trắng muốt giờ đây đang phân chia ra tầng tầng màu sắc ánh sáng, trên mỗi tầng ẩn hiện vô số kí tự cổ xưa phức tạp. Ở hai phần ba thánh trụ, nổi bật nhất chính là tầng ánh sáng màu đen.

"Hải Mã Đấu La miện hạ, Hắc Cấp Lục Khảo là gì?" Áo Tư Ca tò mò hỏi Âu Á, đôi mắt hắn vẫn đăm đăm nhìn Đới Mộc Bạch và Hải Mã Thánh Trụ.

Âu Á kích động nói: "Hải Thần Khảo tùy theo năng lực của người chịu khảo mà chia thành nhiều mức nặng nhẹ khác nhau, phân biệt như màu sắc hồn hoàn. Đới Mộc Bạch kết quả Hắc Cấp Lục Khảo chính là bài thi cao nhất ở cấp bậc đen."

Hải Thần đại nhân, đứa trẻ này đã mang tội gì sao?

Âu Á đột ngột dừng nói, trong thâm tâm hắn thầm thương cảm cho Đới Mộc Bạch. Vì Âu Á biết rõ với thực lực của Đới Mộc Bạch căn bản không thể vượt qua bài thi cấp đen, Hải Thần đưa cho Đới Mộc Bạch khảo hạch như vậy tương đương với việc đòi hắn phải chết.

Tuy nhiên những người còn lại không hề biết điều đó, Mã Hồng Tuấn hâm mộ Đới Mộc Bạch nói: "Lão đại quả là lão đại, ta cũng muốn được bài thi cấp đen."

"Ngu ngốc, đây không phải điều các ngươi nên mong muốn!" Âu Á bất ngờ lớn tiếng, dọa Mã Hồng Tuấn sợ nuốt mất mấy chữ phía sau chuẩn bị nói.

Nhìn một chút những thiên chi kiêu tử đến từ lục địa, Âu Á thở dài nói tiếp: "Từ bỏ đi, từ bỏ khảo hạch và Đới Mộc Bạch, hắn đã không còn sự lựa chọn nào khác. Những hài tử, hắc cấp khảo hạch đối với các ngươi là đường chết, vì những bài thi liên quan đến nó cái nào cũng bắt buộc các ngươi phải đem mạng ra đổi, ở đây đừng hy vọng hai từ may mắn sẽ xuất hiện, sẽ chẳng có gì giúp được các ngươi ngoài thực lực của bản thân. Đới Mộc Bạch, ta thực không ngờ Hải Thần đại nhân đối với hắn hà khắc như vậy. Các ngươi biết không, hàng trăm năm qua có vô số hải hồn sư nhận khảo nhưng chỉ có 21 lần bài thi cấp đen xuất hiện, và kinh sợ hơn khi chỉ có đúng 7 người vượt qua, còn lại..."

"Toàn bộ, chết không toàn thây." Âu Á run giọng nói, mỗi lần nhắc tới chuyện này hắn đều tránh không được hơi hướng kích động. Bởi vì, Âu Á là một trong bảy người vượt qua bài thi cấp đen kia.

Sử Lai Khắc người toàn bộ đều là người thông minh, bọn họ từ lời Âu Á có thể dễ dàng đoán được bảy người từng vượt qua bài thi cấp đen chính là hiện nay bảy người nắm giữ vị trí quan trọng trên Hải Thần Đảo, bảy người con Hải Thần tín nhiệm, Thất Thánh Trụ thủ hộ giả, Thần Thất Tử.

Càng là như vậy, lời cảnh tỉnh của Âu Á càng đáng tin tưởng. Sử Lai Khắc mọi người ánh mắt lo lắng nhìn Đới Mộc Bạch vẫn đang lơ lửng bên trong trận pháp hình tròn.

Đới Mộc Bạch dĩ nhiên nghe được lời Âu Á nói, mà ở bên trong tinh thần chi hải của Đới Mộc Bạch, bấy giờ Hải Thần thanh âm lần cuối vang lên.

"Hài tử, Âu Á nói không hề khoa trương, thực tế bài thi ta muốn ngươi hoàn thành còn khó hơn những gì hắn tưởng tượng. Vậy ngươi muốn tiếp tục nữa hay không? Đừng quên ngươi là lão đại, nếu ngươi vì muốn thể hiện bản lĩnh hơn ai đó mà chấp nhận khảo hạch, đám nhóc kia cũng có thể bắt chước ngươi mà tham gia. Đến lúc ấy, thứ ngươi đặt cược sẽ không chỉ là tính mạng của một mình ngươi. Nghĩ kĩ."

