Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tình Địch

Tiểu thuyết gốc · 1356 chữ

Ngày đầu tiên đi học, Tần Minh đã đứng dưới sân kí túc xá đợi Nana và mọi người. Hắn dẫn họ đến phòng học của niên cấp thấp nhất, nói thế chứ học sinh ở đây nhỏ nhất cũng đã mười bảy tuổi.

Chưa kịp may đồng phục, bảy người vẫn trang phục nổi bật mà bước vào phòng học dưới bao con mắt tò mò cùng ghen tị của các học sinh.

Vì sao? Nam thanh nữ tú, Nana tuy không đẹp xuất sắc như ba nữ khác nhưng vũ hồn Điệp Thần Trượng vẫn mang đến cho cô một khí chất cao quý thanh lệ hơn nhiều cô gái khác. Đã thế bảy người còn được đặc cách nhập học dù khai giảng đã nửa năm, cả Tần Minh được mến mộ cũng đi chung với bọn họ. 

Bỏ qua những sự chào đón không tốt đó. Bảy người bước lên bục giới thiệu.

"Ta là Đới Mộc Bạch 15 tuổi."

"Ta là Áo Tư Ca 14 tuổi."

"Ta là Mã Hồng Tuấn 12 tuổi."

"Ta là Tiểu Vũ, đây là Ninh Vinh Vinh, Chu Trúc Thanh và Sở Phượng Na. Bọn ta đều 12 tuổi."

Xong phần giới thiệu, bảy người càng làm cho đám học sinh kinh ngạc hơn, bọn họ tuổi còn nhỏ như vậy mà đã được học ở học viện này, quá thiên vị đi. Học viện hồn sư từ lúc nào tiêu chuẩn thấp như vậy, đám học sinh tránh không được dấy lên hồi bất mãn.

Phòng học cho hồn sư được xây rất rộng rãi nhằm khi các lão sư giảng bài có thể thi triển vũ hồn hoặc hồn kỹ minh họa. Bên dưới chỗ ngồi hình vòng cung theo tầng giúp các học sinh dễ dàng quan sát, không có bàn học vì bằng tinh thần lực học sinh có thể ghi nhớ hết thảy, không nhớ được thì đã không đủ khả năng để vào nhập học.

Mọi người theo thứ tự giới thiệu mà ngồi xuống hàng ghế thứ nhất, Nana ngồi phía ngoài cùng và Tần Minh ngồi ngay bên cạnh cô, Nana tuy khó chịu nhưng không làm được gì, ai bảo Tần Minh tới với vai trò người giám hộ đám tiểu quái vật chứ.

Thái Long quả nhiên cũng học trong lớp này. Thấy Tiểu Vũ, Thái Long mặt dày vượt qua mấy hàng ghế mà ngồi ngay sau cô ấy.

Phát hiện ra Thái Long cứ ghé sát nhìn chằm chằm lưng Tiểu Vũ, Nana quay lại gọi một tiếng.

"Thái Long... ca ca." Mắt còn chớp chớp.

Thái Long giật mình mà ngồi thẳng lại, Nana đắc ý cười híp mắt quay lên, ngay sau đó là đón nhận ánh mắt dò xét của Tần Minh. Nana chột dạ lập tức ngồi im thin thít.

Buổi học nghe lý thuyết rất chán, Nana đã đọc tiểu thuyết mấy lần, đều nhớ hết. Nana ngáp ngắn ngáp dài, Tần Minh ngồi bên cạnh cũng buồn cười.

"Hửm!" Nana đang ngáp bỗng dừng lại trừng mắt.

"Nana, sao thế?" Tần Minh thấy Nana phản ứng liền hỏi thăm.

"Không, không có gì!" Nana cười trừ. Ngoài miệng tuy nói vậy nhưng trong lòng tránh không được kì quái. Sao cô lại có cảm giác lạnh lạnh sau lưng, cứ như có mấy con mắt dã thú nhìn chòng chọc vậy. Nana thử quay xuống thăm dò nhưng không phát hiện được điều gì cả.

Cuối cùng cũng hết giờ, nguyên một buổi sáng, lão sư đang kết thúc buổi học: "Hôm nay đến đây thôi. Có em nào thắc mắc gì không, ta sẽ giải đáp. Nếu không thì trở về ngày mai tiếp tục."

"Có, lão sư." Dơ tay ý kiến là một nữ tử mặt mày trông khá thanh tú, dáng người cao ráo.

Lão sư ôn tồn hỏi: "Lâm Y, trò có điều gì chưa hiểu."

Lâm Y ánh mắt bất hảo mà nhìn bảy người ở hàng ghế thứ nhất, nói với lão sư: "Thưa lão sư, về những bạn học mới đến hôm nay, em rất lấy làm tò mò tại sao họ lại được đặc cách vào học viện. Tính về tuổi tác và thời gian đều không hợp tình hợp lý."

