Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hải Thần, Nana và Lam Ly

Tiểu thuyết gốc · 3576 chữ

Đới Mộc Bạch đã tiếp nhận khảo nghiệm của thần, phía sau những người khác cũng lần lượt tranh giành nhau bước lên trận pháp cầu xin Hải Thần ban cho họ khảo nghiệm thật cao, thậm chí là cao hơn Đới Mộc Bạch.

Hải Mã quảng trường vì tiếng cười, tiếng cãi vã, tiếng khấn vái mà nên hồi náo loạn. Sau đó một lúc, Sử Lai Khắc có thêm ba người đạt được bài thi cấp đen.

"Áo Tư Ca, vũ hồn đặc biệt, tiềm năng vô hạn. Tuy rằng nhân cách có khiếm khuyết nhưng luôn biết phân biệt trái phải, đối xử chân thành với bạn hữu. Tổng kết ban cho khảo nghiệm: Hắc Cấp Lục Khảo!"

"Mã Hồng Tuấn, huyết mạch Cửu Thiên Nghê Hoàng, bách điểu chi vương. Mặc dù thân phận tôn quý khiến ngươi kiêu ngạo nhưng xét thấy không có ảnh hưởng xấu, ngược lại tính cách này của ngươi rất được bạn hữu yêu mến. Tổng kết ban cho khảo nghiệm: Hắc Cấp Lục Khảo!"

"Chu Trúc Thanh, vũ hồn U Minh Linh Miêu, thiên phú trác tuyệt, tiềm năng vô hạn. Tuy ngoài mặt lạnh lùng nhưng tình cảm đối với bạn hữu không hề ít. Tin tưởng tuyệt đối, sẵn sàng hy sinh, đó là điều khiến ngươi được bạn hữu chân thành đối xử. Khảo nghiệm của ngươi: Hắc Cấp Ngũ Khảo!"

Liên tiếp bốn bài thi cấp đen xuất hiện, Âu Á hết nói nổi, nếu lúc trước hắn lo lắng và thương cảm bao nhiêu thì bây giờ càng khiếp sợ và khâm phục bấy nhiêu. Trước khi Sử Lai Khắc người đến, Âu Á chưa bao giờ được gặp gỡ một đội ngũ hồn sư can đảm đến vậy. Hải Thần Khảo, bài thi cấp đen tử thần đối với bọn họ mà nói, chẳng qua chỉ là một thử thách họ đặt ra cho bản thân mà thôi.

Nana mỉm cười nhìn tất cả, cảnh tượng này thật giống như những gì cô chứng kiến qua tiểu thuyết. Tiếp sau đây tới lượt Ninh Vinh Vinh tiếp nhận khảo hạch, một lần nữa dọa Âu Á phải tròn mắt kinh hô.

"Vinh Vinh, cẩn thận dưới chân a!" Áo Tư Ca điệu bộ nịnh hót, dìu tay Ninh Vinh Vinh bước lên trận pháp hình tròn.

Ninh Vinh Vinh kiêu kì hất tóc ra oai với Áo Tư Ca, phong thái vô cùng tự tin nhưng thực chất trong lòng cô đang thầm khấn vái Hải Thần cho mình bài thi cấp đen thật cao. Ninh Vinh Vinh cô thua Đới Mộc Bạch cũng được nhưng nhất định sẽ không thua tiện nhân Áo hay tên mập Mã Hồng Tuấn.

"Ta Ninh Vinh Vinh, xin Hải Thần đại nhân ban cho khảo hạch." Ninh Vinh Vinh mang theo niềm tin quyết thắng lớn tiếng nói.

Âu Á nhìn Ninh Vinh Vinh, một nữ tử hệ phụ trợ hồn sư chắc khảo nghiệm của cô ấy không quá khó khăn. Hoặc cô ấy nhận được bài thi cấp đen thì Âu Á cũng không kinh ngạc nữa, bởi vì cô ấy là một trong số họ, những hồn sư lục địa thiên tài.