Đới Mộc Bạch cười: "Hải Thần đại nhân, ngài việc gì phải nói mập mờ như vậy, bản lĩnh hơn ai đó? Ha, ngài ám chỉ không phải là tiểu Tam sao. Rất nhiều kẻ so sánh ta với hắn, ngay đến mấy tên đáng ghét bạn ta cũng là. Nhưng ta biết mấy tên đáng ghét đó chỉ đơn thuần thích chọc tức ta mà thôi, haha."

"Người ngoài nghĩ gì ta không quan tâm, thứ ta quan tâm là suy nghĩ của bọn họ. Tiểu Tam, tiểu Áo, Hồng Tuấn, Tiểu Vũ, Vinh Vinh, Nana và Trúc Thanh. So sánh sao, ta biết bảy người họ mỗi một người đều hơn ta cái ưu điểm. Tiểu Tam thì khỏi nói, hắn là thiếu chủ Hạo Thiên Tông, tông chủ Đường Môn, thực lực và trí tuệ trong chúng ta luôn dẫn đầu, ta thừa nhận có vài lần cảm thấy mặc cảm với hắn, nhưng ta luôn nhìn hắn mà tiến lên, hắn là hạch tâm của đám quái vật chúng ta, hắn mạnh thì chúng ta càng mạnh."

"Tiểu Áo và Hồng Tuấn ấy à, thân phận hai đứa nó không đặc biệt, nhưng chính điều đó mới khiến ta ghen tỵ. Ta thân là hoàng tử Tinh La đế quốc, từ nhỏ sống trong hoàng tộc với những âm mưu và lừa dối, ta ngưỡng mộ hai đứa nó có thể sống cuộc sống tự do tự tại, không cần đấu đá với chính huynh đệ ruột thịt của mình. Tuy rằng hai tên này trước kia tính khí hơi đê tiện chút, nhưng may mắn ma xui quỷ khiến kiểu gì mấy nữ sư tử kia thế mà vào đúng Sử Lai Khắc kia chứ."

Nói tới đây Đới Mộc Bạch không nhịn được cười to, tiếng cười vang vọng trong không gian tinh thần chi hải, Hải Thần vẫn im lặng chờ đợi Đới Mộc Bạch nói tiếp.

"Haha, Tiểu Vũ quả đúng là chị đại, Tiểu Vũ dữ số hai không ai dám nhận số một. Hừm, ta còn nhớ lần cô ấy đánh tên biến thái cùng với Nana, ta nhìn thôi cũng sợ tự thề rằng từ bỏ thói trăng hoa, quyết không đụng chạm đến hai nữ nhân đó. Một người là mười vạn năm hồn thú, một người thì có thần thú bảo vệ, song sinh vũ hồn, thực lực ám đến lợi hại. Hai nữ tử này lấy hết chữ quái trong đám tiểu quái vật chúng ta, ta tự nhận không bằng."

"Vinh Vinh thì đỡ hơn, có lẽ bởi vì cô ấy là hệ phụ trợ. Nhưng ta phải công nhận những gì Vinh Vinh hy sinh cho chúng ta không hề ít. Lúc đầu tính khí cô ấy rất khó ưa, đại tiểu thư mà, vừa kiêu căng ngạo mạn, vừa ỷ thế có tiền. Ta vốn rất khinh thường cô ấy. Nhưng sau lại một lần cô ấy cứu Hồng Tuấn ở quán cơm lúc đánh bọn học viện Thương Huy, ta liền biết bản tâm cô ấy không hề xấu như lúc đầu nhận định. Càng về sau Vinh Vinh càng chứng minh cô ấy xứng đáng là một phần của Sử Lai Khắc, cô ấy luôn âm thầm đứng sau chúng ta phụ trợ, dù cho hào quang toàn bộ bị chúng ta che lấp. Đường Môn tài lực hầu hết đều nhờ cô ấy duy trì, ban đầu nếu không phải Vinh Vinh sáng tạo cơ hội kiếm tiền, tên tiểu Tam chắc cũng không dư dả nhiều thời gian tu luyện. Nói tóm lại, Vinh Vinh trong chúng ta chính là người hy sinh nhiều nhất, là cô gái vĩ đại nhất."

"Cuối cùng là Trúc Thanh."

