Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đi Học

Tiểu thuyết gốc · 1565 chữ

Tiểu Vũ đánh Thái Long đúng là không nương tay chút nào, học sinh đứng xem xung quanh đấy đều là run bần bật. Thủ tịch hội học sinh Thái Long hằng ngày ngang tàn của họ giờ đây chẳng khác nào cái bao cát cho người ta trút giận. Bộ dạng quá thảm hại.

Thế rồi...

Ngang ———

Toàn thể học sinh đang yên lặng xem chiến thì từ đâu bỗng xuất hiện một tiếng long hống lệnh cả khu học viện rung chấn dữ dội, người hồn lực yếu chắc sẽ tè ra quần, còn lại chính là lông tóc dựng ngược.

Và đi kèm theo âm thanh khủng khiếp đó là một lời 'nhắn'.

"Đám tiểu quái vật, trở về cho taaaa!"

Nghe tiếng rống, sáu người đang cười rất vui vẻ tức khắc im bặt, Tiểu Vũ dừng tay chạy ngay đến. Nana đưa cái cổ cứng ngắc quay sang nhìn Tần Minh hỏi: "Tần Minh, đại sư ở đâu?"

"Ở phòng đọc sách lầu hai bên kia." Tần Minh vừa nói xong, bảy người đã...

Vụt!

Đại sư mới đọc xong cuốn sách nào đó, hắn đang chuẩn bị uống trà thì đột nhiên xuất hiện một làn gió thổi vù đến mang hắn đi. Đại sư chưa hiểu chuyện gì xảy ra, mở mắt ra hắn đã thấy trước mặt là toàn thân phát hỏa Liễu Nhị Long, cùng phía sau là bảy pho tượng đóng băng tiểu quái vật. Đại sư vô cùng mờ mịt.

Liễu Nhị Long tỉnh dậy nhớ ra mọi chuyện liền vô cùng tức giận, đã thế lại không thấy bóng dáng ai đâu, lập tức nộ khí xung thiên. Thật may mắn cho bảy người vì có đại sư ở đây, Liễu Nhị Long thấy đại sư thì hỏa khí đã tự động dập đi một phần ba, nếu không với tình trạng bây giờ chỉ cần liếc mắt, Liễu Nhị Long cũng có thể đốt bọn họ khét lẹt.

Liễu Nhị Long đưa ánh mắt đầy tia sét về phía bảy người nghiến răng nói: "Đi ra giải thích cho ta."

Đại sư bấy giờ hoàn hồn, hỏi Đới Mộc Bạch: "Là chuyện gì?"

Đới Mộc Bạch thành thành thật thật kể lại đầu đuôi. Đại sư nhíu mày rồi lại cười: "Nhị Long, thua chính là thua, ngươi nên biết chấp nhận."

Liễu Nhị Long nhìn đại sư, ánh mắt cô ấy đã thay đổi dịu dàng hơn, giọng nói vì kiềm chế tức giận mà trở nên ồm ồm: "Thua? Ta còn chưa động tay. Đám nhóc này dám tính kế ta?"

Câu nói phía sau là nhìn bảy người đã muốn ăn tươi nuốt sống.

Tần Minh giờ mới chạy đến, hắn ôm quyền thi lễ nhận lỗi với Liễu Nhị Long: "Cô Nhị Long, lần này do ta bày ra, không phải lỗi của các học đệ học muội. Xin trách phạt ta là được."

"Ngươi..." Liễu Nhị Long thật muốn một chưởng vỗ chết Tần Minh.

"Được rồi, Nhị Long. Tính tình cô quá nóng nảy, thua là thua. Kế sách là một phần của chiến thắng, tụi nhỏ vận dụng rất tốt, kết hợp hoàn mĩ. Không trách tụi nó." Đại sư thái độ đã có chút bực, Liễu Nhị Long đúng là không ưa lý lẽ.

Liễu Nhị Long oan ức dậm chân: "Tiểu Cương, ngươi muốn nói cho ta một câu công bằng."

Đại sư lắc đầu thở dài: "Ta đã rất công bằng. Nhị long, đừng quên cô không cho Nana phòng ngự, phòng ngự của con bé cô có thể phá sao? Còn có vũ hồn thứ hai, độc Thấu Cốt Hoa cô giải được sao? Chưa kể tới vũ hồn dung hợp kỹ của Mộc Bạch và Trúc Thanh vẫn chưa dùng. Phụ trợ cũng chưa hết tác dụng, còn có bao nhiêu ám khí của tiểu Tam trên người tụi nó. Nếu như đánh thật, chỉ lưỡng bại câu thương. Chấp nhận đi." 

Liễu Nhị Long nghe đại sư thẳng thắn nói không thể cãi lại, cô ấy tức tối quay mặt không thèm nói nữa.

Đại sư thật hết cách với tính tình của Liễu Nhị Long, hắn một bên nói với bảy người bây giờ đang là vẻ mặt hớn hở: "Nhị Long trước nói không sai, các ngươi cũng không thể quá ỷ lại vào hồn sư khống chế, hồn sư thiên tài cần biết tự phán đoán dùng chiến thuật của riêng mình."

Ngừng một chút, đại sư nói tiếp: "Thời gian qua ta đã huấn luyện nâng cao cho các ngươi nhiều, giờ đây phải bổ sung kiến thức cơ bản như những học sinh khác. Như vậy đi, từ ngày mai các ngươi hãy đến khu dạy học của học viện, đi học bình thường. Tần Minh sẽ nói rõ cho các ngươi lịch học."