Cứ giữ ý nghĩ ấy, Âu Á nhẹ nhàng đối Hải Mã Thánh Trụ đọc câu cầu nguyện. Lập tức trận pháp hình tròn mở ra, cơ thể Ninh Vinh Vinh phút chốc vụt sáng bay lên lơ lửng phía trên trận pháp. Hải Mã Thánh Trụ nhanh chóng biến đổi, từng tầng ánh sáng màu sắc rực rỡ như trước đó bốn người hiện hữu. Quả nhiên Ninh Vinh Vinh cũng đã thắp sáng tầng ánh sáng màu đen cao nhất.

"Hắc Cấp Lục K...!"

Âu Á thanh âm đang bình thản bỗng chốc bị tắc nghẹn, vốn hắn đã chuẩn bị công bố phẩm cấp bài thi của Ninh Vinh Vinh nhưng nhìn lại Hải Mã Thánh Trụ, Âu Á thất kinh không còn tiếp tục nói được nữa.

Màu đỏ, Hải Mã Thánh Trụ thắp lên tầng ánh sáng đỏ, màu đỏ cao nhất chạm tới đỉnh Hải Mã Thánh Trụ, chói mắt hơn bao giờ hết. Sử Lai Khắc người tròn mắt chiêm ngưỡng, Ninh Vinh Vinh tựa nữ thần giáng thế bên dưới quang mang màu đỏ chiếu rọi. Cùng lúc ấy, tiếng nói của Hải Thần vang lên bên trong Ninh Vinh Vinh tinh thần chi hải.

"Ninh Vinh Vinh, vũ hồn Cửu Bảo Lưu Ly Tháp. Tư chất thông minh, thiên phú trác tuyệt, bản tâm lương thiện. Tuy bản thân xếp vào hệ phụ trợ bị xem là yếu nhược nhưng luôn biết tự phấn đấu, hết lòng trợ giúp bạn hữu bỏ mặc gian nguy. Bạn hữu đều công nhận ngươi là cô gái vĩ đại nhất. Ngươi xứng đáng với danh xưng đệ nhất phụ trợ, xứng đáng trở thành tấm gương cho tất cả giới hồn sư. Đặc cách ban cho khảo nghiệm: Hồng Cấp Nhất Khảo!"

Ninh Vinh Vinh kinh ngạc nghe Hải Thần phán khảo, cô chưa từng nghĩ rằng mình đã làm được điều gì lớn lao, cô đơn giản chỉ làm những điều mình muốn làm vì đồng đội. Còn có, bạn hữu đều công nhận cô là người vĩ đại sao? Vậy chứng tỏ bọn Đới lão đại và cả tên mập đáng khinh... Bọn họ bình thường hay tỏ vẻ xem thường cô vậy mà... Ninh Vinh Vinh bật cười, không kìm nén được giọt lệ bên khóe mắt.

Phía ngoài mọi người xem thấy Ninh Vinh Vinh đã tiếp nhận xong khảo hạch đều vui mừng hớn hở tới chúc mừng, Âu Á đã nói cho bọn họ biết ý nghĩa của Hồng Cấp Nhất Khảo, đó là bài thi cao nhất trong tất cả các bài thi. Khác với bài thi cấp đen là cửa tử thì bài thi cấp đỏ lại chính là phần thưởng, mà người vượt qua bài thi cấp đỏ, tương lai sẽ trở thành người đứng đầu trên Hải Thần Đảo, trở thành Đại Tế Ti của Hải Thần. Chính vì vậy, thái độ của Âu Á đối với Ninh Vinh Vinh vô cùng kính cẩn, mặt khác bốn tên hải hồn sư cũng đã kinh sợ không dám nhìn thẳng Ninh Vinh Vinh cùng những người đã nhận được khảo hạch.

Hải Thần Đảo đúng là dựa vào phẩm cấp khảo hạch để phân biệt, người được bài thi cấp đen và cấp đỏ dĩ nhiên phải được tôn kính đối đãi, tương đương là những người đứng đầu.

Nana hài lòng với thái độ của Âu Á và bốn tên hải hồn sư, mới đó còn chế diễu Sử Lai Khắc người, giờ có phải là bị vả mặt bôm bốp không.

