Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chiến Hồn Thú

Tiểu thuyết gốc · 1447 chữ

Thoát vòng bảo hộ, Nana nhảy lên một cái liền phóng ra Thấu Cốt Hoa. Thấu Cốt Hoa đêm đó đã tiến cấp thành công, tuy chiêu thức Phấn Hồng Mỵ không dùng để đối địch nhưng bản thân vũ hồn đã trở nên càng nhanh nhạy và phạm vi công kích rộng lớn hơn. Nana không có uy áp hồn lực phóng ra nên dù cường đại cũng không thể chấn nhiếp hồn thú, cô chỉ có thể dùng chiêu thức kích sát.

Thấu Cốt Hoa kỹ năng thiên phú - Hoa Bộc Trận!

Theo Nana xung quanh thân thể, Thấu Cốt Hoa lan tỏa xuống phía dưới làm thành một hố xoáy khổng lồ mạnh mẽ cuốn lên một đám hồn thú mà phóng độc, chiêu thức phạm vi lập tức làm bọn chúng hôn mê vừa bị dây leo đâm xé vừa bị ném ra xung quanh đụng chết một đám hồn thú khác. Bên dưới đã có đất trống, Nana hạ xuống tiếp tục đề cao ứng chiến. 

Điệp Thần Trượng chín chiêu thức, ngoại trừ hai chiêu thức đầu không cần thiết sử dụng còn có Điệp Vũ, Điệp Thần Bảo Hộ cũng không sử dụng, Nana dùng năm chiêu thức còn lại mà liên tục chém giết. Điệp Thần Trảm từ quyền trượng phóng ra mỗi lần là ba lưỡi đao lớn cắt xé hồn thú ngàn năm, hồn thú trăm năm không chịu nổi một lưỡi. Điệp Phấn hạ độc quần thể khiến lượng lớn hồn thú mất đi linh tính tự bạo mà chết, còn kéo theo mấy con hồn thú xung quanh cũng bị tạc bay. Điệp Phấn là chiêu thức lợi hại và ác độc nhất của Nana, trước kia Nana chưa từng sử dụng.

Một khoảng rừng biến thành biển máu, tiếng rống của hồn thú vang vọng làm người đinh tai nhức óc. Nana giờ đây vì lạm sát mà đôi mắt biến đỏ, môi răng cắn chặt vào nhau đã nứt ra màu máu, nhìn qua chẳng khác nào một nữ ma đầu. Nana đứng trung tâm, xung quanh cô là vô số xác hồn thú đủ loại và hồn hoàn tím vàng sáng chói.

Tinh thần lực còn yếu, Nana trên tinh thần đã căng chặt không thể tiếp tục, cô dùng vòng bảo hộ để tránh đi một lát sau đó vội ngồi xuống thở dốc và lấy lại bình tĩnh.

"Kì lạ, ta đã giết rất nhiều, tại sao hồn thú không vì hoảng sợ mà chạy, ngược lại càng tới đông. Chắc chắn có lý do, chúng đều nhắm vào ta, ta đâu có gì bất... Không đúng, có, là cái đó!"

Lấy ra trong ống tay áo một tờ giấy, chính là lúc trước tên ăn mày đưa, Nana nghi ngờ đưa lên mũi ngửi, lập tức trừng mắt.

"Quả nhiên có mùi lạ. Mặc kệ là độc dược hay phấn thơm, khử xong rồi tính."

Nói là làm, thu vòng bảo hộ, Nana một lần nữa nhảy lên phóng ra Tuyệt Đối Trị Liệu giải đi lớp độc trên tờ giấy cùng bổ sung thể lực cho mình, xong xuôi cô cất tờ giấy vào trong tay áo. Sự việc này nếu là âm mưu Nana chắc chắn sẽ không dễ dàng bỏ qua, vật chứng tất nhiên phải giữ kĩ.

Hương độc đã hủy, hồn thú không còn tiếp tục kéo đến nhưng hồn thú tại đó sau khi thanh tỉnh liền bị mùi máu kích thích mà cùng nhau tấn công Nana. Cố gắng lên tinh thần, Nana lau đi giọt mồ hôi trên trán bắt đầu một cuộc chiến khốc liệt khác, cô cũng không trông chờ gì sẽ có người đến cứu mình, vì căn bản chẳng có ai biết cô đi đâu.

Học viện Sử Lai Khắc.

Tần Minh chờ lâu không thấy Nana, hắn bắt đầu nghi ngờ. Thân là nam nhân không thể xông vào nhà vệ sinh nữ, Tần Minh đành mặt dày nhờ một nữ sinh đi vào xác nhận.

Lúc sau.

"Ngươi nói, trong đó không có người?" Tần Minh cố xác nhận lại lần nữa.

Nhìn Tần Minh gương mặt lạnh đến đáng sợ, nữ sinh run rẩy gật đầu.

"Hừ! Nana, ta sớm nên biết ngươi lắm trò!"

Tần Minh vừa lo lắng vừa bực bội, hắn vội vàng chạy về phòng Nana, quả nhiên Nana không có ở đó. Tần Minh thật muốn cười, hắn vậy mà để Nana trốn ngay dưới tầm mắt.