Đới Mộc Bạch thở dài, trầm giọng nói: "Ta nợ Trúc Thanh rất nhiều, một lần hiến mắt thần không thể nào trả hết. Bất quá cô ấy lại vì đó mà toàn tâm toàn ý giao phó cho ta, cả về thể xác lẫn linh hồn. Ta từ nhỏ vì cuộc chiến tranh giành vương vị mà trở nên nhút nhát, ta chạy trốn, bỏ mặc vị hôn thê của ta, không quan tâm cảm xúc của cô ấy, không cần biết cô ấy có hay không phải chịu lời đàm tiếu. Ngược lại Trúc Thanh lại vô cùng mạnh mẽ, là vị hôn thê của kẻ được định sẵn phải thua cuộc nhưng cô ấy chẳng hề sợ hãi, cô ấy tìm ta, dùng cách của mình đánh thức ta, giúp ta có thêm lý do để sống, để chiến đấu, để tranh thủ thời gian ở bên những người mà ta yêu. Để ta đi được tới hôm nay, mọi thứ quả là quá tốt đẹp so với ta mong ước."

"Hải Thần đại nhân, ngài nói xem. Bảy người kia có phải đều ưu tú hơn ta, nhưng họ trước sau đều vui vẻ gọi ta hai tiếng lão đại. Lão đại này, sao có thể lần nữa hèn nhát khiến họ thất vọng. Hắc cấp khảo hạch thì sao, đã có người vượt qua thì Đới Mộc Bạch ta cũng có thể. Còn nữa, đừng cho rằng những người kia sẽ bắt chước ta. Hải Thần đại nhân, ta chỉ muốn nói, ngài không hiểu đám quái vật chúng ta rồi."

Đới Mộc Bạch câu cuối giọng điệu cất cao bất ngờ, hắn vừa khẳng định chắc chắn vừa dám phản biện Hải Thần phán đoán, vậy nhưng Hải Thần không hề tỏ ra tức giận. Ở trong tinh thần chi hải của Đới Mộc Bạch, Hải Thần khẽ thở dài một tiếng, sau đó Đới Mộc Bạch không còn cảm nhận được Hải Thần tồn tại nữa.

Đới Mộc Bạch chậm rãi mở mắt, bàn chân hắn nhẹ nhàng tiếp đất, đồ án hình tròn theo đó dần ảm đạm trở về dáng vẻ ban đầu.

"Lão đại, cảm thấy thế nào?"

"Lão đại, Hải Thần cho ngươi làm chuyện gì thế. Có phải xuống biển bắt tôm không?"

"Haha Tuấn ca, lúc nào còn nghĩ chuyện ăn uống. Khảo hạch của lão đại phải có chút kịch tính mới được. Đúng không Đới lão đại?"

"Phải phải, ngươi nói chút gì đi, đừng ra vẻ thần bí thế chứ lão đại."

"Lão đại/ Lão đại/ Lão đại!"

Áo Tư Ca đầu tiên tò mò chạy tới hỏi thăm Đới Mộc Bạch, tiếp sau hắn Mã Hồng Tuấn, Ninh Vinh Vinh, Tiểu Vũ và những người khác cũng tới. Đới Mộc Bạch bỏ qua tất cả mà riêng mình ra một chỗ khoanh chân ngồi xuống tiếp nhận thông tin bài khảo hạch. Lần này hắn thực không đủ can đảm đối mặt với đám bạn của hắn, những tên đáng ghét luôn khiến hắn phải cảm động chết được.

Sâu bên dưới lòng đại hải, có một khu vực nước biển không thể nào chảy tới.

Hải Thần Ba Tắc Đông khuôn mặt già nua liên tục biến hóa, lúc chau mày lúc mỉm cười, tuy nhiên dù cho có thay đổi thế nào cũng không che dấu được hắn ánh mắt an tâm và tán thưởng.

Đới Mộc Bạch nói Hải Thần không hiểu bọn hắn, nhưng Đới Mộc Bạch đã lầm. Hải Thần hiểu rõ mỗi một người bọn hắn hơn cả, chính vì thế Hải Thần mới đưa cô ấy tới, để cô ấy từng bước dẫn dắt bọn hắn đến Hải Thần Đảo, từng bước âm thầm giúp bọn hắn trải ra con đường dẫn tới sự sống vĩnh hằng, để bọn hắn đầy đủ tư cách kế thừa...

Thần Vị.

Bạn đang đọc [Đồng Nhân] Đấu La Đại Lục: Sứ Mệnh Bí Mật sáng tác bởi -Mỵ-
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi -Mỵ-
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.