Nana kinh ngạc, bất mãn: "Đại sư, không phải chứ. Đi đọc sách còn không bằng trực tiếp đánh nhau." 

Đùa chắc, trước đây học hết đại học đã là một sự tra tấn đối với Nana, giờ lại phải đi học nữa sao?

Đại sư liếc bảy người một cái rồi đi trở về học viện, kiên định khẳng định: "Không nói nhiều."

Đại sư đi rồi, bảy người phiền não thở dài, trước kia họ chưa từng phải học kiểu này a.

Nhưng chuyện đó là chuyện của ngày mai, còn giờ, một vấn đề rắc rối hơn đang chờ họ đây.

"Đừng tưởng ta sẽ dễ dàng tha cho các ngươi!" Liễu Nhị Long nanh vuốt đều lấy ra, thái độ sư tử hà đông tiến về phía bảy người.

"Cô Nhị Long, đừng mà!" Tần Minh hốt hoảng la lên nhưng không kịp rồi.

Liễu Nhị Long đã hất tất cả bảy tiểu quái vật lên không trung đánh đá túi bụi, vừa đánh vừa hét: "Dám tính kế ta này, cho các ngươi giảo hoạt này, đám hỗn láo các ngươi! Lão nương sẽ xử đẹp!"

Động tác Liễu Nhị Long quá nhanh, Tần Minh lo lắng nhưng không làm được gì, hắn chỉ biết đứng dưới nhìn lên rồi vò đầu đi đi lại lại. 

Lúc trước hợp tác đánh Thái Long, bây giờ lại bị Nhị Long đánh, trong lòng Nana giờ đây rõ ràng hiện lên hai chữ.

Nghiệp quật!

Liễu Nhị Long đánh một lúc cũng nguôi giận, cô ấy thản nhiên ném bảy người xuống đất rồi đi, còn may là không có đánh mặt, nếu không thì, không dám tưởng tượng.

Các nam nhân lần lượt đến đỡ các nữ nhân đứng dậy, Đới Mộc Bạch đỡ Chu Trúc Thanh, Áo Tư Ca đỡ Ninh Vinh Vinh, Mã Hồng Tuấn đỡ Tiểu Vũ, còn đỡ Nana thì chắc chắn phải là Tần Minh. 

Với thực lực của một Phong hào đấu la, Nana vốn chẳng hề hấn gì nhưng trước mặt mọi người, cô vẫn phải vờ thở dốc mà hỏi Áo Tư Ca: "Nhị ca, ngươi làm được đậu hủ không?"

Áo Tư Ca lắc đầu, vừa rồi hồn lực của mọi người đều là dùng để hộ thân, giờ ai nấy đều yếu ớt.

Tần Minh quan tâm nói với Nana: "Ta đưa ngươi về nghỉ ngơi."

Nana đối Tần Minh vẫn rất lạnh nhạt: "Cảm ơn nhưng không cần đâu, ta vẫn còn đủ khả năng."

Nana xuất ra Điệp Thần Trượng, phóng hồn kỹ trị liệu cho Áo Tư Ca. Áo Tư Ca sau khi hồi phục lại làm đậu hủ cho tất cả mọi người nhanh chóng khỏe lại, thương tích thì Nana 'sau hồi phục' chữa trị. Trận đòn vừa rồi đi qua để lại là sự khiếp sợ trong tim mà thôi.

Tần Minh thở phào nhẹ nhõm, còn may Nana không chịu thương nặng. Tần Minh đi về phía trước bảy người rồi nói: "Như đại sư đã căn dặn, ngày mai các ngươi sẽ tới đi học. Lớp của các ngươi có niên cấp thấp nhất, học ở lầu một phòng thứ hai, tập trung ta sẽ dẫn các ngươi đi. Buổi sáng học lý thuyết về giới hồn sư, buổi chiều tự do, có thể sẽ do học sinh tự mình ghép đôi thi đấu. Học viện có lôi đài chuyên dùng cho những trận tỉ thí này. À, không ngại nói cho các ngươi biết, lớp của các ngươi chính là học cùng Thái Long."

"Haha, cái này gọi oan gia ngõ hẹp nhưng biết đâu được học cùng Tiểu Vũ hắn lại mừng như điên ấy nhỉ!" Nana lập tức nắm bắt thông tin không nhịn được phá lên cười.

"Nana, đừng quên ngươi học cùng Thái Long ca ca của ngươi cũng vui vẻ lắm nhé!" Tiểu Vũ nói bật lại, cô còn nhại giọng nói của Nana khi Nana gọi 'Thái Long ca ca'.

Nana cười đến chảy nước mắt: "Haha, ta thật mong chờ đây. Nghe nói Thái Long ca ca khá được mến mộ, nếu có thêm vài cô 'tình địch' cho ta đánh thì càng tốt, ta cũng ngứa tay chân."

Nana nói câu này, còn không để ý ai đó đã là lông mày nhíu chặt.

Tần Minh tức tối bỏ đi về phía học viện. Hắn thầm cắn Nana mấy phát trong lòng. "Tình địch? Ha, ngươi giỏi lắm."

Bạn đang đọc [Đồng Nhân] Đấu La Đại Lục: Sứ Mệnh Bí Mật sáng tác bởi -Mỵ-
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi -Mỵ-
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.