"Tần Minh, ngươi lên đi." Nana hào hứng nói với Tần Minh bên cạnh, với thiên phú của hắn Nana chắc mẩm hắn cũng được bài thi cấp đỏ, nhân lúc này để hắn tỏa sáng kẻo lúc Đường Tam lên thì hết hào quang mất.

Tần Minh nhìn Nana bộ dáng đùn đẩy thì bật cười. Nhẹ đáp một tiếng: "Được." Tần Minh căng thẳng bước vào trận pháp hình tròn.

Qua đi một lúc

"Bạch... Bạch... Bạch Cấp Nhất Khảo!" Nana tròng mắt muốn rơi ra bên ngoài, méo miệng đọc không thông bốn chữ Bạch Cấp Nhất Khảo.

Hải Thần ơi, Tần Minh là hồn đấu la đó, sao lại chỉ là Bạch Cấp, ngay đến Bạch Trầm Hương theo tiểu thuyết cũng đến Hoàng Cấp cơ mà.

"Hải Mã Đấu La, Hải Mã Thánh Trụ hỏng rồi." Nana cứng ngắc nói với Âu Á.

Âu Á lắc đầu, khẳng định chắc chắn: "Không thể."

Nana cười trừ thật không biết nên nói gì nữa. Còn may mọi người tôn trọng Tần Minh là học trưởng mới nhịn cười, chứ như nếu một trong Thất Quái phải bài thi này thì Hải Mã quảng trường sẽ biến thành sân khấu hài mất.

Tần Minh bước ra khỏi trận pháp, thật kì lạ hắn không hề tỏ ra buồn bã hay thất vọng vì phải chịu bài thi kém không thể nào kém hơn. Nguyên nhân, chắc chỉ mỗi mình hắn biết khi nghe Hải Thần nói trong tinh thần chi hải.

Nana sợ Tần Minh tự ti, cô vội chạy tới làm bộ hoạt bát nói: "Oa làm ta lo muốn chết. Giờ thì an tâm, không sợ ngươi gặp nguy hiểm."

Tần Minh xoa đầu Nana, hắn làm sao không biết Nana nghĩ gì, cô ấy lại vốn rất thích khoe mẽ. Tần Minh nói: "Đừng lo Nana, ta tự biết điều mình muốn."

Nana cười gật đầu, Nana không biết quá trình tiếp nhận khảo hạch diễn ra như thế nào. Chỉ biết thời gian tiếp nhận của Tần Minh dài hơn những người khác, dài hơn cả Đới Mộc Bạch trước đó. Tuy kết quả đánh giá tổng hợp rất thấp nhưng cuối cùng, cảm xúc của Tần Minh mới là điều Nana quan tâm.

Bấy giờ Sử Lai Khắc người còn bốn người chưa nhận khảo hạch là Đường Tam, Tiểu Vũ, Nana và Bạch Trầm Hương. Bạch Trầm Hương lúc nhìn thấy bài thi cấp đen và cấp đỏ xuất hiện không khỏi có chút tò mò và lo lắng. Thực lực Bạch Trầm Hương trong nhóm là yếu nhất, bản thân cô biết và vẫn luôn rất tự ti. Bạch Trầm Hương lo lắng không biết bài thi của mình sẽ là gì, nếu quá thấp so với mọi người sợ sẽ bị chê cười và thật xấu hổ với ai đó. Bất quá không ngờ đến Tần Minh hồn đấu la thiên tài thế mà bị đánh giá thấp tột cùng, xem ra Hải Thần Khảo này đánh giá không chỉ nhìn mỗi thực lực, Bạch Trầm Hương an tâm vui vẻ.

Bạch Trầm Hương nói: "Nana, tiếp theo ngươi muốn lên không? Thực lực của ngươi rất bí ẩn, lại là Vệ Nữ của Hải Thần. Ta tò mò quá, khảo hạch của ngươi là gì đây?"

"Đúng vậy Nana, ta đảm bảo sẽ không cười muội." Áo Tư Ca vừa bụm miệng nhịn cười nói, hẳn là đang còn muốn cười chuyện Tần Minh.