"Đúng vậy, lão sư, bọn em cũng có nghi vấn như Lâm Y." Theo sau Lâm Y là ba cô gái khác có vẻ là bạn của Lâm Y lên tiếng.

Lão sư dạy học là Hà lão sư của Sử Lai Khắc trước kia, quen biết với bảy người, hắn cũng không biết giải thích thế nào.

Nana thấy có bốn cô gái chỉ nhóm của mình mà thái độ bất thiện như thế, không khỏi ngạc nhiên, bọn họ có đắc tội ai đâu.

Tiểu Vũ nhìn Nana cười cười: "Nana, ta nghĩ có khi nào là tình địch?"

Nana hiểu ra gật gù, tiếp đến là giật mình: "Hả? Nhiều như vậy, là ta đánh giá thấp Thái Long sao?"

Nghe Nana, Tần Minh nhăn mặt, sáu người khác đều là cười tủm tỉm.

Nana không có lo lắng, bản chất cà khịa trỗi dậy, cô đứng người lên: "E hèm, có nghi vấn hỏi ta này. Hà lão sư, lão sư cứ về nghỉ ngơi trước."

"Được rồi." Cảm giác không khí căng thẳng, Hà lão sư nhanh chóng rời đi hướng phòng của viện trưởng.

Nana bước lên một bước quay người lại nhìn Lâm Y và những người bạn, cười nói: "Lâm Y phải không, ngươi hỏi chúng ta làm sao được vào học?"

Lâm Y khinh thường bĩu môi: "Đúng vậy, chỉ là một đám nhóc nít mà thôi."

"Aiza, Đới lão đại. Chúng ta là đám nhóc nít kìa, vậy đám nhóc nít phải làm sao bây giờ?" Nana bộ dáng lo ngại ngây thơ nhìn Đới Mộc Bạch.

Đới Mộc Bạch lập tức hiểu, hắn đứng dậy lên tiếng nói lớn: "Các đệ, các muội. Không ngại cho họ thấy, chúng ta làm sao vào học!"

Theo lời Đới Mộc bạch, cả sáu người của Thất Quái cười đứng lên, họ đồng loạt phóng thích hồn hoàn, đều là Hồn tôn hồn hoàn hai vàng một tím. Cả phòng học lập tức im lặng, tưởng như chỉ có thể nghe được tiếng hồn hoàn quay vòng kêu oong oong. 

"Ta... ta lúc nãy nghe họ giới thiệu, là 15 tuổi." Một tên học sinh nam run rẩy lên tiếng.

"Không phải, chỉ có một người 15, chủ yếu là 12, trời ạ. Quái vật gì vậy?" Tên khác tỉnh táo hơn lập tức đính chính lại.

Không trách đám học sinh kinh ngạc. Bọn họ 17, 18 tuổi cũng chỉ là Đại hồn sư nhị hoàn, những người trước mặt này hồn hoàn màu tím ngàn năm quá sáng chói, bảo sao họ đủ tư cách... À không, là thừa khả năng nhập học.

Lâm Y sau thoáng khiếp sợ liền tinh tường phát hiện còn Nana không có hồn hoàn, hồn lực cũng không, rõ ràng là không phải hồn sư.

Lâm Y một tay chống eo cười đắc chí: "Haha, chỉ sáu người đó mà thôi. Còn ngươi?"

Lại lấy tay chỉ mặt, Nana khó chịu rồi đây. Sáu người thu hồn hoàn nhìn Nana, họ lại thấy Nana cười rất gian manh: "Ta? Tất nhiên là ta có thể vào. Ngươi biết ta là ai không?"

Ngừng một chút để gia tăng hiệu ứng thần bí, Nana chống eo bộ dạng hống hách nói lớn: "Ta chính là... cháu gái viện trưởng!"

Hahaha! Hahaha!

Cả phòng học cùng cười vang, không chỉ đám học sinh, ngay đến Tần Minh cùng sáu người của Thất Quái cũng vậy, chỉ là họ nghĩ khác với đám học sinh kia mà thôi. Họ nghĩ, Nana lại bày trò rồi.

Còn đám học sinh nghĩ.

"Ngươi mà là cháu gái viện trưởng, thì ta là gia gia của viện trưởng haha." Lâm Y vẫn chưa khống chế được buồn cười.

Đúng lúc đó.

"Ngươi nói, ngươi là gia gia của ai?"

Bạn đang đọc [Đồng Nhân] Đấu La Đại Lục: Sứ Mệnh Bí Mật sáng tác bởi -Mỵ-
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi -Mỵ-
Thời gian
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.