"Được lắm Nana. Tốt nhất ngươi nên bình an, nếu không... đừng trách ta phải trói ngươi lại."

Tần Minh giận dữ nghiến răng đi ra khỏi phòng, so với trách Nana có lẽ hắn càng trách mình hơn, rõ ràng cảm giác bất an vẫn chưa hề biến mất, Tần Minh chỉ sợ Nana sẽ xảy ra chuyện. Sáu người của Thất Quái mới đi từ khu lôi đài trở về, thấy Tần Minh bọn hắn không khỏi rùng mình.

"Tần Minh học trưởng đây là làm sao vậy?" Áo Tư Ca nói nhỏ với mấy người.

"Ta đâu biết, nhưng chắc chắn có liên quan đến Nana." Tiểu Vũ gật đầu như đã hiểu.

Cả sáu người biết điều ngoan ngoãn chào Tần Minh. Tần Minh tất nhiên thấy bọn họ nhưng hắn không có tâm trạng đâu mà chào hỏi chuyện trò, cứ thế hắn chỉ lạnh lùng đi qua.

Thế nhưng chợt nghĩ tới khả năng, Tần Minh dừng lại đối sáu người hỏi: "Các ngươi thấy Nana đâu không?"

Sáu người lắc đầu, Mã Hồng Tuấn bấy giờ mới thắc mắc: "Sao hôm nay cứ hay tìm người thế nhỉ? Nana thì hỏi Vinh Vinh. Học trưởng lại hỏi Nana."

"Nana kiếm ta sao, lúc nào?" Ninh Vinh Vinh ngạc nhiên hỏi.

Mã Hồng Tuấn nghiêng đầu nhớ lại: "Là khoảng một canh giờ trước, hình như... trông rất hoảng sợ."

Mã Hồng Tuấn giật bắn mình. Sao giờ hắn mới để ý chứ, rõ là thái độ Nana lúc ấy không bình thường.

"Tầ... Tần Minh học trưởng." Mã Hồng Tuấn sợ hãi len lén nhìn Tần Minh.

Không rõ biểu cảm, càng khiến người nhìn sống lưng lạnh toát. Không đợi Mã Hồng Tuấn nói tiếp, Tần Minh đã lao vụt ra ngoài, một canh giờ trôi qua ai biết được Nana đã gặp phải chuyện gì.

Không được, Nana nhất định bình an. Cô ấy mặc đồng phục học viện, chắc chắn không đi xa.

Tự dặn mình phải bình tĩnh, Tần Minh đã tìm kiếm khắp học viện và giờ hắn đang ra bên ngoài thành Thiên Đấu.

Sau khi Tần Minh đi, Tiểu Vũ quay sang nắm tai Mã Hồng Tuấn bực mình hét: "Tên đần này, sao ngươi không nói cho bọn ta!"

"Ta không biết, ta sai rồi." Mã Hồng Tuấn nhận ra nguy cơ, hắn mếu máo nhìn Tiểu Vũ.

Đới Mộc Bạch nhanh chóng ngăn cản Tiểu Vũ đánh Mã Hồng Tuấn, nói: "Tiểu Vũ, không trách phạt hắn bây giờ. Học trưởng như vậy, chắc chắn Nana xảy ra chuyện rồi, ngươi đi báo cho viện trưởng. Bọn ta chia nhau tìm kiếm."

"Được." Tiểu Vũ không nhiều lời ngay lập tức chạy hướng phòng viện trưởng tìm Phất Lan Đức.

Đới Mộc Bạch phân phó mọi người hành động, Phất Lan Đức nghe Tiểu Vũ thông báo vô cùng giận dữ, còn may có đại sư ở bên nhắc nhở hắn thông báo cho toàn học viện chú ý bên trong, bọn họ thân thuộc sẽ ra ngoài thành tìm kiếm.

Bên trong phòng kí túc xá của Mạc Nhiên, Lâm Y với vẻ mặt hốt hoảng, nói: "Mạc Nhiên, ta sợ quá. Lỡ điều tra ra thì sao đây? Cô ta sẽ không chết chứ?"

Mạc Nhiên cười lạnh: "Ta là muốn cô ta chết."

"Mạc Nhiên, ngươi điên rồi, cô ta là cháu gái viện trưởng đấy." Lâm Y hai mắt trừng lớn, cô như không tin vào tai mình. Mạc Nhiên muốn giết người sao?

Mạc Nhiên nhìn Lâm Y, khinh thường khoanh tay đe dọa: "Hừ, ngươi thật rách việc. Chỉ cần cô ta chết không thấy xác, còn có thể tra ra gì sao? Còn ngươi, nếu dám phản bội ta, cả nhà ngươi đừng hòng sống yên ổn ở Thiên Đấu thành."

Lâm Y hoảng sợ nhìn Mạc Nhiên, cô không thể tưởng tượng Mạc Nhiên chính là một người lòng dạ độc ác như vậy. Nhưng giờ Lâm Y cũng không thể làm gì, thân bất do kỉ, cô chỉ có thể thầm cầu Nana bình an.

Bạn đang đọc [Đồng Nhân] Đấu La Đại Lục: Sứ Mệnh Bí Mật sáng tác bởi -Mỵ-
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi -Mỵ-
Thời gian
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.