Nana liếc xéo Áo Tư Ca cho hắn ngậm miệng. Nhìn sang những người khác đã muốn đem hai từ hóng hớt viết thẳng trên mặt, Nana nhún vai thản nhiên nói: "Được thôi, ta không tin một cô gái lương thiện tư chất thông minh như ta lại kém Áo nhị ca."

Hahaha!

Sử Lai Khắc mọi người vụt cái vớ được cơ hội cười lớn, Nana thật là giảo hoạt, một bên khen ngợi mình đã đành, một bên còn chửi ngược Áo Tư Ca. Áo Tư Ca đâu ngờ quay qua qua lại liền biến mình thành trò cười, hắn hậm hực tự tìm một chỗ ngồi vẽ vòng tròn. Nhất quyết mặc kệ đám bạn cười đến bò trên mặt đất.

Nana đắc ý bước vào trận pháp, chuẩn bị hùng hổ đọc câu cầu nguyện. Nhưng là...

"Vệ Nữ, không cần thiết nhận khảo hạch."

Một thanh âm nữ tử đột ngột vang lên cắt ngang lời Nana. Nghe đến thanh âm nữ tử này, Âu Á đầu tiên nhận ra, không khỏi bất ngờ cùng tôn kính kêu gọi: "Đại Tế Ti!"

"Đại Tế Ti?" Nana biết Đại Tế Ti là ai. Đó chẳng phải chính là người hiện nay đứng đầu trên Hải Thần Đảo, thần tử thân cận và nhận lệnh trực tiếp từ Hải Thần, được lấy thẳng phong hào Hải Thần Đấu La, nữ cực hạn đấu la 99 cấp, Ba Tái Tây.

Nana không hiểu, Ba Tái Tây tại sao xuất hiện ngăn cản cô nhận khảo hạch. Điểm này so với cô biết thì không trùng khớp lắm.

Mọi người trừ Âu Á, Nana và bốn tên hải hồn sư thì không biết Ba Tái Tây cũng như danh xưng Đại Tế Ti. Tuy nhiên từ việc ngăn cản Nana đúng lúc cùng khả năng cách không truyền âm đã cho bọn họ biết người này thực lực không hề đơn giản.

Một vài giây sau đó, Ba Tái Tây thân ảnh quả nhiên xuất hiện, dung mạo thập phần diễm lệ, tay phải nắm một chuôi hoàng kim tam xoa kích, khí chất trầm tĩnh, mọi người ngay đến Đường Tam cũng không hề cảm nhận được trên người Ba Tái Tây tồn tại lực lượng, cứ như trước mặt người được xưng Đại Tế Ti này là một mỹ nhân bình thường, giống với Nana.

Ba Tái Tây nhìn qua một lượt tất cả mọi người có mặt tại Hải Mã Quảng Trường, chẳng biết vô tình hay cố ý dừng lại chỗ Đường Tam khẽ mỉm cười. Tiếp sau đó không cần để ý phản ứng của họ, Ba Tái Tây nhẹ nói một câu: "Nana, đi theo ta."

Nana cứ thế trong tình trạng ngu ngơ bị Ba Tái Tây đem đi mất.

Theo Ba Tái Tây chỉ dẫn, Nana cơ thể giây sau đã trực tiếp thâm nhập đại hải, ở đây thế mà tựu có một cái bậc thang cực dài. Thẳng cho tới lúc này Nana mới phát hiện cô có thể tự nhiên hoạt động và hô hấp dưới nước, căn bản không cần bất cứ ngoại lực nào hỗ trợ. Chẳng lẽ điều này là một trong những lợi ích mà Lam Ly nói khi năng lực của Nana đã hoàn toàn thức tỉnh.

Nana vui vẻ nhìn bóng lưng Ba Tái Tây, mặc dù biết tuổi thật của Ba Tái Tây đủ làm bà cố của mình nhưng mỗi lần nhìn Nana vẫn không khỏi xuýt xoa nhan sắc trẻ trung tuyệt mỹ. Cường giả nhân loại trình độ đã cao siêu như vậy, thành thần còn đáng mong chờ hơn ấy chứ. Nếu tương lai cứ thế phát triển, Đường Tam thành thần là điều không nghi ngờ, vậy còn cô đâu?

Nana lần đầu có suy nghĩ này. Bởi vì Nana hiểu rõ thần vị không phải thứ chỉ cần nỗ lực tu luyện là có được. Nghe nói nhân loại khi tu luyện tới siêu cấp đấu la cấp bậc đã bước đầu cảm nhận được sự tồn tại của thần giới, nhưng kì lạ điều đó lại chẳng hề xảy đến với Nana.

Năng lực của Nana hiện giờ đã đạt đến cấp bậc cao nhất ở cả hai vũ hồn, mười tám cái hồn kĩ hoàn toàn khai mở. Chỉ tiếc Nana không thể phát ra uy áp hồn lực, ngoại trừ sự nhận biết của hải hồn sư và hải hồn thú ra, Nana trong mắt người ngoài vẫn không khác gì một người bình thường.

Hải Thần vì sao giúp Nana che dấu khí tức? Đây vẫn luôn là điều khiến Nana khó hiểu nhất.

Nana thở dài, Ba Tái Tây cảm nhận tâm trạng Nana liên tục biến đổi nhưng không hề hỏi han gì. Bản thân là đại cung phụng gần gũi nhất với Hải Thần, Ba Tái Tây đương nhiên biết được nhiều điều người khác không thể biết.

Ba Tái Tây dẫn Nana đi rất lâu, cho tới khi ánh sáng mặt trời bị nước biển phía trên hoàn toàn che lấp, Nana mới nhìn thấy những bậc thang cuối cùng.

"Nana, phía trước ta không được phép đi tiếp. Nơi đó chính là thần địa thực sự, cô đi đi, Hải Thần đại nhân đang đợi cô." Ba Tái Tây hiền từ nói.

Nana kinh ngạc, Hải Thần đang đợi cô? Là thực sự gặp mặt, chứ không phải như những lần trước trong mộng. Nana tâm tình bất giác run rẩy, đột nhiên không hiểu chuyện gì đang xảy ra với mình.

Nana hỏi: "Đại Tế Ti, ngươi biết Hải Thần vì cớ gì muốn gặp ta sao?"

Ba Tái Tây lắc đầu, nói: "Ta không biết. Hải Thần đại nhân chỉ bảo ta dẫn cô tới nơi này. Chuyện sau đó, không phải chuyện của ta nữa."

Ba Tái Tây nói ra câu sau liền xoay người rời đi, không phải không quan tâm đến Nana mà chính là tỏ ý tiếp sau bà ấy thực sự không được phép xen vào.

Nana thở ra một hơi, quyết định dù phía trước xảy ra chuyện gì cũng sẽ thẳng thắn đối mặt. Dù sao, Hải Thần đâu giết cô đâu mà sợ.

"Đúng vậy, có chết đâu mà sợ!" Nana mạnh mẽ tự nói với chính mình, còn phụ họa làm cái nắm tay cổ vũ. Quả nhiên cảm thấy tự tin hơn hẳn.

Nana bật cười, lúc này mới bình tĩnh nhìn quang cảnh hiện tại.

Xung quanh thật tĩnh mịch, lẽ dĩ nhiên khi không một sinh vật nào dám vô lễ di chuyển tới nơi có Hải Thần thần thức tồn tại. Nana tự mình đi thêm vài bước dưới lòng biển sâu, nước biển hiền hòa vỗ nhẹ khiến Nana vô cùng thư thái, dần dần đi tới trước một cái địa phương lạ lẫm lúc nào không hay.

Địa phương kia rõ là một khối bán cầu, vừa lớn vừa sáng, cảm giác như nó chính là mặt trăng dưới lòng đại hải. Nana thích thú kinh hô, mắt chữ O miệng chữ A chạy tới tìm tòi. Bấy giờ khối bán cầu cảm nhận được Nana tới liền dần dần trở nên thông thấu, Nana có thể nhìn thấy trên bề mặt nó đang lưu chuyển vô số sợi ánh sáng cửu sắc, khối bán cầu mong manh như bong bóng xà phòng.

Nana bất chợt nhớ tới một khả năng trong tiểu thuyết, chẳng phải sau này Đường Tam có lần gặp gỡ Hải Thần hay sao? Dưới lòng đại hải, chẳng lẽ đây chính là nơi đó.

Vậy làm thế nào để vào bây giờ, Nana nhớ lúc đó Hải Thần nói với Đường Tam, muốn vào được nơi này thì phải có Hải Thần Chi Tâm hoặc Hải Thần ánh sáng bao phủ, có nghĩa người đó trên người phải có thứ thuộc về Hải Thần. Nana theo bản năng sờ mó khắp người, cô chả có thứ đồ gì Hải Thần cho, ngoài mấy lần gặp thần trong mộng và chức danh Vệ Nữ thần ban ra thì Nana chả có gì cả.

"Làm thế nào bây giờ?" Nana tự mình lẩm bẩm, vò đầu bứt tai đi đi lại lại trước khối bán cầu. Nana đang suy nghĩ có phải do Ba Tái Tây quên mất đưa chìa khóa cho cô hay không?

Đúng lúc đó, phía bên trong khối bán cầu truyền đến một thanh âm quen thuộc.

"Nana, vào đi."

Nana mừng rỡ nhận ra, giọng nói hiền từ vừa vang lên đúng là của Hải Thần, như mọi lần trong giấc mơ, và nhất là rõ ràng như lần đầu khi Hải Thần đưa cô tới Đấu La đại lục.

Nghe theo Hải Thần, Nana mò mẫm đưa tay ra cẩn thận chạm vào khối bán cầu. Lập tức Nana kinh ngạc, vì cô cảm nhận khối bán cầu dường như không hề tồn tại trước đó, bàn tay Nana dễ dàng xuyên qua, rồi dần dần cả cơ thể. Còn khối bán cầu như cũ nguyên vẹn ở phía ngoài, ngăn cách nước biển với không gian bên trong.

"Thật kì diệu!"

Nana xuýt xoa khen ngợi, sau đó mang theo tâm trạng hiếu kì bước tiếp về phía trước, theo kim sắc quang mang dẫn đường đi tới một tòa cung điện cực kỳ to lớn. Cung điện cửa chính mở sẵn, Nana tùy ý tiến vào, thoáng hụt hẫng vì cách bài trí ở đây tuy bề thế nhưng không hề lộng lẫy như cô tưởng tượng.

Cung điện chỉ có duy nhất một sảnh đường, không đèn nến. Ở trung tâm sảnh đường Hải Thần Ba Tắc Đông đang ngồi, kim quang trên áo bào hắn chính là thứ chiếu sáng cho sảnh đường này.

Nana hít mạnh một hơi, bất giác cảm thấy căng thẳng. Hải Thần dáng vẻ không to lớn, ngược lại trông thật yếu ớt, phảng phất như hắn có thể biến mất bất cứ lúc nào. Nana nhớ lần đầu tiên khi cô gặp Hải Thần ở không gian màu đen thần bí, Nana không nhìn thấy rõ mặt, không biết hắn là ai nhưng qua khí chất cùng ngữ khí mà đoán, Hải Thần lúc ấy là một vị thần toàn năng và mạnh mẽ, nếu không làm sao có thể khiến cô xuyên vào tiểu thuyết được chứ?

Hay nói đúng hơn, là hiện tại của quá khứ.

Nana hồi hộp bởi những suy đoán của mình, cô chậm rãi lại gần Hải Thần. Hải Thần dĩ nhiên biết Nana tới, hắn ngẩng đầu khẽ mỉm cười, hiền từ nói: "Tới rồi sao? Nào lại đây để ta xem ngươi, đứa trẻ đáng thương."

Đứa trẻ đáng thương? Nana khó chịu nhíu mày, sao Hải Thần lại gọi cô như thế. Lúc trước hình như Lam Ly cũng từng nói lời tương tự như vậy. Rốt cuộc, có điều gì mà ngay tới tận bây giờ cô vẫn không được biết.

Bạn đang đọc [Đồng Nhân] Đấu La Đại Lục: Sứ Mệnh Bí Mật sáng tác bởi -Mỵ-
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi -Mỵ-
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.